Chương 19: ĐỔI CHỦ Ý….ĐI HỌC
chạng vạng
30/05/2016
Một ngày lại trôi
qua, Hàn Tuyết Tư mới về đã cằn nhằn suốt chuyện hồi trưa Hàn Tuyết Tư
không nghe lời đi mang cơm cho hắn. Đến tận tới bữa ăn mới chịu thôi,
thật sự có người thân cùng tình cảm huynh muội rất tốt không phải sao?
Nhưng nếu Tuyết Tư bắt nàng ở nhà hoài như thế thì không phải là cách
tốt, chính nàng còn lo học dược cùng vũ kĩ để luyện hệ song tu, hiện tại mất cả buổi chiều các mạch chỉ mới khai thông qua hai mạch, mệt chết
nàng. Tuyết Tình vừa cho thỏ ăn vừa lầm bầm, luyện tập kiểu này rất khó
có thể tăng tiến trừ khi có người dạy, nhưng nơi này có ai mà dạy cho
chứ? Không được cứ ở nơi này xuống kết quả tính mạng cả hai huynh muội
nàng sẽ gặp nguy hiểm, phải nhập học, hiện tại kho chỉ chứa có một rương vàng tuy nhiên kia là vàng rồng, ai lại đem vàng rồng ra sống khi mình
đang ở thân phận nông dân, có hay không tình kề hay cố tình vàng trong
cung bị mất còn chỉ là huynh muội nàng ăn cắp, chuyện này là không thể
được, đến khi có danh phận thì số vàng kia sẽ không được dùng tới. Hiện
tại muốn kiếm tiền chỉ cần một cách bán dược, tuy nhiên nàng không phải
dược sư, cũng chưa từng luyện dược, nơi này thì lại không thích hợp để
có thể hành nghề, chỉ còn cách kiếm việc làm thêm nơi tiệm thuốc, hiện
tại trong làng cũng có vài người thợ săn biết vũ kĩ vì thế chính nàng
phải học dược trị thương….
_Tiểu Tuyết, vào đây_bên trong nhà vọng ra tiếng của Tuyết Tư
_ân ta tới ngay_vức thức ăn còn trên tay vào chuồng thỏ chạy nhanh vào nhà_ca ca ngươi có chuyện sao?
_ngồi xuống!!_hắn chỉ vào ghế bên cạnh, trong khi hắn đang đứng đó
_ân_nàng nghe lời ngồi ghế, mắt nhìn ca ca, nàng không nghĩ đây là trò đùa, hắn muốn nói gì đó_ca có chuyện sao?
_ân_Hàn Tuyết Tư dừng một chút ngồi lại ghế_Tiểu Tình ngươi có muốn đi học
_đi học? ý ngươi là cả hai sẽ đi học?
_không chỉ có ngươi, ta có lẽ là không thể tiền lộ phí bên đường không đủ cho cả hai huynh muội ta….
_ngươi nói đưa ta đi học nơi nào?_ngắt lời hắn, chen vào
_học viện_vẫn trả lời bình thản
_nơi có thành tích học viên ưu tú nhất sao? vậy còn vào trường thánh điện?
_không, ta muốn ngươi rèn luyện nơi kia, trường thánh điện rất khắc nghiệt chúng cạnh tranh nhau lên từng chút một đến nỗi có thể giết lẫn nhau
_vậy ngươi nghĩ ngôi trường của triều đình thì không?
_có thể có nhưng vì chuyện mặt mũi có thể chuyện ấy sẽ sảy ra hi hữu, tuy nhiên nếu ngươi không đụng chạm bất cứ kì ai thì có thể qua
_ân_ca ca nàng suy nghĩ quá đơn giản, nếu trong ngôi trường thánh điện cạnh tranh nhau từng chút một thì ngôi trường của triều đình không sao? Hi hữu? chuyện đó hoàn toàn không thể, nên biết các quý tộc thú vui họ thích nhất là uống máu người, ai lại nói hi hữu trong này chứ? Còn nữa nếu có giết người thì họ để mọi người thấy sao? Đó mới là do thể diện không chết ngầm cũng chết sáng (có nghĩa không giết người trực tiếp cho người biết thì cũng ám sát sau lưng) có bao nhiêu cái chết ở ngôi trường thuộc sỡ hữu của triều định bị giấu nhẹp đi chứ? Nói về chuyện không đụng chạm tới họ có được sao? Nếu như cây muốn lặng mà gió không ngừng thì thế nào chuyện này mới chính là hi hữu
_vậy ta và ngươi cùng đi, học tại học viện nào cũng được nhưng ta muốn ngươi nhập học với ta. Với tuổi ta hiện giờ là quá sớm để đến học viện, tuổi của ngươi chỉ là đến năm sau, nếu như ta vào học viện thì không biết chừng ức uất khi không có người mà chết
_nha đầu ngốc, học viện có gì mà uất ức, còn nữa có bao nhiêu lần ta bảo ngươi cấm nói chữ chết trước mặt ta!!
_ta biết ca ca, sau này ta sẽ nói chữ “tử”
_ngươi….
_ca ca nghe ta nói hết đã_nàng liếc ánh mắt như băng đến Tuyết Tư, hôm nay phải nói, nếu không chỉ vì bảo hộ cho nàng nhân tài như ca ca nàng sẽ bị huỷ hoại không thương tiếc_ đời ngươi có sinh có tử, tức ngươi sống trên đời này không cần biết ngươi có tốt đẹp hay không thì có ngày ngươi cũng phải rời đi. Cũng như quy luật của nhân quả, sinh tử cũng vậy, ngươi từng nghe người chết có số. Tuy nhiên ta không tin vào số phận, mạng sống của con người nằm trên tay họ, nếu không biết giữ mất cũng hối tiếc là muộn màng. Hiện tại ngươi cho ta ở trong nhà có thể bảo đảm ta an toàn, nhưng nếu trong nhà ta phát sinh tính dựa dẫm gây họ khắp nơi thì ngươi có thể giải quyết sao?
_Tiểu Tuyết, vào đây_bên trong nhà vọng ra tiếng của Tuyết Tư
_ân ta tới ngay_vức thức ăn còn trên tay vào chuồng thỏ chạy nhanh vào nhà_ca ca ngươi có chuyện sao?
_ngồi xuống!!_hắn chỉ vào ghế bên cạnh, trong khi hắn đang đứng đó
_ân_nàng nghe lời ngồi ghế, mắt nhìn ca ca, nàng không nghĩ đây là trò đùa, hắn muốn nói gì đó_ca có chuyện sao?
_ân_Hàn Tuyết Tư dừng một chút ngồi lại ghế_Tiểu Tình ngươi có muốn đi học
_đi học? ý ngươi là cả hai sẽ đi học?
_không chỉ có ngươi, ta có lẽ là không thể tiền lộ phí bên đường không đủ cho cả hai huynh muội ta….
_ngươi nói đưa ta đi học nơi nào?_ngắt lời hắn, chen vào
_học viện_vẫn trả lời bình thản
_nơi có thành tích học viên ưu tú nhất sao? vậy còn vào trường thánh điện?
_không, ta muốn ngươi rèn luyện nơi kia, trường thánh điện rất khắc nghiệt chúng cạnh tranh nhau lên từng chút một đến nỗi có thể giết lẫn nhau
_vậy ngươi nghĩ ngôi trường của triều đình thì không?
_có thể có nhưng vì chuyện mặt mũi có thể chuyện ấy sẽ sảy ra hi hữu, tuy nhiên nếu ngươi không đụng chạm bất cứ kì ai thì có thể qua
_ân_ca ca nàng suy nghĩ quá đơn giản, nếu trong ngôi trường thánh điện cạnh tranh nhau từng chút một thì ngôi trường của triều đình không sao? Hi hữu? chuyện đó hoàn toàn không thể, nên biết các quý tộc thú vui họ thích nhất là uống máu người, ai lại nói hi hữu trong này chứ? Còn nữa nếu có giết người thì họ để mọi người thấy sao? Đó mới là do thể diện không chết ngầm cũng chết sáng (có nghĩa không giết người trực tiếp cho người biết thì cũng ám sát sau lưng) có bao nhiêu cái chết ở ngôi trường thuộc sỡ hữu của triều định bị giấu nhẹp đi chứ? Nói về chuyện không đụng chạm tới họ có được sao? Nếu như cây muốn lặng mà gió không ngừng thì thế nào chuyện này mới chính là hi hữu
_vậy ta và ngươi cùng đi, học tại học viện nào cũng được nhưng ta muốn ngươi nhập học với ta. Với tuổi ta hiện giờ là quá sớm để đến học viện, tuổi của ngươi chỉ là đến năm sau, nếu như ta vào học viện thì không biết chừng ức uất khi không có người mà chết
_nha đầu ngốc, học viện có gì mà uất ức, còn nữa có bao nhiêu lần ta bảo ngươi cấm nói chữ chết trước mặt ta!!
_ta biết ca ca, sau này ta sẽ nói chữ “tử”
_ngươi….
_ca ca nghe ta nói hết đã_nàng liếc ánh mắt như băng đến Tuyết Tư, hôm nay phải nói, nếu không chỉ vì bảo hộ cho nàng nhân tài như ca ca nàng sẽ bị huỷ hoại không thương tiếc_ đời ngươi có sinh có tử, tức ngươi sống trên đời này không cần biết ngươi có tốt đẹp hay không thì có ngày ngươi cũng phải rời đi. Cũng như quy luật của nhân quả, sinh tử cũng vậy, ngươi từng nghe người chết có số. Tuy nhiên ta không tin vào số phận, mạng sống của con người nằm trên tay họ, nếu không biết giữ mất cũng hối tiếc là muộn màng. Hiện tại ngươi cho ta ở trong nhà có thể bảo đảm ta an toàn, nhưng nếu trong nhà ta phát sinh tính dựa dẫm gây họ khắp nơi thì ngươi có thể giải quyết sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.