Chương 44: TÌM NGỌC- HÌNH XĂM
chạng vạng
31/05/2016
Thời gian trong thế giới ảo chạy qua rất nhanh so với đời thường. Nếu nhớ
không nhầm thì trong thế giới viên ngọc kia đội đã trải qua hai ngày.
Vậy ở thế giới thật chỉ là hai canh giờ…..Vậy còn việc ăn ngủ,
nghỉ…..thôi rồi, viên ngọc tính một phút thành một giờ rồi T~T. Hiện tại chỉ cần tìm vị trí viên ngọc nơi nào, trên lưng nàng mãn hình xăm có
phản ứng rất mạnh, không những thế mọi ngày còn nóng hơn.
Này nó muốn thiêu nàng đúng không???? Viên ngọc như thế đang nằm ngoài vùng ảo, chỉ cần cố chịu đựng sức nóng trên lưng mà biết vị trí viên ngọc kì quái kia thôi.
Suy nghĩ là thế nhưng vị trị viên ngọc quái ngỡ kia là hoàn toàn mù, chỉ biết đi thẳng về phía trước. Mà hình xăm trên lưng ngày một nóng Tuyết Tình nàng sắp chịu hết nỏi nữa rồi. Mù hướng đi thẳng về phía trước, dựa vào sức nóng trên lưng để xác định. Nơi nào???? Nơi nào?????
_Tiểu Tình muội đừng đi loạn_Tuyết Tư nhìn muội hắn di chuyển nhưng không theo đội, nghĩ nàng theo bản năng khi hai huynh muội nàng lúc trước nên quay sang nhắc nhỡ.
Đưa ánh mắt cảnh cáo nàng, viên ngọc này không thể nhận biết được năng lượng của nó, nhiệm vụ này đã bước vào vòng nguy hiểm cấp S nếu cứ để bảo bối bị thương hắn sẽ tự trách mình suốt đời.
_ca ca mau đi theo ta ta biết vị trí viên ngọc đó_trong lúc tiến thoái lưỡng nan này trí óc nàng tự động bảo nàng chạy nhanh về hướng trái, chạy sâu vào cánh rừng
Không để ý tay kia vẫn nắm chặc tay Tuyết Tư, cứ thế theo phương hướng mà chạy thẳng. Hình xăm một ngày lại nhưng muốn phỏng da. Gần đến gần đến chắc chắng nó ở nơi đó, chỉ sẽ còn thiếu một chút nữa thôi. Đúng chỉ là thiếu vài bước nữa…………
“XOẠT…….lộc cộc……vù vù”_theo đà bước chân gấp rút dừng lại, viên sỏi nhỏ vì quán tính tiếp tục lăn nhanh xuống theo lực hút , gió bên tai thổi làm rối cả tóc vàng, tung bay cả tà áo phát lên tiếng phần phật………………..Nơi dùng chân
_nơi dừng chân…………_mở to mắt nhìn về phía trước, nơi nàng cần đến chỉ là thế này sao???? Bàn tay vô lực siết chặt, cơ thể rung rẩy. Thảm hại, thật thảm hại. Làm sao nàng nuốt nổi cái tức này đây???
Rõ ràng, rõ ràng hình xăm có thể phản ứng được với sức mạnh của viên ngọc quái ngỡ kia…….Tại sao tại sao chứ???Nghe ngọn gió thổi bên tai tâm nàng như đông lạnh, cái gì gọi là hy vọng, nàng không cần nàng chỉ có lòng tin và chắc chắn, nhưng là chuyện gì đang xảy ra thế này.????
Ngồi bệch xuống đất, mắt vẫn nhìn về khung cảnh kia. Là vựt thẳm, sâu rất sâu. Nàng đã sai nơi nào? Sai ở đâu? Quá chủ quan? Hay quá tự tin vào bản thân mình? Chỉ với một tờ giấy bảo tìm viên ngọc ở địa điểm đó? Cái đề hay thật!!!! Xem ra nàng quá chủ quan vào bản thân mình…………
_Tiểu Tình đúng dậy, không sao rồi, chúng ta sẽ đổi nhiệm vụ khác_nhìn người trong tâm nhứ thế tâm hắn thật sự đau, nàng cũng đã cố gắng hết sức vì cả đội. Suốt quản đường nếu là nữ nhi khác chắc chắng họ đã than phiền hay trở thành gánh nặng cho tổ đội. Nhưng nàng…….. Đưa tay kéo nàng đứng lên nhưng bất lực.
Tuyết Tư đành ngồi xuống ôm nàng_bình tĩnh lại nhiệm vụ này không được thì sẽ có nhiệm vụ khác. Nhanh trở về thôi!
_Tuyết Tình cô nương mau đứng dậy, ngươi như thế sẽ khiến tinh thần cả đội suy sục, đứng dậy mau!!!_Tần Diễm hắn ghét phải gặp cảnh này, ghét hai huynh muội họ tình cảm như thế. Nói với Tuyết Tình nhưng hắn lại bước tới kéo Tuyết Tư tách khỏi nàng
_......_Lục Tử Dung thở dài, hắn đọc được suy nghĩ nàng, hắn đến gần đẩy hai người kia ra kéo nhanh nàng đứng dậy_là viên ngọc ảo sao nàng lại biết chúng nơi này
_......_nhìn hắn, nàng nên nói sao? chẳng nhẽ lại nói hình xăm nói với nàng biết? hắn có tin không?
_......_nhìn vào con ngư vàng óng ánh, lưỡn lự sao? Cô nương này cũng đã có lúc lưỡn lự rồi đây. Thú vị !!! Hình xăm? Nếu đã có vật dẫn lối thì cứ để nàng tự suy nghĩ thôi. Hắn tin nàng
Này nó muốn thiêu nàng đúng không???? Viên ngọc như thế đang nằm ngoài vùng ảo, chỉ cần cố chịu đựng sức nóng trên lưng mà biết vị trí viên ngọc kì quái kia thôi.
Suy nghĩ là thế nhưng vị trị viên ngọc quái ngỡ kia là hoàn toàn mù, chỉ biết đi thẳng về phía trước. Mà hình xăm trên lưng ngày một nóng Tuyết Tình nàng sắp chịu hết nỏi nữa rồi. Mù hướng đi thẳng về phía trước, dựa vào sức nóng trên lưng để xác định. Nơi nào???? Nơi nào?????
_Tiểu Tình muội đừng đi loạn_Tuyết Tư nhìn muội hắn di chuyển nhưng không theo đội, nghĩ nàng theo bản năng khi hai huynh muội nàng lúc trước nên quay sang nhắc nhỡ.
Đưa ánh mắt cảnh cáo nàng, viên ngọc này không thể nhận biết được năng lượng của nó, nhiệm vụ này đã bước vào vòng nguy hiểm cấp S nếu cứ để bảo bối bị thương hắn sẽ tự trách mình suốt đời.
_ca ca mau đi theo ta ta biết vị trí viên ngọc đó_trong lúc tiến thoái lưỡng nan này trí óc nàng tự động bảo nàng chạy nhanh về hướng trái, chạy sâu vào cánh rừng
Không để ý tay kia vẫn nắm chặc tay Tuyết Tư, cứ thế theo phương hướng mà chạy thẳng. Hình xăm một ngày lại nhưng muốn phỏng da. Gần đến gần đến chắc chắng nó ở nơi đó, chỉ sẽ còn thiếu một chút nữa thôi. Đúng chỉ là thiếu vài bước nữa…………
“XOẠT…….lộc cộc……vù vù”_theo đà bước chân gấp rút dừng lại, viên sỏi nhỏ vì quán tính tiếp tục lăn nhanh xuống theo lực hút , gió bên tai thổi làm rối cả tóc vàng, tung bay cả tà áo phát lên tiếng phần phật………………..Nơi dùng chân
_nơi dừng chân…………_mở to mắt nhìn về phía trước, nơi nàng cần đến chỉ là thế này sao???? Bàn tay vô lực siết chặt, cơ thể rung rẩy. Thảm hại, thật thảm hại. Làm sao nàng nuốt nổi cái tức này đây???
Rõ ràng, rõ ràng hình xăm có thể phản ứng được với sức mạnh của viên ngọc quái ngỡ kia…….Tại sao tại sao chứ???Nghe ngọn gió thổi bên tai tâm nàng như đông lạnh, cái gì gọi là hy vọng, nàng không cần nàng chỉ có lòng tin và chắc chắn, nhưng là chuyện gì đang xảy ra thế này.????
Ngồi bệch xuống đất, mắt vẫn nhìn về khung cảnh kia. Là vựt thẳm, sâu rất sâu. Nàng đã sai nơi nào? Sai ở đâu? Quá chủ quan? Hay quá tự tin vào bản thân mình? Chỉ với một tờ giấy bảo tìm viên ngọc ở địa điểm đó? Cái đề hay thật!!!! Xem ra nàng quá chủ quan vào bản thân mình…………
_Tiểu Tình đúng dậy, không sao rồi, chúng ta sẽ đổi nhiệm vụ khác_nhìn người trong tâm nhứ thế tâm hắn thật sự đau, nàng cũng đã cố gắng hết sức vì cả đội. Suốt quản đường nếu là nữ nhi khác chắc chắng họ đã than phiền hay trở thành gánh nặng cho tổ đội. Nhưng nàng…….. Đưa tay kéo nàng đứng lên nhưng bất lực.
Tuyết Tư đành ngồi xuống ôm nàng_bình tĩnh lại nhiệm vụ này không được thì sẽ có nhiệm vụ khác. Nhanh trở về thôi!
_Tuyết Tình cô nương mau đứng dậy, ngươi như thế sẽ khiến tinh thần cả đội suy sục, đứng dậy mau!!!_Tần Diễm hắn ghét phải gặp cảnh này, ghét hai huynh muội họ tình cảm như thế. Nói với Tuyết Tình nhưng hắn lại bước tới kéo Tuyết Tư tách khỏi nàng
_......_Lục Tử Dung thở dài, hắn đọc được suy nghĩ nàng, hắn đến gần đẩy hai người kia ra kéo nhanh nàng đứng dậy_là viên ngọc ảo sao nàng lại biết chúng nơi này
_......_nhìn hắn, nàng nên nói sao? chẳng nhẽ lại nói hình xăm nói với nàng biết? hắn có tin không?
_......_nhìn vào con ngư vàng óng ánh, lưỡn lự sao? Cô nương này cũng đã có lúc lưỡn lự rồi đây. Thú vị !!! Hình xăm? Nếu đã có vật dẫn lối thì cứ để nàng tự suy nghĩ thôi. Hắn tin nàng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.