Chương 27
Ngư Diệu Thanh
26/09/2023
Tiểu Mập đúng là đứa trẻ vô cùng thành thật, cẩn thận liệt kê lại mấy hôm nay mình đã ăn những gì: “Bà nội cho con ăn trứng gà, ông nội nướng khoai lang cho con, cha về còn mang theo mấy cái bánh ngọt, con còn dùng tiền tiêu vặt đi mua quà vặt mua kem...”
Ôi trời ơi!
Một ngày ăn cơm ba bữa lại còn ăn thêm những thứ kia nữa, một đứa trẻ mới sáu bảy tuổi như Tiểu Mập đương nhiên sẽ phải xuất hiện vấn đề tiêu hóa rồi.
Thím mập âm thầm tính toán, có lẽ nên khống chế lại sức ăn của Tiểu Mập.
Tiểu Mập không biết mình sắp lâm vào cảnh bị thảm vừa chưa được nấc cụt được mẹ dắt tay về còn cười tủm tỉm chào tạm biệt Tô Hạ.
.....
Đợi đến khi thím mập cùng với Tiểu Mập đi không thấy bóng người đâu nữa.
Cha mẹ Tô mới hoàn toàn hiểu được con gái đã thay đổi nhiều đến mức nào.
“Hạ Hạ, tóc của con như vậy là?”
Trọng điểm chính là mái tóc của cô!
Tô Hạ cười giải thích: “Lúc trước có tìm được một quyển sách cổ, đọc được phương thuốc bí truyền giúp dưỡng và mọc tóc, vậy nên con mới định thử một chút, không ngờ lại có hiệu quả tốt như vậy.”
Một làn gió thổi tới, mái tóc đen láy của Tô Hạ tung bay theo gió, như thể đang chụp quảng cáo cho dầu gội đầu vậy.
Cha Tô trong lòng vẫn đang còn cảm thấy bối rối nhất thời chưa biết hỏi con gái như thế nào nữa.
Vừa rồi, lúc Tô Lỗi tới....ông nội Tô liền nghe nói con trai ba đã quay lại đây liền kêu Tô Lỗi đến gọi bọn họ tới ăn cơm.
Cha Tô chăm chú nhìn lượng tóc trên đầu Tô Lỗi, lúc này Tô Hạ với mẹ Tô mới gọi: “Đi thôi! Chúng ta đi ăn cơm trước đã!”
Mẹ Tô không biết cha Tô cảm thấy không dễ chịu gì khi mình là người cuối cùng trong nhà biết về phương thuốc mọc tóc kia.
Bà ấy đứng đằng sau vuốt tóc mình mà thỏa mãn cười.
.... Bạn bè thân thích bình thường nhìn thấy con gái bà ấy đều cảm thấy cơ thể của cô không được tốt, còn không phải là vì mái tóc vàng vọt kia sao, vừa nhìn thấy đã cảm thấy như bị thiếu máu vậy.
Hiện tại thì tốt rồi, con gái ngày càng khỏe mạnh.
Mẹ Tô vui mừng kéo Tô Hạ về nhà cũ.
Vừa vào cửa.
Cha Tô liền chú ý thấy tóc của anh cả cùng với cha... tuy rằng vẫn còn ngắn như vô cùng dày dặn!
Quan trọng nhất chính là, lúc ăn cơm bác cả Tô cùng với ông nội Tô đều cười tủm tỉm, ánh mắt không tự chủ được mà dừng trên đầu của cha Tô.
Cha Tô cứ luôn cảm thấy nụ cười cùng với ánh mắt kia mang theo sự kiêu ngạo không nói được thành lời!
Đây, đây là ánh mắt gì vậy chứ? Có chút quá đáng rồi! Không có người thân người thích gì nữa!
Cha Tô nhìn về phía con gái mình, trong ánh mắt còn có chút ủy khuất.
Tô Hạ cuối cùng cũng nhận ra ánh mắt ủy khuất cùng sự chua xót của cha, nhịn không được mà cười trộm.
Thực ra, Tô Hạ sớm đã chuẩn bị xong viên uống mọc tóc cùng với dầu gội đầu cho cha Tô rồi, thân là con gái, tình huống thân thể cha mình như thế nào Tô Hạ vẫn hiểu rất rõ.
Về lý do tại sao đến bây giờ vẫn chưa đưa phương thuốc kia cho cha mình dùng, chủ yếu vẫn là muốn tạo sự bất ngờ mà thôi!
Tô Hạ lén ghé tai cha mình nói: “Cha! Cha yên tâm đi! Phần của cha con sớm đã làm xong rồi, chắc chắn sẽ không kém gì những người khác đâu... cha cứ thử dùng trước xem! Hơn nữa con còn có bất ngờ cha cha và mẹ nữa!”
“Nói gì vậy chứ, vẫn còn có bác cả ông nội con ở đây đó!” Cha Tô mặc dù ngoài miệng là nói như vậy nhưng khóe miệng cũng không nhịn được mà nhếch lên.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Ôi trời ơi!
Một ngày ăn cơm ba bữa lại còn ăn thêm những thứ kia nữa, một đứa trẻ mới sáu bảy tuổi như Tiểu Mập đương nhiên sẽ phải xuất hiện vấn đề tiêu hóa rồi.
Thím mập âm thầm tính toán, có lẽ nên khống chế lại sức ăn của Tiểu Mập.
Tiểu Mập không biết mình sắp lâm vào cảnh bị thảm vừa chưa được nấc cụt được mẹ dắt tay về còn cười tủm tỉm chào tạm biệt Tô Hạ.
.....
Đợi đến khi thím mập cùng với Tiểu Mập đi không thấy bóng người đâu nữa.
Cha mẹ Tô mới hoàn toàn hiểu được con gái đã thay đổi nhiều đến mức nào.
“Hạ Hạ, tóc của con như vậy là?”
Trọng điểm chính là mái tóc của cô!
Tô Hạ cười giải thích: “Lúc trước có tìm được một quyển sách cổ, đọc được phương thuốc bí truyền giúp dưỡng và mọc tóc, vậy nên con mới định thử một chút, không ngờ lại có hiệu quả tốt như vậy.”
Một làn gió thổi tới, mái tóc đen láy của Tô Hạ tung bay theo gió, như thể đang chụp quảng cáo cho dầu gội đầu vậy.
Cha Tô trong lòng vẫn đang còn cảm thấy bối rối nhất thời chưa biết hỏi con gái như thế nào nữa.
Vừa rồi, lúc Tô Lỗi tới....ông nội Tô liền nghe nói con trai ba đã quay lại đây liền kêu Tô Lỗi đến gọi bọn họ tới ăn cơm.
Cha Tô chăm chú nhìn lượng tóc trên đầu Tô Lỗi, lúc này Tô Hạ với mẹ Tô mới gọi: “Đi thôi! Chúng ta đi ăn cơm trước đã!”
Mẹ Tô không biết cha Tô cảm thấy không dễ chịu gì khi mình là người cuối cùng trong nhà biết về phương thuốc mọc tóc kia.
Bà ấy đứng đằng sau vuốt tóc mình mà thỏa mãn cười.
.... Bạn bè thân thích bình thường nhìn thấy con gái bà ấy đều cảm thấy cơ thể của cô không được tốt, còn không phải là vì mái tóc vàng vọt kia sao, vừa nhìn thấy đã cảm thấy như bị thiếu máu vậy.
Hiện tại thì tốt rồi, con gái ngày càng khỏe mạnh.
Mẹ Tô vui mừng kéo Tô Hạ về nhà cũ.
Vừa vào cửa.
Cha Tô liền chú ý thấy tóc của anh cả cùng với cha... tuy rằng vẫn còn ngắn như vô cùng dày dặn!
Quan trọng nhất chính là, lúc ăn cơm bác cả Tô cùng với ông nội Tô đều cười tủm tỉm, ánh mắt không tự chủ được mà dừng trên đầu của cha Tô.
Cha Tô cứ luôn cảm thấy nụ cười cùng với ánh mắt kia mang theo sự kiêu ngạo không nói được thành lời!
Đây, đây là ánh mắt gì vậy chứ? Có chút quá đáng rồi! Không có người thân người thích gì nữa!
Cha Tô nhìn về phía con gái mình, trong ánh mắt còn có chút ủy khuất.
Tô Hạ cuối cùng cũng nhận ra ánh mắt ủy khuất cùng sự chua xót của cha, nhịn không được mà cười trộm.
Thực ra, Tô Hạ sớm đã chuẩn bị xong viên uống mọc tóc cùng với dầu gội đầu cho cha Tô rồi, thân là con gái, tình huống thân thể cha mình như thế nào Tô Hạ vẫn hiểu rất rõ.
Về lý do tại sao đến bây giờ vẫn chưa đưa phương thuốc kia cho cha mình dùng, chủ yếu vẫn là muốn tạo sự bất ngờ mà thôi!
Tô Hạ lén ghé tai cha mình nói: “Cha! Cha yên tâm đi! Phần của cha con sớm đã làm xong rồi, chắc chắn sẽ không kém gì những người khác đâu... cha cứ thử dùng trước xem! Hơn nữa con còn có bất ngờ cha cha và mẹ nữa!”
“Nói gì vậy chứ, vẫn còn có bác cả ông nội con ở đây đó!” Cha Tô mặc dù ngoài miệng là nói như vậy nhưng khóe miệng cũng không nhịn được mà nhếch lên.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.