[Làm Ruộng] Sau Khi Được Xà Xà Nuôi Dưỡng
Chương 35: Sự Lãng Mạn Của Con Rắn 5
Bang Ngã Quan Hạ Nguyệt Lượng
05/05/2024
Có thể ngày mai nàng sẽ bị ăn thịt, nhưng ít nhất bây giờ nàng vẫn còn sống tót, đã và đang chứng kiến những điều kỳ diệu mà người bình thường cả đời cũng không bao giờ thấy được. Đây cũng có thể là một tình cảnh trong cuộc sống.
Cũng giống như bây giờ, rời khỏi con rắn này thì nàng không thể sống sót được.
Không bằng cứ trân trọng từng ngày còn được sống sót này đi.
Sau khi nghĩ như vậy, nàng cảm thấy tình cảnh của mình cũng không đến nỗi tệ, tâm trạng thậm chí còn trở nên vui vẻ hơn.
Chỉ là nụ cười của nàng đã thu hút ánh nhìn của con rắn.
Sơ Niệm ngầm hiểu, bắt đầu khen ngợi: "Ngươi thật lợi hại."
nàng không biết con rắn có hiểu được lời khen từ con người hay không, nhưng hôm nay nàng rất vui, lời khen đó cũng là thật.
Trong hang động này không có loài thực vật nào giống như những loài mà nàng đã từng thấy trước đây, sau khi nghĩ lại, ở trong mắt nàng khắp nơi đều có khung cảnh mới lạ.
Sơ Niệm còn tưởng trong hẻm núi này có một số khoáng chất chưa được phát hiện, theo thời gian lâu dần, không chỉ hình thành nhiều viên dạ minh châu phát sáng lớn nhỏ mà ngay cả hoa cỏ mọc ở đây cũng bị loại khoáng chất này thẩm thấu, sau nhiều năm được sàng lọc, những thực vật dựa vào chính bản thân mình để sống sót được sẽ phát ra ánh sáng yếu ớt. Lúc này đã tạo nên hẻm núi kỳ diệu và xinh đẹp lạ kỳ như một giấc mơ.
Thậm chí ở chỗ này nàng còn tìm thấy dấu vết của nấm.
Cây nấm phát sáng khiến nàng nhớ đến nấm ánh nắng trong Plants vs. Zombies.
Chỉ là đáng tiếc.
Thực vật có chứa khoáng chất kim loại nặng như này có lẽ không ăn được.
Nếu không Sơ Niệm còn muốn hái về ăn thử, đã nhiều ngày nàng không ăn gì khác ngoài thịt.
nàng như một đứa bé tò mò bước vào thế giới cổ tích, khám phá bốn phía xung quanh hang động. Con rắn chắc hẳn cho rằng đây là nơi tuyệt đối an toàn, cả mình rắn đang bay lượn trên viên dạ minh châu, lười biếng nhìn nàng đi loanh quanh.
Khi cả hai tay và túi áo khoác của Sơ Niệm không thể chứa nổi nữa, con rắn lại cuốn nàng lên, có vẻ như đã đến lúc phải rời đi.
Lúc trở lại hang, Sơ Niệm để tất cả những thứ này ở trên cái giường lá của mình.
Nhưng những viên dạ minh châu này sáng quá, nên nàng lại cất chúng vào một góc hang.
Xếp những viên dạ minh châu có giá trị vô giá vào góc như một đống đá, Sơ Niệm đột nhiên cảm thấy mình có hơi xa hoa lãng phí.
Sau khi cất kỹ những viên dạ minh châu mà mình mang về, nàng vẫn còn một nhiệm vụ quan trọng. Nàng cẩn thận từng li từng tí lấy đám cỏ phát sáng mà nàng mang về từ trong túi ra.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Cũng giống như bây giờ, rời khỏi con rắn này thì nàng không thể sống sót được.
Không bằng cứ trân trọng từng ngày còn được sống sót này đi.
Sau khi nghĩ như vậy, nàng cảm thấy tình cảnh của mình cũng không đến nỗi tệ, tâm trạng thậm chí còn trở nên vui vẻ hơn.
Chỉ là nụ cười của nàng đã thu hút ánh nhìn của con rắn.
Sơ Niệm ngầm hiểu, bắt đầu khen ngợi: "Ngươi thật lợi hại."
nàng không biết con rắn có hiểu được lời khen từ con người hay không, nhưng hôm nay nàng rất vui, lời khen đó cũng là thật.
Trong hang động này không có loài thực vật nào giống như những loài mà nàng đã từng thấy trước đây, sau khi nghĩ lại, ở trong mắt nàng khắp nơi đều có khung cảnh mới lạ.
Sơ Niệm còn tưởng trong hẻm núi này có một số khoáng chất chưa được phát hiện, theo thời gian lâu dần, không chỉ hình thành nhiều viên dạ minh châu phát sáng lớn nhỏ mà ngay cả hoa cỏ mọc ở đây cũng bị loại khoáng chất này thẩm thấu, sau nhiều năm được sàng lọc, những thực vật dựa vào chính bản thân mình để sống sót được sẽ phát ra ánh sáng yếu ớt. Lúc này đã tạo nên hẻm núi kỳ diệu và xinh đẹp lạ kỳ như một giấc mơ.
Thậm chí ở chỗ này nàng còn tìm thấy dấu vết của nấm.
Cây nấm phát sáng khiến nàng nhớ đến nấm ánh nắng trong Plants vs. Zombies.
Chỉ là đáng tiếc.
Thực vật có chứa khoáng chất kim loại nặng như này có lẽ không ăn được.
Nếu không Sơ Niệm còn muốn hái về ăn thử, đã nhiều ngày nàng không ăn gì khác ngoài thịt.
nàng như một đứa bé tò mò bước vào thế giới cổ tích, khám phá bốn phía xung quanh hang động. Con rắn chắc hẳn cho rằng đây là nơi tuyệt đối an toàn, cả mình rắn đang bay lượn trên viên dạ minh châu, lười biếng nhìn nàng đi loanh quanh.
Khi cả hai tay và túi áo khoác của Sơ Niệm không thể chứa nổi nữa, con rắn lại cuốn nàng lên, có vẻ như đã đến lúc phải rời đi.
Lúc trở lại hang, Sơ Niệm để tất cả những thứ này ở trên cái giường lá của mình.
Nhưng những viên dạ minh châu này sáng quá, nên nàng lại cất chúng vào một góc hang.
Xếp những viên dạ minh châu có giá trị vô giá vào góc như một đống đá, Sơ Niệm đột nhiên cảm thấy mình có hơi xa hoa lãng phí.
Sau khi cất kỹ những viên dạ minh châu mà mình mang về, nàng vẫn còn một nhiệm vụ quan trọng. Nàng cẩn thận từng li từng tí lấy đám cỏ phát sáng mà nàng mang về từ trong túi ra.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.