[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày
Chương 15:
Lăng Hựu Niên
16/07/2024
Thải Ngọc cũng giống như Lan Hề, cũng là tới đưa thuốc bổ, thuận tiện thay nương nương nhà nàng ta vấn an nàng, bất đồng chính là bộ dạng Thải Ngọc tương đối đáng yêu, nói chuyện cũng dễ nghe.
Hành lễ, nói rõ ý đồ đến đây, thấy sắc mặt Ôn Yểu không tốt, còn cáo tội một tiếng, nói là quấy rầy nàng tĩnh dưỡng.
Đưa tay không đánh người tươi cười, hơn nữa, mặc kệ mục đích gì, người ta mang theo thuốc bổ tự mình đi một chuyến đến thăm bệnh, Ôn Yểu cũng không phải không biết tốt xấu.
“Thải Ngọc cô nương cũng đừng nói như vậy," Ôn Yểu hướng nàng suy yếu cười: “Cẩm tần nương nương nhớ kỹ, ta rất là cảm kích, còn làm phiền cô nương truyền đạt lòng biết ơn với Cẩm tần nương nương.”
Thải Ngọc cười ra hai má lúm đồng tiền, rất quen thuộc nói: "Nương nương nhà ta còn nói chờ tài nhân khỏe lại, mời tài nhân đi uống trà, tài nhân có thể yên tâm dưỡng thân mới được.
Ôn Yểu cười nói: "Đương nhiên phải ghi nhớ ý tốt của nương nương.
Lần này Trúc Tinh không ngây người nữa, bị Ôn Yểu nhìn, lập tức cầm hà bao đưa cho Thải Ngọc.
Thải Ngọc cười ha hả nhận lấy, thấy tinh thần Ôn Yểu quả thật không tốt, chủ động cáo từ, không quấy rầy nàng nghỉ ngơi.
Nhìn tư thái tiến thoái hữu độ này của nàng ta, Ôn Yểu cũng không mất chừng mực, giống như tiễn Lan Hề, bảo Thu Văn tự mình tiễn nàng ta ra ngoài.
Cẩm Tần tặng cũng có một cây sơn sâm, còn có các loại thuốc bổ tổ yến a giao.
Lễ ngược lại cũng dày.
Vừa rồi đã phân phó Thu Văn lấy một nhánh tuyết sâm Tuệ phi đưa tới, nàng liền bảo người ta thu nhánh sơn sâm này lại, chỉ để lại tổ yến A Giao phối hợp ăn.
Tuệ phi Cẩm Tần đều cố ý phái đại cung nữ có tiếng nhất trong cung đến thăm, các phi tần khác tất nhiên cũng lục tục phái người đến.
Khiêm tốn thì khiêm tốn, Ôn Yểu cũng không hạ thấp tư thái.
Thế nhân quen nâng cao đạp thấp, nàng phải đắn đo đúng mực, vừa để lại cho mọi người một mặt nhát gan vô hại của nàng, cũng phải bảo toàn thể diện của mình, miễn cho truyền ra lời gì, vô duyên vô cớ gây phiền toái cho mình.
Gặp xong đợt người cuối cùng, Ôn Yểu cuối cùng cũng có thể yên ổn nằm.
Nàng mới vừa uống thuốc, dược hiệu đi lên, đầu óc liền có hơi hôn mê, vốn dĩ mấy ngày nay đã mệt mỏi, hôm qua cũng ngủ không ngon, sau khi tỉnh lại vừa xuyên qua vừa thưởng xuân yến lại là gặp thánh giá, thần kinh căng thẳng hơn nửa ngày, lúc này sớm mệt mỏi không chịu nổi.
Nàng khoát tay áo với Trúc Tinh: "Ta ngủ một lát.”
Trúc Tinh đắp chăn cho nàng, đang định đi ra ngoài, Ôn Yểu đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Vừa rồi, người cùng đi với người trong cung Tô quý nhân là người trong cung Mạnh Chiêu Nghi phải không?"
Trúc Tinh không biết vì sao nàng đột nhiên hỏi chuyện này, cẩn thận hồi tưởng, gật đầu: "Vâng.”
"Mạnh Chiêu Nghi..." Ôn Yểu suy nghĩ một lát, căn bản không có ấn tượng với người này: "Vừa rồi có phải không xuất hiện ở tiệc thưởng xuân?"
Trúc Tinh nghĩ, đúng vậy!
“Nô tỳ đi gọi Thu Văn.”
Nói xong, nàng liền vội vàng đi ra ngoài tìm người.
Thu Văn trên đường tới đã nghe Trúc Tinh nói, đi vào liền nói thẳng: "Mạnh Chiêu Nghi thân thể không tốt, vẫn luôn ở sâu trong Y Lan điện tĩnh dưỡng, ngày thường chủ tử các cung có chuyện gì, cũng đều lo lắng cho thân thể Mạnh Chiêu Nghi, không đi quấy nhiễu thanh tịnh của nàng.”
Nghe nói như thế, trong lòng Ôn Yểu có hơi kích động, nhưng trên mặt vẫn không hiện ra chút nào, chỉ gật đầu nói: "Ta nói sao hôm nay thưởng xuân yến chỉ có chín người.”
Thu Văn cười nói: "Nô tỳ nhất thời không chú ý, quên nói với chủ tử.”
Ôn Yểu cũng cười: "Chuyện này sao có thể trách ngươi, ta mới vào cung, rất nhiều chuyện cũng không biết...... Y Lan điện của Mạnh Chiêu Nghi ở vị trí nào, cách Trường Tín cung xa sao? Nàng đang tĩnh dưỡng, còn làm phiền nàng sai người đến thăm ta, thật sự trong lòng áy náy, chờ thân thể khỏe lại, ta phải tự mình đi cảm ơn nàng.”
Hành lễ, nói rõ ý đồ đến đây, thấy sắc mặt Ôn Yểu không tốt, còn cáo tội một tiếng, nói là quấy rầy nàng tĩnh dưỡng.
Đưa tay không đánh người tươi cười, hơn nữa, mặc kệ mục đích gì, người ta mang theo thuốc bổ tự mình đi một chuyến đến thăm bệnh, Ôn Yểu cũng không phải không biết tốt xấu.
“Thải Ngọc cô nương cũng đừng nói như vậy," Ôn Yểu hướng nàng suy yếu cười: “Cẩm tần nương nương nhớ kỹ, ta rất là cảm kích, còn làm phiền cô nương truyền đạt lòng biết ơn với Cẩm tần nương nương.”
Thải Ngọc cười ra hai má lúm đồng tiền, rất quen thuộc nói: "Nương nương nhà ta còn nói chờ tài nhân khỏe lại, mời tài nhân đi uống trà, tài nhân có thể yên tâm dưỡng thân mới được.
Ôn Yểu cười nói: "Đương nhiên phải ghi nhớ ý tốt của nương nương.
Lần này Trúc Tinh không ngây người nữa, bị Ôn Yểu nhìn, lập tức cầm hà bao đưa cho Thải Ngọc.
Thải Ngọc cười ha hả nhận lấy, thấy tinh thần Ôn Yểu quả thật không tốt, chủ động cáo từ, không quấy rầy nàng nghỉ ngơi.
Nhìn tư thái tiến thoái hữu độ này của nàng ta, Ôn Yểu cũng không mất chừng mực, giống như tiễn Lan Hề, bảo Thu Văn tự mình tiễn nàng ta ra ngoài.
Cẩm Tần tặng cũng có một cây sơn sâm, còn có các loại thuốc bổ tổ yến a giao.
Lễ ngược lại cũng dày.
Vừa rồi đã phân phó Thu Văn lấy một nhánh tuyết sâm Tuệ phi đưa tới, nàng liền bảo người ta thu nhánh sơn sâm này lại, chỉ để lại tổ yến A Giao phối hợp ăn.
Tuệ phi Cẩm Tần đều cố ý phái đại cung nữ có tiếng nhất trong cung đến thăm, các phi tần khác tất nhiên cũng lục tục phái người đến.
Khiêm tốn thì khiêm tốn, Ôn Yểu cũng không hạ thấp tư thái.
Thế nhân quen nâng cao đạp thấp, nàng phải đắn đo đúng mực, vừa để lại cho mọi người một mặt nhát gan vô hại của nàng, cũng phải bảo toàn thể diện của mình, miễn cho truyền ra lời gì, vô duyên vô cớ gây phiền toái cho mình.
Gặp xong đợt người cuối cùng, Ôn Yểu cuối cùng cũng có thể yên ổn nằm.
Nàng mới vừa uống thuốc, dược hiệu đi lên, đầu óc liền có hơi hôn mê, vốn dĩ mấy ngày nay đã mệt mỏi, hôm qua cũng ngủ không ngon, sau khi tỉnh lại vừa xuyên qua vừa thưởng xuân yến lại là gặp thánh giá, thần kinh căng thẳng hơn nửa ngày, lúc này sớm mệt mỏi không chịu nổi.
Nàng khoát tay áo với Trúc Tinh: "Ta ngủ một lát.”
Trúc Tinh đắp chăn cho nàng, đang định đi ra ngoài, Ôn Yểu đột nhiên nhớ tới một chuyện: "Vừa rồi, người cùng đi với người trong cung Tô quý nhân là người trong cung Mạnh Chiêu Nghi phải không?"
Trúc Tinh không biết vì sao nàng đột nhiên hỏi chuyện này, cẩn thận hồi tưởng, gật đầu: "Vâng.”
"Mạnh Chiêu Nghi..." Ôn Yểu suy nghĩ một lát, căn bản không có ấn tượng với người này: "Vừa rồi có phải không xuất hiện ở tiệc thưởng xuân?"
Trúc Tinh nghĩ, đúng vậy!
“Nô tỳ đi gọi Thu Văn.”
Nói xong, nàng liền vội vàng đi ra ngoài tìm người.
Thu Văn trên đường tới đã nghe Trúc Tinh nói, đi vào liền nói thẳng: "Mạnh Chiêu Nghi thân thể không tốt, vẫn luôn ở sâu trong Y Lan điện tĩnh dưỡng, ngày thường chủ tử các cung có chuyện gì, cũng đều lo lắng cho thân thể Mạnh Chiêu Nghi, không đi quấy nhiễu thanh tịnh của nàng.”
Nghe nói như thế, trong lòng Ôn Yểu có hơi kích động, nhưng trên mặt vẫn không hiện ra chút nào, chỉ gật đầu nói: "Ta nói sao hôm nay thưởng xuân yến chỉ có chín người.”
Thu Văn cười nói: "Nô tỳ nhất thời không chú ý, quên nói với chủ tử.”
Ôn Yểu cũng cười: "Chuyện này sao có thể trách ngươi, ta mới vào cung, rất nhiều chuyện cũng không biết...... Y Lan điện của Mạnh Chiêu Nghi ở vị trí nào, cách Trường Tín cung xa sao? Nàng đang tĩnh dưỡng, còn làm phiền nàng sai người đến thăm ta, thật sự trong lòng áy náy, chờ thân thể khỏe lại, ta phải tự mình đi cảm ơn nàng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.