Chương 117: Đầy tháng
Nhu Mễ Hôi Hôi
09/09/2015
Trong cung khó có được một đôi song thai ra đời, mà trước đó Tể vương gia lại thành thân, đây không phải là dấu hiệu của điềm lành sao, hơn nữa thai long phượng vốn đã tượng trưng cho trời giáng điềm lành, thái hậu nương nương nhịn mấy ngày, cũng không kịp chờ hông khỏi hắn, đã bãi giá đến Chiêu Dương cung thăm cháu, thái hậu nương nương nếu muốn gặp cháu vốn chỉ cần truyền lời là được, nhưng bây giờ là trẻ sinh thiếu tháng, thái hậu nương nương sao nỡ để bọn nhóc chạy tới chạy lui, nên đích thân đến, khuyên thế nào cũng không được.
Hài tử lớn nhanh như thổi, còn chưa đầy tháng, so với lúc A Uyển mới sinh còn như là nụ hoa thì bây giờ đã nở ra, bộ dáng trắng trẻo mập mạp làm cho người vừa thấy đã yêu, thái hậu nương nương nhìn hai cháu trắng trẻo khả ái, tâm đều nhũn ra, thoáng cái đã gọi tâm can bảo bối, cứ ôm trong tay không buông.
Thỉnh thoảng năm ba ngày thái hậu lại đến thăm tôn tử một lần, tuy là mọi người xem trọng đôi long phượng thai, nhưng cũng làm cho A Uyển lo lắng đề phòng, rất sợ thái hậu nương nương muốn đem tôn tử về chỗ của người nuôi, bất quá thái hậu cũng không có ý muốn này, chỉ là thực sự rất thích hài tử khả ái khỏe mạnh này, cho nên đã nghĩ đến nhũ danh, đã bảo tâm tâm niệm niệm, như thế hợp lòng thái hậu, nàng không phải mỗi ngày đều tâm tâm niệm niệm nghĩ đến hai tiểu tôn nhi của mình hay sao.
Bất qua Kim má má cũng nói ra một câu, con trai mà gọi là Tâm Tâm thì có chút nữ tính, không bằng gọi tiểu công chúa là Tâm Tâm, tiểu hoàng tử thì gọi là Niệm Niệm, thái hậu suy nghĩ một chút, ngược lại thấy đúng, nhũ danh của hài tử được quyết định như vậy, Hoàng thượng cùng A Uyển biết được cũng thỏa mãn với hai cái nhũ danh này.
Bất quá Hoàng thượng vẫn đang phiền não, nhũ danh thì tốt rồi, đại danh lại làm cho Hoàng thượng suy nghĩ rất lâu, hận không thể mang hết tất cả lời hay ý đẹp mình nghĩ đến dùng hết, khâm thiên giám tình tới tính lui, cũng không thể tìm được tên làm cho Hoàng thượng hài lòng.
Mắt thấy tên vẫn chưa chọn được, mà đã đến đầy tháng của hai nhóc rồi, A Uyển cuối cùng cũng ra tháng, vui vẻ tắm gội sạch sẽ một phen.
Ngày tổ chức yến đầy tháng cho long phượng thai, trong cung cũng hiếm có chuyện như vậy, yến tất nhiên so với các hoàng tử công chúa trước sẽ long trọng hơn rất nhiều.
Trong cung cũng không có người chủ sự, cung vụ cũng chỉ do mấy người Đức phi quản tạm mà thôi, tính tình Đức phi như thế nào, thái hậu tất nhiên là rõ, mặc dù hiện tại Trầm phi đã tấn vị Thục phi, phân vị cao hơn Đức phi nhưng cũng không đè ép được Đức phi, cho nên tiệc đầy tháng của long phượng thai, thái hậu nương nương tự mình nhắc nhở phủ nội vụ một phen, tuyệt không cho phép tiệc đầy tháng xảy ra bất cứ chuyện gì.
Tiệc đầy tháng đã được thái hậu nương nương chiếu cố, A Uyển cũng yên lòng rất nhiều, trang phục thỏa đáng thì để cho nhũ mẫu ôm hai cục cưng đến, hai nhóc ăn uống no đủ đang nằm trong tã lót mím miệng nhỏ ngủ say sưa.
Sau khi sinh con, A Uyển thật ra rất muốn đích thân nuôi nấng, nhưng thân thể bị thương phải uống thuốc, không thể có sữa, nuôi một nhóc còn không đủ, huống chi là hai người? A Uyển tuy biết không thể tự nuôi nấng, nhưng cũng không thể để cục cưng bị đói phải không? Chỉ có thể để cho nhũ mẫu nuôi.
Tiệc đầy tháng được làm rất long trọng, khách đến đông đúc, những phi tần ngày xưa có hiềm khích với A Uyển cũng đến đầy đủ, hoàng thất quý phụ cũng khó có dịp đến đầy đủ, người sáng suốt cũng nhìn ra được, bây giờ trong cung gió đã đổi chiều rồi, Uyển phi nương nương luôn luôn được thánh sủng không suy, hiện tại lại có được long phượng thai, mơ hồ đã thành người có địa vị nhất hậu cung rồi, ai mà không muốn đến nịnh bợ chứ.
Thẳng đến lúc chính thức cử hành lễ đầy tháng thì long phượng thai mới lộ diện, bất quá nhiều người đến dự như vậy, đa số cũng không được nhìn thấy đến tột cùng long phượng thai này bộ dạng thế nào, bất quá hai cái bọc nhỏ này phát ra âm thanh vang dội, khóc to như thế không phải đã rõ ràng cục cưng thân thể rất khỏe mạnh hay sao?
Lễ đầy tháng hoàn tất, Tâm Tâm Niệm Niệm liền được nhũ mẫu ôm về, mà không lâu sau Hoàng thượng cũng đến Ngự Thư phòng xử lý chính vụ, lén truyền lời với A Uyển, buổi tối sẽ đến Chiêu Dương cung.
Tiệc đầy tháng của Tâm Tâm Niệm Niệm diễn ra cực kỳ viên mãn, ở yến hội, đại danh của Tâm Tâm Niệm Niệm cũng được quyết định, Tứ hoàng tử tên là Tề Triều Dự, tiểu công chúa gọi là Tề Nguyên Hi, triều hi hài âm sớm chiều, ngụ ý là đôi song sinh này mình cùng A Uyển sớm chiều ở bên nhau mà sinh ra, Hoàng thượng đối với bản thân rất đắc ý vì chọn được hai cái tên đó.
Đồng thời, Hoàng thượng cũng hạ chỉ tấn vị A Uyển làm quý phi, trong lòng mọi người càng tính toán hơn, hiện nay trong cung thiếu chủ vị, hậu cung cũng có quý phi cao nhất sao? Sợ là bước tiếp theo, quý phi nương nương này sẽ leo lên hậu vị thôi.
Mà A Uyển thân là quý phi cũng không quan tâm lắm, tiếu ý nhạt nhẽo để mọi người hành lễ, mà chúng phi tần ở gần cũng nhìn rõ ánh mắt như thu thủy của nàng, nét mặt hơn người, sau khi sinh hạ hài tử chẳng những dáng người không có xấu đi, ngược lại càng thêm có khí chất.
Hôm nay vừa là tiệc đầy tháng của cục cưng, A Uyển càng dốc lòng ăn mặc một phen, cung trang nhũ đỏ ánh bạc thêu hoa chìm trên nền gấm Vân Nam, trên đầu tóc búi cao, tuy chỉ cài một cây trâm ngọc hình phượng hoàng ngậm ngọc, nhưng nhìn đến ánh sáng tỏa ra từ minh châu khảm trên trâm cũng biết, cây trâm này không phải là vậy bất phàm, hương chi A Uyên giơ tay nhấc chân, sóng mắt lưu chuyển càng lộ ra khí chất bất phàm tư thái thanh quý, hoàn toàn hạ bệ các phi tần hoa chi chiêu triển (trang điểm lộng lẫy) ở đó.
Tuy là tức giận, nhưng các phi tần vẫn cười nói vui vẻ, trong thời nói càng ra sức nịnh nọt, cũng có mấy phi tấn đến để lấy lòng A Uyển, làm trò trước mặt A Uyển cùng các phi tần khác, đồng thời cũng khen long phượng thai, không ngại hạ thấp các hoàng tử công chúa khác một phen.
Bất quá A Uyển nghe xong sắc mặc cũng không vui mừng, chỉ thản nhiên nói một câu, “Hoàng tử công chúa chỉ mới đầy tháng mà thôi, đâu biết được sau này sẽ thế nào?”
Mấy vị mới vừa khen xong nhất thời ngượng ngùng không nói, đáy mắt lộ vẻ lúng túng, cũng biết đây là vuốt mông ngựa nhưng vuốt đến chân trước rồi, nhưng mà dù sao lấy lòng A Uyển là chuyện chính, chỉ cười ra vẻ không có chuyện gì rồi nói đến chuyện khác.
Mấy phi tần dưới trướng có con cũng cười một tiếng cho qua, mà Đức phi thì không, lại nói tiếp Đức phi là người có hoàng tự sớm nhất, nhiều nắm như vậy vẫn ngóng trông trai gái song toàn mà không được, không ngờ đến vị này tiến cung chỉ ba năm, hiện nay đã leo lên trên đầu mình, Đức phi nhất thời không thích ứng được với cục diện này, có lẽ nói đúng hơn là không muốn thừa nhận, chính mình sắp sửa bị một người mới tùy ý không đắn đo dẫm nát dưới chân.
“Quý phi nương nương sinh long phượng thai, thân phận tất nhiên là đỉnh đỉnh tôn quý.” Đức phi không mặn không nhạt nói, như là đang châm chọc A Uyển, nghe thế nào cũng thấy khó chịu.
Nét mặt A Uyển cũng không đổi, nhàn nhạt đứng lên, khóe miệng kéo lên nụ cười thản nhiên, “Đức phi muội muội thích nói đùa vẫn không đổi, hoàng tử công chúa ở hoàng gia đều là do ông trời ban tặng, ai cũng là đỉnh đỉnh tôn quý như nhau thôi, sao lại phân biệt tốt xấu chứ.”
Xưng hô tỷ tỷ muội muội trong hậu cung luôn không dựa vào tuổi, mặc dù Đức phi lớn hơn A Uyển gần mười tuổi, nhưng hiện nay thân phận của A Uyển là quý phi, tất nhiên có thể xưng hô Đức phi muội muội, Đức phi ngẩn đầu chống lại cặp mắt thản nhiên của A Uyển, lại nghe hàm ý trong lời nói của A Uyển, trong lòng không khỏi chấn động.
Thấy mặt Đức phi thoáng chốc đã tái nhợt, A Uyển cũng cười ra tiếng, “Bổn cung có chút mệt mỏi, không bồi các vị muội muội nói chuyện nữa, bọn muội muội cứ tự nhiên đi.”
Dứt lời, xoay người vào nội điện, chủ nhân nếu đã không ở đây, chúng phi tần rất nhanh tản đi, Đức phi cũng chậm rãi trở về cung, cảm giác bất an trong lòng ngày càng lớn.
***
A Uyển thật thanh nhàn, đuổi mấy người Lý Phúc Mãn đi kiểm kê hạ lễ, mình thì ở trong phòng cùng Tâm Tâm Niệm Niệm, nôi quý danh đặt bên cạnh giường A Uyển, hai bánh bao đang ngủ say sưa.
Tâm Tâm và Niệm Niệm mỗi ngày ngoại trừ ăn thì chỉ ngủ, thỉnh thoảng khóc to vài tiếng để nhắc nhớ sự tồn tại của mình, ở cùng hài tử cũng không bất đồng, bất quá chỉ có một điểm duy nhất là hai cục cưng phải ở cùng nơi, ngủ cũng không ngoại lệ, nếu xa nhau một chút, liền rất ăn ý bắt đầu khóc nháo, A Uyển đã làm riêng cho Tâm Tâm và Niệm Niệm một cái nôi quý danh .
A Uyển nghĩ có phải hài tử thiếu cảm giác an toàn, đối với hoàn cảnh xung quanh còn chưa thích ứng kịp nên mới như vậy thôi, mặc dù Tâm Tâm Niệm Niệm đang ngủ, A Uyển cũng ngây ngô ở cạnh, nếu nghe được mùi vị quen thuộc, có thể cục cưng có thể cảm thấy an toàn hơn.
Tâm Tâm Niệm Niệm được nhũ mẫu đưa đi uống sữa, Lý Phúc Mãn thừa dịp đó đưa danh sách thống kê khố phòng đến, nhìn qua A Uyển cũng không nhịn được kinh ngạc một hồi, thi họa của danh gia tiền triều, còn có các loại bình sứ cổ nữa.
Tặng hạ lễ cũng giống như giữ mặt mũi, chúng phi tần hậu cung có thể nói là chuyên gia của chuyện này. Cho nên lúc Hoàng thượng đi vào thấy A Uyển đang ngồi trên tú tháp biểu tình có chút quái dị, nhìn phải nhìn trái cũng không thấy Tâm Tâm Niệm Niệm, liền hỏi, “Tâm Tâm Niệm Niệm đâu? Nàng xem gì vậy, sao lại rầu rỉ thế?”
A Uyển nghe tiếng thì ngẩn đầu, Hoàng thượng đã đi đến tú tháp, gần đây Hoàng thượng đến Chiêu Dương cũng luôn không cho người thông báo, A Uyển cũng đã quen với việc Hoàng thượng đột nhiên xuất hiện như vậy, lôi kéo Hoàng thượng ngồi xuống, cười nói, “Tâm Tâm Niệm Niệm được nhũ mẫu bế đi uống sữa rồi, người ta đang xem hạ lễ đầy tháng mà thôi, tất cả đều là đồ tốt đó nha, nếu không phải là tặng cho Tâm Tâm Niệm Niệm, ta đều muốn lấy hết.”
Hoàng thượng gật đầu, cười A Uyển một bộ dạng mê tiền, A Uyển từ lúc ra tháng thì dung mạo càng xinh đẹp, có lẽ nói là quyến rũ, nắm bàn tay mềm mại không xương nhỏ bé của A Uyển, Hoàng thượng pha trò với A Uyển một chút, “Sao Uyển quý phi của trẫm lại ham tiền như vậy?”
Mà A Uyển cũng rất nghiêm chỉnh đưa tập sách qua, để Hoàng thượng tự xem thu được những thứ gì, Tề Diễn Chi tiếp nhận vừa nhìn, cười nói, “Có vài thứ có thể để làm đồ cưới cho Tâm Tâm.”
Một câu này làm cho A Uyển hoảng sợ, Tâm Tâm chỉ vừa mới đầy tháng thôi đó a! Sao phụ hoàng của nhóc lại lo đến chuyện xa xôi như vậy chứ, lẽ nào đã bắt đầu chuẩn bị đồ cưới cho Tâm Tâm rồi? Mấy thứ này còn chưa đủ tư cách để làm đồ cưới cho Tâm Tâm, vậy đến tột cùng ngài muốn chuẩn bị đồ cưới thế nào đây a!
Hài tử lớn nhanh như thổi, còn chưa đầy tháng, so với lúc A Uyển mới sinh còn như là nụ hoa thì bây giờ đã nở ra, bộ dáng trắng trẻo mập mạp làm cho người vừa thấy đã yêu, thái hậu nương nương nhìn hai cháu trắng trẻo khả ái, tâm đều nhũn ra, thoáng cái đã gọi tâm can bảo bối, cứ ôm trong tay không buông.
Thỉnh thoảng năm ba ngày thái hậu lại đến thăm tôn tử một lần, tuy là mọi người xem trọng đôi long phượng thai, nhưng cũng làm cho A Uyển lo lắng đề phòng, rất sợ thái hậu nương nương muốn đem tôn tử về chỗ của người nuôi, bất quá thái hậu cũng không có ý muốn này, chỉ là thực sự rất thích hài tử khả ái khỏe mạnh này, cho nên đã nghĩ đến nhũ danh, đã bảo tâm tâm niệm niệm, như thế hợp lòng thái hậu, nàng không phải mỗi ngày đều tâm tâm niệm niệm nghĩ đến hai tiểu tôn nhi của mình hay sao.
Bất qua Kim má má cũng nói ra một câu, con trai mà gọi là Tâm Tâm thì có chút nữ tính, không bằng gọi tiểu công chúa là Tâm Tâm, tiểu hoàng tử thì gọi là Niệm Niệm, thái hậu suy nghĩ một chút, ngược lại thấy đúng, nhũ danh của hài tử được quyết định như vậy, Hoàng thượng cùng A Uyển biết được cũng thỏa mãn với hai cái nhũ danh này.
Bất quá Hoàng thượng vẫn đang phiền não, nhũ danh thì tốt rồi, đại danh lại làm cho Hoàng thượng suy nghĩ rất lâu, hận không thể mang hết tất cả lời hay ý đẹp mình nghĩ đến dùng hết, khâm thiên giám tình tới tính lui, cũng không thể tìm được tên làm cho Hoàng thượng hài lòng.
Mắt thấy tên vẫn chưa chọn được, mà đã đến đầy tháng của hai nhóc rồi, A Uyển cuối cùng cũng ra tháng, vui vẻ tắm gội sạch sẽ một phen.
Ngày tổ chức yến đầy tháng cho long phượng thai, trong cung cũng hiếm có chuyện như vậy, yến tất nhiên so với các hoàng tử công chúa trước sẽ long trọng hơn rất nhiều.
Trong cung cũng không có người chủ sự, cung vụ cũng chỉ do mấy người Đức phi quản tạm mà thôi, tính tình Đức phi như thế nào, thái hậu tất nhiên là rõ, mặc dù hiện tại Trầm phi đã tấn vị Thục phi, phân vị cao hơn Đức phi nhưng cũng không đè ép được Đức phi, cho nên tiệc đầy tháng của long phượng thai, thái hậu nương nương tự mình nhắc nhở phủ nội vụ một phen, tuyệt không cho phép tiệc đầy tháng xảy ra bất cứ chuyện gì.
Tiệc đầy tháng đã được thái hậu nương nương chiếu cố, A Uyển cũng yên lòng rất nhiều, trang phục thỏa đáng thì để cho nhũ mẫu ôm hai cục cưng đến, hai nhóc ăn uống no đủ đang nằm trong tã lót mím miệng nhỏ ngủ say sưa.
Sau khi sinh con, A Uyển thật ra rất muốn đích thân nuôi nấng, nhưng thân thể bị thương phải uống thuốc, không thể có sữa, nuôi một nhóc còn không đủ, huống chi là hai người? A Uyển tuy biết không thể tự nuôi nấng, nhưng cũng không thể để cục cưng bị đói phải không? Chỉ có thể để cho nhũ mẫu nuôi.
Tiệc đầy tháng được làm rất long trọng, khách đến đông đúc, những phi tần ngày xưa có hiềm khích với A Uyển cũng đến đầy đủ, hoàng thất quý phụ cũng khó có dịp đến đầy đủ, người sáng suốt cũng nhìn ra được, bây giờ trong cung gió đã đổi chiều rồi, Uyển phi nương nương luôn luôn được thánh sủng không suy, hiện tại lại có được long phượng thai, mơ hồ đã thành người có địa vị nhất hậu cung rồi, ai mà không muốn đến nịnh bợ chứ.
Thẳng đến lúc chính thức cử hành lễ đầy tháng thì long phượng thai mới lộ diện, bất quá nhiều người đến dự như vậy, đa số cũng không được nhìn thấy đến tột cùng long phượng thai này bộ dạng thế nào, bất quá hai cái bọc nhỏ này phát ra âm thanh vang dội, khóc to như thế không phải đã rõ ràng cục cưng thân thể rất khỏe mạnh hay sao?
Lễ đầy tháng hoàn tất, Tâm Tâm Niệm Niệm liền được nhũ mẫu ôm về, mà không lâu sau Hoàng thượng cũng đến Ngự Thư phòng xử lý chính vụ, lén truyền lời với A Uyển, buổi tối sẽ đến Chiêu Dương cung.
Tiệc đầy tháng của Tâm Tâm Niệm Niệm diễn ra cực kỳ viên mãn, ở yến hội, đại danh của Tâm Tâm Niệm Niệm cũng được quyết định, Tứ hoàng tử tên là Tề Triều Dự, tiểu công chúa gọi là Tề Nguyên Hi, triều hi hài âm sớm chiều, ngụ ý là đôi song sinh này mình cùng A Uyển sớm chiều ở bên nhau mà sinh ra, Hoàng thượng đối với bản thân rất đắc ý vì chọn được hai cái tên đó.
Đồng thời, Hoàng thượng cũng hạ chỉ tấn vị A Uyển làm quý phi, trong lòng mọi người càng tính toán hơn, hiện nay trong cung thiếu chủ vị, hậu cung cũng có quý phi cao nhất sao? Sợ là bước tiếp theo, quý phi nương nương này sẽ leo lên hậu vị thôi.
Mà A Uyển thân là quý phi cũng không quan tâm lắm, tiếu ý nhạt nhẽo để mọi người hành lễ, mà chúng phi tần ở gần cũng nhìn rõ ánh mắt như thu thủy của nàng, nét mặt hơn người, sau khi sinh hạ hài tử chẳng những dáng người không có xấu đi, ngược lại càng thêm có khí chất.
Hôm nay vừa là tiệc đầy tháng của cục cưng, A Uyển càng dốc lòng ăn mặc một phen, cung trang nhũ đỏ ánh bạc thêu hoa chìm trên nền gấm Vân Nam, trên đầu tóc búi cao, tuy chỉ cài một cây trâm ngọc hình phượng hoàng ngậm ngọc, nhưng nhìn đến ánh sáng tỏa ra từ minh châu khảm trên trâm cũng biết, cây trâm này không phải là vậy bất phàm, hương chi A Uyên giơ tay nhấc chân, sóng mắt lưu chuyển càng lộ ra khí chất bất phàm tư thái thanh quý, hoàn toàn hạ bệ các phi tần hoa chi chiêu triển (trang điểm lộng lẫy) ở đó.
Tuy là tức giận, nhưng các phi tần vẫn cười nói vui vẻ, trong thời nói càng ra sức nịnh nọt, cũng có mấy phi tấn đến để lấy lòng A Uyển, làm trò trước mặt A Uyển cùng các phi tần khác, đồng thời cũng khen long phượng thai, không ngại hạ thấp các hoàng tử công chúa khác một phen.
Bất quá A Uyển nghe xong sắc mặc cũng không vui mừng, chỉ thản nhiên nói một câu, “Hoàng tử công chúa chỉ mới đầy tháng mà thôi, đâu biết được sau này sẽ thế nào?”
Mấy vị mới vừa khen xong nhất thời ngượng ngùng không nói, đáy mắt lộ vẻ lúng túng, cũng biết đây là vuốt mông ngựa nhưng vuốt đến chân trước rồi, nhưng mà dù sao lấy lòng A Uyển là chuyện chính, chỉ cười ra vẻ không có chuyện gì rồi nói đến chuyện khác.
Mấy phi tần dưới trướng có con cũng cười một tiếng cho qua, mà Đức phi thì không, lại nói tiếp Đức phi là người có hoàng tự sớm nhất, nhiều nắm như vậy vẫn ngóng trông trai gái song toàn mà không được, không ngờ đến vị này tiến cung chỉ ba năm, hiện nay đã leo lên trên đầu mình, Đức phi nhất thời không thích ứng được với cục diện này, có lẽ nói đúng hơn là không muốn thừa nhận, chính mình sắp sửa bị một người mới tùy ý không đắn đo dẫm nát dưới chân.
“Quý phi nương nương sinh long phượng thai, thân phận tất nhiên là đỉnh đỉnh tôn quý.” Đức phi không mặn không nhạt nói, như là đang châm chọc A Uyển, nghe thế nào cũng thấy khó chịu.
Nét mặt A Uyển cũng không đổi, nhàn nhạt đứng lên, khóe miệng kéo lên nụ cười thản nhiên, “Đức phi muội muội thích nói đùa vẫn không đổi, hoàng tử công chúa ở hoàng gia đều là do ông trời ban tặng, ai cũng là đỉnh đỉnh tôn quý như nhau thôi, sao lại phân biệt tốt xấu chứ.”
Xưng hô tỷ tỷ muội muội trong hậu cung luôn không dựa vào tuổi, mặc dù Đức phi lớn hơn A Uyển gần mười tuổi, nhưng hiện nay thân phận của A Uyển là quý phi, tất nhiên có thể xưng hô Đức phi muội muội, Đức phi ngẩn đầu chống lại cặp mắt thản nhiên của A Uyển, lại nghe hàm ý trong lời nói của A Uyển, trong lòng không khỏi chấn động.
Thấy mặt Đức phi thoáng chốc đã tái nhợt, A Uyển cũng cười ra tiếng, “Bổn cung có chút mệt mỏi, không bồi các vị muội muội nói chuyện nữa, bọn muội muội cứ tự nhiên đi.”
Dứt lời, xoay người vào nội điện, chủ nhân nếu đã không ở đây, chúng phi tần rất nhanh tản đi, Đức phi cũng chậm rãi trở về cung, cảm giác bất an trong lòng ngày càng lớn.
***
A Uyển thật thanh nhàn, đuổi mấy người Lý Phúc Mãn đi kiểm kê hạ lễ, mình thì ở trong phòng cùng Tâm Tâm Niệm Niệm, nôi quý danh đặt bên cạnh giường A Uyển, hai bánh bao đang ngủ say sưa.
Tâm Tâm và Niệm Niệm mỗi ngày ngoại trừ ăn thì chỉ ngủ, thỉnh thoảng khóc to vài tiếng để nhắc nhớ sự tồn tại của mình, ở cùng hài tử cũng không bất đồng, bất quá chỉ có một điểm duy nhất là hai cục cưng phải ở cùng nơi, ngủ cũng không ngoại lệ, nếu xa nhau một chút, liền rất ăn ý bắt đầu khóc nháo, A Uyển đã làm riêng cho Tâm Tâm và Niệm Niệm một cái nôi quý danh .
A Uyển nghĩ có phải hài tử thiếu cảm giác an toàn, đối với hoàn cảnh xung quanh còn chưa thích ứng kịp nên mới như vậy thôi, mặc dù Tâm Tâm Niệm Niệm đang ngủ, A Uyển cũng ngây ngô ở cạnh, nếu nghe được mùi vị quen thuộc, có thể cục cưng có thể cảm thấy an toàn hơn.
Tâm Tâm Niệm Niệm được nhũ mẫu đưa đi uống sữa, Lý Phúc Mãn thừa dịp đó đưa danh sách thống kê khố phòng đến, nhìn qua A Uyển cũng không nhịn được kinh ngạc một hồi, thi họa của danh gia tiền triều, còn có các loại bình sứ cổ nữa.
Tặng hạ lễ cũng giống như giữ mặt mũi, chúng phi tần hậu cung có thể nói là chuyên gia của chuyện này. Cho nên lúc Hoàng thượng đi vào thấy A Uyển đang ngồi trên tú tháp biểu tình có chút quái dị, nhìn phải nhìn trái cũng không thấy Tâm Tâm Niệm Niệm, liền hỏi, “Tâm Tâm Niệm Niệm đâu? Nàng xem gì vậy, sao lại rầu rỉ thế?”
A Uyển nghe tiếng thì ngẩn đầu, Hoàng thượng đã đi đến tú tháp, gần đây Hoàng thượng đến Chiêu Dương cũng luôn không cho người thông báo, A Uyển cũng đã quen với việc Hoàng thượng đột nhiên xuất hiện như vậy, lôi kéo Hoàng thượng ngồi xuống, cười nói, “Tâm Tâm Niệm Niệm được nhũ mẫu bế đi uống sữa rồi, người ta đang xem hạ lễ đầy tháng mà thôi, tất cả đều là đồ tốt đó nha, nếu không phải là tặng cho Tâm Tâm Niệm Niệm, ta đều muốn lấy hết.”
Hoàng thượng gật đầu, cười A Uyển một bộ dạng mê tiền, A Uyển từ lúc ra tháng thì dung mạo càng xinh đẹp, có lẽ nói là quyến rũ, nắm bàn tay mềm mại không xương nhỏ bé của A Uyển, Hoàng thượng pha trò với A Uyển một chút, “Sao Uyển quý phi của trẫm lại ham tiền như vậy?”
Mà A Uyển cũng rất nghiêm chỉnh đưa tập sách qua, để Hoàng thượng tự xem thu được những thứ gì, Tề Diễn Chi tiếp nhận vừa nhìn, cười nói, “Có vài thứ có thể để làm đồ cưới cho Tâm Tâm.”
Một câu này làm cho A Uyển hoảng sợ, Tâm Tâm chỉ vừa mới đầy tháng thôi đó a! Sao phụ hoàng của nhóc lại lo đến chuyện xa xôi như vậy chứ, lẽ nào đã bắt đầu chuẩn bị đồ cưới cho Tâm Tâm rồi? Mấy thứ này còn chưa đủ tư cách để làm đồ cưới cho Tâm Tâm, vậy đến tột cùng ngài muốn chuẩn bị đồ cưới thế nào đây a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.