[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt Thế
Chương 41:
Lý Hồng Ngư
05/01/2024
Cổ Y ung dung đem băng ghế trượt đến phòng bếp bên cửa sổ, hơi nghiêng đầu ra ngoài xem bên ngoài có chuyện gì.
Một cô bé mặc váy đỏ hoảng sợ, đập vào cánh cửa thép.
Vừa đập cửa vừa quay đầu nhìn tang thi đuổi theo phía sau, vẻ mặt kinh hãi.
Khi cô bé quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt của Cổ Y. Khuôn mặt tái nhợt của cô bé đỏ bừng bất thường vì đập mạnh vào cửa và thở gấp.
Em mở to mắt sợ hãi và không ngừng hét lên: "Chị ơi! Cứu với! Cứu cô bé với! Chị ơi!!"
“Chị ơi, cứu cô bé - ahahh - Chị!”
Không biết là cô bé sợ hãi vì tang thi đang đến gần hay là vì cuối cùng cô bé cũng nhìn thấy một con người sống. Em bật khóc.
Những giọt nước mắt rơi xuống như một cơn lũ, muốn dừng cũng không được.
Cổ Y không nhúc nhích, tiếp tục gọt khoai tây trong tay.
Cô bé ngoài cửa vừa khóc vừa gọi: “Chị, chị, cứu cô bé với!”
Móng tay cứ thế cào rầm rầm trên cửa thép.
Em vội vã bước vào cánh cửa này.
Cô bé này còn quá nhỏ, thoạt nhìn như học sinh tiểu học lớp ba, bốn.
Cổ Y hỏi con bé: “Cha mẹ cô bé đâu?”
Em càng khóc lớn hơn: “Chết, chết hết rồi huhuhu, chị ơi…”
“Chỉ còn một mình em?”
“Vâng, chị ơi, chị cứu em…”
Đám tang thi càng ngày càng đến gần, con bé mỗi lúc càng khóc to hơn, khóc đến cả người run rẩy, nước mũi nước bọt đều chảy ra.
“Chỉ, chỉ còn một mình cô bé - chị ơi - á - ahhh!!!”
Tang thi lao tới.
Cô bé chưa kịp phản ứng, ngay lập tức bị đánh ngã.
Cô bé quá yếu, hoàn toàn không có khả năng chống cự khi bị tang thi đánh ngã.
Nhìn thấy miệng tang thi sắp cắn đứt cổ cô bé.
Một cây kim thép sắc nhọn đâm vào đầu tang thi, xác chết hôi hám rơi xuống đất.
Môi tang thi lướt qua cổ cô bé, thậm chí cô bé có thể cảm nhận được hàm răng của tang thi toả ra khí lạnh, khiến cô bé cảm thấy cổ mình lạnh lẽo.
Cô bé hét lên một tiếng, vội vàng bò ra từ dưới xác chết.
Những tang thi còn lại cũng đang tới gần.
“Chị gái…”
Cô bé khóc đến sắp tắc thở, nước mũi chảy ra dàn dụa.
Bên cửa sổ đã không còn ai ở đó nữa.
Một cô bé mặc váy đỏ hoảng sợ, đập vào cánh cửa thép.
Vừa đập cửa vừa quay đầu nhìn tang thi đuổi theo phía sau, vẻ mặt kinh hãi.
Khi cô bé quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt của Cổ Y. Khuôn mặt tái nhợt của cô bé đỏ bừng bất thường vì đập mạnh vào cửa và thở gấp.
Em mở to mắt sợ hãi và không ngừng hét lên: "Chị ơi! Cứu với! Cứu cô bé với! Chị ơi!!"
“Chị ơi, cứu cô bé - ahahh - Chị!”
Không biết là cô bé sợ hãi vì tang thi đang đến gần hay là vì cuối cùng cô bé cũng nhìn thấy một con người sống. Em bật khóc.
Những giọt nước mắt rơi xuống như một cơn lũ, muốn dừng cũng không được.
Cổ Y không nhúc nhích, tiếp tục gọt khoai tây trong tay.
Cô bé ngoài cửa vừa khóc vừa gọi: “Chị, chị, cứu cô bé với!”
Móng tay cứ thế cào rầm rầm trên cửa thép.
Em vội vã bước vào cánh cửa này.
Cô bé này còn quá nhỏ, thoạt nhìn như học sinh tiểu học lớp ba, bốn.
Cổ Y hỏi con bé: “Cha mẹ cô bé đâu?”
Em càng khóc lớn hơn: “Chết, chết hết rồi huhuhu, chị ơi…”
“Chỉ còn một mình em?”
“Vâng, chị ơi, chị cứu em…”
Đám tang thi càng ngày càng đến gần, con bé mỗi lúc càng khóc to hơn, khóc đến cả người run rẩy, nước mũi nước bọt đều chảy ra.
“Chỉ, chỉ còn một mình cô bé - chị ơi - á - ahhh!!!”
Tang thi lao tới.
Cô bé chưa kịp phản ứng, ngay lập tức bị đánh ngã.
Cô bé quá yếu, hoàn toàn không có khả năng chống cự khi bị tang thi đánh ngã.
Nhìn thấy miệng tang thi sắp cắn đứt cổ cô bé.
Một cây kim thép sắc nhọn đâm vào đầu tang thi, xác chết hôi hám rơi xuống đất.
Môi tang thi lướt qua cổ cô bé, thậm chí cô bé có thể cảm nhận được hàm răng của tang thi toả ra khí lạnh, khiến cô bé cảm thấy cổ mình lạnh lẽo.
Cô bé hét lên một tiếng, vội vàng bò ra từ dưới xác chết.
Những tang thi còn lại cũng đang tới gần.
“Chị gái…”
Cô bé khóc đến sắp tắc thở, nước mũi chảy ra dàn dụa.
Bên cửa sổ đã không còn ai ở đó nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.