[Làm Giàu] Phu Nhân Thừa Tướng Là Nhà Giàu Nhất
Chương 18: Đùi To, Ngươi Đã Kết Hôn Chưa? 3
Thần Âm
13/04/2024
Mấy người khác trong nhà đầu có viện phải rời kinh thành, vẫn chưa trở về.
Kỷ tam vô cùng gian xảo, một mình huynh trưởng thì không phải là đối thủ của nàng, mấy câu đơn giản là bị muội muội qua mắt.
Kỷ Minh Song phải ở bên cạnh trông chừng, từng giây từng phút phải khiến huynh trưởng giữ lập trường kiên định.
Nếu không thì tất cả sẽ kết thúc.
Kỷ Vân Tịch gật đầu.
Kỷ Minh Song dặn dò nàng: “Muội ở dưới hành lang đợi ta một lúc, ta nói với Lý gia ca ca một câu bảo là chúng ta về trước.”
Lúc này Kỷ Vân Tịch rất nghe lời: “Được.”
Dưới hành lang, Vãn Hương và Ngọc Phúc theo bên cạnh.
Thỉnh thoảng mọi người trong sân lại liếc nhìn về phía Kỷ Vân Tịch đang đợi người, không thể giấu nổi sự nhiều chuyện ở trong ánh mắt.
Kỷ Vân Tịch không quan tâm.
Nàng nhìn Ngô Duy An một cách tự nhiên.
Ngô Duy An vẫn theo sát bên cạnh nhị đệ của hắn, trông càng thêm hèn nhát hơn vài phần, căn bản không dám đáp lại ánh mắt của Kỷ Vân Tịch.
Trong tay vẫn ôm chiếc lò sưởi của xấu vừa cồng kềnh kia của hắn.
Kỷ Vân Tịch nghĩ ngợi một chút rồi cất bước đi ra khỏi hành lang.
Vãn Hương che ô đi bên cạnh giống như một bóng ma, tay cầm ô vững vàng, không hề đung đưa.
Ngọc Phúc sinh ra có thân hình phúc hậu, dáng người không nhanh nhẹn như Vãn Hương nên theo chậm nửa bước.
Các công tử, tiểu thư trong sân trông thì có vẻ như đang nói chuyện của mình, nhưng ánh mắt như có như không vẫn đuổi theo bóng dáng của Kỷ Vân Tịch.
Kỷ tam cô nương này, từ nhỏ đã rất nổi tiếng ở trên kinh thành.
Thật ra không phải bởi vì dung mạo, Kỷ tam dù đẹp nhưng vẻ đẹp quá tầm thường, nữ tử có khí chất nổi bật hơn nàng cũng không ít.
Mà là vì tác phong làm việc của nàng.
Nói thẳng ra thì những chuyện mà nàng làm ở trong mắt của những công tử, tiểu thư này đều rất kỳ lạ, khó mà tưởng tượng nổi.
Đổi lại là bọn họ thì bọn họ không dám làm, sợ bị người khác chê cười.
Nhưng Kỷ tam thì không sợ bị người khác chê cười.
Nàng không quan tâm.
Kỷ tam càng không quan tâm thì ngược lại mọi người lại càng chú ý đến nàng.
Ngọc Phúc rất nhạy cảm với những ánh mắt, vừa đi theo tiểu thư nhà mình vừa hung dữ trừng mắt nhìn lại.
Nàng ấy không thể chịu được khi nhìn thấy những công tử, tiểu thư này, suốt ngày không chịu làm việc gì đứng đắn, nhàn rỗi đến khó chịu, có việc gì cũng túm tụm lại nói bô bô xoi mói tiểu thư của nàng ấy.
Tất nhiên Ngọc Phúc cũng từng phản nghị với tiểu thư, hỏi tiểu thư có cách nào để khiến mọi người ngậm miệng không.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Kỷ tam vô cùng gian xảo, một mình huynh trưởng thì không phải là đối thủ của nàng, mấy câu đơn giản là bị muội muội qua mắt.
Kỷ Minh Song phải ở bên cạnh trông chừng, từng giây từng phút phải khiến huynh trưởng giữ lập trường kiên định.
Nếu không thì tất cả sẽ kết thúc.
Kỷ Vân Tịch gật đầu.
Kỷ Minh Song dặn dò nàng: “Muội ở dưới hành lang đợi ta một lúc, ta nói với Lý gia ca ca một câu bảo là chúng ta về trước.”
Lúc này Kỷ Vân Tịch rất nghe lời: “Được.”
Dưới hành lang, Vãn Hương và Ngọc Phúc theo bên cạnh.
Thỉnh thoảng mọi người trong sân lại liếc nhìn về phía Kỷ Vân Tịch đang đợi người, không thể giấu nổi sự nhiều chuyện ở trong ánh mắt.
Kỷ Vân Tịch không quan tâm.
Nàng nhìn Ngô Duy An một cách tự nhiên.
Ngô Duy An vẫn theo sát bên cạnh nhị đệ của hắn, trông càng thêm hèn nhát hơn vài phần, căn bản không dám đáp lại ánh mắt của Kỷ Vân Tịch.
Trong tay vẫn ôm chiếc lò sưởi của xấu vừa cồng kềnh kia của hắn.
Kỷ Vân Tịch nghĩ ngợi một chút rồi cất bước đi ra khỏi hành lang.
Vãn Hương che ô đi bên cạnh giống như một bóng ma, tay cầm ô vững vàng, không hề đung đưa.
Ngọc Phúc sinh ra có thân hình phúc hậu, dáng người không nhanh nhẹn như Vãn Hương nên theo chậm nửa bước.
Các công tử, tiểu thư trong sân trông thì có vẻ như đang nói chuyện của mình, nhưng ánh mắt như có như không vẫn đuổi theo bóng dáng của Kỷ Vân Tịch.
Kỷ tam cô nương này, từ nhỏ đã rất nổi tiếng ở trên kinh thành.
Thật ra không phải bởi vì dung mạo, Kỷ tam dù đẹp nhưng vẻ đẹp quá tầm thường, nữ tử có khí chất nổi bật hơn nàng cũng không ít.
Mà là vì tác phong làm việc của nàng.
Nói thẳng ra thì những chuyện mà nàng làm ở trong mắt của những công tử, tiểu thư này đều rất kỳ lạ, khó mà tưởng tượng nổi.
Đổi lại là bọn họ thì bọn họ không dám làm, sợ bị người khác chê cười.
Nhưng Kỷ tam thì không sợ bị người khác chê cười.
Nàng không quan tâm.
Kỷ tam càng không quan tâm thì ngược lại mọi người lại càng chú ý đến nàng.
Ngọc Phúc rất nhạy cảm với những ánh mắt, vừa đi theo tiểu thư nhà mình vừa hung dữ trừng mắt nhìn lại.
Nàng ấy không thể chịu được khi nhìn thấy những công tử, tiểu thư này, suốt ngày không chịu làm việc gì đứng đắn, nhàn rỗi đến khó chịu, có việc gì cũng túm tụm lại nói bô bô xoi mói tiểu thư của nàng ấy.
Tất nhiên Ngọc Phúc cũng từng phản nghị với tiểu thư, hỏi tiểu thư có cách nào để khiến mọi người ngậm miệng không.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.