Chương 345: Lấy Bạo Chế Bạo
Ngạo Thiên, Mộng Nhập Thiên Cơ
11/08/2019
Tiếng kêu thảm thiết biến mất, trong đêm khuya phát ra dày đặc khí tức sương
hàn âm u làm người ta sợ hãi, mà càng làm người ta sợ hãi hơn chính là
trong sơn cốc đang trình diễn thảm kịch.
Ba tên Huyết Ma mặc hắc y lộ ra răng nanh dính đầy máu tươi ở khóe miệng, đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm trước người con mồi, bộ dáng bọn họ dọa người vô cùng, cứ như là ác ma đi ra từ địa ngục.
Trên mặt đất xuất hiện hai xác thiếu niên, nhưng cái chết thê thảm vô cùng, hai mắt trợn trắng chết không nhắm mắt, ở cổ mỗi người điều bị cắn thành hai cái lỗ nhỏ, vết máu loang lỗ khắp nơi, nhưng không có máu tươi chảy ra, bởi vì máu tươi đã bị Huyết Ma hút hết.
- Khặc khặc, mùi vị máu người thật là ngon, còn ngon hơn đám yêu thú kia rất nhiều.
Một tên Huyết Ma phát ra tiếng cười quái dị, thanh âm khàn khàn khó nghe đến tê cả da đầu, hắn duỗi ra đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm hai cái nanh bên khóe miệng, để cho người ta kìm lòng không được sinh ra cảm giác hoảng sợ.
Đứng đối diện ba tên Huyết Ma có bốn người, ba nam một nữ, đều là người trẻ tuổi.
Trong đó một cái là Bạo Khí Cảnh sơ kỳ, hai cái khác là Ngưng Khí Cảnh tầng tám, ngoài ra còn một thiếu nữ mặc lam y, thoáng nhìn chỉ chừng mười bốn mười lăm tuổi, sắc mặt hoảng sợ tái nhợt, toàn thân run rẩy.
- Cạc cạc, ba tên nam nhân này chúng ta mỗi người một cái, còn thiếu nữ kia mang đi cho thủ lĩnh huyết tế.
Một tên Huyết Ma khác cười lớn khằng khặc khi thấy mỹ vị trước mặt mình.
- Xong...xong thật rồi!
Đối mặt ba tên Huyết Ma này bọn họ đã bị dọa sợ phát khiếp, ba tên Huyết Ma này đã đạt tới Hóa Khí Cảnh đỉnh phong, lại còn thêm thủ đoạn độc ác, bọn họ căn bản không đối phó được.
Ba tên Huyết Ma khuôn mặt lạnh lẽo cười khằng khặc, con mắt màu đỏ không ngừng phát ra huyết quang, từng bước một hướng tới trước mặt con mồi lấn tới.
Bọn họ không ngừng đưa đầu lưỡi liếm láp răng nanh hai bên khóe miệng, cảm nhận được sự hoảng sợ của bốn người trước mắt, ba tên Huyết Ma ý cười càng thêm nồng đậm.
Ba tên Huyết Ma tựa hồ không định giết chết con mồi nhanh như vậy, bọn họ thích để con mồi nếm thử sự hoảng sợ đến tuột cùng sau đó mới hút máu, như thế khoái cảm lại càng tốt, hơn nữa mùi vị máu tươi lại càng thêm ngon.
- Huyết Ma cực kỳ tàn ác, tàn hại hết người dân chúng ta trong thành, hiện tại không còn đường lui, chúng ta liều mạng cùng bọn chúng!
Thiếu niên nam nhân trẻ tuổi Bạo Khí Cảnh sơ kỳ, trong mắt lộ ra một tia lệ khí, đó là bản năng cầu sinh của con người khi bị dồn đến đường cùng, cho dù biết hẳn phải chết không thể nghi ngờ nhưng cũng sẽ không buông tha một tia hi vọng sống sót.
- Khặc khặc. . .
Ba tên Huyết Ma cười âm hiểm liên tục, bọn hắn mở ra miệng rộng, răng nanh hơn người chuẩn bị động thủ, đột nhiên hai đạo quang mang màu vàng từ trên trời giáng xuống.
Phốc xuy phốc xuy!
Chỉ nghe hai tiếng phốc phốc, đầu hai tên Huyết Ma máu văng tung tóe, trực tiếp bị kim quang chém thành hai khúc, bốn mảnh thi thể máu thịt be bét phù phù ngã trên mặt đất, còn đang nhúc nhích không ngừng.
- A!
Thiếu nữ kia hiển nhiên chưa từng gặp qua tràng diện máu tanh như thế, liền hoảng sợ kinh hô một tiếng ngồi bệt dưới đất, toàn thân đều đang run rẩy.
Trước đó cảnh Huyết Ma dùng răng nanh cắn chết đồng bạn đã để nàng nhiều lần sắp sụp đổ ý chí, bây giờ lại thấy Huyết Ma đột nhiên bị chém thành hai khúc, nội tạng tản mát ra mùi hôi tanh làm tâm lý thiếu nữ sụp đổ tại chỗ.
- Hút máu không có lợi cho sức khỏe đâu!
Ba thiếu niên trẻ tuổi kia sắc mặt cũng đã tái nhợt, cố nén lại nôn mửa. Nhưng khi nghe tiếng nói âm trầm cộng thêm hai đạo quang ảnh từ trên trời giáng xuống kia thì bọn hắn vô cùng vui mừng, ví biết đã có người ra tay tương trợ.
- Người nào?
Tên Huyết Ma còn lại sắc mặt đã kinh biến, đứng tại chỗ hô lớn một tiếng, hắn bỗng ngẩng đầu liền thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, trong chớp mắt hạ xuống trước mặt hắn.
Huyết Ma tuy hung tàn, đánh mất nhân tính, nhưng lại không phải người ngu, bọn họ giống như yêu thú, đều có linh trí. Huống chi trước khi trở thành Huyết Ma bọn họ cũng từng là nhân loại.
Trước mắt Huyết Ma là một thiếu niên ăn mặc bạch bào, hắn có thể cảm nhận được khí tức tản mát ra từ thiếu niên này không phải dạng vừa mà là cường đại vô cùng. Ngoài ra còn một ít uy áp của Long tộc làm hắn khó thở vô cùng.
- Người không ra người ma không ra ma, đúng là thất bại của tạo hóa!
Trần Vũ từ tốn nói, trong ngôn ngữ tràn ngập kinh thường, bộ dáng này so với đám yêu ma trong Ma Vực còn xấu hơn nhiều lần.
- Ngươi, ngươi là ai?
Huyết Ma thanh âm có chút run rẩy, hung tính trước mặt Trần Vũ đã thu liễm hoàn toàn, một chút cũng không hiển lộ ra.
- Người thâu mạng các ngươi!
Trần Vũ cười lạnh, ánh mắt khẽ nhìn sang hai người trung niên đã bị hút khô thì lắc đầu nhẹ, như vậy cũng không còn cách nào cứu sống được nữa, chỉ có thể chờ đi đầu thai mà thôi.
- Thấy ngươi rất thích hành hung nhân loại, bình thời ta cũng rất thích trò này! Hay là chúng ta chơi đùa một chút cho khây khỏa đi!
Huyết Ma kia không nói lời nào liền quay đầu bỏ chạy, Trần Vũ chỉ cười lạnh rồi dậm chân xuống đất, vô số dây leo từ mặt đất trồi lên đuổi theo bám chặt lấy Huyết Ma lại, gã Huyết Ma không ngừng la lớn cào cấu vào nền đất để không bị mấy sợi dây leo lôi đi.
- Ta sẽ không giết ngươi đâu! Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hung tàn!
Con mắt lạnh lẽo của Trần Vũ nhìn thẳng vào hai mắt Huyết Ma, để cho hắn sợ hãi không thôi.
Vừa dứt lời, Trần Vũ dẫm chân xuống đầu Huyết Ma làm đầu hắn lún xuống đất tạo thành một cái hố nhỏ.
Xoẹt xoẹt a...
Nương theo sơn cốc chính là tiếng kêu thảm của Huyết Ma kia, Trần Vũ dùng Kiếm Chỉ Thuật bắn nát một tay của Huyết Ma, xương trắng cũng lộ ra ngoài, máu tươi chảy như suối phun, sắc thái tàn nhẫn vô cùng.
Trần Vũ mắt lộ ra hung quang, lại là xoẹt xoẹt một tiếng, bắn nát một cánh tay khác, Huyết Ma gào thét liên tục, không ngừng phản kháng, nhưng đối với Trần Vũ thật sự là yếu ớt đáng thương.
Xoẹt!
Trần Vũ đánh ra một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén, lưu tại lồng ngực Huyết Ma hai đường thật dài, toàn bộ lồng ngực đều muốn bị phá vỡ, da thịt bên ngoài đều rơi ra, dọa người vô cùng.
Xoẹt xoẹt...
Trong nháy mắt, cả thân thể Huyết Ma đều máu thịt be bét, không còn có nửa điểm hoàn chỉnh.
- Ta thấy ngươi dùng răng nanh này hút máu người rất giỏi, hay là để ta thử đập nó ra xem có gì tốt hơn không?
Trần Vũ nghiến răng, tay bún ra một đạo kim mang, kim quang liền phá nát hai cái răng nanh, máu tươi giống như bọt biển từ trong miệng Huyết Ma không ngừng phun ra, Huyết Ma kêu rên thảm thiết bao phủ cả sơn cốc.
Ba tên Huyết Ma mặc hắc y lộ ra răng nanh dính đầy máu tươi ở khóe miệng, đôi mắt đỏ nhìn chằm chằm trước người con mồi, bộ dáng bọn họ dọa người vô cùng, cứ như là ác ma đi ra từ địa ngục.
Trên mặt đất xuất hiện hai xác thiếu niên, nhưng cái chết thê thảm vô cùng, hai mắt trợn trắng chết không nhắm mắt, ở cổ mỗi người điều bị cắn thành hai cái lỗ nhỏ, vết máu loang lỗ khắp nơi, nhưng không có máu tươi chảy ra, bởi vì máu tươi đã bị Huyết Ma hút hết.
- Khặc khặc, mùi vị máu người thật là ngon, còn ngon hơn đám yêu thú kia rất nhiều.
Một tên Huyết Ma phát ra tiếng cười quái dị, thanh âm khàn khàn khó nghe đến tê cả da đầu, hắn duỗi ra đầu lưỡi đỏ tươi liếm liếm hai cái nanh bên khóe miệng, để cho người ta kìm lòng không được sinh ra cảm giác hoảng sợ.
Đứng đối diện ba tên Huyết Ma có bốn người, ba nam một nữ, đều là người trẻ tuổi.
Trong đó một cái là Bạo Khí Cảnh sơ kỳ, hai cái khác là Ngưng Khí Cảnh tầng tám, ngoài ra còn một thiếu nữ mặc lam y, thoáng nhìn chỉ chừng mười bốn mười lăm tuổi, sắc mặt hoảng sợ tái nhợt, toàn thân run rẩy.
- Cạc cạc, ba tên nam nhân này chúng ta mỗi người một cái, còn thiếu nữ kia mang đi cho thủ lĩnh huyết tế.
Một tên Huyết Ma khác cười lớn khằng khặc khi thấy mỹ vị trước mặt mình.
- Xong...xong thật rồi!
Đối mặt ba tên Huyết Ma này bọn họ đã bị dọa sợ phát khiếp, ba tên Huyết Ma này đã đạt tới Hóa Khí Cảnh đỉnh phong, lại còn thêm thủ đoạn độc ác, bọn họ căn bản không đối phó được.
Ba tên Huyết Ma khuôn mặt lạnh lẽo cười khằng khặc, con mắt màu đỏ không ngừng phát ra huyết quang, từng bước một hướng tới trước mặt con mồi lấn tới.
Bọn họ không ngừng đưa đầu lưỡi liếm láp răng nanh hai bên khóe miệng, cảm nhận được sự hoảng sợ của bốn người trước mắt, ba tên Huyết Ma ý cười càng thêm nồng đậm.
Ba tên Huyết Ma tựa hồ không định giết chết con mồi nhanh như vậy, bọn họ thích để con mồi nếm thử sự hoảng sợ đến tuột cùng sau đó mới hút máu, như thế khoái cảm lại càng tốt, hơn nữa mùi vị máu tươi lại càng thêm ngon.
- Huyết Ma cực kỳ tàn ác, tàn hại hết người dân chúng ta trong thành, hiện tại không còn đường lui, chúng ta liều mạng cùng bọn chúng!
Thiếu niên nam nhân trẻ tuổi Bạo Khí Cảnh sơ kỳ, trong mắt lộ ra một tia lệ khí, đó là bản năng cầu sinh của con người khi bị dồn đến đường cùng, cho dù biết hẳn phải chết không thể nghi ngờ nhưng cũng sẽ không buông tha một tia hi vọng sống sót.
- Khặc khặc. . .
Ba tên Huyết Ma cười âm hiểm liên tục, bọn hắn mở ra miệng rộng, răng nanh hơn người chuẩn bị động thủ, đột nhiên hai đạo quang mang màu vàng từ trên trời giáng xuống.
Phốc xuy phốc xuy!
Chỉ nghe hai tiếng phốc phốc, đầu hai tên Huyết Ma máu văng tung tóe, trực tiếp bị kim quang chém thành hai khúc, bốn mảnh thi thể máu thịt be bét phù phù ngã trên mặt đất, còn đang nhúc nhích không ngừng.
- A!
Thiếu nữ kia hiển nhiên chưa từng gặp qua tràng diện máu tanh như thế, liền hoảng sợ kinh hô một tiếng ngồi bệt dưới đất, toàn thân đều đang run rẩy.
Trước đó cảnh Huyết Ma dùng răng nanh cắn chết đồng bạn đã để nàng nhiều lần sắp sụp đổ ý chí, bây giờ lại thấy Huyết Ma đột nhiên bị chém thành hai khúc, nội tạng tản mát ra mùi hôi tanh làm tâm lý thiếu nữ sụp đổ tại chỗ.
- Hút máu không có lợi cho sức khỏe đâu!
Ba thiếu niên trẻ tuổi kia sắc mặt cũng đã tái nhợt, cố nén lại nôn mửa. Nhưng khi nghe tiếng nói âm trầm cộng thêm hai đạo quang ảnh từ trên trời giáng xuống kia thì bọn hắn vô cùng vui mừng, ví biết đã có người ra tay tương trợ.
- Người nào?
Tên Huyết Ma còn lại sắc mặt đã kinh biến, đứng tại chỗ hô lớn một tiếng, hắn bỗng ngẩng đầu liền thấy một bóng người từ trên trời giáng xuống, trong chớp mắt hạ xuống trước mặt hắn.
Huyết Ma tuy hung tàn, đánh mất nhân tính, nhưng lại không phải người ngu, bọn họ giống như yêu thú, đều có linh trí. Huống chi trước khi trở thành Huyết Ma bọn họ cũng từng là nhân loại.
Trước mắt Huyết Ma là một thiếu niên ăn mặc bạch bào, hắn có thể cảm nhận được khí tức tản mát ra từ thiếu niên này không phải dạng vừa mà là cường đại vô cùng. Ngoài ra còn một ít uy áp của Long tộc làm hắn khó thở vô cùng.
- Người không ra người ma không ra ma, đúng là thất bại của tạo hóa!
Trần Vũ từ tốn nói, trong ngôn ngữ tràn ngập kinh thường, bộ dáng này so với đám yêu ma trong Ma Vực còn xấu hơn nhiều lần.
- Ngươi, ngươi là ai?
Huyết Ma thanh âm có chút run rẩy, hung tính trước mặt Trần Vũ đã thu liễm hoàn toàn, một chút cũng không hiển lộ ra.
- Người thâu mạng các ngươi!
Trần Vũ cười lạnh, ánh mắt khẽ nhìn sang hai người trung niên đã bị hút khô thì lắc đầu nhẹ, như vậy cũng không còn cách nào cứu sống được nữa, chỉ có thể chờ đi đầu thai mà thôi.
- Thấy ngươi rất thích hành hung nhân loại, bình thời ta cũng rất thích trò này! Hay là chúng ta chơi đùa một chút cho khây khỏa đi!
Huyết Ma kia không nói lời nào liền quay đầu bỏ chạy, Trần Vũ chỉ cười lạnh rồi dậm chân xuống đất, vô số dây leo từ mặt đất trồi lên đuổi theo bám chặt lấy Huyết Ma lại, gã Huyết Ma không ngừng la lớn cào cấu vào nền đất để không bị mấy sợi dây leo lôi đi.
- Ta sẽ không giết ngươi đâu! Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hung tàn!
Con mắt lạnh lẽo của Trần Vũ nhìn thẳng vào hai mắt Huyết Ma, để cho hắn sợ hãi không thôi.
Vừa dứt lời, Trần Vũ dẫm chân xuống đầu Huyết Ma làm đầu hắn lún xuống đất tạo thành một cái hố nhỏ.
Xoẹt xoẹt a...
Nương theo sơn cốc chính là tiếng kêu thảm của Huyết Ma kia, Trần Vũ dùng Kiếm Chỉ Thuật bắn nát một tay của Huyết Ma, xương trắng cũng lộ ra ngoài, máu tươi chảy như suối phun, sắc thái tàn nhẫn vô cùng.
Trần Vũ mắt lộ ra hung quang, lại là xoẹt xoẹt một tiếng, bắn nát một cánh tay khác, Huyết Ma gào thét liên tục, không ngừng phản kháng, nhưng đối với Trần Vũ thật sự là yếu ớt đáng thương.
Xoẹt!
Trần Vũ đánh ra một đạo kiếm khí vô cùng sắc bén, lưu tại lồng ngực Huyết Ma hai đường thật dài, toàn bộ lồng ngực đều muốn bị phá vỡ, da thịt bên ngoài đều rơi ra, dọa người vô cùng.
Xoẹt xoẹt...
Trong nháy mắt, cả thân thể Huyết Ma đều máu thịt be bét, không còn có nửa điểm hoàn chỉnh.
- Ta thấy ngươi dùng răng nanh này hút máu người rất giỏi, hay là để ta thử đập nó ra xem có gì tốt hơn không?
Trần Vũ nghiến răng, tay bún ra một đạo kim mang, kim quang liền phá nát hai cái răng nanh, máu tươi giống như bọt biển từ trong miệng Huyết Ma không ngừng phun ra, Huyết Ma kêu rên thảm thiết bao phủ cả sơn cốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.