Chương 26: Ranh Giới Của Hành Vi Tình Dục
Tinh Vân
04/03/2024
..........
"Không sao chứ?" Người đàn ông khẽ xắn măng sét nơi cổ tay lên, để lộ nước da khỏe mạnh, trên người anh có hương vị thuộc về người đàn ông trưởng thành, trước sau như một vẫn mê người.
"Không sao, chú về trước đi, chờ lát nữa tôi sẽ về."
Cô gái ngẩng đầu cười nói: "Tôi ra ngoài với bộ dáng thế này thì không thể được."
Cố Lệnh Thâm trầm mặc liếc mắt nhìn cô một cái, dù cho có đủ sự từng trải, nhưng đôi khi cũng rất khó đoán đúng hoàn toàn cô muốn cái gì.
Tình một đêm, đứa con, tiền, hay là tình dục.
Dường như là loại nào cũng không phù hợp với đủ thứ hành động của cô.
Tối nay, anh đã mất kiểm soát.
"Có việc gì thì gọi điện cho tôi."
"Được." Cô gái hôn xuống cằm anh, hương vị ướt át, nước bọt hòa quyện bao giờ cũng rất mập mờ và gợi dục.
Cố Lệnh Thâm bước một bước về phía trước, lại hôn lên đôi mô cô lần nữa, môi lưỡi nghiền ép cô, thấp giọng cười một cái, kề sát tai cô nói gì đấy.
Anh nâng bờ mông vểnh của cô gái, nhích dần lên.
Trên mông của Thi Mị có màu hồng phấn nhạt, dâm huyệt vẫn còn ẩm ướt, khe hở nụ hoa vốn đang khép kín có hơi hé mở, bị người đàn ông moi đến nỗi phát ra tiếng, trên mông toàn là dịch thể của mình.
Mỗi lần ngón tay của người đàn ông đâm vào, thịt non bốn phương tám hướng sẽ bao bọc lấy anh, nếp nhăn không đều của thịt non bị đâm sâu vào trên ngón tay đầy kỹ xảo của anh, cô gái bật thốt ra tiếng kêu như tiếng gọi mùa xuân (1), xen lẫn tiếng thở dốc khoan khoái.
(1) Tiếng gọi mùa xuân: 叫春 Một số loài động vật phát ra tiếng kêu khi động dục, thường là vào mùa xuân nên được gọi là tiếng gọi mùa xuân. Đây là nhu cầu và hành vi bản năng của động vật. Vì dụ, mèo mẹ sẽ phát ra tiếng như tiếng khóc thút thít của trẻ con trong thời kỳ động dục. m thanh này khẩn thiết, vang dội và thường phát ra vào ban đêm.
"Chú, Chú...... m hộ thật thoải mái......"
"Bé ngoan."
Cô gái mềm mại nằm ở trong ngực anh, mẫn cảm lại nhiều nước, tới cả đôi mắt cũng ngập nước, Cố Lệnh Thâm nhìn thấy mà bỏng mắt.
Sau khi Cố Lệnh Thâm đi, Thi Mị nhìn mình ở trong gương, khuôn mặt vốn xinh đẹp thanh thuần, giờ đây ửng hồng vì kích tình.
Gương mặt này vừa xinh đẹp lại thanh thuần, rất dễ tạo thành một loại ảo giác cho người khác, áo giác dối trá.
Lúc này đôi mắt Thi Mị chứa đầy sự ham muốn, núm vú lộ ra, bầu vú trắng nõn lắc lư, có vẻ rất dâm đãng. Trước kia Trịnh Thắng từng nói, cô chính là Thánh Nữ thuần khiết nhất.
Chỉ có mình cô biết, cô là Thánh Nữ muốn chúng sinh sa đọa.
Khi hai ngón tay to dài của người đàn ông xâm nhập hạ thể cô, khoái cảm dữ dội tràn ngập trong cô, môi mỏng hơi lạnh của anh dừng ở trên cần cổ, nụ hôn kia vừa tê dại lại kích thích, bên tai toàn là tiếng thở dốc kiềm nén của người đàn ông, tay anh thăm dò trong thân thể cô, dâm dịch tiết ra từ trong cơ thể.
Tối nay, Cố Lệnh Thâm và Thi Mị đã phá vỡ điểm mấu chốt của đạo đức, tuy bọn họ không làm đến bước cuối cùng, nhưng hai người cũng bước tới ranh giới của tình dục.
Cuối cùng, cũng đã cắn câu.
Cô à, đây là người đàn ông mà cô tình nguyện trả giá cả tính mạng đấy.
Thi Mị sửa sang lại đầu tóc của mình, thấy đã bình thường rồi, mới cầm túi xách trở về ghế lô (2) cũ.
(2) Ghế lô: Từ gốc là 包厢, là một gian tách biệt trong nhà hàng, khách sạn, quán buffet, kịch trường,...để ăn chơi, giải trí.
"Không sao chứ?" Người đàn ông khẽ xắn măng sét nơi cổ tay lên, để lộ nước da khỏe mạnh, trên người anh có hương vị thuộc về người đàn ông trưởng thành, trước sau như một vẫn mê người.
"Không sao, chú về trước đi, chờ lát nữa tôi sẽ về."
Cô gái ngẩng đầu cười nói: "Tôi ra ngoài với bộ dáng thế này thì không thể được."
Cố Lệnh Thâm trầm mặc liếc mắt nhìn cô một cái, dù cho có đủ sự từng trải, nhưng đôi khi cũng rất khó đoán đúng hoàn toàn cô muốn cái gì.
Tình một đêm, đứa con, tiền, hay là tình dục.
Dường như là loại nào cũng không phù hợp với đủ thứ hành động của cô.
Tối nay, anh đã mất kiểm soát.
"Có việc gì thì gọi điện cho tôi."
"Được." Cô gái hôn xuống cằm anh, hương vị ướt át, nước bọt hòa quyện bao giờ cũng rất mập mờ và gợi dục.
Cố Lệnh Thâm bước một bước về phía trước, lại hôn lên đôi mô cô lần nữa, môi lưỡi nghiền ép cô, thấp giọng cười một cái, kề sát tai cô nói gì đấy.
Anh nâng bờ mông vểnh của cô gái, nhích dần lên.
Trên mông của Thi Mị có màu hồng phấn nhạt, dâm huyệt vẫn còn ẩm ướt, khe hở nụ hoa vốn đang khép kín có hơi hé mở, bị người đàn ông moi đến nỗi phát ra tiếng, trên mông toàn là dịch thể của mình.
Mỗi lần ngón tay của người đàn ông đâm vào, thịt non bốn phương tám hướng sẽ bao bọc lấy anh, nếp nhăn không đều của thịt non bị đâm sâu vào trên ngón tay đầy kỹ xảo của anh, cô gái bật thốt ra tiếng kêu như tiếng gọi mùa xuân (1), xen lẫn tiếng thở dốc khoan khoái.
(1) Tiếng gọi mùa xuân: 叫春 Một số loài động vật phát ra tiếng kêu khi động dục, thường là vào mùa xuân nên được gọi là tiếng gọi mùa xuân. Đây là nhu cầu và hành vi bản năng của động vật. Vì dụ, mèo mẹ sẽ phát ra tiếng như tiếng khóc thút thít của trẻ con trong thời kỳ động dục. m thanh này khẩn thiết, vang dội và thường phát ra vào ban đêm.
"Chú, Chú...... m hộ thật thoải mái......"
"Bé ngoan."
Cô gái mềm mại nằm ở trong ngực anh, mẫn cảm lại nhiều nước, tới cả đôi mắt cũng ngập nước, Cố Lệnh Thâm nhìn thấy mà bỏng mắt.
Sau khi Cố Lệnh Thâm đi, Thi Mị nhìn mình ở trong gương, khuôn mặt vốn xinh đẹp thanh thuần, giờ đây ửng hồng vì kích tình.
Gương mặt này vừa xinh đẹp lại thanh thuần, rất dễ tạo thành một loại ảo giác cho người khác, áo giác dối trá.
Lúc này đôi mắt Thi Mị chứa đầy sự ham muốn, núm vú lộ ra, bầu vú trắng nõn lắc lư, có vẻ rất dâm đãng. Trước kia Trịnh Thắng từng nói, cô chính là Thánh Nữ thuần khiết nhất.
Chỉ có mình cô biết, cô là Thánh Nữ muốn chúng sinh sa đọa.
Khi hai ngón tay to dài của người đàn ông xâm nhập hạ thể cô, khoái cảm dữ dội tràn ngập trong cô, môi mỏng hơi lạnh của anh dừng ở trên cần cổ, nụ hôn kia vừa tê dại lại kích thích, bên tai toàn là tiếng thở dốc kiềm nén của người đàn ông, tay anh thăm dò trong thân thể cô, dâm dịch tiết ra từ trong cơ thể.
Tối nay, Cố Lệnh Thâm và Thi Mị đã phá vỡ điểm mấu chốt của đạo đức, tuy bọn họ không làm đến bước cuối cùng, nhưng hai người cũng bước tới ranh giới của tình dục.
Cuối cùng, cũng đã cắn câu.
Cô à, đây là người đàn ông mà cô tình nguyện trả giá cả tính mạng đấy.
Thi Mị sửa sang lại đầu tóc của mình, thấy đã bình thường rồi, mới cầm túi xách trở về ghế lô (2) cũ.
(2) Ghế lô: Từ gốc là 包厢, là một gian tách biệt trong nhà hàng, khách sạn, quán buffet, kịch trường,...để ăn chơi, giải trí.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.