Chương 220: Mềm lòng rồi
Lạt Tiêu
20/06/2020
Đôi mắt phượng của anh ta nheo lại, nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn không chịu thua của cô, nghiến răng nghiến lợi nói: “Thế em nói xem, anh cả ngày bám lấy người phụ nữ não chưa phát triển hết làm gì?”
Thùy Sam chớp chớp mắt, lông mi cong như cánh bướm khẽ rung rinh, ánh mắt đó khỏi phải nói khiến người u mê cỡ nào, quả thực khiến Vũ Phong hận không thể một miếng nuốt cô xuống.
“Vũ Phong, không phải anh say đắm cơ thể em chứ?”
Mặc dù nói câu này rất xấu hổ, nhưng...
Tên khốn nạn này thể hiện ra ngoài chính là như vậy!
Hơn nữa, vô cùng rõ ràng.
Mỗi lần gặp cô, không động tay động chân thì cũng là dùng đủ các loại ngôn ngữ trêu chọc cô ấy, hơn nữa còn có lần kia...
Thậm chí là trực tiếp...
Mà cơ thể anh ta, dường như mỗi lần gặp cô ấy đều có phản ứng, hơn nữa anh ta đều vội vàng cọ sát lên người cô ấy!
Cho nên sự thật chứng minh, tên khốn kiếp này...
Ha! Đừng có nằm mơ nữa! Cô ấy cũng không còn ngốc nghếch như năm đó nữa!
***
Chạng vạng tối, khó khăn lắm Hoàng Ngân mới đợi được Louis về khách sạn.
Đang muốn ngồi bàn bạc với anh ta về chuyện đính hôn, lại không ngờ rằng anh ta đã đưa một chiếc thiệp màu đỏ trước.
“Em yêu, tối nay dùng thân phận bạn gái cùng anh tham sự buổi dạ tiệc từ thiện nhé?”
Louis lịch thiệp mời cô.
Hoàng Ngân nhận lấy tấm thiệp trong tay anh ta nhìn một cái, cô hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy trên thiệp mời lại ghi tên mình.
“Thân phận vợ chưa cưới.” Louis mỉm cười bổ sung thêm một câu.
Hoàng Ngân ngẩng đầu nhìn anh ta, nụ cười rực rỡ kia khắc sâu vào đôi mắt cô, khiến cô thấy hơi có lỗi, hơi đau lòng.
Cuối cùng cô vẫn gật đầu, đồng ý với anh ta.
Có chuyện gì thì đợi dạ tiệc xong rồi nói!
“Ai đứng ra tổ chức buổi dạ tiệc này thế?” Hoàng Ngân hỏi một câu theo bản năng.
“Khuất thị và chính phủ cùng tổ chức.”
“Khuất thị?”
Hoàng Ngân nghi ngờ lẩm bẩm một câu.
Nhà Khuất thị có Khuất Mỹ Hoa kia ư?
“Em yêu, em nghĩ gì thế?”
Lâm Du Thiên thấy Hoàng Ngân ngây người ra bèn gọi cô một tiếng.
“Không, không có gì...”
Hoàng Ngân lắc đầu, mỉm cười: “Vậy có nghĩa là bây giờ em phải bắt đầu chuẩn bị trang điểm rồi?”
Louis ôm chặt bả vai nhỏ nhắn của cô, vén sợi tóc con trên trán cô: “Em yêu, không cần cầu kì đâu, cũng không cần trang điểm đậm, càng không cần em biến thành tâm điểm của hội trường đâu, anh chỉ cần em đơn giản là được rồi!”
Hoàng Ngân cười: “Có đơn giản thì anh cũng không thể để em mặc áo phông với quần bò đi chứ? Anh không sợ người ta chê cười thì em sợ!”
“Em mặc gì cũng đẹp!”
Louis ra sức khen ngợi cô.
Hoàng Ngân hé miệng cười: “Mặc kệ anh, em đi trang điểm trước đây.”
“Ừm, em đi đi...”
Hoàng Ngân bảo Alisha mời thợ trang điểm tới, Hoàng Ngân còn đặc biệt dặn thợ trang điểm trang điểm nhã nhặn cho mình là được.
Quả thực cô không hợp với trang điểm đậm.
Thợ trang điểm dù sao cũng rất chuyên nghiệp, tất cả các lớp trang điểm đều dùng màu sắc nhạt, khiến Hoàng Ngân dịu dàng, thanh thuần hơn nhiều.
Tóc vang kim dài uốn đuôi, chỉ đánh rối rồi buông hững hờ trên vai Hoàng Ngân, trên trán kẹp một chiếc bờm tóc vải ka-ki...
Cô mặc chiếc váy hai dây dài ôm lấy cơ thể cao ráo, khiến cô dịu dàng, nổi bật nhưng lại có vẻ quyến rũ hoang dại...
Loại thiên sứ và ác quỷ cùng tồn tại, cảm giác dịu dàng và hoang dã.
“Đẹp quá...”
Alisha không kiềm được mà thốt lên..
“Cô chủ, nhất định hôm nay cô sẽ trở thành tâm điểm của buổi dạ tiệc.”
“Quá khen.” Hoàng Ngân nhếch môi cười.
Không biết Louis từ ngoài bước vào từ khi nào, anh ta đứng ở sau Hoàng Ngân, hình ảnh hai người phản chiếu trong gương.
“Đẹp quá...”
Louis khen ngợi Hoàng Ngân bằng giọng nói khiến con gái cảm động.
Khuôn mặt trắng nõn của Hoàng Ngân hơi đỏ lên: “Như thế này mới không làm mất mặt ngài Louis.”
Alisha thấy vậy, vội vàng gọi thợ trang điểm ra ngoài, tạo cho hai người không gian riêng tư.
“Em yêu, em như thế này thì đêm nay tình địch của anh có thể tăng gấp đôi...”
Louis cười, tay lướt qua sau lưng của Hoàng Ngân, nhướng mày hỏi: “Khóa váy của em chưa kéo hết.”
“Vậy ư?”
Hoàng Ngân cũng hơi ngượng ngùng, vươn tay ra phía sau, quả thực là chưa kéo hết, nhưng cánh tay quá ngắn không với tới.
Louis vươn tay ra, ung dung kéo khóa váy lên cho cô.
Lúc kéo qua áo lót, ánh mắt anh ta hơi căng thẳng, nhưng cũng không dừng lại.
Anh ta là một người ga lăng, cho dù có anh ta có muốn người phụ nữ trước mặt này như thế nào đi chăng nữa, thì anh ta cũng tuyệt đối tôn trọng cô.
Cho nên mọi việc đều phải có được sự bằng lòng của cô!
Thùy Sam chớp chớp mắt, lông mi cong như cánh bướm khẽ rung rinh, ánh mắt đó khỏi phải nói khiến người u mê cỡ nào, quả thực khiến Vũ Phong hận không thể một miếng nuốt cô xuống.
“Vũ Phong, không phải anh say đắm cơ thể em chứ?”
Mặc dù nói câu này rất xấu hổ, nhưng...
Tên khốn nạn này thể hiện ra ngoài chính là như vậy!
Hơn nữa, vô cùng rõ ràng.
Mỗi lần gặp cô, không động tay động chân thì cũng là dùng đủ các loại ngôn ngữ trêu chọc cô ấy, hơn nữa còn có lần kia...
Thậm chí là trực tiếp...
Mà cơ thể anh ta, dường như mỗi lần gặp cô ấy đều có phản ứng, hơn nữa anh ta đều vội vàng cọ sát lên người cô ấy!
Cho nên sự thật chứng minh, tên khốn kiếp này...
Ha! Đừng có nằm mơ nữa! Cô ấy cũng không còn ngốc nghếch như năm đó nữa!
***
Chạng vạng tối, khó khăn lắm Hoàng Ngân mới đợi được Louis về khách sạn.
Đang muốn ngồi bàn bạc với anh ta về chuyện đính hôn, lại không ngờ rằng anh ta đã đưa một chiếc thiệp màu đỏ trước.
“Em yêu, tối nay dùng thân phận bạn gái cùng anh tham sự buổi dạ tiệc từ thiện nhé?”
Louis lịch thiệp mời cô.
Hoàng Ngân nhận lấy tấm thiệp trong tay anh ta nhìn một cái, cô hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy trên thiệp mời lại ghi tên mình.
“Thân phận vợ chưa cưới.” Louis mỉm cười bổ sung thêm một câu.
Hoàng Ngân ngẩng đầu nhìn anh ta, nụ cười rực rỡ kia khắc sâu vào đôi mắt cô, khiến cô thấy hơi có lỗi, hơi đau lòng.
Cuối cùng cô vẫn gật đầu, đồng ý với anh ta.
Có chuyện gì thì đợi dạ tiệc xong rồi nói!
“Ai đứng ra tổ chức buổi dạ tiệc này thế?” Hoàng Ngân hỏi một câu theo bản năng.
“Khuất thị và chính phủ cùng tổ chức.”
“Khuất thị?”
Hoàng Ngân nghi ngờ lẩm bẩm một câu.
Nhà Khuất thị có Khuất Mỹ Hoa kia ư?
“Em yêu, em nghĩ gì thế?”
Lâm Du Thiên thấy Hoàng Ngân ngây người ra bèn gọi cô một tiếng.
“Không, không có gì...”
Hoàng Ngân lắc đầu, mỉm cười: “Vậy có nghĩa là bây giờ em phải bắt đầu chuẩn bị trang điểm rồi?”
Louis ôm chặt bả vai nhỏ nhắn của cô, vén sợi tóc con trên trán cô: “Em yêu, không cần cầu kì đâu, cũng không cần trang điểm đậm, càng không cần em biến thành tâm điểm của hội trường đâu, anh chỉ cần em đơn giản là được rồi!”
Hoàng Ngân cười: “Có đơn giản thì anh cũng không thể để em mặc áo phông với quần bò đi chứ? Anh không sợ người ta chê cười thì em sợ!”
“Em mặc gì cũng đẹp!”
Louis ra sức khen ngợi cô.
Hoàng Ngân hé miệng cười: “Mặc kệ anh, em đi trang điểm trước đây.”
“Ừm, em đi đi...”
Hoàng Ngân bảo Alisha mời thợ trang điểm tới, Hoàng Ngân còn đặc biệt dặn thợ trang điểm trang điểm nhã nhặn cho mình là được.
Quả thực cô không hợp với trang điểm đậm.
Thợ trang điểm dù sao cũng rất chuyên nghiệp, tất cả các lớp trang điểm đều dùng màu sắc nhạt, khiến Hoàng Ngân dịu dàng, thanh thuần hơn nhiều.
Tóc vang kim dài uốn đuôi, chỉ đánh rối rồi buông hững hờ trên vai Hoàng Ngân, trên trán kẹp một chiếc bờm tóc vải ka-ki...
Cô mặc chiếc váy hai dây dài ôm lấy cơ thể cao ráo, khiến cô dịu dàng, nổi bật nhưng lại có vẻ quyến rũ hoang dại...
Loại thiên sứ và ác quỷ cùng tồn tại, cảm giác dịu dàng và hoang dã.
“Đẹp quá...”
Alisha không kiềm được mà thốt lên..
“Cô chủ, nhất định hôm nay cô sẽ trở thành tâm điểm của buổi dạ tiệc.”
“Quá khen.” Hoàng Ngân nhếch môi cười.
Không biết Louis từ ngoài bước vào từ khi nào, anh ta đứng ở sau Hoàng Ngân, hình ảnh hai người phản chiếu trong gương.
“Đẹp quá...”
Louis khen ngợi Hoàng Ngân bằng giọng nói khiến con gái cảm động.
Khuôn mặt trắng nõn của Hoàng Ngân hơi đỏ lên: “Như thế này mới không làm mất mặt ngài Louis.”
Alisha thấy vậy, vội vàng gọi thợ trang điểm ra ngoài, tạo cho hai người không gian riêng tư.
“Em yêu, em như thế này thì đêm nay tình địch của anh có thể tăng gấp đôi...”
Louis cười, tay lướt qua sau lưng của Hoàng Ngân, nhướng mày hỏi: “Khóa váy của em chưa kéo hết.”
“Vậy ư?”
Hoàng Ngân cũng hơi ngượng ngùng, vươn tay ra phía sau, quả thực là chưa kéo hết, nhưng cánh tay quá ngắn không với tới.
Louis vươn tay ra, ung dung kéo khóa váy lên cho cô.
Lúc kéo qua áo lót, ánh mắt anh ta hơi căng thẳng, nhưng cũng không dừng lại.
Anh ta là một người ga lăng, cho dù có anh ta có muốn người phụ nữ trước mặt này như thế nào đi chăng nữa, thì anh ta cũng tuyệt đối tôn trọng cô.
Cho nên mọi việc đều phải có được sự bằng lòng của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.