Chương 34
Vũ Ngọc Hương
29/12/2023
Sáng hôm sau, tôi chờ Bách tập thể hình xong cùng xuống nhà ăn sáng, sau đó lên phòng tôi nói với anh:
– Hôm nay tôi hẹn với mấy con bạn cấp ba, trưa thì qua bố mẹ tôi, tối tôi mới về nhá!
Bách gật gù, nhìn khuôn mặt hí hửng của tôi anh có vẻ ngạc nhiên, thái độ dè chừng như linh cảm được điều gì. Cau mày anh nói:
– Cô đi đâu thì về sơm sớm vào, tối nay ba hẹn cả nhà ăn liên hoan cuối tuần đấy.
– Tôi biết rồi, thế nhé, tôi đi giờ đây!
Nhờ Thành đưa đến điểm hẹn là quán cà phê Gió Thu, tôi chưa vào đã thấy bốn con bạn nhiệt tình nghe tôi hú là có mặt, còn con Yến bận hẹn hò tôi không chấp.
– Thủy, Chi, Tú, Vân Anh, tao đây!
Tôi vẫy tay mừng rơn bước lại bàn, gọi phục vụ:
– Cho chị cốc cà phê đá em nhé!
Gọi xong tôi mới nói với mấy đứa:
– Hôm nay tao mời chúng mày, sáng chủ nhật bắt chúng mày tụ họp ở đây vì tao, lúc nào cũng vì tao, toàn tao làm phiền chúng mày!
– Gớm cứ khách sáo. Thế có việc gì nói đi xem nào!
– Ừ… thì là việc… tao cảm thấy đợt này chồng tao nó lãng tao ra, lỡ đâu lại có bồ. Mà việc này chúng mày cấm nói với ai không lại rách việc đấy!
Tôi còn muốn khẳng định chồng tôi có nhân tình nhưng tôi hiểu việc này không thể nói ra do thân phận đặc biệt của Bách.
– Tao thấy mày lận đận thế nào ấy, tưởng lấy được ông tổng giám đốc ngon lành lắm cơ mà lại thế à, hay mày đi xem bói cắt duyên cắt nợ gì đi!
Thủy to mồm toang toác, tôi suỵt nó nói nhỏ thôi, tiếp tục trình bày:
– Tao chỉ cảm thấy thế thôi, tao cũng không trách gì lão đâu, ban đầu tao với lão cũng không yêu sâu đậm gì cả… cái này tao không nói cụ thể được. Vấn đề bây giờ là tao cần chúng mày tư vấn xem làm thế nào để lão mê tao như điếu đổ ý!
– Tao cũng đến chịu. Tao còn chưa có ma nào yêu đ.ếch tư vấn được, con Vân Anh, mày là cọc tìm lão bồ mày, mày tư vấn cho nó đi!
– Con này, tao thấy lão cũng có ý với tao mà lão nhát nhát nên tao mới triển chứ, ca này khó đấy!
Vân Anh chép miệng nhận định. Chi với Tú bặm môi yên lặng nghĩ kế sách, vài giây sau Chi nói:
– Tao thấy mày cũng xinh gái trắng trẻo, mày nhớ thằng Kiên không, ngày cấp ba nó thích mày lắm đấy, có điều nó thấy mày rắn quá chẳng có hi vọng nên nó không dám tỏ tình, học xong biến mẹ sang nước ngoài học giờ cũng sắp về nước rồi.
Tôi nghe mà giật mình. Thằng Kiên lớp trưởng mà thích tôi á? Đùa à? Tôi nuốt ực một ngụm cà phê đá hỏi lại nó:
– Sao mày biết, nó bảo với mày thế à?
– Tồ như mày làm sao mà biết, không quan trọng việc này mà ý tao là mày cũng xinh gái chẳng sợ bố con đứa nào cả hiểu chưa? Tại mày cứ thờ ơ thích tránh, thả thính chẳng đớp nên bọn con trai nó nghĩ mày kiêu khó tán ý.
– Vớ vẩn, thích thì nói xừ ra còn bày đặt thính với chả thiếc.
– Mày đúng là… đàn ông yêu thật nó nhát với hồi hộp lắm, mày phải tinh vào, cái tôi của đàn ông nó cao hơn phụ nữ, nó thả thính cái là phải tranh thủ đớp ngay chứ độ vài lần không thấy mày đáp lại là nó co vòi sợ thất bại, mày hiểu chưa?
– Hôm nay tao mới thấy con Chi đúng là cao thủ hiểu đàn ông đấy!
Thủy khen ngợi Chi, con nhỏ hếch mặt tinh tướng làm cả bọn cười rộ lên. Chẳng gì con Chi cũng ba đời người yêu rồi mà. Tú ngồi cạnh Chi hiền hiền đồng tình:
– Tao cũng nghĩ như con Chi, ông Minh nhà tao cũng nói ngày xưa ông ý mãi mới dám tỏ tình cứ sợ bị tao từ chối đấy, có điều nhận lời yêu phát thì đòi đủ thứ.
Chi vỗ tay đánh đét:
– Đấy! Giờ coi như chồng mày không yêu mày mấy đi cũng được nhưng mày phải thổi bùng đam mê của nó, hiểu chưa? Mày cứ ngon mắt vào nó lại chẳng lao vào mày vội!
– Hở hang sẹc xi ý hả? Thế thì tầm thường quá!
Chi cười đểu:
– Đàn ông nó chỉ tầm thường thế thôi, mày cứ kín cổng cao tường nên bảo sao không có người yêu, đùng phát cưới rồi lại bị chồng nguội lạnh. Chuyện kia chắc lẹt phẹt chứ gì, như khúc gỗ chứ gì?
Tôi ậm ừ đỏ mặt cho qua chuyện, Chi cũng không để ý, kế sách của nó vẫn là đi theo hướng bản năng gốc:
– Mày cứ mát mẻ ngon nghẻ vào cho tao, thêm tí hương thơm với kẹo gì gì ấy, õng ẹo vào là nó lao vào mày, đấy là trên giường, còn ngoài giường thì ngọt ngào như nước, một điều anh ơi hai điều anh ơi vào là tít cả lên, nghe tao đi!
Chung quy lại, buổi tư vấn chẳng giúp ích gì được cho tôi, căn bản hoàn cảnh của tôi quái dị quá chẳng ai hiểu nổi, cũng chẳng thể nói rõ ra. Nếu tôi nghe theo lời khuyên của con Chi thì sao? Nếu Bách đúng là hổ đói lao vào tôi rồi sau đó thế nào, sẽ thờ ơ coi như không có gì hay vì tình dục mà gắn bó với tôi? Nếu may mắn anh gắn bó với tôi thì anh sẽ chỉ có mình tôi thôi mà bỏ rơi con nhỏ kia hay lại tham lam muốn thêm chứ không bớt? Tại sao… trường hợp nào trong mấy trường hợp đó tôi cũng không mong muốn, rủi ro cũng là quá lớn chẳng có đường lui, không kể khả năng cao Bách cười đểu tôi rồi quay lưng lại không thèm, thậm chí còn khinh bỉ tôi thêm nữa. Haizz… tôi lắc lắc đầu bó tay. Thôi thì… đến đâu hay đến đó vậy, trên hết tôi vẫn muốn giữ thân thì hơn.
– Hôm nay tôi hẹn với mấy con bạn cấp ba, trưa thì qua bố mẹ tôi, tối tôi mới về nhá!
Bách gật gù, nhìn khuôn mặt hí hửng của tôi anh có vẻ ngạc nhiên, thái độ dè chừng như linh cảm được điều gì. Cau mày anh nói:
– Cô đi đâu thì về sơm sớm vào, tối nay ba hẹn cả nhà ăn liên hoan cuối tuần đấy.
– Tôi biết rồi, thế nhé, tôi đi giờ đây!
Nhờ Thành đưa đến điểm hẹn là quán cà phê Gió Thu, tôi chưa vào đã thấy bốn con bạn nhiệt tình nghe tôi hú là có mặt, còn con Yến bận hẹn hò tôi không chấp.
– Thủy, Chi, Tú, Vân Anh, tao đây!
Tôi vẫy tay mừng rơn bước lại bàn, gọi phục vụ:
– Cho chị cốc cà phê đá em nhé!
Gọi xong tôi mới nói với mấy đứa:
– Hôm nay tao mời chúng mày, sáng chủ nhật bắt chúng mày tụ họp ở đây vì tao, lúc nào cũng vì tao, toàn tao làm phiền chúng mày!
– Gớm cứ khách sáo. Thế có việc gì nói đi xem nào!
– Ừ… thì là việc… tao cảm thấy đợt này chồng tao nó lãng tao ra, lỡ đâu lại có bồ. Mà việc này chúng mày cấm nói với ai không lại rách việc đấy!
Tôi còn muốn khẳng định chồng tôi có nhân tình nhưng tôi hiểu việc này không thể nói ra do thân phận đặc biệt của Bách.
– Tao thấy mày lận đận thế nào ấy, tưởng lấy được ông tổng giám đốc ngon lành lắm cơ mà lại thế à, hay mày đi xem bói cắt duyên cắt nợ gì đi!
Thủy to mồm toang toác, tôi suỵt nó nói nhỏ thôi, tiếp tục trình bày:
– Tao chỉ cảm thấy thế thôi, tao cũng không trách gì lão đâu, ban đầu tao với lão cũng không yêu sâu đậm gì cả… cái này tao không nói cụ thể được. Vấn đề bây giờ là tao cần chúng mày tư vấn xem làm thế nào để lão mê tao như điếu đổ ý!
– Tao cũng đến chịu. Tao còn chưa có ma nào yêu đ.ếch tư vấn được, con Vân Anh, mày là cọc tìm lão bồ mày, mày tư vấn cho nó đi!
– Con này, tao thấy lão cũng có ý với tao mà lão nhát nhát nên tao mới triển chứ, ca này khó đấy!
Vân Anh chép miệng nhận định. Chi với Tú bặm môi yên lặng nghĩ kế sách, vài giây sau Chi nói:
– Tao thấy mày cũng xinh gái trắng trẻo, mày nhớ thằng Kiên không, ngày cấp ba nó thích mày lắm đấy, có điều nó thấy mày rắn quá chẳng có hi vọng nên nó không dám tỏ tình, học xong biến mẹ sang nước ngoài học giờ cũng sắp về nước rồi.
Tôi nghe mà giật mình. Thằng Kiên lớp trưởng mà thích tôi á? Đùa à? Tôi nuốt ực một ngụm cà phê đá hỏi lại nó:
– Sao mày biết, nó bảo với mày thế à?
– Tồ như mày làm sao mà biết, không quan trọng việc này mà ý tao là mày cũng xinh gái chẳng sợ bố con đứa nào cả hiểu chưa? Tại mày cứ thờ ơ thích tránh, thả thính chẳng đớp nên bọn con trai nó nghĩ mày kiêu khó tán ý.
– Vớ vẩn, thích thì nói xừ ra còn bày đặt thính với chả thiếc.
– Mày đúng là… đàn ông yêu thật nó nhát với hồi hộp lắm, mày phải tinh vào, cái tôi của đàn ông nó cao hơn phụ nữ, nó thả thính cái là phải tranh thủ đớp ngay chứ độ vài lần không thấy mày đáp lại là nó co vòi sợ thất bại, mày hiểu chưa?
– Hôm nay tao mới thấy con Chi đúng là cao thủ hiểu đàn ông đấy!
Thủy khen ngợi Chi, con nhỏ hếch mặt tinh tướng làm cả bọn cười rộ lên. Chẳng gì con Chi cũng ba đời người yêu rồi mà. Tú ngồi cạnh Chi hiền hiền đồng tình:
– Tao cũng nghĩ như con Chi, ông Minh nhà tao cũng nói ngày xưa ông ý mãi mới dám tỏ tình cứ sợ bị tao từ chối đấy, có điều nhận lời yêu phát thì đòi đủ thứ.
Chi vỗ tay đánh đét:
– Đấy! Giờ coi như chồng mày không yêu mày mấy đi cũng được nhưng mày phải thổi bùng đam mê của nó, hiểu chưa? Mày cứ ngon mắt vào nó lại chẳng lao vào mày vội!
– Hở hang sẹc xi ý hả? Thế thì tầm thường quá!
Chi cười đểu:
– Đàn ông nó chỉ tầm thường thế thôi, mày cứ kín cổng cao tường nên bảo sao không có người yêu, đùng phát cưới rồi lại bị chồng nguội lạnh. Chuyện kia chắc lẹt phẹt chứ gì, như khúc gỗ chứ gì?
Tôi ậm ừ đỏ mặt cho qua chuyện, Chi cũng không để ý, kế sách của nó vẫn là đi theo hướng bản năng gốc:
– Mày cứ mát mẻ ngon nghẻ vào cho tao, thêm tí hương thơm với kẹo gì gì ấy, õng ẹo vào là nó lao vào mày, đấy là trên giường, còn ngoài giường thì ngọt ngào như nước, một điều anh ơi hai điều anh ơi vào là tít cả lên, nghe tao đi!
Chung quy lại, buổi tư vấn chẳng giúp ích gì được cho tôi, căn bản hoàn cảnh của tôi quái dị quá chẳng ai hiểu nổi, cũng chẳng thể nói rõ ra. Nếu tôi nghe theo lời khuyên của con Chi thì sao? Nếu Bách đúng là hổ đói lao vào tôi rồi sau đó thế nào, sẽ thờ ơ coi như không có gì hay vì tình dục mà gắn bó với tôi? Nếu may mắn anh gắn bó với tôi thì anh sẽ chỉ có mình tôi thôi mà bỏ rơi con nhỏ kia hay lại tham lam muốn thêm chứ không bớt? Tại sao… trường hợp nào trong mấy trường hợp đó tôi cũng không mong muốn, rủi ro cũng là quá lớn chẳng có đường lui, không kể khả năng cao Bách cười đểu tôi rồi quay lưng lại không thèm, thậm chí còn khinh bỉ tôi thêm nữa. Haizz… tôi lắc lắc đầu bó tay. Thôi thì… đến đâu hay đến đó vậy, trên hết tôi vẫn muốn giữ thân thì hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.