Chương 278: Bảy người được chọn
Ngạo Thiên, Mộng Nhập Thiên Cơ
15/06/2019
Sở dĩ Luyện Đan Sư cơ hồ đều xuất hiện trong thế gia lớn, là bởi vì bọn họ được nhiều thế hệ truyền thụ! Mà trong gia tộc không có Luyện Đan Sư, như vậy gia tộc này muốn sinh ra một gã Luyện Đan Sư, căn bản có thể nói là khó như lên trời!
Cho nên trong mạo hiểm đoàn thì khả năng này lại càng ít hơn rất nhiều, thậm chí còn không có khả năng sinh ra một Luyện Đan Sư nào!
Hiện tại bọn hắn tuyệt đối không thể tưởng được, một Luyện Đan Sư như trưởng lão vậy mà chịu đi dạy những mạo hiểm giả địa vị thấp kém như bọn họ về đan đạo chi thuật!
- Ta có thiên phú sao?
Nghe nói chuyện này, trong nội tâm tất cả mạo hiểm giả trẻ tuổi cũng không khỏi tự hỏi chính mình, nguyên một đám vừa rồi uể oải, đều đứng thẳng lồng ngực, hi vọng may mắn có thể hàng lâm đến trên người mình!
Bất quá, hiện tại đã quá muộn!
Trước khi nhị lão xuất hiện thì đã quan sát qua hết thảy mọi người ở đây, trong đó đại bộ phận người đều không có thông qua khảo nghiệm của hai lão.
Với tư cách một gã Luyện Đan Sư, ngoại trừ mấy thứ căn bản như có thuộc tính hỏa thì vẫn đề có thể nói là quan trọng nhất đó chính là sự kiên nhẫn, bởi vì có đôi khi để luyện chế một lò đan dược thì phải phí thời gian cực lớn, hơn nữa khi mới vừa bắt đầu học tập luyện đan chi thuật thì việc đối mặt với thất bại là chuyện tất yếu sẽ xảy ra!
Nếu như ngươi không kiên nhẫn thì cũng chẳng có thể làm được thứ gì nên thân cả! Cho nên, hai lão mới cố ý để những người này chờ đợi một giờ, xem trong bọn hắn ai còn có thể bảo trì trạng thái lúc ban đầu.
Cuối cùng thì hai lão phát hiện, ở bên trong hơn ba trăm mạo hiểm giả trẻ tuổi, chỉ có năm người làm được mà cũng vừa có những thuộc tính quan trọng của một gã Luyện Đan Sư.
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Huyền Lão đi vào trong đám người, chọn năm người, sau đó nhàn nhạt nói:
- Năm người các ngươi lưu lại, những người khác hiện tại có thể rời đi.
Năm người được chọn trúng tự nhiên là mừng rỡ như điên, mà những người còn lại không được chọn trúng thì đều lộ ra thần thái cực kỳ thất vọng, hôm nay bọn hắn hận không thể đánh mình một trận, vừa rồi cơ hội tốt như vậy, vậy mà lãng phí hết.
Cũng có một ít người nói với hai trưởng lão là cho bọn họ thêm một cơ hội nữa nhưng bị ánh mắt của hai lão quét qua thì không còn dũng khí mà nhắc lại chuyện này nữa.
- Ngươi, còn ngươi nữa, hai người các ngươi cũng lưu lại đi!
Thời điểm mọi người chuẩn bị ly khai, Vu Lão suy nghĩ một chút, vẫn là tuyển thêm hai cái.
Hai người vừa được chọn này thì trước khi đi ra hai lão cũng đã quan sát rồi, tuy hai người này không có bảo trì trạng thái tốt nhất, nhưng hai người này có thể phát hiện hai lão sớm hơn những người khác, cái kia đã nói lên linh hồn lực của hai người này hơn những người khác.
Nói cách khác thiên phú hai người này không tồi, bởi vì các lão cảm thấy năm người thật sự quá ít, cho nên mới giữ bọn hắn lại, bất quá các lão tự nhiên có biện pháp rèn luyện sự kiên nhẫn của bọn hắn thoáng một phát.
Hai người cuối cùng được chọn trúng này càng thêm kích động, bọn hắn cũng biết vừa rồi mình làm được không quá tốt, vội vàng hướng hai vị trưởng lão cam đoan về sau sẽ hảo hảo tôi luyện mình.
Những thiếu niên này từ nhỏ trở thành mạo hiểm giả, so với thiên tài thiếu niên trong những thế gia, càng thêm minh bạch cơ hội đến không dễ, bọn hắn càng hiểu được sự quý trọng.
Sau khi chọn bảy người này, Vu Lão và Huyền Lão cũng không để thời gian trôi qua vô ích mà liền bắt đầu dạy bọn hắn những tri thức về linh dịch và đan dược bình thường.
Hai lão đã không dạy thì thôi, hễ dạy là phải dại cho nên thân, nếu không người ta sẽ nhìn vào những người này mà đánh giá các lão, điều này thì hai lão không thích một chút nào.
Mà những người này cũng tạm được xem như là đệ tử của hai lão rồi, tuy không phải chính thức nhưng hai lão vẫn giảng dạy rất nhiệt tình, không ngừng truyền thụ lại những kinh nghiệm luyện đan của mình cho chúng.
Bọn người phía dưới thì học tập một cách nghiêm túc, bảy người ai cũng cầm theo một xốc giấy ghi ghi vẽ vẽ những thứ mà các lão nhấn mạnh là cần phải nhớ rõ.
Mà chuyện làm các lão ngạc nhiên chính là bọn họ học tập rất nhanh chóng, chỉ mới võn vẹn có năm ngày mà bọn họ hầu như đã ghi nhớ hầu hết những gì các lão đã dạy.
Hơn hết, chính là cách dạy của hai lão, bọn họ không quan trọng những thứ rườm rà mà chỉ trú trọng xoáy sâu vào cốt lõi của linh dịch là như thế nào.
Cho nên đến ngày thứ sáu, Vu Lão và Huyền lão cũng bắt đầu để cho bọn họ tập luyện luyện chế ra linh dịch, bất quá hai người có thiên phú tốt mà bền lòng chưa đủ kia, các lão cố ý để cho bọn hắn ăn không ngồi chờ, để cho bọn hắn ở một bên nhìn xem năm người kia luyện chế, nhưng không cho bọn hắn động thủ.
Cho đến ngày thứ mười, mới cho bọn hắn gia nhập.
Hai mươi ngày sau, trong bảy người này rốt cục cũng đã có một người thành công luyện chế ra linh dịch chữa thương, tuy độ tinh khiết khá thấp, nhưng cuối cùng là thành công rồi! Tin tức này truyền ra, toàn bộ Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đều phấn chấn!
Điều này đại biểu mạo hiểm đoàn của bọn họ từ nay về sau sắp có Luyện Đan Sư rồi! Cho dù là mấy mạo hiểm đoàn lớn trong Việt Triều cũng chưa chắc đã có!
Mà người thứ nhất thành công luyện chế ra linh dịch, không ngoài dự đoán của hai lão, là một trong hai người có thiên phú tốt, dù sao đan dược yêu cầu đối với thiên phú vẫn là thập phần cao, cho nên cũng cần thêm thời gian.
Bất quá hai lão tin tưởng có mình dạy bảo, những người còn lại cũng nhất định có thể trở thành một gã Luyện Đan Sư, mà có thể trở thành cấp độ Luyện Đan Sư nào vậy thì phải xem tạo hóa về sau của bọn hắn nữa.
Tuy trong bảy người đã nắm giữ được cách khống hỏa nhưng mà xem ra vẫn còn chưa tốt lắm, nhưng hai lão vẫn không có hối thúc vì chuyện này không thể gấp được, dù sao thì trong luyện đan mà dục tốc thì sẽ bất đạt.
Hai lão dành ra hai ngày để thống kê những đan phương của linh dịch, sau đó viết hết chúng ra một quyển sách nhỏ, chú thích đủ thứ trong đó, sau đó giao lại cho bọn họ học tập.
Trong một tháng này, biểu hiện của những tên này làm các lão rất hài lòng, nhất là tính ham học của chúng, hai lão cũng thầm nghĩ là vì bọn họ sống khổ cực cho nên khi nắm bắt được cơ hội thì sẽ cố gắn hơn người bình thường rất nhiều.
Cho nên trong mạo hiểm đoàn thì khả năng này lại càng ít hơn rất nhiều, thậm chí còn không có khả năng sinh ra một Luyện Đan Sư nào!
Hiện tại bọn hắn tuyệt đối không thể tưởng được, một Luyện Đan Sư như trưởng lão vậy mà chịu đi dạy những mạo hiểm giả địa vị thấp kém như bọn họ về đan đạo chi thuật!
- Ta có thiên phú sao?
Nghe nói chuyện này, trong nội tâm tất cả mạo hiểm giả trẻ tuổi cũng không khỏi tự hỏi chính mình, nguyên một đám vừa rồi uể oải, đều đứng thẳng lồng ngực, hi vọng may mắn có thể hàng lâm đến trên người mình!
Bất quá, hiện tại đã quá muộn!
Trước khi nhị lão xuất hiện thì đã quan sát qua hết thảy mọi người ở đây, trong đó đại bộ phận người đều không có thông qua khảo nghiệm của hai lão.
Với tư cách một gã Luyện Đan Sư, ngoại trừ mấy thứ căn bản như có thuộc tính hỏa thì vẫn đề có thể nói là quan trọng nhất đó chính là sự kiên nhẫn, bởi vì có đôi khi để luyện chế một lò đan dược thì phải phí thời gian cực lớn, hơn nữa khi mới vừa bắt đầu học tập luyện đan chi thuật thì việc đối mặt với thất bại là chuyện tất yếu sẽ xảy ra!
Nếu như ngươi không kiên nhẫn thì cũng chẳng có thể làm được thứ gì nên thân cả! Cho nên, hai lão mới cố ý để những người này chờ đợi một giờ, xem trong bọn hắn ai còn có thể bảo trì trạng thái lúc ban đầu.
Cuối cùng thì hai lão phát hiện, ở bên trong hơn ba trăm mạo hiểm giả trẻ tuổi, chỉ có năm người làm được mà cũng vừa có những thuộc tính quan trọng của một gã Luyện Đan Sư.
- Ngươi, ngươi, ngươi...
Huyền Lão đi vào trong đám người, chọn năm người, sau đó nhàn nhạt nói:
- Năm người các ngươi lưu lại, những người khác hiện tại có thể rời đi.
Năm người được chọn trúng tự nhiên là mừng rỡ như điên, mà những người còn lại không được chọn trúng thì đều lộ ra thần thái cực kỳ thất vọng, hôm nay bọn hắn hận không thể đánh mình một trận, vừa rồi cơ hội tốt như vậy, vậy mà lãng phí hết.
Cũng có một ít người nói với hai trưởng lão là cho bọn họ thêm một cơ hội nữa nhưng bị ánh mắt của hai lão quét qua thì không còn dũng khí mà nhắc lại chuyện này nữa.
- Ngươi, còn ngươi nữa, hai người các ngươi cũng lưu lại đi!
Thời điểm mọi người chuẩn bị ly khai, Vu Lão suy nghĩ một chút, vẫn là tuyển thêm hai cái.
Hai người vừa được chọn này thì trước khi đi ra hai lão cũng đã quan sát rồi, tuy hai người này không có bảo trì trạng thái tốt nhất, nhưng hai người này có thể phát hiện hai lão sớm hơn những người khác, cái kia đã nói lên linh hồn lực của hai người này hơn những người khác.
Nói cách khác thiên phú hai người này không tồi, bởi vì các lão cảm thấy năm người thật sự quá ít, cho nên mới giữ bọn hắn lại, bất quá các lão tự nhiên có biện pháp rèn luyện sự kiên nhẫn của bọn hắn thoáng một phát.
Hai người cuối cùng được chọn trúng này càng thêm kích động, bọn hắn cũng biết vừa rồi mình làm được không quá tốt, vội vàng hướng hai vị trưởng lão cam đoan về sau sẽ hảo hảo tôi luyện mình.
Những thiếu niên này từ nhỏ trở thành mạo hiểm giả, so với thiên tài thiếu niên trong những thế gia, càng thêm minh bạch cơ hội đến không dễ, bọn hắn càng hiểu được sự quý trọng.
Sau khi chọn bảy người này, Vu Lão và Huyền Lão cũng không để thời gian trôi qua vô ích mà liền bắt đầu dạy bọn hắn những tri thức về linh dịch và đan dược bình thường.
Hai lão đã không dạy thì thôi, hễ dạy là phải dại cho nên thân, nếu không người ta sẽ nhìn vào những người này mà đánh giá các lão, điều này thì hai lão không thích một chút nào.
Mà những người này cũng tạm được xem như là đệ tử của hai lão rồi, tuy không phải chính thức nhưng hai lão vẫn giảng dạy rất nhiệt tình, không ngừng truyền thụ lại những kinh nghiệm luyện đan của mình cho chúng.
Bọn người phía dưới thì học tập một cách nghiêm túc, bảy người ai cũng cầm theo một xốc giấy ghi ghi vẽ vẽ những thứ mà các lão nhấn mạnh là cần phải nhớ rõ.
Mà chuyện làm các lão ngạc nhiên chính là bọn họ học tập rất nhanh chóng, chỉ mới võn vẹn có năm ngày mà bọn họ hầu như đã ghi nhớ hầu hết những gì các lão đã dạy.
Hơn hết, chính là cách dạy của hai lão, bọn họ không quan trọng những thứ rườm rà mà chỉ trú trọng xoáy sâu vào cốt lõi của linh dịch là như thế nào.
Cho nên đến ngày thứ sáu, Vu Lão và Huyền lão cũng bắt đầu để cho bọn họ tập luyện luyện chế ra linh dịch, bất quá hai người có thiên phú tốt mà bền lòng chưa đủ kia, các lão cố ý để cho bọn hắn ăn không ngồi chờ, để cho bọn hắn ở một bên nhìn xem năm người kia luyện chế, nhưng không cho bọn hắn động thủ.
Cho đến ngày thứ mười, mới cho bọn hắn gia nhập.
Hai mươi ngày sau, trong bảy người này rốt cục cũng đã có một người thành công luyện chế ra linh dịch chữa thương, tuy độ tinh khiết khá thấp, nhưng cuối cùng là thành công rồi! Tin tức này truyền ra, toàn bộ Ẩn Thế mạo hiểm đoàn đều phấn chấn!
Điều này đại biểu mạo hiểm đoàn của bọn họ từ nay về sau sắp có Luyện Đan Sư rồi! Cho dù là mấy mạo hiểm đoàn lớn trong Việt Triều cũng chưa chắc đã có!
Mà người thứ nhất thành công luyện chế ra linh dịch, không ngoài dự đoán của hai lão, là một trong hai người có thiên phú tốt, dù sao đan dược yêu cầu đối với thiên phú vẫn là thập phần cao, cho nên cũng cần thêm thời gian.
Bất quá hai lão tin tưởng có mình dạy bảo, những người còn lại cũng nhất định có thể trở thành một gã Luyện Đan Sư, mà có thể trở thành cấp độ Luyện Đan Sư nào vậy thì phải xem tạo hóa về sau của bọn hắn nữa.
Tuy trong bảy người đã nắm giữ được cách khống hỏa nhưng mà xem ra vẫn còn chưa tốt lắm, nhưng hai lão vẫn không có hối thúc vì chuyện này không thể gấp được, dù sao thì trong luyện đan mà dục tốc thì sẽ bất đạt.
Hai lão dành ra hai ngày để thống kê những đan phương của linh dịch, sau đó viết hết chúng ra một quyển sách nhỏ, chú thích đủ thứ trong đó, sau đó giao lại cho bọn họ học tập.
Trong một tháng này, biểu hiện của những tên này làm các lão rất hài lòng, nhất là tính ham học của chúng, hai lão cũng thầm nghĩ là vì bọn họ sống khổ cực cho nên khi nắm bắt được cơ hội thì sẽ cố gắn hơn người bình thường rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.