Làm Ruộng-Đưa Hạ Đường Nương Đi Ăn Thịt, Cả Nhà Cha Cũ Tức Lộn Ruột

Chương 1: Quét Rác Ra Khỏi Cửa 1

Nhập Tứ Ca

14/12/2024

"Ngươi, đồ nữ nhân lười biếng trộm cắp! Không làm việc thì chớ, lại còn ăn vụng ăn trộm, lấy khẩu phần ăn của cả nhà cho cái đứa phá gia chi tử này ăn. Nhà họ Tống ta không thể chứa chấp ngươi được nữa. Mau thu dọn đồ đạc rồi cút xéo đi!" Giọng nói của lão phụ nhân hùng hổ, đầy vẻ ghê tởm và khinh miệt.

"Đúng vậy, tam đệ muội! Sao muội lại ăn trộm chứ? Bình thường trông muội thật thà chất phác, vậy mà lại làm ra loại chuyện đê tiện này, khiến cả nhà vì muội mà mất mặt." Giọng nói giả vờ tiếc rèn sắt không thành thép nhưng lại lộ rõ sự hả hê.

"Nương, đại tẩu, Liêm bệnh mấy ngày rồi chưa được ăn no, sắp chết đói rồi. Con cũng hết cách, mới lấy từ bếp một chút đồ ăn, chỉ một chút thôi, đủ cho nó cầm hơi. Con sẽ cố gắng làm việc để bù lại, xin hai người đừng đuổi con đi."

Nữ nhân nọ đang van xin, sợ hãi và tủi hổ.

"Hừ, buồn cười! Con cái nhà họ Tống ta sinh ra, con dâu cưới về, từ trước đến nay đều tay chân sạch sẽ. Sao lại ra đời một thứ bại hoại như ngươi, danh dự nhà họ Tống đều bị ngươi hủy hoại hết. Ta mất hết mặt mũi, hổ thẹn với tổ tiên! Cút! Từ đâu đến thì cút về đó!" Lão phụ nhân vừa nói vừa khạc nhổ xuống đất.

Ngoài sân ồn ào, khóc lóc, trong một căn phòng trống hoác, trên chiếc giường gỗ ọp ẹp trải chiếu rách, một bé gái nằm đó từ từ mở mắt.



Ánh mắt nàng dừng lại trên người nữ nhân đang quỳ kia.

Nữ nhân đó mặc áo vải thô, rách rưới nhiều chỗ, gần như không đủ che thân, dùng vải vụn vá víu, khuôn mặt gầy gò vàng vọt, nhưng vẫn có thể thấy ngũ quan cực kì đoan chính. Một chiếc gậy chống nằm bên cạnh, bà ấy nước mắt đầm đìa, thảm thiết cầu xin.

"Nương ơi, Liêm Nhi sắp chết rồi, Liêm Nhi thật sự sắp không xong rồi. Người mẹ nào lại có thể trơ mắt nhìn con mình chết chứ? Con chỉ lấy một lần này thôi, cũng chỉ có lần này thôi. Con sẽ làm việc nhiều hơn, đợi chân con khỏi, bảo con làm bao nhiêu việc cũng được."

Tống gia lão bà tử, cùng hai nàng dâu vây quanh nữ nhân , mặt đầy giận dữ, nước bọt văng tứ tung.

Nhị tức phụ cười lạnh: "Lang trung đã nói, cái chân này của muội phế rồi chính là phế rồi, không thể khỏi được nữa, sau này chẳng còn tác dụng gì. Ban đầu nghĩ muội dù sao cũng là con dâu Tống gia, là tam đệ muội, chúng ta nhường một miếng cơm nuôi muội cũng không phải là không được. Ai ngờ muội lại trực tiếp ăn trộm. Nhà nông một miếng ăn cũng phải chia đều, ăn trộm là không đúng. Muội không quan tâm sống chết của chúng ta, lương tâm bị chó ăn rồi sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Làm Ruộng-Đưa Hạ Đường Nương Đi Ăn Thịt, Cả Nhà Cha Cũ Tức Lộn Ruột

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook