[Làm Ruộng] Ta Nỗ Lực Trồng Trọt Trước Mạt Thế
Chương 46:
Lý Hồng Ngư
05/01/2024
Động tĩnh lớn cùng mùi thịt người đã thu hút lũ zombie bên trong như tìm thấy mục tiêu, gào thét lao về phía Cổ Y.
Dao phay trong tay Cổ Y di chuyển vung ngang, chém từng hàm zombie như cắt dưa hấu.
Đầu zombie lăn tròn đầy đất.
Sau khi dọn dẹp tất cả zombie, kiểm tra bên trong lẫn bên ngoài một lần cô khóa chặt tất cả các cửa.
Tiện tay cô lấy một cái khăn lau sạch con dao phay.
Mở cửa siêu khóa cửa từ bên ngoài theo đường cũng quay lại xe bán tải.
“Chị!”
Vừa ngồi xuống, Lý Tâm Tâm từ phía sau nhào tới, cưới với Cổ Y: “Chị cuối cùng chị cũng trở về.”
“Ừ.”
Cổ Y khởi động xe trực tiếp lái xe về phía xe buýt.
Trước kia cô đi ngang qua xe buýt luôn nhìn thẳng như nước sông không phạm nước giếng, nhưng bây giờ đã có mục tiêu rõ ràng cô dứt khoát lao về phía đó.
Dương Tử đang nằm trên nóc xe truyền đạt thông tin về cho “đối tượng” vừa cùng các anh em chuyển vật tư trong trung tâm thương mại xong, khi quay lại đã thấy “đối tượng” đang tiến về phía họ.
Hắn ta giật mình nhảy khỏi nóc xe: “Đội trưởng! Cô ấy tới rồi! Cô ấy đang tiến về phía chúng ta.”
Các anh em đang vận chuyển vật tư sửng sốt nói: “Đến thật sao?”
Kỷ Phi, người không bao giờ tin lời Dương Tử nói liền đặt một thùng coca bỏ vào khoang hành lý của xe buýt, vòng ra phía trước xe để nhìn.
Chỉ cần thò một mắt ra thôi.
Xe bán tải xong tới thắng gấp, lao tới trước đầu xe buýt đem xe bán tải đậu bên cạnh xe buýt.
Hai xe kề sát nhau chỉ cách nhau 1 cm.
Cửa buồng lái mở ra một nữ sinh trở tay chặt đầu zombie đang nhào tới.
Máu tanh cùng mùi hôi văng khắp sàn, cô dừng xe đi xuống, không chớp mắt trực tiếp dọn dẹp lũ zombie gần đó.
Sau đó ngón chân đặt trên lốp xe bán tải nhảy thẳng lên nóc xe buýt.
Dương Tử vừa nằm xuống chạm vào cò súng bắn vào lũ zombie: “…”
Kỷ Phi: “…”
Thì ra trên thế giới thật sự có nghịch thiên!
Dương Tử một lần nữa bất lực trơ mắt nhìn con dao phay đính đầy máu được lau sạch trên lá cờ của họ.
“…”
Cờ của bọn họ sắp trở thành chiếc khăn độc quyền để chuyên lau con dao phay của cô rồi.
“Khụ…” Dương Tử hắng giọng, vươn tay phải thân thiện hướng về phía Cổ Y: “Xin chào, tôi là Dương Tử.”
Dao phay trong tay Cổ Y di chuyển vung ngang, chém từng hàm zombie như cắt dưa hấu.
Đầu zombie lăn tròn đầy đất.
Sau khi dọn dẹp tất cả zombie, kiểm tra bên trong lẫn bên ngoài một lần cô khóa chặt tất cả các cửa.
Tiện tay cô lấy một cái khăn lau sạch con dao phay.
Mở cửa siêu khóa cửa từ bên ngoài theo đường cũng quay lại xe bán tải.
“Chị!”
Vừa ngồi xuống, Lý Tâm Tâm từ phía sau nhào tới, cưới với Cổ Y: “Chị cuối cùng chị cũng trở về.”
“Ừ.”
Cổ Y khởi động xe trực tiếp lái xe về phía xe buýt.
Trước kia cô đi ngang qua xe buýt luôn nhìn thẳng như nước sông không phạm nước giếng, nhưng bây giờ đã có mục tiêu rõ ràng cô dứt khoát lao về phía đó.
Dương Tử đang nằm trên nóc xe truyền đạt thông tin về cho “đối tượng” vừa cùng các anh em chuyển vật tư trong trung tâm thương mại xong, khi quay lại đã thấy “đối tượng” đang tiến về phía họ.
Hắn ta giật mình nhảy khỏi nóc xe: “Đội trưởng! Cô ấy tới rồi! Cô ấy đang tiến về phía chúng ta.”
Các anh em đang vận chuyển vật tư sửng sốt nói: “Đến thật sao?”
Kỷ Phi, người không bao giờ tin lời Dương Tử nói liền đặt một thùng coca bỏ vào khoang hành lý của xe buýt, vòng ra phía trước xe để nhìn.
Chỉ cần thò một mắt ra thôi.
Xe bán tải xong tới thắng gấp, lao tới trước đầu xe buýt đem xe bán tải đậu bên cạnh xe buýt.
Hai xe kề sát nhau chỉ cách nhau 1 cm.
Cửa buồng lái mở ra một nữ sinh trở tay chặt đầu zombie đang nhào tới.
Máu tanh cùng mùi hôi văng khắp sàn, cô dừng xe đi xuống, không chớp mắt trực tiếp dọn dẹp lũ zombie gần đó.
Sau đó ngón chân đặt trên lốp xe bán tải nhảy thẳng lên nóc xe buýt.
Dương Tử vừa nằm xuống chạm vào cò súng bắn vào lũ zombie: “…”
Kỷ Phi: “…”
Thì ra trên thế giới thật sự có nghịch thiên!
Dương Tử một lần nữa bất lực trơ mắt nhìn con dao phay đính đầy máu được lau sạch trên lá cờ của họ.
“…”
Cờ của bọn họ sắp trở thành chiếc khăn độc quyền để chuyên lau con dao phay của cô rồi.
“Khụ…” Dương Tử hắng giọng, vươn tay phải thân thiện hướng về phía Cổ Y: “Xin chào, tôi là Dương Tử.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.