Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc!
Chương 61: Ngoại truyện: Trúng số
Yên Đan (Amber)
14/01/2023
Lễ cưới cưới hoành tráng của cả hai diễn ra tại một nhà hàng sang trọng
bậc nhất trong thành phố. Tiểu Ngôn đã không phải thắc mắc vì sao trong
ngày cưới của ba mẹ lại chẳng có ảnh của con.
Hôm nay Lam Yên thức sớm làm cơm nắm để mang theo đến công ty, giờ ăn trưa sẽ cùng chồng thưởng thức.
- Em đang làm cơm sao? Hôm nay em dậy sớm quá, không ngủ với anh thêm một lát.
Anh nhẹ nhàng bước đến ôm lấy cô từ phía sau, còn dịu dàng đặt cằm lên vai vợ khiến cô có chút giật mình. Cô quay người lại rồi vòng tay qua cổ anh, hai ánh mắt nhìn nhau say đắm.
- Em muốn làm cơm mang đến công ty. Con vẫn đang ngủ hả anh?
Đôi vợ chồng thắm thiết mọi lúc mọi nơi khiến ai trông thấy cũng phải ganh tị.
- Tiểu Ngôn vẫn đang ngủ, hay là chúng ta tranh thủ một chút nhỉ?
Cô đưa tay đánh nhẹ vào ngực anh, hai má phút chốc ửng đỏ:
- Anh hư quá, em đang nấu ăn mà.
Bỗng giọng nói ngây ngô vang lên văng vẳng khiến hai vợ chồng có chút giật mình:
- Ba mẹ ơi con dậy rồi.
Cậu nhóc bước vào bếp, thấy cô và anh đang đứng cạnh nhau thì đôi mắt liền sáng rỡ:
- Mới sáng sớm mà ba với mẹ đã dính lấy nhau rồi, bỏ con trong phòng một mình.
Hai vợ chồng cô nhìn nhau rồi nở nụ cười, anh bước đến bế Tiểu ngôn bé nhỏ lên tai rồi ngắt nhẹ vào mũi cậu nhóc:
- Ba chỉ xem mẹ nấu ăn thôi. Mặt vẫn còn say ngủ đây này, để ba đưa đi rửa mặt.
Cô chỉ biết mỉm cười lắc đầu với hai ba con của anh, bây giờ cậu nhóc rất thích bám lấy Giai Nghị, cả hai tâm sự đủ chuyện. Mà cũng đúng thôi, Tiểu Ngôn giống hệt anh, ra đường không cần giới thiệu là cha con ruột vì ai nhìn vào mà chẳng biết, y như một khuôn đúc ra.
- --------------------------------
Dạo gần đây cô liên tục hay cảm thấy mệt mỏi và thường xuyên buồn ngủ nhưng chẳng mảy may nghi ngờ gì. Cho đến ngày hôm qua, cô đã đi mua que thử thai sau khi bị buồn nôn do ngửi thấy mùi của món ăn mình yêu thích.
- Hai vạch, hai vạch thật rồi.
Cô mừng rỡ chạy ra khỏi toilet, lúc này anh vẫn chưa về, ở nhà chỉ có cô và Tiểu Ngôn. Cậu bé thấy vẻ mặt hớn hở của cô thì liền sốt sắng cất lời:
- Mẹ à, mẹ trúng số sao?
Cô liền véo nhẹ má con trai bé nhỏ:
- Còn hơn cả trúng số nữa, đợi ba con về mẹ sẽ nói luôn một thể.
Nhóc nhỏ đưa tay lên gãi đầu, chẳng rõ là chuyện gì mà cô lại vui còn hơn là bắt được vàng.
Trong giờ cơm, cô không giấu được sự vui mừng nên cứ cười tủm tỉm, anh nhận thấy sự vui vẻ khác lạ của cô thì trong lòng không khỏi thắc mắc:
- Em có chuyện gì vui sao?
Tiểu Ngôn lanh miệng liền nói:
- Hình như mẹ trúng số đấy ba. Từ chiều đến giờ trong mẹ tươi tắn lắm.
Anh ngây ngô nào biết gì nên cứ tin lời con trai vừa nói.
- Em trúng số thật sao? Trúng bao nhiêu?
Lam Yên thật bó tay với hai ba con này, kẻ tung người hứng quá điệu nghệ. Thôi thì cô cũng thuận theo để khiến hai ba con được phen bất ngờ.
- Đúng vậy em trúng số rồi.
Đến lúc này anh vẫn chưa phát hiện ra sự thật, còn Tiểu Ngôn thì ngây thơ reo lên:
- Wow, vậy là mẹ trúng số thật, thế mà lúc chiều mẹ giấu con.
Cô mỉm cười rồi xoa đầu con trai:
- Trúng số này không giống như trúng số bình thường đâu con à.
Anh bắt đầu cảm thấy có chút lấn cấn nhưng vẫn chưa nghĩ ra rốt cuộc không ổn ở điểm nào.
- Mẹ ơi vậy chừng nào chúng ta đi lãng tiền vậy?
Quả thật trẻ nhỏ thơ ngây như tờ giấy trắng, cô nhỏ nhẹ đáp lời:
- Khoảng chín tháng mười ngày nữa.
Tiểu Ngôn nghe xong câu trả lời thì lại càng thêm hoang mang, nhóc nhỏ ngớ người ra, nhưng anh thì đã hiểu rõ vấn đề.
- Ý của em là...
Cô mỉm cười híp cả mắt rồi nói nhỏ vào tai anh:
- Em có thai rồi.
Anh bất ngờ đến mức buông cả đôi đũa đang cầm trên tay, chỉ cần nghĩ đến chuyện gia đình nhỏ của mình sắp chào đón thêm thành viên mới thì trong lòng liền háo hức, nôn nao.
- Em nói thật sao? Em biết từ khi nào?
Tiểu Ngôn chẳng biết mẹ đã nói gì với ba mà cả hai lại tỏ ra vui mừng rồi cứ úp úp mở mở thật khó hiểu.
- Dĩ nhiên là thật rồi, em chỉ vừa biết chiều nay thôi. Em đã thử và thấy...hai vạch.
Anh không kiềm nén thêm được trước niềm vui lớn mà hôn lên má vợ, nhóc nhỏ ngồi cạnh chau mày khi thấy ba và mẹ quá tình cảm. Giai Nghị nhìn con trai rồi thốt lên:
- Tiểu Ngôn à, con sắp có em rồi đấy.
Lúc này vẻ mặt của cậu bé có chút ngớ ngẩn vì vẫn chưa hiểu rõ được sự việc, khi nãy ba mẹ còn bảo là trúng số nhưng bây giờ lại nói rằng cậu sắp có em. Tuy nhiên với sự thông minh nhạy bén, bé con nhanh chóng hiểu ra vấn đề rồi mỉm cười mừng rỡ:
- Thật sao? Vậy là con sắp được làm anh rồi.
Giai Nghị vui đến mức lao đến bế Tiểu Ngôn lên tay rồi xoay tận mấy vòng. Hai ba con hạnh phúc mà cười phá lên khiến bầu không khí trong nhà phút chốc trở nên nhộn nhịp hơn hẳn. Trong thời gian tới, tổ ấm của cả hai sẽ lại đón thêm một thành viên mới niềm vui nhân đôi, hạnh phúc lại càng thêm trọn vẹn.
Hôm nay Lam Yên thức sớm làm cơm nắm để mang theo đến công ty, giờ ăn trưa sẽ cùng chồng thưởng thức.
- Em đang làm cơm sao? Hôm nay em dậy sớm quá, không ngủ với anh thêm một lát.
Anh nhẹ nhàng bước đến ôm lấy cô từ phía sau, còn dịu dàng đặt cằm lên vai vợ khiến cô có chút giật mình. Cô quay người lại rồi vòng tay qua cổ anh, hai ánh mắt nhìn nhau say đắm.
- Em muốn làm cơm mang đến công ty. Con vẫn đang ngủ hả anh?
Đôi vợ chồng thắm thiết mọi lúc mọi nơi khiến ai trông thấy cũng phải ganh tị.
- Tiểu Ngôn vẫn đang ngủ, hay là chúng ta tranh thủ một chút nhỉ?
Cô đưa tay đánh nhẹ vào ngực anh, hai má phút chốc ửng đỏ:
- Anh hư quá, em đang nấu ăn mà.
Bỗng giọng nói ngây ngô vang lên văng vẳng khiến hai vợ chồng có chút giật mình:
- Ba mẹ ơi con dậy rồi.
Cậu nhóc bước vào bếp, thấy cô và anh đang đứng cạnh nhau thì đôi mắt liền sáng rỡ:
- Mới sáng sớm mà ba với mẹ đã dính lấy nhau rồi, bỏ con trong phòng một mình.
Hai vợ chồng cô nhìn nhau rồi nở nụ cười, anh bước đến bế Tiểu ngôn bé nhỏ lên tai rồi ngắt nhẹ vào mũi cậu nhóc:
- Ba chỉ xem mẹ nấu ăn thôi. Mặt vẫn còn say ngủ đây này, để ba đưa đi rửa mặt.
Cô chỉ biết mỉm cười lắc đầu với hai ba con của anh, bây giờ cậu nhóc rất thích bám lấy Giai Nghị, cả hai tâm sự đủ chuyện. Mà cũng đúng thôi, Tiểu Ngôn giống hệt anh, ra đường không cần giới thiệu là cha con ruột vì ai nhìn vào mà chẳng biết, y như một khuôn đúc ra.
- --------------------------------
Dạo gần đây cô liên tục hay cảm thấy mệt mỏi và thường xuyên buồn ngủ nhưng chẳng mảy may nghi ngờ gì. Cho đến ngày hôm qua, cô đã đi mua que thử thai sau khi bị buồn nôn do ngửi thấy mùi của món ăn mình yêu thích.
- Hai vạch, hai vạch thật rồi.
Cô mừng rỡ chạy ra khỏi toilet, lúc này anh vẫn chưa về, ở nhà chỉ có cô và Tiểu Ngôn. Cậu bé thấy vẻ mặt hớn hở của cô thì liền sốt sắng cất lời:
- Mẹ à, mẹ trúng số sao?
Cô liền véo nhẹ má con trai bé nhỏ:
- Còn hơn cả trúng số nữa, đợi ba con về mẹ sẽ nói luôn một thể.
Nhóc nhỏ đưa tay lên gãi đầu, chẳng rõ là chuyện gì mà cô lại vui còn hơn là bắt được vàng.
Trong giờ cơm, cô không giấu được sự vui mừng nên cứ cười tủm tỉm, anh nhận thấy sự vui vẻ khác lạ của cô thì trong lòng không khỏi thắc mắc:
- Em có chuyện gì vui sao?
Tiểu Ngôn lanh miệng liền nói:
- Hình như mẹ trúng số đấy ba. Từ chiều đến giờ trong mẹ tươi tắn lắm.
Anh ngây ngô nào biết gì nên cứ tin lời con trai vừa nói.
- Em trúng số thật sao? Trúng bao nhiêu?
Lam Yên thật bó tay với hai ba con này, kẻ tung người hứng quá điệu nghệ. Thôi thì cô cũng thuận theo để khiến hai ba con được phen bất ngờ.
- Đúng vậy em trúng số rồi.
Đến lúc này anh vẫn chưa phát hiện ra sự thật, còn Tiểu Ngôn thì ngây thơ reo lên:
- Wow, vậy là mẹ trúng số thật, thế mà lúc chiều mẹ giấu con.
Cô mỉm cười rồi xoa đầu con trai:
- Trúng số này không giống như trúng số bình thường đâu con à.
Anh bắt đầu cảm thấy có chút lấn cấn nhưng vẫn chưa nghĩ ra rốt cuộc không ổn ở điểm nào.
- Mẹ ơi vậy chừng nào chúng ta đi lãng tiền vậy?
Quả thật trẻ nhỏ thơ ngây như tờ giấy trắng, cô nhỏ nhẹ đáp lời:
- Khoảng chín tháng mười ngày nữa.
Tiểu Ngôn nghe xong câu trả lời thì lại càng thêm hoang mang, nhóc nhỏ ngớ người ra, nhưng anh thì đã hiểu rõ vấn đề.
- Ý của em là...
Cô mỉm cười híp cả mắt rồi nói nhỏ vào tai anh:
- Em có thai rồi.
Anh bất ngờ đến mức buông cả đôi đũa đang cầm trên tay, chỉ cần nghĩ đến chuyện gia đình nhỏ của mình sắp chào đón thêm thành viên mới thì trong lòng liền háo hức, nôn nao.
- Em nói thật sao? Em biết từ khi nào?
Tiểu Ngôn chẳng biết mẹ đã nói gì với ba mà cả hai lại tỏ ra vui mừng rồi cứ úp úp mở mở thật khó hiểu.
- Dĩ nhiên là thật rồi, em chỉ vừa biết chiều nay thôi. Em đã thử và thấy...hai vạch.
Anh không kiềm nén thêm được trước niềm vui lớn mà hôn lên má vợ, nhóc nhỏ ngồi cạnh chau mày khi thấy ba và mẹ quá tình cảm. Giai Nghị nhìn con trai rồi thốt lên:
- Tiểu Ngôn à, con sắp có em rồi đấy.
Lúc này vẻ mặt của cậu bé có chút ngớ ngẩn vì vẫn chưa hiểu rõ được sự việc, khi nãy ba mẹ còn bảo là trúng số nhưng bây giờ lại nói rằng cậu sắp có em. Tuy nhiên với sự thông minh nhạy bén, bé con nhanh chóng hiểu ra vấn đề rồi mỉm cười mừng rỡ:
- Thật sao? Vậy là con sắp được làm anh rồi.
Giai Nghị vui đến mức lao đến bế Tiểu Ngôn lên tay rồi xoay tận mấy vòng. Hai ba con hạnh phúc mà cười phá lên khiến bầu không khí trong nhà phút chốc trở nên nhộn nhịp hơn hẳn. Trong thời gian tới, tổ ấm của cả hai sẽ lại đón thêm một thành viên mới niềm vui nhân đôi, hạnh phúc lại càng thêm trọn vẹn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.