Chương 24: KÝ ỨC
chạng vạng
31/05/2016
Ánh mắt vẫn lưu
chuyển nhìn lên bầu trời Âm SÁt_phụ thân của Tuyết Tư bắt đầu hồi tưởng
về những tháng ngày đẹp đẽ kia trước khi hắn bước chân vào ma đạo, người con gái không dung mạo chỉ có ánh mắt sáng lấp lánh như sao đêm nhìn
hắn làm lòng hắn yên bình. Một bầu trời sao thật đẹp, thật to tròn khi
nhìn vào mắt nàng rồi phút chốc lại ngập trong nước mắt cùng đau thương
khi nhìn người nàng yêu phải đi con đường không lối thoát
_đêm đó là đêm không trăng, gió rất lạnh. Lúc ta đi làm nhiệm vụ, chắc con cũng đã biết_giết người. Một thiếu nữ vì phải dùng tiền mua thuốc cho phụ thân đang lâm bệnh khiến nàng vất vả cả tuổi thanh xuân, ngay cả ban đêm cũng phải đến phiên chợ đêm để hầu bàn chưng trà (chạng vạng: ở đây có nghĩ những phiên chợ nô lệ, người muốn làm việc chỉ có việc duy nhất là hầu nước cho các tay lái buôn, nếu là phụ nữ muốn giữ thân phận bắt buộc phải hoá trang thật xấu xí. Tuy nhiên ở những khu chợ đó tiền lương công rất nhiều)
_ngươi gặp nương trong khu chợ sao?
_ân lúc nàng bị một tên sở khanh phá đi lớp trang điểm giở trò đòi bại. Thật trùng hợp khi gã kia là mục tiêu ta cần, rảnh rỗi nên cứu nàng. Không ngờ….._khoé môi nhếch lên nụ cười chua chát, lão đã lợi dụng nàng, lợi dụng người con gái kia, sau lại không biết đã trao trái tim cho nàng đã khi nào
_....._đứng một bên nhìn ánh mắt lão, hiện tại qua bao nhiêu năm hắn biết nổi lòng trong thâm tâm lão. Hắn còn nhớ người phụ nữ mà hắn gọi là nương luôn nở nụ cười, luôn dùng đôi mắt sáng ngời chỉ cho hắn biết mọi vật hiện hữu trên thế gian, ngay từ lúc hắn mới tập đi….
Tuyết Tư hắn nhớ, một câu nói rất nhẹ nhàng, nhớ những lời hát ru, nhớ bàn tay ấm áp,…và nhớ cả tiếng khóc thầm của bà trong những đêm mưa, hay những đêm không trăng..
Tất cả là vì ai? Vì người một người bà đã trao trọn trái tim của mình, chỉ thế thôi chỉ có một người. Mà bao nhiêu năm bà rời đi, bà ôm nỗi buồn kia rời đi, bà bỏ mặc quá khứ mà biến mất nhanh trong cuộc đời của một nam tử cùng một đứa trẻ mới bập bẹ lên 5. Hiện tại bà đang ở đâu, sống hay chết? Bà có hạnh phúc khi rời bỏ một nỗi đau kia? Dù hạnh phúc hay buồn phiền bà có hay biết nơi này cũng có một người đã hối lỗi mà trong bao nhiêu năm chờ đợi bà tìm kiếm bà, hy vọng dù đó là hy vọng nhỏ nhoi….
_Tuyết Tư…._ngập ngừng một lát ông cũng nói_ ngươi đã để nàng trong lòng?
_ngươi nói….._giật mình khi hiểu ra câu nói, hắn phải nói gì? Khi nàng biết hắn không cùng dòng máu, chỉ sợ….hắn không đủ tư cách
_hãy giữ chặc nàng
_.....
_hãy làm cho người đó hạnh phú…không như ta….
_.......ta đã biết…._im lặng hồi lâu lại nhìn sang lão nhân trước mặt_từ lâu ta đã muốn hỏi……
_...._mỉm cười đưa ánh mắt yêu thương nhìn đứa con đã nhanh chóng lớn khôn của mình_tiếp tục nào!!!
_tại sao ngươi để ta bên cạnh nàng? Ngươi vì bù đắp sao?
_vì muốn ngươi thành người…
_.....
_ta không muốn ngươi rơi vào con đường hắc đạo, ta cũng đã nợ phụ mẫu nàng ta quá nhiều….
_nợ????nợ sao????
_kẻ phản bội_ngừng một lát đứng dậy thở dài_ta là kẻ phản bội, không chỉ có nương ngươi ngay cả phụ mẫu nàng….ta đã đem cái chết cho huynh đệ mình….đó là một cạm bẫy….
_ngươi biết về thân phận của phụ mẫu ta sao?_giọng nói lanh lãnh trong veo như tiếng tính tách giọt nước nhỏ xuống chén sứ_ngươi biết quá khứ của họ sao?
_đêm đó là đêm không trăng, gió rất lạnh. Lúc ta đi làm nhiệm vụ, chắc con cũng đã biết_giết người. Một thiếu nữ vì phải dùng tiền mua thuốc cho phụ thân đang lâm bệnh khiến nàng vất vả cả tuổi thanh xuân, ngay cả ban đêm cũng phải đến phiên chợ đêm để hầu bàn chưng trà (chạng vạng: ở đây có nghĩ những phiên chợ nô lệ, người muốn làm việc chỉ có việc duy nhất là hầu nước cho các tay lái buôn, nếu là phụ nữ muốn giữ thân phận bắt buộc phải hoá trang thật xấu xí. Tuy nhiên ở những khu chợ đó tiền lương công rất nhiều)
_ngươi gặp nương trong khu chợ sao?
_ân lúc nàng bị một tên sở khanh phá đi lớp trang điểm giở trò đòi bại. Thật trùng hợp khi gã kia là mục tiêu ta cần, rảnh rỗi nên cứu nàng. Không ngờ….._khoé môi nhếch lên nụ cười chua chát, lão đã lợi dụng nàng, lợi dụng người con gái kia, sau lại không biết đã trao trái tim cho nàng đã khi nào
_....._đứng một bên nhìn ánh mắt lão, hiện tại qua bao nhiêu năm hắn biết nổi lòng trong thâm tâm lão. Hắn còn nhớ người phụ nữ mà hắn gọi là nương luôn nở nụ cười, luôn dùng đôi mắt sáng ngời chỉ cho hắn biết mọi vật hiện hữu trên thế gian, ngay từ lúc hắn mới tập đi….
Tuyết Tư hắn nhớ, một câu nói rất nhẹ nhàng, nhớ những lời hát ru, nhớ bàn tay ấm áp,…và nhớ cả tiếng khóc thầm của bà trong những đêm mưa, hay những đêm không trăng..
Tất cả là vì ai? Vì người một người bà đã trao trọn trái tim của mình, chỉ thế thôi chỉ có một người. Mà bao nhiêu năm bà rời đi, bà ôm nỗi buồn kia rời đi, bà bỏ mặc quá khứ mà biến mất nhanh trong cuộc đời của một nam tử cùng một đứa trẻ mới bập bẹ lên 5. Hiện tại bà đang ở đâu, sống hay chết? Bà có hạnh phúc khi rời bỏ một nỗi đau kia? Dù hạnh phúc hay buồn phiền bà có hay biết nơi này cũng có một người đã hối lỗi mà trong bao nhiêu năm chờ đợi bà tìm kiếm bà, hy vọng dù đó là hy vọng nhỏ nhoi….
_Tuyết Tư…._ngập ngừng một lát ông cũng nói_ ngươi đã để nàng trong lòng?
_ngươi nói….._giật mình khi hiểu ra câu nói, hắn phải nói gì? Khi nàng biết hắn không cùng dòng máu, chỉ sợ….hắn không đủ tư cách
_hãy giữ chặc nàng
_.....
_hãy làm cho người đó hạnh phú…không như ta….
_.......ta đã biết…._im lặng hồi lâu lại nhìn sang lão nhân trước mặt_từ lâu ta đã muốn hỏi……
_...._mỉm cười đưa ánh mắt yêu thương nhìn đứa con đã nhanh chóng lớn khôn của mình_tiếp tục nào!!!
_tại sao ngươi để ta bên cạnh nàng? Ngươi vì bù đắp sao?
_vì muốn ngươi thành người…
_.....
_ta không muốn ngươi rơi vào con đường hắc đạo, ta cũng đã nợ phụ mẫu nàng ta quá nhiều….
_nợ????nợ sao????
_kẻ phản bội_ngừng một lát đứng dậy thở dài_ta là kẻ phản bội, không chỉ có nương ngươi ngay cả phụ mẫu nàng….ta đã đem cái chết cho huynh đệ mình….đó là một cạm bẫy….
_ngươi biết về thân phận của phụ mẫu ta sao?_giọng nói lanh lãnh trong veo như tiếng tính tách giọt nước nhỏ xuống chén sứ_ngươi biết quá khứ của họ sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.