Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc!
Chương 49: Bí mật động trời
Yên Đan (Amber)
05/09/2022
Suốt cả buổi sáng làm việc, Giai Nghị không thể nào tập trung được khi
Huân phu nhân liên tục gọi điện làm phiền anh. Vì đang trong giờ làm nên anh không thể khóa máy, lỡ như đối tác gọi đến lại không thể nghe được.
- Chút nữa đến giờ nghỉ trưa anh sẽ đưa em về nhà anh nghỉ ngơi, có lẽ anh phải đến bệnh viện một lát.
Cô đang ngồi làm việc, chợt thấy anh bước đến bên cạnh, giọng nói nhỏ nhẹ của Giai Nghị vang lên cận kề bên tai cô.
- Hay để em đi cùng anh. Anh phải đưa về nhà sẽ hơi bất tiện.
Anh ngồi xuống cạnh cô, Giai Nghị biết rõ Huân phu nhân đang có mặt ở bệnh viện, bà ấy lại không thích Lam Yên, để cô đi cùng e rằng khi gặp cô bà ấy lại nói những lời không hay. Ngoài ra lần này anh đến là vì để xem tình hình của Nhậm Ninh Vân, nếu cô ta nhìn thấy cô đi cùng anh thì càng không nên. Tốt nhất là để Lam Yên tránh xa những người có thể khiến cô tổn thương. Vợ của anh, Giai Nghị tuyệt đối thương yêu hết mực, không muốn cô bị bất kỳ ai chà đạp hay ức hiếp.1
- Em ở nhà nghỉ ngơi đi, anh đi một lát sẽ về ngay. Ở bệnh viện ngột ngạt nên cũng hạn chế ra vào.
Lam Yên gật đầu, chồng nói phải thì cô nghe theo thôi. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, Giai Nghị nghĩ rằng trong thời gian tới sẽ nhanh chóng tiến đến hôn nhau để cả hai danh chính ngôn thuận ở bên nhau, tránh việc mối quan hệ bị ảnh hưởng bởi những tác nhân không đáng có.1
- ------------------------------
Vừa lúc Huân phu nhân mở cửa phòng bệnh bước ra ngoài thì thấy anh đang đi vào. Bà ấy vui mừng như mở cờ trong bụng, vội vã cất lời:
- Cuối cùng con cũng chịu vào thăm Ninh Vân rồi. Con bé cứ nhắc con suốt. Ninh Vân không chịu ăn uống, lúc nãy mẹ đã cố gắng thuyết phục nên con bé mới ăn được ít cháo.
Anh im lặng không nói gì cả, chỉ sợ cất lời bà ấy lại thuận miệng nhắc về chuyện hôn sự thì lại thêm đau đầu. Ba mẹ của Nhậm Ninh Vân vừa lúc đi mua thêm ít đồ trở lại, nhìn thấy anh, Nhậm phu nhân liền cất lời cọc cằn:
- Cậu chịu đến rồi sao? Con gái của tôi vì cậu mà tự tử, ấy vậy mà đến bây giờ mới thấy mặt cậu, cậu thật là...1
Anh nghiêm mặt, ánh mắt sắc lạnh, giọng nói trầm xuống khiến Nhậm phu nhân phút chốc phải dè dặt:
- Tôi chưa từng hứa hẹn bất kỳ điều gì với con gái bác. Ngay từ đầu tôi cũng không chấp nhận hôn ước này. Vậy nên mong bác cẩn trọng lời nói.1
Xưa nay anh không hề thân thiết với vợ chồng Nhậm phu nhân như cách Nhậm Ninh Vân gần gũi với mẹ anh, vậy nên Giai Nghị không có lý do gì để nhân nhượng. Anh rất ghét bị áp đặt, càng ghét những ai được nước liền đổ lỗi. Cũng có chút cảm thông vì Nhậm phu nhân thương con nên có lẽ hơi mất bình tĩnh, nhưng anh muốn bà ấy hiểu rõ, anh đến đây thăm Ninh Vân vì chút nghĩa anh em quen biết nhau từ nhỏ chứ không phải với tư cách hôn phu của cô ta. Việc nào ra việc đấy, rạch ròi ngay từ đầu để nhà họ Nhậm đừng tưởng bở anh là con rể tương lai mà mang ra mạt xác. Xin ủng hộ chúng
- Chút nữa đến giờ nghỉ trưa anh sẽ đưa em về nhà anh nghỉ ngơi, có lẽ anh phải đến bệnh viện một lát.
Cô đang ngồi làm việc, chợt thấy anh bước đến bên cạnh, giọng nói nhỏ nhẹ của Giai Nghị vang lên cận kề bên tai cô.
- Hay để em đi cùng anh. Anh phải đưa về nhà sẽ hơi bất tiện.
Anh ngồi xuống cạnh cô, Giai Nghị biết rõ Huân phu nhân đang có mặt ở bệnh viện, bà ấy lại không thích Lam Yên, để cô đi cùng e rằng khi gặp cô bà ấy lại nói những lời không hay. Ngoài ra lần này anh đến là vì để xem tình hình của Nhậm Ninh Vân, nếu cô ta nhìn thấy cô đi cùng anh thì càng không nên. Tốt nhất là để Lam Yên tránh xa những người có thể khiến cô tổn thương. Vợ của anh, Giai Nghị tuyệt đối thương yêu hết mực, không muốn cô bị bất kỳ ai chà đạp hay ức hiếp.1
- Em ở nhà nghỉ ngơi đi, anh đi một lát sẽ về ngay. Ở bệnh viện ngột ngạt nên cũng hạn chế ra vào.
Lam Yên gật đầu, chồng nói phải thì cô nghe theo thôi. Anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, Giai Nghị nghĩ rằng trong thời gian tới sẽ nhanh chóng tiến đến hôn nhau để cả hai danh chính ngôn thuận ở bên nhau, tránh việc mối quan hệ bị ảnh hưởng bởi những tác nhân không đáng có.1
- ------------------------------
Vừa lúc Huân phu nhân mở cửa phòng bệnh bước ra ngoài thì thấy anh đang đi vào. Bà ấy vui mừng như mở cờ trong bụng, vội vã cất lời:
- Cuối cùng con cũng chịu vào thăm Ninh Vân rồi. Con bé cứ nhắc con suốt. Ninh Vân không chịu ăn uống, lúc nãy mẹ đã cố gắng thuyết phục nên con bé mới ăn được ít cháo.
Anh im lặng không nói gì cả, chỉ sợ cất lời bà ấy lại thuận miệng nhắc về chuyện hôn sự thì lại thêm đau đầu. Ba mẹ của Nhậm Ninh Vân vừa lúc đi mua thêm ít đồ trở lại, nhìn thấy anh, Nhậm phu nhân liền cất lời cọc cằn:
- Cậu chịu đến rồi sao? Con gái của tôi vì cậu mà tự tử, ấy vậy mà đến bây giờ mới thấy mặt cậu, cậu thật là...1
Anh nghiêm mặt, ánh mắt sắc lạnh, giọng nói trầm xuống khiến Nhậm phu nhân phút chốc phải dè dặt:
- Tôi chưa từng hứa hẹn bất kỳ điều gì với con gái bác. Ngay từ đầu tôi cũng không chấp nhận hôn ước này. Vậy nên mong bác cẩn trọng lời nói.1
Xưa nay anh không hề thân thiết với vợ chồng Nhậm phu nhân như cách Nhậm Ninh Vân gần gũi với mẹ anh, vậy nên Giai Nghị không có lý do gì để nhân nhượng. Anh rất ghét bị áp đặt, càng ghét những ai được nước liền đổ lỗi. Cũng có chút cảm thông vì Nhậm phu nhân thương con nên có lẽ hơi mất bình tĩnh, nhưng anh muốn bà ấy hiểu rõ, anh đến đây thăm Ninh Vân vì chút nghĩa anh em quen biết nhau từ nhỏ chứ không phải với tư cách hôn phu của cô ta. Việc nào ra việc đấy, rạch ròi ngay từ đầu để nhà họ Nhậm đừng tưởng bở anh là con rể tương lai mà mang ra mạt xác. Xin ủng hộ chúng
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.