[Làm Ruộng] Sau Khi Giải Nghệ, Tôi Dựa Vào Livestream Làm Ruộng Bạo Hồng
Chương 26: Không Cần Phí Hoài Bản Thân
Thanh Thanh Kết Ngạnh
28/03/2024
Cô thật ra hiểu rất rõ, trong thời buổi hiện nay cuộc sống mọi người có bao nhiêu áp lực, mà áp lực lớn sẽ khiến cảm xúc bị ảnh hưởng, cả thể xác và tinh thần bị ảnh hưởng rất dễ sinh bệnh. Cô hy vọng fans của mình có thể khoẻ mạnh, cho dù chỉ có một phần nhỏ nhưng cô cũng muốn trợ giúp bọn họ.
Ngay lúc Tạ Ninh định thoát ra, tài khoản bỗng nhảy ra một tin nhắn tâm sự khá dài, chỉ là hai câu hỏi cuối cùng hấp dẫn sự chú ý của Tạ Ninh.
Tài khoản gửi đến có ID là “Biển trời xanh thẳm”
[ Tạ tiểu tỷ tỷ , em đã xem cả ba lần phát sóng trực tiếp của chị, bởi vì phải đi học nên không thể xem trọn vẹn nhưng em rất thích, luôn có cảm giác thế giới này thật đẹp, suy nghĩ thông suốt rất thần kỳ. Em sống ở Kinh thị, rất xa tỉnh thành Tạ tỷ tỷ đang sống, không có biện pháp để mua cải thìa của chị, bằng không em đã mua để nếm thử. Tạ tiểu tỷ tỷ, em lấy hết can đảm muốn hỏi một vấn đề, nếu chị nhìn thấy có thể trả lời vấn đề của em không? Đương nhiên nếu không tiện cũng không sao cả. ]
[ Tạ tiểu tỷ tỷ, chị nói xem em có nên đi lấy lòng người khác không? Không hợp với các bạn cùng phòng em phải làm sao bây giờ? Em giống như không còn là chính mình…]
Đơn giản hai đoạn hội thoại, Tạ Ninh cảm nhận được bên trong “Biển trời xanh thẳm” có chút hèn mọn cùng cẩn thận, giống như một số người, không cẩn thận sẽ rơi thẳng xuống vực sâu.
Kỳ thật đối với những người gửi tin nhắn đến Tạ Ninh không quá để tâm, cô chỉ tuỳ tiện mở tin nhắn ra xem, có người bày tỏ yêu thích, cũng có nhãn hàng muốn hợp tác, một ít nhắn tin chào hỏi hoặc nói lời không hay. Cô thậm chí muốn khoá tin nhắn lại, nhưng bây giờ nhìn thấy dòng tin nhắn này, Tạ Ninh cảm thấy may mắn mình chưa làm.
Châm chước lời nói, Tạ Ninh ở trước bàn phím gõ một hồi.
[ Tôi đã nghe qua có người từng nói một câu: Con người cả đời này có thể vứt bỏ rất nhiều đồ vật, rất nhiều người, nhưng đáng sợ nhất là vứt bỏ chính bản thân mình. Cho nên đừng vội từ bỏ bản thân, cũng đừng buông bỏ chính mình, chẳng sợ bản thân chưa đủ hoàn mỹ, còn nhiều khuyết điểm. Trên đời không có ai hoàn mỹ, đường nhân sinh còn rất dài, chúng ta có thể chậm rãi rèn luyện bản thân trở nên tốt hơn. Phải hiểu được cự tuyệt, học được đón nhận bản thân mình, lấy lòng người khác không đổi lấy được “Tôn trọng”, mà sẽ nhận lại sự khinh thường. Không cần cố lấy lòng, cũng không cần cố gắng hòa nhập cùng một vòng tròn với bọn họ, chỉ có một, hai người bạn thân, thậm chí không có ai cũng có một chỗ dựa tốt là trạng thái tinh thần. Cô gái nhỏ, tự yêu thương bản thân mình, tương lai một ngày nào đó em sẽ tự đón nhận được điều đẹp đẽ nhất. ]
Cuối cùng, Tạ Ninh nhắn thêm hai chữ “Cố lên.”
Tạ Ninh tắt di động chuẩn bị đi ngủ, tay khẽ vuốt bụng hơi phồng lên, còn đang suy nghĩ ngày mai cần phải đến bệnh viện kiểm tra. Bụng to có chút hơi bất thường, lần trước cô nghĩ mình béo lên, nhưng hiện tại cô lại có suy đoán theo hướng khác. Nghĩ lại cũng không có khả năng, cho dù là thật thì mới ba tháng bụng không có khả năng chỉ to lên một chút như vậy.
Nói không chừng thật sự là béo bụng hoặc có bệnh gì đó về dạ dày.
Đến bệnh viện kiểm tra một chút sẽ an tâm hơn.
Đúng rồi, ngày mai còn phải nói chuyện trồng lúa nếp than với người nhà, tốt nhất nên gọi anh cả và anh hai cùng về hỗ trợ.
Thở hắt ra, Tạ Ninh nhắm mắt ngủ lại không biết, ở Kinh Thị xa xôi, thiếu nữ bởi vì lời nói của cô mà tư tưởng và thái độ chuyển biến như thế nào, con đường vận mệnh hoàn toàn thay đổi ra sao….
Tạ Ninh càng không biết chính là, hai ngày trước anh hai Tạ Khiêm đã chính thức chia tay gái ba năm, còn tính toán từ chức.
—
Trời còn tờ mờ sáng, Tạ Ninh đã nghe được động tĩnh bên ngoài, có lẽ những người khác trong nhà đã thức dậy. Chờ Tạ Ninh vệ sinh cá nhân xong ra đến, quả nhiên nhìn thấy Trương Ngọc Cầm nữ sĩ và chị dâu cả Diệp Như Tuyết đang ở trong bếp làm cơm sáng, ông nội và ba Tạ hiếm khi ngồi thấp giọng nói chuyện với nhau, biểu tình sung sướng.
Ông nội không thích hút thuốc, nhưng ba Tạ trước kia lại rất thích, còn hút đến rất lợi hại, dẫn đến hay bị ho khan, đi kiểm tra mới biết do hút thuốc quá nhiều dẫn đến việc bị viêm họng. Về sau ba Tạ mới cai thuốc, đến nỗi rượu cũng chỉ có ngày lễ tết mới uống hai chén.
Bữa sáng ở nông thôn vô cùng đơn giản, chỉ có cháo và củ cải muối còn có tiết vịt và thịt là do buổi sáng ba Tạ lái xe ba bánh vào thị trấn mua về, đương nhiên không thể thiếu một đĩa cải thìa. Từ khi nếm được mỹ vị, trên bàn cơm nhà Tạ gia không thể không có, có lẽ về sau có đồ ăn ngon hơn mới có thể thay đổi.
Ngay lúc Tạ Ninh định thoát ra, tài khoản bỗng nhảy ra một tin nhắn tâm sự khá dài, chỉ là hai câu hỏi cuối cùng hấp dẫn sự chú ý của Tạ Ninh.
Tài khoản gửi đến có ID là “Biển trời xanh thẳm”
[ Tạ tiểu tỷ tỷ , em đã xem cả ba lần phát sóng trực tiếp của chị, bởi vì phải đi học nên không thể xem trọn vẹn nhưng em rất thích, luôn có cảm giác thế giới này thật đẹp, suy nghĩ thông suốt rất thần kỳ. Em sống ở Kinh thị, rất xa tỉnh thành Tạ tỷ tỷ đang sống, không có biện pháp để mua cải thìa của chị, bằng không em đã mua để nếm thử. Tạ tiểu tỷ tỷ, em lấy hết can đảm muốn hỏi một vấn đề, nếu chị nhìn thấy có thể trả lời vấn đề của em không? Đương nhiên nếu không tiện cũng không sao cả. ]
[ Tạ tiểu tỷ tỷ, chị nói xem em có nên đi lấy lòng người khác không? Không hợp với các bạn cùng phòng em phải làm sao bây giờ? Em giống như không còn là chính mình…]
Đơn giản hai đoạn hội thoại, Tạ Ninh cảm nhận được bên trong “Biển trời xanh thẳm” có chút hèn mọn cùng cẩn thận, giống như một số người, không cẩn thận sẽ rơi thẳng xuống vực sâu.
Kỳ thật đối với những người gửi tin nhắn đến Tạ Ninh không quá để tâm, cô chỉ tuỳ tiện mở tin nhắn ra xem, có người bày tỏ yêu thích, cũng có nhãn hàng muốn hợp tác, một ít nhắn tin chào hỏi hoặc nói lời không hay. Cô thậm chí muốn khoá tin nhắn lại, nhưng bây giờ nhìn thấy dòng tin nhắn này, Tạ Ninh cảm thấy may mắn mình chưa làm.
Châm chước lời nói, Tạ Ninh ở trước bàn phím gõ một hồi.
[ Tôi đã nghe qua có người từng nói một câu: Con người cả đời này có thể vứt bỏ rất nhiều đồ vật, rất nhiều người, nhưng đáng sợ nhất là vứt bỏ chính bản thân mình. Cho nên đừng vội từ bỏ bản thân, cũng đừng buông bỏ chính mình, chẳng sợ bản thân chưa đủ hoàn mỹ, còn nhiều khuyết điểm. Trên đời không có ai hoàn mỹ, đường nhân sinh còn rất dài, chúng ta có thể chậm rãi rèn luyện bản thân trở nên tốt hơn. Phải hiểu được cự tuyệt, học được đón nhận bản thân mình, lấy lòng người khác không đổi lấy được “Tôn trọng”, mà sẽ nhận lại sự khinh thường. Không cần cố lấy lòng, cũng không cần cố gắng hòa nhập cùng một vòng tròn với bọn họ, chỉ có một, hai người bạn thân, thậm chí không có ai cũng có một chỗ dựa tốt là trạng thái tinh thần. Cô gái nhỏ, tự yêu thương bản thân mình, tương lai một ngày nào đó em sẽ tự đón nhận được điều đẹp đẽ nhất. ]
Cuối cùng, Tạ Ninh nhắn thêm hai chữ “Cố lên.”
Tạ Ninh tắt di động chuẩn bị đi ngủ, tay khẽ vuốt bụng hơi phồng lên, còn đang suy nghĩ ngày mai cần phải đến bệnh viện kiểm tra. Bụng to có chút hơi bất thường, lần trước cô nghĩ mình béo lên, nhưng hiện tại cô lại có suy đoán theo hướng khác. Nghĩ lại cũng không có khả năng, cho dù là thật thì mới ba tháng bụng không có khả năng chỉ to lên một chút như vậy.
Nói không chừng thật sự là béo bụng hoặc có bệnh gì đó về dạ dày.
Đến bệnh viện kiểm tra một chút sẽ an tâm hơn.
Đúng rồi, ngày mai còn phải nói chuyện trồng lúa nếp than với người nhà, tốt nhất nên gọi anh cả và anh hai cùng về hỗ trợ.
Thở hắt ra, Tạ Ninh nhắm mắt ngủ lại không biết, ở Kinh Thị xa xôi, thiếu nữ bởi vì lời nói của cô mà tư tưởng và thái độ chuyển biến như thế nào, con đường vận mệnh hoàn toàn thay đổi ra sao….
Tạ Ninh càng không biết chính là, hai ngày trước anh hai Tạ Khiêm đã chính thức chia tay gái ba năm, còn tính toán từ chức.
—
Trời còn tờ mờ sáng, Tạ Ninh đã nghe được động tĩnh bên ngoài, có lẽ những người khác trong nhà đã thức dậy. Chờ Tạ Ninh vệ sinh cá nhân xong ra đến, quả nhiên nhìn thấy Trương Ngọc Cầm nữ sĩ và chị dâu cả Diệp Như Tuyết đang ở trong bếp làm cơm sáng, ông nội và ba Tạ hiếm khi ngồi thấp giọng nói chuyện với nhau, biểu tình sung sướng.
Ông nội không thích hút thuốc, nhưng ba Tạ trước kia lại rất thích, còn hút đến rất lợi hại, dẫn đến hay bị ho khan, đi kiểm tra mới biết do hút thuốc quá nhiều dẫn đến việc bị viêm họng. Về sau ba Tạ mới cai thuốc, đến nỗi rượu cũng chỉ có ngày lễ tết mới uống hai chén.
Bữa sáng ở nông thôn vô cùng đơn giản, chỉ có cháo và củ cải muối còn có tiết vịt và thịt là do buổi sáng ba Tạ lái xe ba bánh vào thị trấn mua về, đương nhiên không thể thiếu một đĩa cải thìa. Từ khi nếm được mỹ vị, trên bàn cơm nhà Tạ gia không thể không có, có lẽ về sau có đồ ăn ngon hơn mới có thể thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.