Chương 9:
Bảo Bảo
01/06/2024
Du Linh có trực giác là anh trai đang đùa với cô, giống như lúc nhỏ vậy, với đứa em họ mấy ngày không gặp hôn đùa một cái cũng không ảnh hưởng gì.
Mà kiểu trò chơi hôn nhau thần bí, xấu xa này cuối cùng là có từ khi nào vậy?
Bản thân Du Linh cũng không biết, từ nhỏ cô và Kỳ Lạc lớn lên cùng nhau, Kỳ Lạc hơn cô bốn tuổi, trước khi xuất hiện bí mật nhỏ của bốn năm trước thì thật ra Du Linh và Kỳ Lạc từ rất nhỏ đã bắt đầu chơi trò hôn nhau môi chạm môi rồi.
Đúng, bốn năm trước hai người họ thật sự rất thân thiết, thân đến mức cả hai thường ngủ cùng trên một chiếc giường và trò chuyện, thường ôm nhau, thường làm một vài hành động mà bây giờ xem ra không còn phù hợp với mối quan hệ anh em nữa.
Ví dụ như lúc còn rất nhỏ, hai người sẽ chơi trò hôn nhau.
Rất nhỏ rất nhỏ thì đã chơi rồi.
Du Linh đổ tội cho những hành động này là vì hai người còn nhỏ tuổi, có sự tìm tòi bình thường trong quá trình khai sáng.
Bởi vì tuổi của hai người đều nhỏ, dáng vẻ Kỳ Lạc khoảng mười tuổi, Du Linh chắc là hơn sáu tuổi một chút, vì thể cảm thấy ôm nhau, học theo người lớn hôn môi hình như cũng không có gì, đúng chứ.
Chính là cái kiểu môi chạm môi, không biết cũng không hiểu dùng đầu lưỡi tiến vào nhau thế nào.
Dù sao thì lúc nhỏ khi cô cùng Kỳ Lạc chơi trò hôn nhau môi chạm môi, thật sự là vì tò mò, không hề có cái gọi là ‘tình dục’.
Có lẽ là tình đầu chớm nở, khi lớn lên trở thành thiếu niên, sẽ xuất hiện chút tình dục về mặt sinh lý, nhưng con người trưởng thành rồi, chung quy vẫn phải nhận rõ thân phận của mình, Du Linh dần dần hiểu chuyện cô bắt đầu hiểu được, cô là huyết thống gần ba đời của anh.
Cô không thể cũng không nên nảy sinh sắc dụng với anh trai.
Thế là sau này trò chơi hôn nhau chơi mãi chơi mãi khiến Du Linh cảm thấy có chút tê dại.
Cái loại tê dại đó cho đến sau này, Kỳ Lạc thành thiếu niên rồi, bắt đầu đưa đầu lưỡi luồn vào trong miệng cô, cô cũng không thấy có cảm giác gì nữa.
Du Linh thề rằng, sở dĩ khiến Kỳ Lạc đưa đầu lưỡi vào miệng cô hoàn toàn là vì tuổi nhỏ không hiểu chuyện!
Sau này cô trưởng thành rồi, anh trai lên đại học cô lên trung học, thì cô đã rất chống cự chơi trò hôn nhau này với anh trai.
Ưm~ Đương nhiên, nếu không xảy ra bí mật nhỏ của bốn năm trước thì cô và Kỳ Lạc sẽ giống như tất cả anh em số đông trên thế giới này, sau khi lớn lên thì phân chia mọi thứ coi những hành động thân mật ngây thơ hiếu kỳ khi còn nhỏ như là trò đùa giữa những đứa trẻ.
Nhưng biết làm sao được, trận biến cố vào bốn năm trước khiến Du Linh hoàn toàn không có cách nào nhìn thẳng vào anh trai, trò chơi hôn nhau cũng không thể bình tĩnh chơi đùa nữa.
Bây giờ không phải nghĩ có thể bình tĩnh chơi trò hôn nhau hay không, mà là có nên chơi trò hôn nhau với anh trai hay không! ! !
Du Linh bỗng nhiên hoàn hồn lại phát hiện mình sai trọng điểm rồi, lúng túng xông đến gần Kỳ Lạc trong gang tấc, nhoe miệng cười.
“Anh, chúng ta, chúng ta có thể đừng vừa gặp lại liền bắt đầu đùa kiểu này được không? Người lớn mà biết”
Cô còn chưa nói xong, Kỳ Lạc lại áp sát cô một chút, dọa Du Linh không dám động đậy, gương mặt cô căn thẳng nhìn Kỳ Lạc, phát hiện anh trai của cô muốn làm thật!
Không phải đang trêu cô không phải đang đùa, anh thật sự muốn hôn cô, cái kiểu môi chạm môi đó!
AAAAAAAAAAAAAA, ba mẹ biết được sẽ mắng hai người loạn luân mất.
Kỳ Lạc không đùa với Du Linh, anh thấy cô đứng im liền chủ động áp môi xuống, giọng nói khàn khàn:
“Vậy em đừng để họ biết.”
Mà kiểu trò chơi hôn nhau thần bí, xấu xa này cuối cùng là có từ khi nào vậy?
Bản thân Du Linh cũng không biết, từ nhỏ cô và Kỳ Lạc lớn lên cùng nhau, Kỳ Lạc hơn cô bốn tuổi, trước khi xuất hiện bí mật nhỏ của bốn năm trước thì thật ra Du Linh và Kỳ Lạc từ rất nhỏ đã bắt đầu chơi trò hôn nhau môi chạm môi rồi.
Đúng, bốn năm trước hai người họ thật sự rất thân thiết, thân đến mức cả hai thường ngủ cùng trên một chiếc giường và trò chuyện, thường ôm nhau, thường làm một vài hành động mà bây giờ xem ra không còn phù hợp với mối quan hệ anh em nữa.
Ví dụ như lúc còn rất nhỏ, hai người sẽ chơi trò hôn nhau.
Rất nhỏ rất nhỏ thì đã chơi rồi.
Du Linh đổ tội cho những hành động này là vì hai người còn nhỏ tuổi, có sự tìm tòi bình thường trong quá trình khai sáng.
Bởi vì tuổi của hai người đều nhỏ, dáng vẻ Kỳ Lạc khoảng mười tuổi, Du Linh chắc là hơn sáu tuổi một chút, vì thể cảm thấy ôm nhau, học theo người lớn hôn môi hình như cũng không có gì, đúng chứ.
Chính là cái kiểu môi chạm môi, không biết cũng không hiểu dùng đầu lưỡi tiến vào nhau thế nào.
Dù sao thì lúc nhỏ khi cô cùng Kỳ Lạc chơi trò hôn nhau môi chạm môi, thật sự là vì tò mò, không hề có cái gọi là ‘tình dục’.
Có lẽ là tình đầu chớm nở, khi lớn lên trở thành thiếu niên, sẽ xuất hiện chút tình dục về mặt sinh lý, nhưng con người trưởng thành rồi, chung quy vẫn phải nhận rõ thân phận của mình, Du Linh dần dần hiểu chuyện cô bắt đầu hiểu được, cô là huyết thống gần ba đời của anh.
Cô không thể cũng không nên nảy sinh sắc dụng với anh trai.
Thế là sau này trò chơi hôn nhau chơi mãi chơi mãi khiến Du Linh cảm thấy có chút tê dại.
Cái loại tê dại đó cho đến sau này, Kỳ Lạc thành thiếu niên rồi, bắt đầu đưa đầu lưỡi luồn vào trong miệng cô, cô cũng không thấy có cảm giác gì nữa.
Du Linh thề rằng, sở dĩ khiến Kỳ Lạc đưa đầu lưỡi vào miệng cô hoàn toàn là vì tuổi nhỏ không hiểu chuyện!
Sau này cô trưởng thành rồi, anh trai lên đại học cô lên trung học, thì cô đã rất chống cự chơi trò hôn nhau này với anh trai.
Ưm~ Đương nhiên, nếu không xảy ra bí mật nhỏ của bốn năm trước thì cô và Kỳ Lạc sẽ giống như tất cả anh em số đông trên thế giới này, sau khi lớn lên thì phân chia mọi thứ coi những hành động thân mật ngây thơ hiếu kỳ khi còn nhỏ như là trò đùa giữa những đứa trẻ.
Nhưng biết làm sao được, trận biến cố vào bốn năm trước khiến Du Linh hoàn toàn không có cách nào nhìn thẳng vào anh trai, trò chơi hôn nhau cũng không thể bình tĩnh chơi đùa nữa.
Bây giờ không phải nghĩ có thể bình tĩnh chơi trò hôn nhau hay không, mà là có nên chơi trò hôn nhau với anh trai hay không! ! !
Du Linh bỗng nhiên hoàn hồn lại phát hiện mình sai trọng điểm rồi, lúng túng xông đến gần Kỳ Lạc trong gang tấc, nhoe miệng cười.
“Anh, chúng ta, chúng ta có thể đừng vừa gặp lại liền bắt đầu đùa kiểu này được không? Người lớn mà biết”
Cô còn chưa nói xong, Kỳ Lạc lại áp sát cô một chút, dọa Du Linh không dám động đậy, gương mặt cô căn thẳng nhìn Kỳ Lạc, phát hiện anh trai của cô muốn làm thật!
Không phải đang trêu cô không phải đang đùa, anh thật sự muốn hôn cô, cái kiểu môi chạm môi đó!
AAAAAAAAAAAAAA, ba mẹ biết được sẽ mắng hai người loạn luân mất.
Kỳ Lạc không đùa với Du Linh, anh thấy cô đứng im liền chủ động áp môi xuống, giọng nói khàn khàn:
“Vậy em đừng để họ biết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.