[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày
Chương 31:
Lăng Hựu Niên
18/07/2024
Nàng ta giãy dụa lần cuối cùng: "Chủ tử, nếu ngài thật sự dọn đến Tùng Thúy cung, sẽ không khác gì bị tống vào lãnh cung, sau này muốn trở về sẽ khó khăn.”
Ôn Yểu giả bộ ngây thơ có hơi mệt mỏi, nàng gật gật đầu, cuối cùng nói với Thu Văn: "Ta biết, chí ta không ở đây, cũng thật sự không bỏ được sở thích làm ruộng, để các ngươi đi theo ta đến nơi như vậy, thật sự uất ức các ngươi, các ngươi có thể yên tâm, lúc đó ta sẽ xin chỉ thị của Tuệ phi nương nương, để nàng an bài các ngươi đến cung điện khác nhậm chức.”
Tuy rằng chỉ ở chung vài ngày, Thu Văn vẫn rất thích chủ tử này, khoan hậu, tính tình cũng tốt, nghe nàng nói như vậy, ánh mắt nàng ta không khỏi đỏ lên.
Ôn Yểu vỗ vỗ tay nàng ta, cười nói: "Ngươi đi nói với bọn họ một chút, cũng có thể chuẩn bị tâm lý, đến lúc đó không muốn đi, ta nhất định sẽ xin chỉ thị của Tuệ Phi nương nương, bảo nàng sắp xếp lại cho các ngươi.”
Tâm tư Thu Văn phức tạp ừ một tiếng, lúc này mới xoay người đi ra ngoài.
Nàng ta vừa đi, Ôn Yểu liền xoa xoa gương mặt cười đến có hơi cứng ngắc.
Giả bộ ngây thơ thật sự quá mệt mỏi.
Chỉ là vừa nghĩ tới lập tức có thể rời xa Dung Tiễn, rời xa đám mỹ nhân tâm tư phức tạp hậu cung này, Ôn Yểu lại vui vẻ hẳn lên.
Đáng tiếc, nàng vui vẻ còn chưa qua đêm, Thừa Càn cung liền có người tới, tuyên nàng đi Thừa Càn cung đáp lời.
Ôn Yểu đang kiểm kê đồ đạc của mình, muốn xem rốt cuộc mình có bao nhiêu tài sản, sau này ở lãnh cung phải sống như thế nào, mới vừa tính toán được một nửa, chợt nghe Nam Xảo nói, Hoàng thượng phái người đến tuyên nàng đi Thừa Càn cung đáp lời, nàng hoảng hốt, sổ sách vừa tính toán được một nửa liền rối loạn.
Tiểu thái giám Thừa Càn cung thúc giục gấp gáp, Ôn Yểu đành phải vội vàng thay quần áo, chải búi tóc đơn giản, rồi vội vàng ra khỏi cung.
Bởi vì không biết Dung Tiễn đột nhiên tuyên mình rốt cuộc là vì chuyện gì, nàng nháy mắt với Nam Xảo, bảo nàng ấy đi làm quen với tiểu thái giám, xem có thể hỏi ra gì hay không.
Nam Xảo so với Trúc Tinh ổn thỏa thông minh hơn nhiều, nàng ấy mượn thời cơ, sóng vai với tiểu thái giám truyền lời kia, nhét một quả vàng vào trong tay hắn ta.
Tiểu thái giám mặc dù vội vã phục mệnh, có thể nói chuyện nhưng không nói lời nào, trên đường dù sao cũng cần nhiều thời gian như vậy, được vàng, hắn ta cũng không căng mặt nữa, nhưng cũng không lấy lòng Ôn Yểu quá mức, chỉ cau mày: "Hoàng thượng giận dữ, rốt cuộc vì chuyện gì, nô tài cũng không rõ ràng lắm, tài nhân lát nữa cẩn thận trả lời chút đi.”
Nghe hắn ta nói như vậy, trong lòng Ôn Yểu liền lộp bộp một tiếng.
Tiểu thái giám vừa mở miệng, liền dứt khoát có ý tứ không muốn cho nàng mặt mũi nữa, nhưng lời lại nói thành như vậy, thế này nói rõ, đợi lát nữa, nàng sẽ không dễ chịu!
Đoạn đường này Ôn Yểu đều đang suy nghĩ, Dung Tiễn đột nhiên tuyên nàng, rốt cuộc sẽ vì chuyện gì.
Nàng cẩn thận hồi tưởng lại những việc đã làm mấy ngày nay, ngoại trừ ở trong cung, nhiều lắm cũng chỉ là đi Hoa Dương cung hai chuyến, Thanh Hòa cung một chuyến, căn bản không có chỗ nào không ổn.
Chẳng lẽ là chuyện nàng muốn chuyển đến Tùng Thúy cung, bị Dung Tiễn biết?
Nhưng cũng không đúng, Dung Tiễn lại không vào hậu cung, nàng dọn đi nơi nào có trở ngại sao? Hơn nữa mọi việc trong hậu cung, không phải đều do Tuệ phi và Cẩm Tần làm chủ sao?
Ôm một bụng tâm tư, rốt cục đến Thừa Càn cung.
Nàng vừa đến, thái giám tổng quản An Thuận liền trầm mặt nói: "Ôn chủ tử, ngài đã tới, Hoàng thượng đang chờ.”
Không biết vì sao, trong lòng Ôn Yểu không hiểu sao lại khẩn trương lên.
Đây là lần đầu tiên nàng tới Thừa Càn cung, mới vừa bước vào trong điện, liền cảm thấy sống lưng phát lạnh, còn không đợi nàng hành lễ, giọng nói lạnh lẽo của Dung Tiễn liền từ đỉnh đầu nàng truyền đến: "Nghe Tuệ phi nói, ngươi muốn thỉnh chỉ dọn đi lãnh cung?"
Ôn Yểu: "......”
Ôn Yểu giả bộ ngây thơ có hơi mệt mỏi, nàng gật gật đầu, cuối cùng nói với Thu Văn: "Ta biết, chí ta không ở đây, cũng thật sự không bỏ được sở thích làm ruộng, để các ngươi đi theo ta đến nơi như vậy, thật sự uất ức các ngươi, các ngươi có thể yên tâm, lúc đó ta sẽ xin chỉ thị của Tuệ phi nương nương, để nàng an bài các ngươi đến cung điện khác nhậm chức.”
Tuy rằng chỉ ở chung vài ngày, Thu Văn vẫn rất thích chủ tử này, khoan hậu, tính tình cũng tốt, nghe nàng nói như vậy, ánh mắt nàng ta không khỏi đỏ lên.
Ôn Yểu vỗ vỗ tay nàng ta, cười nói: "Ngươi đi nói với bọn họ một chút, cũng có thể chuẩn bị tâm lý, đến lúc đó không muốn đi, ta nhất định sẽ xin chỉ thị của Tuệ Phi nương nương, bảo nàng sắp xếp lại cho các ngươi.”
Tâm tư Thu Văn phức tạp ừ một tiếng, lúc này mới xoay người đi ra ngoài.
Nàng ta vừa đi, Ôn Yểu liền xoa xoa gương mặt cười đến có hơi cứng ngắc.
Giả bộ ngây thơ thật sự quá mệt mỏi.
Chỉ là vừa nghĩ tới lập tức có thể rời xa Dung Tiễn, rời xa đám mỹ nhân tâm tư phức tạp hậu cung này, Ôn Yểu lại vui vẻ hẳn lên.
Đáng tiếc, nàng vui vẻ còn chưa qua đêm, Thừa Càn cung liền có người tới, tuyên nàng đi Thừa Càn cung đáp lời.
Ôn Yểu đang kiểm kê đồ đạc của mình, muốn xem rốt cuộc mình có bao nhiêu tài sản, sau này ở lãnh cung phải sống như thế nào, mới vừa tính toán được một nửa, chợt nghe Nam Xảo nói, Hoàng thượng phái người đến tuyên nàng đi Thừa Càn cung đáp lời, nàng hoảng hốt, sổ sách vừa tính toán được một nửa liền rối loạn.
Tiểu thái giám Thừa Càn cung thúc giục gấp gáp, Ôn Yểu đành phải vội vàng thay quần áo, chải búi tóc đơn giản, rồi vội vàng ra khỏi cung.
Bởi vì không biết Dung Tiễn đột nhiên tuyên mình rốt cuộc là vì chuyện gì, nàng nháy mắt với Nam Xảo, bảo nàng ấy đi làm quen với tiểu thái giám, xem có thể hỏi ra gì hay không.
Nam Xảo so với Trúc Tinh ổn thỏa thông minh hơn nhiều, nàng ấy mượn thời cơ, sóng vai với tiểu thái giám truyền lời kia, nhét một quả vàng vào trong tay hắn ta.
Tiểu thái giám mặc dù vội vã phục mệnh, có thể nói chuyện nhưng không nói lời nào, trên đường dù sao cũng cần nhiều thời gian như vậy, được vàng, hắn ta cũng không căng mặt nữa, nhưng cũng không lấy lòng Ôn Yểu quá mức, chỉ cau mày: "Hoàng thượng giận dữ, rốt cuộc vì chuyện gì, nô tài cũng không rõ ràng lắm, tài nhân lát nữa cẩn thận trả lời chút đi.”
Nghe hắn ta nói như vậy, trong lòng Ôn Yểu liền lộp bộp một tiếng.
Tiểu thái giám vừa mở miệng, liền dứt khoát có ý tứ không muốn cho nàng mặt mũi nữa, nhưng lời lại nói thành như vậy, thế này nói rõ, đợi lát nữa, nàng sẽ không dễ chịu!
Đoạn đường này Ôn Yểu đều đang suy nghĩ, Dung Tiễn đột nhiên tuyên nàng, rốt cuộc sẽ vì chuyện gì.
Nàng cẩn thận hồi tưởng lại những việc đã làm mấy ngày nay, ngoại trừ ở trong cung, nhiều lắm cũng chỉ là đi Hoa Dương cung hai chuyến, Thanh Hòa cung một chuyến, căn bản không có chỗ nào không ổn.
Chẳng lẽ là chuyện nàng muốn chuyển đến Tùng Thúy cung, bị Dung Tiễn biết?
Nhưng cũng không đúng, Dung Tiễn lại không vào hậu cung, nàng dọn đi nơi nào có trở ngại sao? Hơn nữa mọi việc trong hậu cung, không phải đều do Tuệ phi và Cẩm Tần làm chủ sao?
Ôm một bụng tâm tư, rốt cục đến Thừa Càn cung.
Nàng vừa đến, thái giám tổng quản An Thuận liền trầm mặt nói: "Ôn chủ tử, ngài đã tới, Hoàng thượng đang chờ.”
Không biết vì sao, trong lòng Ôn Yểu không hiểu sao lại khẩn trương lên.
Đây là lần đầu tiên nàng tới Thừa Càn cung, mới vừa bước vào trong điện, liền cảm thấy sống lưng phát lạnh, còn không đợi nàng hành lễ, giọng nói lạnh lẽo của Dung Tiễn liền từ đỉnh đầu nàng truyền đến: "Nghe Tuệ phi nói, ngươi muốn thỉnh chỉ dọn đi lãnh cung?"
Ôn Yểu: "......”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.