[Làm Giàu] Thập Niên 70: Phú Bà Tuổi Lên Ba
Chương 3:
Kim Dược
29/12/2023
“A~" Hàn Tiểu Đậu cũng không quay đầu lại mà chạy, hai bím tóc nhỏ trên đầu nhảy nhót thật cao.
Hàn gia gia nghĩ thầm, nếu bạn già không chết, quần áo làm khẳng định còn đẹp hơn, ông chỉ là một người tay vụng, chỉ biết làm việc nặng, không biết khâu vá.
“Khụ." Ông Hàn lại kịch liệt ho vài cái. Từ nửa năm trước vợ ông chết đi, tật ho khan của ông liền nặng thêm.
Hàn Tiểu Đậu chạy đến nhà hàng xóm bên cạnh, thấy nhà chú Hạ đang nấu đầu heo trong sân.
Toàn bộ đầu heo há miệng lộ ra răng nanh, Hàn Tiểu Đậu sợ tới mức hoảng hốt lui về phía sau vài bước.
“Tiểu Đậu tới rồi, ơ, ông nội cháu mua quần áo mới cho cháu à?" Đội trưởng Hạ cười vẫy tay với Hàn Tiểu Đậu: “Đến, ăn thịt đầu heo.”
Từ trên đầu heo xé xuống một miếng thịt chín nát, đội trưởng Hạ đưa thịt cho Hàn Tiểu Đậu.
“Cảm ơn chú." Hàn Tiểu Đậu khẩn trương nhìn cái đầu heo kia, lại thèm ăn nhận miếng thịt.
Há miệng lớn cắn thịt, Hàn Tiểu Đậu ăn say sưa, vừa ăn vừa thổi.
Thứ này phỏng tay còn nóng miệng, Hàn Tiểu Đậu ăn sạch chẳng bỏ sót. Miệng không nóng nữa nhưng lại thấy bụng nhỏ nóng rần.
Qua mười mấy giây không còn đau nữa, vừa định lau dầu trên tay lên người, Hàn Tiểu Đậu đột nhiên nhớ ra đây là quần áo mới, không thể lau.
“Chú, lau tay đi." Hàn Tiểu Đậu giơ hai bàn tay nhỏ nhắn đầy dầu mỡ lên cho người lớn xem.
Đội trưởng Hạ nhìn về phía vợ đang xào rau trong phòng hô: "Liên Hoa, lấy khăn lau tay cho Tiểu Đậu.”
Liên Hoa cầm một cái khăn lau đi ra, lau tay cho Tiểu Đậu: "Được rồi, lau sạch sẽ, đi tìm em Nguyệt Nhi chơi đi.”
Nhìn bàn tay nhỏ bé của mình, Hàn Tiểu Đậu vẫn cảm thấy bẩn thỉu, liền nhịn không được khom lưng lau vào quần bông cũ, lau vài tay liền sạch sẽ.
Kích động chạy đến căn phòng nhỏ của nhà họ Hạ, bốn đứa trẻ bên trong đồng loạt quay đầu lại nhìn cô.
“Nguyệt Nhi, chị đến chơi với em." Hàn Tiểu Đậu chạy tới, có chút tâm tư khoe khoang: “Mọi người nhìn này, em đang mặc quần áo mới đấy.”
“Anh trai em cũng có quần áo mới." Nguyệt Nhi chỉ vào áo bông màu lam của anh trai Tinh Nhi.
Hàn gia gia nghĩ thầm, nếu bạn già không chết, quần áo làm khẳng định còn đẹp hơn, ông chỉ là một người tay vụng, chỉ biết làm việc nặng, không biết khâu vá.
“Khụ." Ông Hàn lại kịch liệt ho vài cái. Từ nửa năm trước vợ ông chết đi, tật ho khan của ông liền nặng thêm.
Hàn Tiểu Đậu chạy đến nhà hàng xóm bên cạnh, thấy nhà chú Hạ đang nấu đầu heo trong sân.
Toàn bộ đầu heo há miệng lộ ra răng nanh, Hàn Tiểu Đậu sợ tới mức hoảng hốt lui về phía sau vài bước.
“Tiểu Đậu tới rồi, ơ, ông nội cháu mua quần áo mới cho cháu à?" Đội trưởng Hạ cười vẫy tay với Hàn Tiểu Đậu: “Đến, ăn thịt đầu heo.”
Từ trên đầu heo xé xuống một miếng thịt chín nát, đội trưởng Hạ đưa thịt cho Hàn Tiểu Đậu.
“Cảm ơn chú." Hàn Tiểu Đậu khẩn trương nhìn cái đầu heo kia, lại thèm ăn nhận miếng thịt.
Há miệng lớn cắn thịt, Hàn Tiểu Đậu ăn say sưa, vừa ăn vừa thổi.
Thứ này phỏng tay còn nóng miệng, Hàn Tiểu Đậu ăn sạch chẳng bỏ sót. Miệng không nóng nữa nhưng lại thấy bụng nhỏ nóng rần.
Qua mười mấy giây không còn đau nữa, vừa định lau dầu trên tay lên người, Hàn Tiểu Đậu đột nhiên nhớ ra đây là quần áo mới, không thể lau.
“Chú, lau tay đi." Hàn Tiểu Đậu giơ hai bàn tay nhỏ nhắn đầy dầu mỡ lên cho người lớn xem.
Đội trưởng Hạ nhìn về phía vợ đang xào rau trong phòng hô: "Liên Hoa, lấy khăn lau tay cho Tiểu Đậu.”
Liên Hoa cầm một cái khăn lau đi ra, lau tay cho Tiểu Đậu: "Được rồi, lau sạch sẽ, đi tìm em Nguyệt Nhi chơi đi.”
Nhìn bàn tay nhỏ bé của mình, Hàn Tiểu Đậu vẫn cảm thấy bẩn thỉu, liền nhịn không được khom lưng lau vào quần bông cũ, lau vài tay liền sạch sẽ.
Kích động chạy đến căn phòng nhỏ của nhà họ Hạ, bốn đứa trẻ bên trong đồng loạt quay đầu lại nhìn cô.
“Nguyệt Nhi, chị đến chơi với em." Hàn Tiểu Đậu chạy tới, có chút tâm tư khoe khoang: “Mọi người nhìn này, em đang mặc quần áo mới đấy.”
“Anh trai em cũng có quần áo mới." Nguyệt Nhi chỉ vào áo bông màu lam của anh trai Tinh Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.