Chương 4: VỊ KHÁCH KHÔNG MỜI
chạng vạng
05/03/2016
Sau nghe lời nghiêm
khắc kia của Tuyết Tình hắn lại bị Tuyết Tư giật đứng lên cho ngồi vào
ghế, sức hắn khá yếu cơ bản lại không chống lại bị ca ca nàng theo hành
động làm theo. Hàn Tuyết Tình ngồi lại ghế mình tự châm tách trà cho hắn rồi cho mình cười ngượng nhìn nàng, sao cái nhìn này như cho nàng sợn
gai óc nha~ ca ca của nàng không bị sao về giới tính chứ? Vươn tay sờ
trán ca ca mình, không nha trán không nóng, nheo mắt nhìn hắn, thật sự
bị làm làm sao a~
_Tiểu Tình muội làm sao thế? Ca ca không sốt mà là hắn muội khám nhầm người rồi_Hàn Tuyết TƯ không hiểu ý tứ nên chỉ tay vào người kia
_hắn?_liếc mắt sang người kia_ngươi nói ngươi tên gì?
_tại hạ tên Vương Thế
_Ân, vậy ngươi muốn trả ơn phải không?
_Ân
_Hảo, vậy thì trong mùa đông này ta cùng ca ca cũng chẳng đi đâu, lương thực cũng đủ cho ba người sử dụng qua hết mùa, nếu ngươi chịu ăn kham khổ
_Tại hạ được ơn cứu mạng của huynh đệ là qua tốt không chế không thể chê, không được phép chê, trong tâm lại bội phục ngàn phần……….
_ngưng_hắn thích nói thật, hèn gì da miệng lại mỏng thế kia_trả ơn chỉ một chuyện rất đơn gian
_Xin mời nói
_ngươi nhìn bờ ngoài là người có tri thức chi bằng dạy chữ cho hai huynh muội ta_nàng không thể nói nàng biết chữ nha, tại nơi nay nếu 6 tuổi trong thôn quê là yêu quái, nếu qua mùa đông tổng cộng chín tháng theo cách dạy thần tốc này ca ca nàng học bao nhiêu chữ, tuy nhiên với bản tính thông minh sẵn có nàng ắc ca ca nàng sẽ học được rất nhanh với lại nhờ chuyện này nàng có thể lấy cái cớ nào đó là mình biết nhiều hơn hắn mà dạy chỉ hắn
_Ân tại hạ chỉ có thế thôi?
_đúng chỉ có thế thôi trong thời gian này chỉ thế thôi.
_Ân trong tay nải của ta cũng đã mang một ít sách có rất hiệu quả cho việc học một ít.
_Ân bây giờ cũng gần tối ca ca muội đói_nàng thương lượng xong cũng chẳng thèm quan tâm có người khác hay không lại bày ra vẻ mặt phụng phịu nhìn ca ca nàng
_được ma nữ, ta xuống làm thức ăn_nói đoạn đứng dạy lại quay sang tên kia_ngươi tiếp tục nói chuyện với muội ta
_đa tạ_người kia đứng lên cúi người hành lễ nhưng thân thể lại không sức lực lại ngồi xuống chỉ cúi đầu
CHờ cho bóng lưng ca ca ra khuất xa, nàng mới nhìn thẳng vào mắt hắn cười gian ta, ánh mắt kia thật làm cho người ta đổ mồ hôi hộp
_Tình cô nương có điều muốn nói với tại hạ?
_không cần giả vờ nữa!
_tại hạ không hiểu ý của người cho lắm?
_Nhị hoàng tử_ LẠc Thế Vương_nàng đang nghĩ có cần thêm vị khách không mời nữa đấy
_công nương biết tại hạ?_ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn nàng, cơ bản nơi thôn giả này là không thể……
_tiếng tăm nhị công tử lừng lẫy khắp chốn tới nơi khỉ ho cò gáy này cũng lọt qua…….._dừng một lát nàng lại nói_ta không cần biết ngươi đã ra sao, cũng không cần biết người đã vào đây vì nguyên nhân vì, nhưng từ nay đến hết mùa, ta khuyên ngươi nên rời gấp khỏi nơi nay. Ân ơn, cũng báo không cần thêm phiền, từ sau 9 tháng ngươi đi đường ngươi hai huynh muội ta đi đường bọn ta, dù gặp mong chẳng quen biết.
_tại hạ……..đã rõ
_tốt, nhưng lời hứa gió bay, mây trôi nước chảy đến một ngày nào đó ngươi lại quên vì thế viết giấy, đừng nghĩ ta không biết chữ muốn ghi sằn bậy!
_Ân………………._cô gái này hắn không thể vào tới đáy tâm của nàng, ngay cả chuyện hắn là hoàng tử nàng cũng biết
Nói đoạn nàng xé một mảnh lục, dùng ít nhoạ nồi đã kết thành mực sau đó mài cho tan nhuyễn, dùng một cây tre làm thành bút lông nàng đã chuẩn biij trước đó đem đến đưa cho hắn, sau để hắn ghi rồi đọc qua, dùng máu in ấn
_ngưng_khi hắn định cắn tay mình thì nàng lại đưa tay lên đùa chắc, nếu trên người hắn có vết thương ca ca nàng có hay không rất buồn(Chạng Vạng: tỷ sao lại xem ca ca mình thành đam mỹ thế kia?)_dùng máu của ta đi!_nói đoạn nàng lại kéo nhẹ tay hắn ấn lên ngón trỏ lúc nảy bị nàng ép ra máu, từng giọt đậm cho đến khi máu rơi đẫm tay nàng mới buông ra.
Hắn nhìn hành động của này khó hiểu, nhưng cái xúc từ từ tay nàng thật mềm mại nha, rất mát lạnh, không biết hắn lại có cảm giác không muốn buôn ra. Sau khi nàng rời tay hắn theo trình tự ấn ngón tay dính máu kia lên tấm vải, kết thúc dao dịch.
Đem tấm vải cuốn tròn lại sau đó mặc hắn đem vải đi cất, đùa chắc tên này là một trong nam sủng của nữ chính nha, có chết nàng cũng chẳng muốn dính dáng đến cái quái quỷ phiền toái kia đâu, với lại nghĩ xem ai lại muốn cùng một xác thủ đối đầu chứ, cô ta nàng chưa thực sự biết gì về tài nghệ của cô ta, đọc chuyện chỉ đọc như bay(đấy là lý do tại sao nàng đọc xong một truyện tới 2007 chương trong một đêm)
_Tiểu Tình muội làm sao thế? Ca ca không sốt mà là hắn muội khám nhầm người rồi_Hàn Tuyết TƯ không hiểu ý tứ nên chỉ tay vào người kia
_hắn?_liếc mắt sang người kia_ngươi nói ngươi tên gì?
_tại hạ tên Vương Thế
_Ân, vậy ngươi muốn trả ơn phải không?
_Ân
_Hảo, vậy thì trong mùa đông này ta cùng ca ca cũng chẳng đi đâu, lương thực cũng đủ cho ba người sử dụng qua hết mùa, nếu ngươi chịu ăn kham khổ
_Tại hạ được ơn cứu mạng của huynh đệ là qua tốt không chế không thể chê, không được phép chê, trong tâm lại bội phục ngàn phần……….
_ngưng_hắn thích nói thật, hèn gì da miệng lại mỏng thế kia_trả ơn chỉ một chuyện rất đơn gian
_Xin mời nói
_ngươi nhìn bờ ngoài là người có tri thức chi bằng dạy chữ cho hai huynh muội ta_nàng không thể nói nàng biết chữ nha, tại nơi nay nếu 6 tuổi trong thôn quê là yêu quái, nếu qua mùa đông tổng cộng chín tháng theo cách dạy thần tốc này ca ca nàng học bao nhiêu chữ, tuy nhiên với bản tính thông minh sẵn có nàng ắc ca ca nàng sẽ học được rất nhanh với lại nhờ chuyện này nàng có thể lấy cái cớ nào đó là mình biết nhiều hơn hắn mà dạy chỉ hắn
_Ân tại hạ chỉ có thế thôi?
_đúng chỉ có thế thôi trong thời gian này chỉ thế thôi.
_Ân trong tay nải của ta cũng đã mang một ít sách có rất hiệu quả cho việc học một ít.
_Ân bây giờ cũng gần tối ca ca muội đói_nàng thương lượng xong cũng chẳng thèm quan tâm có người khác hay không lại bày ra vẻ mặt phụng phịu nhìn ca ca nàng
_được ma nữ, ta xuống làm thức ăn_nói đoạn đứng dạy lại quay sang tên kia_ngươi tiếp tục nói chuyện với muội ta
_đa tạ_người kia đứng lên cúi người hành lễ nhưng thân thể lại không sức lực lại ngồi xuống chỉ cúi đầu
CHờ cho bóng lưng ca ca ra khuất xa, nàng mới nhìn thẳng vào mắt hắn cười gian ta, ánh mắt kia thật làm cho người ta đổ mồ hôi hộp
_Tình cô nương có điều muốn nói với tại hạ?
_không cần giả vờ nữa!
_tại hạ không hiểu ý của người cho lắm?
_Nhị hoàng tử_ LẠc Thế Vương_nàng đang nghĩ có cần thêm vị khách không mời nữa đấy
_công nương biết tại hạ?_ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn nàng, cơ bản nơi thôn giả này là không thể……
_tiếng tăm nhị công tử lừng lẫy khắp chốn tới nơi khỉ ho cò gáy này cũng lọt qua…….._dừng một lát nàng lại nói_ta không cần biết ngươi đã ra sao, cũng không cần biết người đã vào đây vì nguyên nhân vì, nhưng từ nay đến hết mùa, ta khuyên ngươi nên rời gấp khỏi nơi nay. Ân ơn, cũng báo không cần thêm phiền, từ sau 9 tháng ngươi đi đường ngươi hai huynh muội ta đi đường bọn ta, dù gặp mong chẳng quen biết.
_tại hạ……..đã rõ
_tốt, nhưng lời hứa gió bay, mây trôi nước chảy đến một ngày nào đó ngươi lại quên vì thế viết giấy, đừng nghĩ ta không biết chữ muốn ghi sằn bậy!
_Ân………………._cô gái này hắn không thể vào tới đáy tâm của nàng, ngay cả chuyện hắn là hoàng tử nàng cũng biết
Nói đoạn nàng xé một mảnh lục, dùng ít nhoạ nồi đã kết thành mực sau đó mài cho tan nhuyễn, dùng một cây tre làm thành bút lông nàng đã chuẩn biij trước đó đem đến đưa cho hắn, sau để hắn ghi rồi đọc qua, dùng máu in ấn
_ngưng_khi hắn định cắn tay mình thì nàng lại đưa tay lên đùa chắc, nếu trên người hắn có vết thương ca ca nàng có hay không rất buồn(Chạng Vạng: tỷ sao lại xem ca ca mình thành đam mỹ thế kia?)_dùng máu của ta đi!_nói đoạn nàng lại kéo nhẹ tay hắn ấn lên ngón trỏ lúc nảy bị nàng ép ra máu, từng giọt đậm cho đến khi máu rơi đẫm tay nàng mới buông ra.
Hắn nhìn hành động của này khó hiểu, nhưng cái xúc từ từ tay nàng thật mềm mại nha, rất mát lạnh, không biết hắn lại có cảm giác không muốn buôn ra. Sau khi nàng rời tay hắn theo trình tự ấn ngón tay dính máu kia lên tấm vải, kết thúc dao dịch.
Đem tấm vải cuốn tròn lại sau đó mặc hắn đem vải đi cất, đùa chắc tên này là một trong nam sủng của nữ chính nha, có chết nàng cũng chẳng muốn dính dáng đến cái quái quỷ phiền toái kia đâu, với lại nghĩ xem ai lại muốn cùng một xác thủ đối đầu chứ, cô ta nàng chưa thực sự biết gì về tài nghệ của cô ta, đọc chuyện chỉ đọc như bay(đấy là lý do tại sao nàng đọc xong một truyện tới 2007 chương trong một đêm)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.