Chương 11: NẤU………….CHỮ TT~TT
chạng vạng
05/03/2016
_khi nào học…sư…phụ_cố nặn ra bộ mặt thật sự đáng yêu dù biết lời nói kia gần khiến nàng mửa
_....không cần, đến lúc nào ngươi muốn học_liếc sang nàng, thật sự tay nghề nàng không tệ có thể các món ăn nấu ra còn hơn cả đám đầu bếp trong cung, còn có những món hắn chính là không biết tên,nhưng Hàn Tuyết Tư vì qua thương yêu người muội muội này nên sợ nàng bé nên vất vả với lại nữ oa 6 tuổi làm việc bếp núc rất dễ xảy ra chuyện không may đúng lúc có hắn biết sử dụng ít đồ nên hắn trở thành kiêm đầu bếp cho cái gia đình nhỏ này…gia đình? À không nên nói là nhà nhỏ cho người sống chứ, từ đâu ra hắn lại xem nó trở thành nhà?_với lại không cần gọi ta một sư phụ hai sư phụ, như thế thật không quen gọi như thường đi!!
_ân_ngươi không nói ta cũng nói dù gì câu kia thật sự muốn buồn nôn, số phận của nàng do nàng quyết định ai dám đứng ra dậy dỗ nàng?_vậy trưa này ngươi dạy ta?
_ân..bây giờ thì ăn đi, để bụng đói ca ca ngươi lại trách ta
_ân_vui vẻ trong lòng thức ăn tự nhien ngon miệng, nàng ăn từng ngụm từng ngụm khi tinh bột chuyển sang đường nàng thật sự mới nuốt vào
_ngươi từ đâu ra học cách ăn của con mèo nhỏ thế kia?
_ngươi có khác gì ta sao?_nói lại liếc sang đĩa thức ăn, dù gì cái đĩa kia cũng là nhiều hơn địa của nàng một chút, nhìn hắn ăn nàng muốn nhỏ dãi theo, tùng ngụm từng ngụm cho vào miệng, rồi miệng từ từ nhai thật kĩ cuối mới nuốt qua cổ họng_này aaa……..aaaa……_đưa lên một muỗng đầy đưa qua khé miệng hắn, nếu trong quân đội hắn ăn thế chỉ tới mức chết vì đói
_...c…..aaaa_nhìn hành động của nàng hắn không được tự nhiên, nhưng rồi vẫn a ra tiếng cho nàng cho muỗng thức ăn vào,có ý muốn cự tiệt nhưng ai nỡ để ánh mắt trong mắt kia rơi lệ(chạng vạng:một con cừu non đã vào bẫy/ Tuyết Tình: suỵt, im lặng hắn ta rất dễ dụ/chạng vạng: tội nghiệp ^.^)
……………………………………………………………………………………………………..phân cách…………………………………………….
Sau khi ăn, nàng cùng nên cùng hắn chuẩn bị cho bữa ăn trưa cùng ra ngoài mang cho ca ca Hàn Tuyết Tư, nghe nói làng sẽ xây thêm cầu, thanh niên trai tráng trong làng đa số được điều động đi khuyên vát đá, không biết mắt ai mù lại đề cử ca ca nàng, hắn dáng người thư sinh thế kia, còn cái tên hoàng tử này sao không mang hắn đi. Từ khi mùa đông qua nhanh, mọi người cũng đã ra ngoài đường, thoát chốc mọi người cũng biết hắn do ca ca nàng cứu về, tất nhiên ai cũng sẽ hiểu lầm khi một nam nhân cùng một nữ nhi không quen biết ở chung một nhà sẽ xảy ra chuyện, nhưng đối với trường hợp giữa nàng và hắn thì không, nhìn trang phục của hắn kia mọi người biết hắn là người ăn học, có người nói nếu nàng không dụ dỗ hắn thì chắc chắng sẽ không có chuyện gì xảy ra TT~TT(chạng vạng: cứu chi rồi rướt tai tiếng vậy trời!!!/ Tuyết Tình: tỷ vô tội muội ạ T-T). Nhiêu đó cũng biết nàng yên bình tới mức nào, nhưng bây giờ Thế Vương là sư phụ nấu ăn của nàng, mà………….hắn chỉ nàng nấu ăn hay chỉ nàng học đạo thế kia, nảy giờ vào bếp, chỉ thấy hắn bảo nàng xin lửa sau đó là một bài giảng đạo dài thượt cả tiếng đòng hồ
_nè nè………._nàng dỏ khóc dỏ cười kéo tay áo hắn
_gì?_dừng đoạn lại quay sang nàng, nhìn khuôn mặt khổ sở kia như nàng dâu nhỏ bị hành hạ, hắn thề là hắn chưa nói gì nàng nha(chạng vạng: huynh chắc chứ? Cho kiểm chứng lại!!!!/ Thế Vương: xin lỗi ta không làm gì nàng ta cả =-=/ chạng vạng: thôi muội im)
_ngươi dạy ta nấu ăn, hay dạy ta học làm vợ?
_nấu ăn, đương nhiên là nấu nướng
_ngươi xem nảy giờ có món nào ra lò chưa? Hay ngươi chỉ giản kinh cả canh giờ_đưa tay chỉ chỉ lên bếp, nàng khóc không ra nước mắt, có hay không nàng thật sự muốn ngất
_....không cần, đến lúc nào ngươi muốn học_liếc sang nàng, thật sự tay nghề nàng không tệ có thể các món ăn nấu ra còn hơn cả đám đầu bếp trong cung, còn có những món hắn chính là không biết tên,nhưng Hàn Tuyết Tư vì qua thương yêu người muội muội này nên sợ nàng bé nên vất vả với lại nữ oa 6 tuổi làm việc bếp núc rất dễ xảy ra chuyện không may đúng lúc có hắn biết sử dụng ít đồ nên hắn trở thành kiêm đầu bếp cho cái gia đình nhỏ này…gia đình? À không nên nói là nhà nhỏ cho người sống chứ, từ đâu ra hắn lại xem nó trở thành nhà?_với lại không cần gọi ta một sư phụ hai sư phụ, như thế thật không quen gọi như thường đi!!
_ân_ngươi không nói ta cũng nói dù gì câu kia thật sự muốn buồn nôn, số phận của nàng do nàng quyết định ai dám đứng ra dậy dỗ nàng?_vậy trưa này ngươi dạy ta?
_ân..bây giờ thì ăn đi, để bụng đói ca ca ngươi lại trách ta
_ân_vui vẻ trong lòng thức ăn tự nhien ngon miệng, nàng ăn từng ngụm từng ngụm khi tinh bột chuyển sang đường nàng thật sự mới nuốt vào
_ngươi từ đâu ra học cách ăn của con mèo nhỏ thế kia?
_ngươi có khác gì ta sao?_nói lại liếc sang đĩa thức ăn, dù gì cái đĩa kia cũng là nhiều hơn địa của nàng một chút, nhìn hắn ăn nàng muốn nhỏ dãi theo, tùng ngụm từng ngụm cho vào miệng, rồi miệng từ từ nhai thật kĩ cuối mới nuốt qua cổ họng_này aaa……..aaaa……_đưa lên một muỗng đầy đưa qua khé miệng hắn, nếu trong quân đội hắn ăn thế chỉ tới mức chết vì đói
_...c…..aaaa_nhìn hành động của nàng hắn không được tự nhiên, nhưng rồi vẫn a ra tiếng cho nàng cho muỗng thức ăn vào,có ý muốn cự tiệt nhưng ai nỡ để ánh mắt trong mắt kia rơi lệ(chạng vạng:một con cừu non đã vào bẫy/ Tuyết Tình: suỵt, im lặng hắn ta rất dễ dụ/chạng vạng: tội nghiệp ^.^)
……………………………………………………………………………………………………..phân cách…………………………………………….
Sau khi ăn, nàng cùng nên cùng hắn chuẩn bị cho bữa ăn trưa cùng ra ngoài mang cho ca ca Hàn Tuyết Tư, nghe nói làng sẽ xây thêm cầu, thanh niên trai tráng trong làng đa số được điều động đi khuyên vát đá, không biết mắt ai mù lại đề cử ca ca nàng, hắn dáng người thư sinh thế kia, còn cái tên hoàng tử này sao không mang hắn đi. Từ khi mùa đông qua nhanh, mọi người cũng đã ra ngoài đường, thoát chốc mọi người cũng biết hắn do ca ca nàng cứu về, tất nhiên ai cũng sẽ hiểu lầm khi một nam nhân cùng một nữ nhi không quen biết ở chung một nhà sẽ xảy ra chuyện, nhưng đối với trường hợp giữa nàng và hắn thì không, nhìn trang phục của hắn kia mọi người biết hắn là người ăn học, có người nói nếu nàng không dụ dỗ hắn thì chắc chắng sẽ không có chuyện gì xảy ra TT~TT(chạng vạng: cứu chi rồi rướt tai tiếng vậy trời!!!/ Tuyết Tình: tỷ vô tội muội ạ T-T). Nhiêu đó cũng biết nàng yên bình tới mức nào, nhưng bây giờ Thế Vương là sư phụ nấu ăn của nàng, mà………….hắn chỉ nàng nấu ăn hay chỉ nàng học đạo thế kia, nảy giờ vào bếp, chỉ thấy hắn bảo nàng xin lửa sau đó là một bài giảng đạo dài thượt cả tiếng đòng hồ
_nè nè………._nàng dỏ khóc dỏ cười kéo tay áo hắn
_gì?_dừng đoạn lại quay sang nàng, nhìn khuôn mặt khổ sở kia như nàng dâu nhỏ bị hành hạ, hắn thề là hắn chưa nói gì nàng nha(chạng vạng: huynh chắc chứ? Cho kiểm chứng lại!!!!/ Thế Vương: xin lỗi ta không làm gì nàng ta cả =-=/ chạng vạng: thôi muội im)
_ngươi dạy ta nấu ăn, hay dạy ta học làm vợ?
_nấu ăn, đương nhiên là nấu nướng
_ngươi xem nảy giờ có món nào ra lò chưa? Hay ngươi chỉ giản kinh cả canh giờ_đưa tay chỉ chỉ lên bếp, nàng khóc không ra nước mắt, có hay không nàng thật sự muốn ngất
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.