[Làm Ruộng] Sau Khi Giải Nghệ, Tôi Dựa Vào Livestream Làm Ruộng Bạo Hồng
Chương 23: Chuyển Phát Nhanh (1)
Thanh Thanh Kết Ngạnh
28/03/2024
Nhìn ba Tạ kích động như vậy, Tạ Ninh cũng không đành lòng nhắc nhở.
Vẫn cần phải trồng nhiều loại nông sản, có thể thay phiên nhau bán liên tục mới có hiệu quả tốt nhất.
Nhưng rau sam gieo lần trước còn phải chờ hai tháng nữa mới có thể thu hoạch, không thể nhanh thu hoạch bằng cải thìa.
Bán xong rau đã là 4 giờ chiều, hai ba con thu dọn chuẩn bị về nhà.
Lúc này Tạ Ninh mới nhớ điện thoại của mình còn đang phát sóng trực tiếp.
Liên tục phát sóng trực tiếp mười mấy tiếng đồng hồ, vừa cầm vào điện thoại quả nhiên đã gần hết pin.
Nhìn số người xem đã lên hơn 3000, cô hơi bất ngờ.
Nhìn phần bình luận đều thắc mắc hỏi rau có ngon thật không? Không ngờ sẽ có khách quay lại, còn bán được hết sạch, bọn họ còn tưởng Tạ Ninh sẽ giảm giá.
Có lẽ do có không ít người đến cửa hàng mua, mọi người đều tò mò muốn thử, Tạ Ninh chỉ bán trên mạng 200 cân vậy mà cũng đã bán hết, không ít người bảo Tạ Ninh bán thêm một ít.
Tạ Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Suy xét đến việc cải thìa không còn nhiều để thu hoạch nữa, cho nên chỉ có thể bán trên mạng được 200 cân, mong mọi người ngày mai lại vào mua.”
”Hôm nay mọi người cũng đã thấy quá trình bán nông sản tại cửa hàng của chúng tôi, rất mong mọi người nhận được hàng có thể cho tôi một phản hồi.”
“Hôm nay phát sóng trực tiếp đến đây thôi, hẹn gặp lại mọi người lần sau.”
Nói xong, Tạ Ninh tắt phần mềm phát sóng đi.
Tạ Ninh đã tắt công năng nhận quà, cho nên sẽ không có phần thưởng gì.
Đầu tiên cô nhìn vào số người theo dõi, đến khi thấy con số 3589 đôi mắt đào hoa tràn đầy ngạc nhiên.
Cô nhớ rõ, chỉ cần đạt được 1000 lượt theo dõi có thể đổi thẻ bài thứ 2, quá tốt rồi. Nếu không phải ba Tạ vẫn ở đây, cô đã không nhịn được click mở giao diện hệ thống ra.
“Ninh Ninh có chuyện gì vui sao?”
Tạ Ninh ngẩng đầu cười nói: “Ba, hôm nay con để trên mạng 200 cân cũng đã bán hết rồi.”
”Vậy chúng ta phải nhanh trở về nhổ rau đóng gói, sau đó còn đi gửi hàng, ngày mai cũng phải nhổ rau mang ra cửa hàng bán nữa,…” Ba Tạ cằn nhằn, nhưng trên mặt lại đầy vui sướng.
Khoá cửa lại, Tạ Ninh lại lần nữa ngồi lên ghế dựa đằng sau xe ba bánh, một bên trả lời: “Đúng vậy, tiếp theo chúng ta sẽ rất bận.’
”Cho dù mỗi ngày đều bận rộn như vậy ba đều thích, ha ha.” Tiếng cười cửa ba Tạ hoà cùng với âm thanh thình thịch của xe ba bánh, có vẻ hài hoà dị thường.
Trên đường trở về, Tạ Ninh còn bớt chút thời gian ghé qua siêu thị chị dâu cả đang làm, hỏi xem có màng giữ tươi, thùng xốp để gửi hàng đi không.
”Nói như vậy hôm nay em và ba đã bán ở cửa hàng được 223 cân và trên mạng 200 cân cải thìa?”
”Đúng vậy.”
”Như vậy thật sự tốt quá.”
Diệp Như Tuyết cũng biết chuyện cả nhà dậy từ sáng sớm để hái rau mang lên thị trấn bán, tuy rằng biết rau nhà mình ăn rất ngon nhưng cô ấy vẫn lo lắng, nếu cô ấy không phải bận việc ở trong siêu thị đã sớm chạy qua xem thử.
Bây giờ nghe em chồng nói bán được nhiều như vậy, cô ấy thật lòng vui mừng.
Em chồng sự nghiệp làm ruộng càng tốt, khả năng chồng cô ấy có thể về nhà phát triển càng lớn, cũng không cần chịu cảnh vợ chồng xa cách nữa.
Đối với màng giữ tươi và túi chống sóc, Diệp Như Tuyết biết, dù sao siêu thị cxung phải dùng đến.
”Như vậy đi, để chị giúp em liên hệ với xưởng trưởng, để ngày mai ông ấy đưa đến nhà chúng ta.” Diệp Như Tuyết rất tích cực.
”Vậy cảm ơn chị dâu.” Tạ Ninh nói đại khái số lượng, cũng nói đây chỉ là số lượng tạm thời, chờ sau này phát triển lên, khả năng số lượng yêu cầu sẽ nhiều hơn.
”Yên tâm đi, chuyện này hãy giao cho chị.”
Rời khỏi siêu thị, Tạ Ninh và ba Tạ lại đến điểm chuyển phát nhanh, ngày mai có mấy chục đơn hàng, kế tiếp chắc chắn sẽ có thêm không ít đơn, vấn đề lựa chọn nơi đơn vị chuyển phát nhanh nào phải thận trọng.
Trong thị trấn có chi nhánh vài đơn vị chuyển phát nhanh, công ty khác nhau, thu phí khác nhau, các phương diện khác cũng bất đồng.
Sau khi nói chuyện với mấy đơn vị, cuối cùng mới đến một đơn vị vận chuyển khai trương không bao lâu, trong văn phòng chỉ có hai người một nam một nữ, cũng không nhìn thấy khách hàng nào khác.
”Chào cô, cô đến muốn gửi đơn chuyển phát nhanh sao?” Tạ Ninh mới nhìn xung quanh, người đàn ông trẻ tuổi kia chủ động đến dò hỏi.
Tạ Ninh nói chuyện mình bán nông sản, có tiêu thụ trên mạng, muốn tìm đơn vị chuyển phát nhanh hợp tác dài hạn.
”Vậy có thể tìm hiểu bên chúng tôi, chị gái, chúng tôi nhất định sẽ cung cấp cho chị dịch vụ và giá cả tốt nhất.” Cô gái còn lại, nhìn có vẻ nhỏ hơn Tạ Ninh vài tuổi cũng chạy đến, còn mang cho ba Tạ và Tạ Ninh mỗi người một cốc nước, “Chị và chú uống nước trước đi, chúng ta có thể từ từ nói.”
Vẫn cần phải trồng nhiều loại nông sản, có thể thay phiên nhau bán liên tục mới có hiệu quả tốt nhất.
Nhưng rau sam gieo lần trước còn phải chờ hai tháng nữa mới có thể thu hoạch, không thể nhanh thu hoạch bằng cải thìa.
Bán xong rau đã là 4 giờ chiều, hai ba con thu dọn chuẩn bị về nhà.
Lúc này Tạ Ninh mới nhớ điện thoại của mình còn đang phát sóng trực tiếp.
Liên tục phát sóng trực tiếp mười mấy tiếng đồng hồ, vừa cầm vào điện thoại quả nhiên đã gần hết pin.
Nhìn số người xem đã lên hơn 3000, cô hơi bất ngờ.
Nhìn phần bình luận đều thắc mắc hỏi rau có ngon thật không? Không ngờ sẽ có khách quay lại, còn bán được hết sạch, bọn họ còn tưởng Tạ Ninh sẽ giảm giá.
Có lẽ do có không ít người đến cửa hàng mua, mọi người đều tò mò muốn thử, Tạ Ninh chỉ bán trên mạng 200 cân vậy mà cũng đã bán hết, không ít người bảo Tạ Ninh bán thêm một ít.
Tạ Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Suy xét đến việc cải thìa không còn nhiều để thu hoạch nữa, cho nên chỉ có thể bán trên mạng được 200 cân, mong mọi người ngày mai lại vào mua.”
”Hôm nay mọi người cũng đã thấy quá trình bán nông sản tại cửa hàng của chúng tôi, rất mong mọi người nhận được hàng có thể cho tôi một phản hồi.”
“Hôm nay phát sóng trực tiếp đến đây thôi, hẹn gặp lại mọi người lần sau.”
Nói xong, Tạ Ninh tắt phần mềm phát sóng đi.
Tạ Ninh đã tắt công năng nhận quà, cho nên sẽ không có phần thưởng gì.
Đầu tiên cô nhìn vào số người theo dõi, đến khi thấy con số 3589 đôi mắt đào hoa tràn đầy ngạc nhiên.
Cô nhớ rõ, chỉ cần đạt được 1000 lượt theo dõi có thể đổi thẻ bài thứ 2, quá tốt rồi. Nếu không phải ba Tạ vẫn ở đây, cô đã không nhịn được click mở giao diện hệ thống ra.
“Ninh Ninh có chuyện gì vui sao?”
Tạ Ninh ngẩng đầu cười nói: “Ba, hôm nay con để trên mạng 200 cân cũng đã bán hết rồi.”
”Vậy chúng ta phải nhanh trở về nhổ rau đóng gói, sau đó còn đi gửi hàng, ngày mai cũng phải nhổ rau mang ra cửa hàng bán nữa,…” Ba Tạ cằn nhằn, nhưng trên mặt lại đầy vui sướng.
Khoá cửa lại, Tạ Ninh lại lần nữa ngồi lên ghế dựa đằng sau xe ba bánh, một bên trả lời: “Đúng vậy, tiếp theo chúng ta sẽ rất bận.’
”Cho dù mỗi ngày đều bận rộn như vậy ba đều thích, ha ha.” Tiếng cười cửa ba Tạ hoà cùng với âm thanh thình thịch của xe ba bánh, có vẻ hài hoà dị thường.
Trên đường trở về, Tạ Ninh còn bớt chút thời gian ghé qua siêu thị chị dâu cả đang làm, hỏi xem có màng giữ tươi, thùng xốp để gửi hàng đi không.
”Nói như vậy hôm nay em và ba đã bán ở cửa hàng được 223 cân và trên mạng 200 cân cải thìa?”
”Đúng vậy.”
”Như vậy thật sự tốt quá.”
Diệp Như Tuyết cũng biết chuyện cả nhà dậy từ sáng sớm để hái rau mang lên thị trấn bán, tuy rằng biết rau nhà mình ăn rất ngon nhưng cô ấy vẫn lo lắng, nếu cô ấy không phải bận việc ở trong siêu thị đã sớm chạy qua xem thử.
Bây giờ nghe em chồng nói bán được nhiều như vậy, cô ấy thật lòng vui mừng.
Em chồng sự nghiệp làm ruộng càng tốt, khả năng chồng cô ấy có thể về nhà phát triển càng lớn, cũng không cần chịu cảnh vợ chồng xa cách nữa.
Đối với màng giữ tươi và túi chống sóc, Diệp Như Tuyết biết, dù sao siêu thị cxung phải dùng đến.
”Như vậy đi, để chị giúp em liên hệ với xưởng trưởng, để ngày mai ông ấy đưa đến nhà chúng ta.” Diệp Như Tuyết rất tích cực.
”Vậy cảm ơn chị dâu.” Tạ Ninh nói đại khái số lượng, cũng nói đây chỉ là số lượng tạm thời, chờ sau này phát triển lên, khả năng số lượng yêu cầu sẽ nhiều hơn.
”Yên tâm đi, chuyện này hãy giao cho chị.”
Rời khỏi siêu thị, Tạ Ninh và ba Tạ lại đến điểm chuyển phát nhanh, ngày mai có mấy chục đơn hàng, kế tiếp chắc chắn sẽ có thêm không ít đơn, vấn đề lựa chọn nơi đơn vị chuyển phát nhanh nào phải thận trọng.
Trong thị trấn có chi nhánh vài đơn vị chuyển phát nhanh, công ty khác nhau, thu phí khác nhau, các phương diện khác cũng bất đồng.
Sau khi nói chuyện với mấy đơn vị, cuối cùng mới đến một đơn vị vận chuyển khai trương không bao lâu, trong văn phòng chỉ có hai người một nam một nữ, cũng không nhìn thấy khách hàng nào khác.
”Chào cô, cô đến muốn gửi đơn chuyển phát nhanh sao?” Tạ Ninh mới nhìn xung quanh, người đàn ông trẻ tuổi kia chủ động đến dò hỏi.
Tạ Ninh nói chuyện mình bán nông sản, có tiêu thụ trên mạng, muốn tìm đơn vị chuyển phát nhanh hợp tác dài hạn.
”Vậy có thể tìm hiểu bên chúng tôi, chị gái, chúng tôi nhất định sẽ cung cấp cho chị dịch vụ và giá cả tốt nhất.” Cô gái còn lại, nhìn có vẻ nhỏ hơn Tạ Ninh vài tuổi cũng chạy đến, còn mang cho ba Tạ và Tạ Ninh mỗi người một cốc nước, “Chị và chú uống nước trước đi, chúng ta có thể từ từ nói.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.