[Làm Ruộng] Phật Hệ Ở Trong Hậu Cung Bạo Quân Làm Ruộng Hằng Ngày
Chương 48:
Lăng Hựu Niên
21/07/2024
Trúc Tinh được dặn đi dặn lại rất cẩn thận, nương theo ánh trăng, cho cá chép đỏ ăn, nhìn chúng nó ăn hết măng, nàng ấy liền rón rén trở về tẩm điện.
Nàng ấy vừa trở về, Ôn Yểu liền hỏi: "Thế nào?"
Trúc Tinh lắc đầu: "Không có phản ứng, đều rất bình thường, còn ăn rất vui vẻ."
Khuỷu tay Ôn Yểu chống trên đầu gối nâng cằm, vẻ mặt khó hiểu.
Trúc Tinh do do dự dự, cuối cùng nói: "Theo nô tỳ thấy, món ăn này có thể không có độc, chúng ta có phải quá cẩn thận hay không?"
Cho dù Trúc Tinh thấy thế nào, Hoàng thượng cũng không có lý do muốn giết chủ tử bọn họ.
Chủ tử rất đẹp mắt, lại không đắc tội Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vì sao muốn giết nàng?
Ôn Yểu đương nhiên không có khả năng nói với Trúc Tinh, ta xuyên không, trong tay ta có kịch bản, ta biết Dung Tiễn sẽ giết ta, nhưng trừ cái đó ra, quả thật không có căn cứ sự thật, nếu giải thích không rõ, dứt khoát sẽ không giải thích, nàng liếc mắt nhìn nói với Trúc Tinh: "Ngươi cũng ngủ đi, nếu có thể là độc mãn tính, vậy ngày mai dậy đút."
Trúc Tinh cũng mệt mỏi, nhưng nàng ấy vẫn tri kỷ nói: "Chủ tử không ngủ sao?"
Ôn Yểu: "... Ngủ."
Không ngủ cũng nghĩ không ra cái gì, nếu có thể có người hiểu dược lý giúp nàng kiểm nghiệm chút thì tốt rồi.
Thật sự là đến lúc dùng mới hận ít, sớm biết sẽ xuyên qua nàng học đại học khoa y!
Ngọn nến tắt, đêm trở về yên tĩnh.
Trúc Tinh vốn bình thường ngủ sớm, hôm nay chịu đựng đến giờ này đã là cực hạn, nàng ấy gần như là ngáp trở về phòng, vì vậy cũng không chú ý tới phía sau cây cột hành lang có người đứng.
Chờ Trúc Tinh biến mất ở cuối hành lang, trong gió đêm truyền đến một tiếng đóng cửa không lớn không nhỏ, bóng người kia mới từ sau cây cột đi ra, dưới ánh trăng mát mẻ đi về phía vại nước trong sân...
Liên tục hai ngày ban thức ăn, phi tần các cung tuy rằng hâm mộ ghen tị hận đến vô cùng, nhưng rốt cuộc không hề khiếp sợ như lần đầu tiên, dù sao Ôn tài nhân được sủng ái là chuyện ván đã đóng thuyền, thay vì âm thầm nghiến răng không bằng thử cùng nàng giao thiệp tốt, cho dù không tốt, ít nhất cũng đừng ở không trong tình huống này chứ?
Không phải ai cũng tức giận như Tuệ phi.
Người nghĩ như vậy không ít, cho nên ngày hôm sau, trời vừa sáng, Tô quý nhân và Thường quý nhân liền kết bạn đến Trường Tín cung, không chỉ mang theo không ít đồ tốt, còn mang theo người trong cung đến hỗ trợ.
Đồ vật có thể nhận, người Ôn Yểu đương nhiên không dám nhận.
Ngày đầu tiên thưởng xuân yến, chuyện đó đến nay ký ức nàng hãy còn mới mẻ, những phi tần này, không một ai là đèn cạn dầu, nàng cũng không dám gây phiền toái cho mình.
Bị Ôn Yểu khéo léo từ chối giúp đỡ, Tô quý nhân và Thường quý nhân cũng không giận, ba người ngồi ngay trong đình, uống trà ăn điểm tâm, một mảnh vui vẻ hòa thuận, không biết còn tưởng rằng ba người là bạn tốt chí giao gì.
Lúc Diệp Tài nhân dẫn người tới, nhìn thấy chính là một màn này.
Trong lòng nàng ta hừ lạnh một tiếng, trên mặt lại cười đến dịu dàng: "Ơ, Tô muội muội và Thường muội muội tới thật sớm, ta cũng không biết hai vị muội muội hóa ra có quan hệ tốt với Ôn muội muội như vậy, ta gần đây không thường xuyên đi lại, không biết.
Hai người Tô Thường làm bộ nghe không hiểu châm chọc trong lời nói của Diệp Tài Nhân, sau khi thấy lễ liền nói sang chuyện khác: "Khó có được hôm nay thấy được Diệp tỷ tỷ, xem ra là dính ánh sáng của Ôn tỷ tỷ, hai ngày trước sợ Ôn tỷ tỷ bận rộn tới quấy rầy nhiều, nghĩ tới nghĩ lui, dời cung cũng không phải chuyện nhỏ, nên muốn tự mình đến xem chỗ nào có thể giúp được."
Nàng ấy vừa trở về, Ôn Yểu liền hỏi: "Thế nào?"
Trúc Tinh lắc đầu: "Không có phản ứng, đều rất bình thường, còn ăn rất vui vẻ."
Khuỷu tay Ôn Yểu chống trên đầu gối nâng cằm, vẻ mặt khó hiểu.
Trúc Tinh do do dự dự, cuối cùng nói: "Theo nô tỳ thấy, món ăn này có thể không có độc, chúng ta có phải quá cẩn thận hay không?"
Cho dù Trúc Tinh thấy thế nào, Hoàng thượng cũng không có lý do muốn giết chủ tử bọn họ.
Chủ tử rất đẹp mắt, lại không đắc tội Hoàng Thượng, Hoàng Thượng vì sao muốn giết nàng?
Ôn Yểu đương nhiên không có khả năng nói với Trúc Tinh, ta xuyên không, trong tay ta có kịch bản, ta biết Dung Tiễn sẽ giết ta, nhưng trừ cái đó ra, quả thật không có căn cứ sự thật, nếu giải thích không rõ, dứt khoát sẽ không giải thích, nàng liếc mắt nhìn nói với Trúc Tinh: "Ngươi cũng ngủ đi, nếu có thể là độc mãn tính, vậy ngày mai dậy đút."
Trúc Tinh cũng mệt mỏi, nhưng nàng ấy vẫn tri kỷ nói: "Chủ tử không ngủ sao?"
Ôn Yểu: "... Ngủ."
Không ngủ cũng nghĩ không ra cái gì, nếu có thể có người hiểu dược lý giúp nàng kiểm nghiệm chút thì tốt rồi.
Thật sự là đến lúc dùng mới hận ít, sớm biết sẽ xuyên qua nàng học đại học khoa y!
Ngọn nến tắt, đêm trở về yên tĩnh.
Trúc Tinh vốn bình thường ngủ sớm, hôm nay chịu đựng đến giờ này đã là cực hạn, nàng ấy gần như là ngáp trở về phòng, vì vậy cũng không chú ý tới phía sau cây cột hành lang có người đứng.
Chờ Trúc Tinh biến mất ở cuối hành lang, trong gió đêm truyền đến một tiếng đóng cửa không lớn không nhỏ, bóng người kia mới từ sau cây cột đi ra, dưới ánh trăng mát mẻ đi về phía vại nước trong sân...
Liên tục hai ngày ban thức ăn, phi tần các cung tuy rằng hâm mộ ghen tị hận đến vô cùng, nhưng rốt cuộc không hề khiếp sợ như lần đầu tiên, dù sao Ôn tài nhân được sủng ái là chuyện ván đã đóng thuyền, thay vì âm thầm nghiến răng không bằng thử cùng nàng giao thiệp tốt, cho dù không tốt, ít nhất cũng đừng ở không trong tình huống này chứ?
Không phải ai cũng tức giận như Tuệ phi.
Người nghĩ như vậy không ít, cho nên ngày hôm sau, trời vừa sáng, Tô quý nhân và Thường quý nhân liền kết bạn đến Trường Tín cung, không chỉ mang theo không ít đồ tốt, còn mang theo người trong cung đến hỗ trợ.
Đồ vật có thể nhận, người Ôn Yểu đương nhiên không dám nhận.
Ngày đầu tiên thưởng xuân yến, chuyện đó đến nay ký ức nàng hãy còn mới mẻ, những phi tần này, không một ai là đèn cạn dầu, nàng cũng không dám gây phiền toái cho mình.
Bị Ôn Yểu khéo léo từ chối giúp đỡ, Tô quý nhân và Thường quý nhân cũng không giận, ba người ngồi ngay trong đình, uống trà ăn điểm tâm, một mảnh vui vẻ hòa thuận, không biết còn tưởng rằng ba người là bạn tốt chí giao gì.
Lúc Diệp Tài nhân dẫn người tới, nhìn thấy chính là một màn này.
Trong lòng nàng ta hừ lạnh một tiếng, trên mặt lại cười đến dịu dàng: "Ơ, Tô muội muội và Thường muội muội tới thật sớm, ta cũng không biết hai vị muội muội hóa ra có quan hệ tốt với Ôn muội muội như vậy, ta gần đây không thường xuyên đi lại, không biết.
Hai người Tô Thường làm bộ nghe không hiểu châm chọc trong lời nói của Diệp Tài Nhân, sau khi thấy lễ liền nói sang chuyện khác: "Khó có được hôm nay thấy được Diệp tỷ tỷ, xem ra là dính ánh sáng của Ôn tỷ tỷ, hai ngày trước sợ Ôn tỷ tỷ bận rộn tới quấy rầy nhiều, nghĩ tới nghĩ lui, dời cung cũng không phải chuyện nhỏ, nên muốn tự mình đến xem chỗ nào có thể giúp được."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.