Chương 49: Trên Boong Tàu Np (1)
Hoàn Cầu Tiểu Bích Trì
28/02/2024
Sau khi chứng kiến Hạ Thiên và hai người đàn ông yêu dấu của cô hoan ái, Gersorn ngượng ngùng rời khỏi phòng Hạ Thiên. Nam căn vẫn sưng đau như cũ, tinh dịch sền sệt dán trong ống quần, cực kỳ khó chịu. Nhưng, nước ngọt trên thuyền vốn khan hiếm, làm sao cho phép anh ta rửa sạch. Anh ta chỉ có thể cởi quần ra, dùng vải mềm thấm chút nước, lau qua loa một lần. Mùi vị tinh dịch tanh nồng tràn ngập trong căn phòng nhỏ hẹp ---- trên thuyền, mỗi người đều có phòng của mình, Hạ Thiên căn cứ vào nguyên tắc để cho công bằng, cũng cho anh ta một phòng, tuy nói nhỏ hẹp nhưng cũng được bố trí ấm áp, chỉ bằng điều này anh ta đã đầy lòng biết ơn đối với Hạ Thiên.
Mặc quần vào, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thoải mái một chút, nhưng côn thịt cứng rắn lại bất kể thế nào cũng không chịu mềm xuống. Đây trong đầu Gersorn là dáng vẻ Hạ Thiên vừa mới bị trước sau một cây côn thịt cắm rút đâm chọc, kẹp giữa hai người đàn ông rên rỉ phóng túng. Cô gái tinh linh xinh đẹp này rốt cuộc đến khi nào anh ta mới có thể đụ cô đây? Mới có thể chính thức kết hôn với cô?
Nghĩ tới đây, Gersorn càng khó chịu hơn, vô thức đưa tay vào trong đũng quần, muốn tuốt động để hóa giải chút tình dục. Nhưng chỉ mới đụng một cái, tay của anh ta liền rụt lại. Không, tinh dịch của anh ta, ham muốn của anh ta từ nay chỉ thuộc về nữ chủ nhân của anh ta. Anh ta muốn giữ lại mỗi một đợt cao trào của mình cho Hạ Thiên, cô không cho mình phát tiết, vậy mình chịu đựng là được.
Nôn nóng không yên đi qua đi lại mấy vòng trong khoang tàu, Gersorn rốt cuộc không nhịn được, chạy tới phòng Gareth, muốn mượn sách của cậu ta đọc. Gersorn và Gareth vốn là bạn tốt lúc còn ở trên tàu râu đỏ, nhưng sau đó cậu con trai trắng trắng của thuyền y* này đi theo cha của cậu ta là Rafa phản bội bỏ trốn. Anh ta vốn cho là mình sẽ không còn gặp lại được người bạn thân thuở bé này nữa, không ngờ, sau nhiều năm lại gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy, còn trở thành chồng của cùng một người phụ nữ!
*thuyền y: bác sĩ của đoàn tàu
Được rồi, trước mắt thì Gersorn vẫn chưa phải...
Bỏ qua những suy nghĩ khác của các thiếu niên, sau khi Hạ Thiên hoan ái thỏa thích một trận, trong lòng cũng cảm thấy hơi có lỗi với Gersorn, nằm trên giường ôm sách, lật qua lật lại cũng không đọc vào chữ nào. Cô dứt khoát đến lên trên boong tàu giải sầu.
Độ cao của mặt trời Bắc u cũng rất thấp, ánh nắng cũng vô cùng xán lạn. Sóng gợn lăn tăn trên mặt biển, phủ xuống tia sáng như mảnh vàng vịn. Hạ Thiên bị cảnh tượng này làm rung động, hút một hơi thật sâu mang theo vị mặn mà của gió biển, cô lấy khăn trùm đầu xuống, mặc cho gió biển thổi qua mái tóc mềm của mình.
Vì đó những người đàn ông trên boong tàu nhìn thấy tóc đen của thiếu nữ mà họ yêu thương, đứng trong ánh mặt trời vàng chói, mái tóc đen nhánh nhẹ nhàng tung bay theo gió biển, cực kỳ xinh đẹp. Bọn họ nhìn ngây cả người, suýt nữa quên đứng gác, mãi đến khi quản lý January nghiêm túc ho khẽ một tiếng, lúc này mới nhớ ra, xôn xao đỏ mặt quay lại vị trí công tác.
Trên thuyền của Hạ Thiên, trừ Gersorn thì tổng cộng có mười sáu người đàn ông. Mười sáu người đàn ông này, Rafa phụ trách quản lý hàng hóa cả tàu, trương mục và phân phối đồ ăn thức uống, Gareth và hai chàng trai nhỏ tuổi nhất ---- November và December thì phụ trách quét dọn, phân phát các loại thức ăn. Mười hai người còn lại chia làm hai nhóm, phụ trách cầm lái, đổi buồm, canh gác. Còn Yakai và January thì lần lượt phụ trách quản lý hai nhóm người này.
Sáu người gác ca đêm đã đi ngủ, hiện tại đứng trên boong tàu là nhóm phụ trách gác buổi sáng, January, February, March, April, August và September. August và September nhỏ tuổi, nhất là August, tính tình thiếu niên này rất nóng nảy, căn bản không có định lực, mặc dù đứng ở đầu tàu, ánh mắt lại không ngăn được chạy lên thân Hạ Thiên, dáng vẻ gấp gáp. Tóc mai màu vàng kim mới được Hạ Thiên cắt sửa, bị gió biển thổi rối bời như tổ chim. Hạ Thiên bất đắc dĩ cười cười, đến gần giúp cậu ta chỉnh lại tóc, dùng ngón tay nhẹ nhàng chải, một bên hỏi: ''Sao không buộc tóc cậu lên?''
August gãi gãi tai, có chút đỏ mặt: ''Dậy trễ, sợ bị anh January mắng, nên quên...''
September bên cạnh cậu ta cười lộ ra hàm răng trắng, dáng vẻ ngây thơ vô hại cáo trạng: ''Còn không phải tối hôm qua anh trốn trong chăn thủ dâm, muộn vậy rồi còn không ngủ, giường đâm vào tường kêu ầm ầm, làm em ở sát vách cũng ngủ không được''
Bị đâm trúng tim đen, August thẹn quá hóa giận, ấn đầu September lại nhéo mạnh, lần này thì hay rồi, tóc August vừa mới chỉnh lại tới tới September thành đầu ổ gà. Hạ Thiên bất đắc dĩ gỡ dây buộc tóc của September xuống, giúp cậu ta chải vuốt mái tóc vàng hơi dài. Tóc vàng của thiếu niên cực kỳ trơn mềm, vuốt mấy cái đã khôi phục dáng vẻ ngoan ngoãn đâu vào đó dán trên đầu.
Hai chàng trai trẻ này mặc dù mỗi ngày không phải đấu võ mồm thì là cáo trạng đấu tố nhau, thì thật ra quan hệ cực kỳ tốt. Hạ Thiên cột tóc cho September xong, lại cọ cọ mũi August một chút, hỏi: ''Cậu muốn chơi tôi, sao không đến phòng tôi?''
Tuy nói người Vikings có luật bất thành văn, đàn ông sau khi kết hôn không có sự cho phép của vợ thì không thể tùy tiện thủ dâm, nhưng Hạ Thiên luôn khuyến khích bọn họ thủ dâm --- nếu không mười người đàn ông đầy ham muốn này tụ lại một chỗ, không thể không đụ chết cô.
''Muộn quá, chị đi ngủ rồi...Cho nên, tự em tuốt, nhưng tuốt thế nào cũng không ra, không để ý nên ngủ muộn...''
August cúi đầu, vẻ mặt tủi thân, ánh mặt lại không ngăn được liếc vào trong cổ áo Hạ Thiên. Thời tiết đã ấm lên, hôm nay mặc dù hạ Thiên mặc khăn choàng lông, quần áo bên trong lại là váy liền vải lanh cổ thấp, cô tự thiết kế kiểu dáng, cổ áo hình chữ V kéo dài xuống dưới, lộ ra khe ngực, thấy ánh mắt thẳng tắp của August. Thấy thiếu niên tính tình luôn nóng nảy này rõ ràng là cấp bách nhưng ngại anh trai đang ở đây không dám làm quá, giả vờ giả vịt bày ra vẻ tủi thân, Hạ Thiên không khói cảm thấy có chút buồn cười.
Hôm nay mặt biển yên tĩnh, cô đã hỏi Yakai rồi, trước khi nhìn thấy đảo không người thì vùng biển này không có một chút đá ngầm hay dòng chảy xiết nào. Cô dùng tay che mắt, nhìn về phía January đang đứng ở đoạn trước đầu tàu, nghiêng đầu cười tủm tỉm nói: ''Anh January, để mọi người đào ngũ không có vấn đề gì chứ?''
January nhìn cô, có chút bất đắc dĩ. Đúng là đáy biển này là một khu vực bằng phẳng, chẳng những đi tàu thuận tiện, vì ít kênh rạch nên cả cá cũng không thường gặp, trên cơ bản là khả năng gặp phải thuyền đánh cá khác cũng không có. Dù như vậy, anh ta cẩn thận thành quen, miễn là có chút khả năng đưa Hạ Thiên vào nguy hiểm thì chuyện này anh ta cũng không muốn làm.
Nhưng mà mấy đứa nhỏ tuổi, đào ngũ thì cứ đào ngũ đi, có anh ta để ý xung quanh rồi.
Nghĩ tới đây, January rốt cuộc gật đầu xem như ngầm đồng ý. August reo lên, nhào tới ôm Hạ Thiên. Lồng ngực ấm áp của thiếu niên cách một lớp quần áo mỏng, hấp nóng da thịt của cô. Bàn tay có vết chai hơi mỏng dịu dàng vuốt ve gương mặt cô, bờ môi tham lam hôn lên môi cô, răng nanh nhọn gặm ngứa môi cô. September thì cởi đồ cô. Ánh nắng ấm áp ủ ấm rơi lên da thịt trần truồng, cực kỳ thoải mái. September quỳ một chân trên đất, hôm âm hộ của Hạ Thiên, đầu lưỡi khẽ đẩy ra khe hở, liếm láp âm đế nhỏ nhắn. Bàn tay còn cảm giác lộ ra khớp xương của thiếu niên giữ chặt hai bên mông non mịn của Hạ Thiên trong lòng bàn tay, xoa nắn, kích thích tê dại.
Ở một bên nhìn cảnh tượng này vài người lớn tuổi cũng không nhịn được. Ngoại trừ January vẫn giữ vững ở đầu tàu nhìn qua, ba người đàn ông còn lại đều tụ tập tới.
Mặc quần vào, cuối cùng cũng nhẹ nhàng thoải mái một chút, nhưng côn thịt cứng rắn lại bất kể thế nào cũng không chịu mềm xuống. Đây trong đầu Gersorn là dáng vẻ Hạ Thiên vừa mới bị trước sau một cây côn thịt cắm rút đâm chọc, kẹp giữa hai người đàn ông rên rỉ phóng túng. Cô gái tinh linh xinh đẹp này rốt cuộc đến khi nào anh ta mới có thể đụ cô đây? Mới có thể chính thức kết hôn với cô?
Nghĩ tới đây, Gersorn càng khó chịu hơn, vô thức đưa tay vào trong đũng quần, muốn tuốt động để hóa giải chút tình dục. Nhưng chỉ mới đụng một cái, tay của anh ta liền rụt lại. Không, tinh dịch của anh ta, ham muốn của anh ta từ nay chỉ thuộc về nữ chủ nhân của anh ta. Anh ta muốn giữ lại mỗi một đợt cao trào của mình cho Hạ Thiên, cô không cho mình phát tiết, vậy mình chịu đựng là được.
Nôn nóng không yên đi qua đi lại mấy vòng trong khoang tàu, Gersorn rốt cuộc không nhịn được, chạy tới phòng Gareth, muốn mượn sách của cậu ta đọc. Gersorn và Gareth vốn là bạn tốt lúc còn ở trên tàu râu đỏ, nhưng sau đó cậu con trai trắng trắng của thuyền y* này đi theo cha của cậu ta là Rafa phản bội bỏ trốn. Anh ta vốn cho là mình sẽ không còn gặp lại được người bạn thân thuở bé này nữa, không ngờ, sau nhiều năm lại gặp nhau trong hoàn cảnh như vậy, còn trở thành chồng của cùng một người phụ nữ!
*thuyền y: bác sĩ của đoàn tàu
Được rồi, trước mắt thì Gersorn vẫn chưa phải...
Bỏ qua những suy nghĩ khác của các thiếu niên, sau khi Hạ Thiên hoan ái thỏa thích một trận, trong lòng cũng cảm thấy hơi có lỗi với Gersorn, nằm trên giường ôm sách, lật qua lật lại cũng không đọc vào chữ nào. Cô dứt khoát đến lên trên boong tàu giải sầu.
Độ cao của mặt trời Bắc u cũng rất thấp, ánh nắng cũng vô cùng xán lạn. Sóng gợn lăn tăn trên mặt biển, phủ xuống tia sáng như mảnh vàng vịn. Hạ Thiên bị cảnh tượng này làm rung động, hút một hơi thật sâu mang theo vị mặn mà của gió biển, cô lấy khăn trùm đầu xuống, mặc cho gió biển thổi qua mái tóc mềm của mình.
Vì đó những người đàn ông trên boong tàu nhìn thấy tóc đen của thiếu nữ mà họ yêu thương, đứng trong ánh mặt trời vàng chói, mái tóc đen nhánh nhẹ nhàng tung bay theo gió biển, cực kỳ xinh đẹp. Bọn họ nhìn ngây cả người, suýt nữa quên đứng gác, mãi đến khi quản lý January nghiêm túc ho khẽ một tiếng, lúc này mới nhớ ra, xôn xao đỏ mặt quay lại vị trí công tác.
Trên thuyền của Hạ Thiên, trừ Gersorn thì tổng cộng có mười sáu người đàn ông. Mười sáu người đàn ông này, Rafa phụ trách quản lý hàng hóa cả tàu, trương mục và phân phối đồ ăn thức uống, Gareth và hai chàng trai nhỏ tuổi nhất ---- November và December thì phụ trách quét dọn, phân phát các loại thức ăn. Mười hai người còn lại chia làm hai nhóm, phụ trách cầm lái, đổi buồm, canh gác. Còn Yakai và January thì lần lượt phụ trách quản lý hai nhóm người này.
Sáu người gác ca đêm đã đi ngủ, hiện tại đứng trên boong tàu là nhóm phụ trách gác buổi sáng, January, February, March, April, August và September. August và September nhỏ tuổi, nhất là August, tính tình thiếu niên này rất nóng nảy, căn bản không có định lực, mặc dù đứng ở đầu tàu, ánh mắt lại không ngăn được chạy lên thân Hạ Thiên, dáng vẻ gấp gáp. Tóc mai màu vàng kim mới được Hạ Thiên cắt sửa, bị gió biển thổi rối bời như tổ chim. Hạ Thiên bất đắc dĩ cười cười, đến gần giúp cậu ta chỉnh lại tóc, dùng ngón tay nhẹ nhàng chải, một bên hỏi: ''Sao không buộc tóc cậu lên?''
August gãi gãi tai, có chút đỏ mặt: ''Dậy trễ, sợ bị anh January mắng, nên quên...''
September bên cạnh cậu ta cười lộ ra hàm răng trắng, dáng vẻ ngây thơ vô hại cáo trạng: ''Còn không phải tối hôm qua anh trốn trong chăn thủ dâm, muộn vậy rồi còn không ngủ, giường đâm vào tường kêu ầm ầm, làm em ở sát vách cũng ngủ không được''
Bị đâm trúng tim đen, August thẹn quá hóa giận, ấn đầu September lại nhéo mạnh, lần này thì hay rồi, tóc August vừa mới chỉnh lại tới tới September thành đầu ổ gà. Hạ Thiên bất đắc dĩ gỡ dây buộc tóc của September xuống, giúp cậu ta chải vuốt mái tóc vàng hơi dài. Tóc vàng của thiếu niên cực kỳ trơn mềm, vuốt mấy cái đã khôi phục dáng vẻ ngoan ngoãn đâu vào đó dán trên đầu.
Hai chàng trai trẻ này mặc dù mỗi ngày không phải đấu võ mồm thì là cáo trạng đấu tố nhau, thì thật ra quan hệ cực kỳ tốt. Hạ Thiên cột tóc cho September xong, lại cọ cọ mũi August một chút, hỏi: ''Cậu muốn chơi tôi, sao không đến phòng tôi?''
Tuy nói người Vikings có luật bất thành văn, đàn ông sau khi kết hôn không có sự cho phép của vợ thì không thể tùy tiện thủ dâm, nhưng Hạ Thiên luôn khuyến khích bọn họ thủ dâm --- nếu không mười người đàn ông đầy ham muốn này tụ lại một chỗ, không thể không đụ chết cô.
''Muộn quá, chị đi ngủ rồi...Cho nên, tự em tuốt, nhưng tuốt thế nào cũng không ra, không để ý nên ngủ muộn...''
August cúi đầu, vẻ mặt tủi thân, ánh mặt lại không ngăn được liếc vào trong cổ áo Hạ Thiên. Thời tiết đã ấm lên, hôm nay mặc dù hạ Thiên mặc khăn choàng lông, quần áo bên trong lại là váy liền vải lanh cổ thấp, cô tự thiết kế kiểu dáng, cổ áo hình chữ V kéo dài xuống dưới, lộ ra khe ngực, thấy ánh mắt thẳng tắp của August. Thấy thiếu niên tính tình luôn nóng nảy này rõ ràng là cấp bách nhưng ngại anh trai đang ở đây không dám làm quá, giả vờ giả vịt bày ra vẻ tủi thân, Hạ Thiên không khói cảm thấy có chút buồn cười.
Hôm nay mặt biển yên tĩnh, cô đã hỏi Yakai rồi, trước khi nhìn thấy đảo không người thì vùng biển này không có một chút đá ngầm hay dòng chảy xiết nào. Cô dùng tay che mắt, nhìn về phía January đang đứng ở đoạn trước đầu tàu, nghiêng đầu cười tủm tỉm nói: ''Anh January, để mọi người đào ngũ không có vấn đề gì chứ?''
January nhìn cô, có chút bất đắc dĩ. Đúng là đáy biển này là một khu vực bằng phẳng, chẳng những đi tàu thuận tiện, vì ít kênh rạch nên cả cá cũng không thường gặp, trên cơ bản là khả năng gặp phải thuyền đánh cá khác cũng không có. Dù như vậy, anh ta cẩn thận thành quen, miễn là có chút khả năng đưa Hạ Thiên vào nguy hiểm thì chuyện này anh ta cũng không muốn làm.
Nhưng mà mấy đứa nhỏ tuổi, đào ngũ thì cứ đào ngũ đi, có anh ta để ý xung quanh rồi.
Nghĩ tới đây, January rốt cuộc gật đầu xem như ngầm đồng ý. August reo lên, nhào tới ôm Hạ Thiên. Lồng ngực ấm áp của thiếu niên cách một lớp quần áo mỏng, hấp nóng da thịt của cô. Bàn tay có vết chai hơi mỏng dịu dàng vuốt ve gương mặt cô, bờ môi tham lam hôn lên môi cô, răng nanh nhọn gặm ngứa môi cô. September thì cởi đồ cô. Ánh nắng ấm áp ủ ấm rơi lên da thịt trần truồng, cực kỳ thoải mái. September quỳ một chân trên đất, hôm âm hộ của Hạ Thiên, đầu lưỡi khẽ đẩy ra khe hở, liếm láp âm đế nhỏ nhắn. Bàn tay còn cảm giác lộ ra khớp xương của thiếu niên giữ chặt hai bên mông non mịn của Hạ Thiên trong lòng bàn tay, xoa nắn, kích thích tê dại.
Ở một bên nhìn cảnh tượng này vài người lớn tuổi cũng không nhịn được. Ngoại trừ January vẫn giữ vững ở đầu tàu nhìn qua, ba người đàn ông còn lại đều tụ tập tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.