[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Chương 48: Cảm Giác Như Nó Không Cho Nàng Ăn Đủ Vậy 4
Bang Ngã Quan Hạ Nguyệt Lượng
05/05/2024
Nàng chủ động nướng thật nhiều thịt cho đại xà, còn chia sẻ thành quả kiếm được ngày hôm nay. Trong đó có một loại trái cây mang vị ngọt, trong ngọt còn có cay, Sơ Niệm ép thành nước lỏng rồi phết lên thịt, nướng chín, cuối cùng bọc thêm một lớp rau xà lách bên ngoài, ăn rất ngon. Thế nhưng đại xà vừa cắn một miếng, trong miệng nó lập tức phun ra ngọn lửa nhỏ.
Sơ Niệm: !
Hình như rắn ăn bị cay quá rồi.
Đại xà không thể ăn cay, thậm chí khi nó ăn phải, trong miệng sẽ phun ra ngọn lửa nhỏ, có chút dễ thương.
Đại xà vừa dịu dàng vừa dễ thương, lại thích ăn đồ ngọt như vậy, hẳn là một con rắn cái xinh đẹp.
Sơ Niệm nghĩ vậy.
Sau đó nàng tiếp tục nướng thịt với nước trái cây chua chua ngọt ngọt màu vàng cho đại xà, còn nàng thì vui vẻ giải quyết nốt số thịt ướp bằng nước trái cây cay ngọt kia.
Sau khi biết được mình có thể ra khỏi hang, chiều đó Sơ Niệm đã mò mẫm đi xuống hai lần, đại xà cũng không ngăn cản.
Trong hai chuyến đi đó, nàng lại mang lên hai hòn đá có bề mặt tương đối bằng phẳng, định đặt hai tảng đá dựa vào tường để làm một cái bếp lò theo kiểu đơn giản nhất, để xẻng đá đại xà mang về từ trước lên, cũng có thể để củi xuống bên dưới. Làm vậy vừa có thể dễ dàng thêm củi và lửa, lại có thể làm giảm tro tàn của củi cháy dính vào thức ăn.
Lúc đi chọn đá, Sơ Niệm còn nhìn thấy một tảng đá có chỗ lõm ở giữa. Phần lõm có khả năng chứa một dung tích nhất định, có lẽ dùng nó làm một chiếc nồi đá đơn giản cũng khá được, sau đó có thể sử dụng để đun sôi nước hoặc thậm chí là nấu canh uống.
Cả một ngày thu hoạch được rất nhiều thứ, tâm trạng của Sơ Niệm cũng trở nên rất tốt, đến đêm trước khi đi ngủ còn không nhịn được mà vui vẻ ngân nga một giai điệu.
Bởi vì đột nhiên phạm vi hoạt động của Sơ Niệm được mở rộng, thực đơn của nàng cũng trở nên phong phú hơn nhiều. Thậm chí nàng còn tìm thấy một loại cây giống như cây hành hoang dã. Ăn sống luôn thì sẽ cảm thấy cay, thế nhưng khi đã nấu lên rồi, nó lại có thể làm tăng sự thèm ăn đáng kể.
Không có nhiều hành hoang dã lắm, Sơ Niệm gom lại cả cây hành còn lẫn rễ nàng tìm thấy lại, bỏ chúng xuống dòng nước trong sơn động nhỏ. Rễ có nước để duy trì sức sống, có thể lưu trữ được trong một thời gian dài hơn.
Nàng cũng bắt được một con cá đang ngủ trong khi tắm.
Con cá này không lớn, khoảng trên dưới nữa ký, trên thân có những nơi thậm chí không có vảy. Xem ra không phải là đang ngủ như nàng vừa nghĩ, mà là đánh nhau bị thương không còn sức để trốn thoát, bị nàng vớt được, trở thành món cải thiện bữa ăn trên bàn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Sơ Niệm: !
Hình như rắn ăn bị cay quá rồi.
Đại xà không thể ăn cay, thậm chí khi nó ăn phải, trong miệng sẽ phun ra ngọn lửa nhỏ, có chút dễ thương.
Đại xà vừa dịu dàng vừa dễ thương, lại thích ăn đồ ngọt như vậy, hẳn là một con rắn cái xinh đẹp.
Sơ Niệm nghĩ vậy.
Sau đó nàng tiếp tục nướng thịt với nước trái cây chua chua ngọt ngọt màu vàng cho đại xà, còn nàng thì vui vẻ giải quyết nốt số thịt ướp bằng nước trái cây cay ngọt kia.
Sau khi biết được mình có thể ra khỏi hang, chiều đó Sơ Niệm đã mò mẫm đi xuống hai lần, đại xà cũng không ngăn cản.
Trong hai chuyến đi đó, nàng lại mang lên hai hòn đá có bề mặt tương đối bằng phẳng, định đặt hai tảng đá dựa vào tường để làm một cái bếp lò theo kiểu đơn giản nhất, để xẻng đá đại xà mang về từ trước lên, cũng có thể để củi xuống bên dưới. Làm vậy vừa có thể dễ dàng thêm củi và lửa, lại có thể làm giảm tro tàn của củi cháy dính vào thức ăn.
Lúc đi chọn đá, Sơ Niệm còn nhìn thấy một tảng đá có chỗ lõm ở giữa. Phần lõm có khả năng chứa một dung tích nhất định, có lẽ dùng nó làm một chiếc nồi đá đơn giản cũng khá được, sau đó có thể sử dụng để đun sôi nước hoặc thậm chí là nấu canh uống.
Cả một ngày thu hoạch được rất nhiều thứ, tâm trạng của Sơ Niệm cũng trở nên rất tốt, đến đêm trước khi đi ngủ còn không nhịn được mà vui vẻ ngân nga một giai điệu.
Bởi vì đột nhiên phạm vi hoạt động của Sơ Niệm được mở rộng, thực đơn của nàng cũng trở nên phong phú hơn nhiều. Thậm chí nàng còn tìm thấy một loại cây giống như cây hành hoang dã. Ăn sống luôn thì sẽ cảm thấy cay, thế nhưng khi đã nấu lên rồi, nó lại có thể làm tăng sự thèm ăn đáng kể.
Không có nhiều hành hoang dã lắm, Sơ Niệm gom lại cả cây hành còn lẫn rễ nàng tìm thấy lại, bỏ chúng xuống dòng nước trong sơn động nhỏ. Rễ có nước để duy trì sức sống, có thể lưu trữ được trong một thời gian dài hơn.
Nàng cũng bắt được một con cá đang ngủ trong khi tắm.
Con cá này không lớn, khoảng trên dưới nữa ký, trên thân có những nơi thậm chí không có vảy. Xem ra không phải là đang ngủ như nàng vừa nghĩ, mà là đánh nhau bị thương không còn sức để trốn thoát, bị nàng vớt được, trở thành món cải thiện bữa ăn trên bàn.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.