Lam Yên, Triền Miên Trói Buộc!
Chương 20: Người của tôi
Yên Đan (Amber)
16/08/2022
Tại nhà hàng cạnh công ty Eric, cô ngồi đối diện Cố Hà Nguy, da mặt của tên tra nam xấu này thật sự quá dày, đã phụ bạc cô còn dám lếch thân đến tận nơi cô làm việc.
- Anh xin em giúp anh lần này, nếu không công ty của anh sẽ bị phá sản mất. Em là thư ký thân cận của Huân Giai Nghị mà, chỉ cần em nói giúp anh, chắc chắn anh ta sẽ đồng ý đầu tư.
Cô chỉ biết lắc đầu chán nản, khi hắn cắm sừng cô, sự tôn trọng tối thiếu mà Lam Yên dành cho hắn đã không còn. Nhưng dù sau cũng đã qua bảy năm, lòng cô cũng nguôi ngoai phần nào chuyện trước đây. Nào ngờ hắn đến đây, hạ mình chẳng chút xấu hổ để nhờ cô giúp đỡ, thế này có khác nào là đang lợi dụng cô. Bây giờ đừng nói đến tôn trọng, mà thật chất trong lòng cô đang dành cho hắn sự khinh bỉ vô cùng lớn.
- Đó là chuyện của anh, đừng đến làm phiền tôi nữa.
Lam Yên không chần chừ thêm, cô đứng dậy, nhưng chưa kịp cất bước rời đi thì hắn đã nắm tay cô giữ lại. Nhưng điều khiến cô bất ngờ hơn cả, là một bàn tay khác đã ngay lập tức chụp lấy tay hắn.
- Mau bỏ ra.
Cố Hà Nguy ngước mắt, chợt nhìn thấy ánh mắt sắc bén, gương mặt nghiêm nghị khó gần. Hơi lạnh từ cơ thể anh như đang tỏa ra, bao trùm cả khu nhà hàng, biến mọi thứ xung quanh phút chốc trở nên lạnh lẽo.
- Anh là...
Hắn đã ngờ ngợ ra anh, Cố Hà Nguy chưa từng gặp Giai Nghị ngoài đời, hắn chỉ thấy anh qua báo chí truyền thông nên lúc này có chút đoán mò.
Cô quay sang nhìn anh đang đứng cạnh, nhỏ nhẹ gọi:
- Chủ tịch...
Ban nãy khi cô gấp gáp rời khỏi phòng làm việc, anh cảm thấy không yên tâm nên đã đi theo cô. Nhìn thấy cô cùng một người đàn ông đến nhà hàng Trung Nguyên gần công ty, sự hóng chuyện trong lòng Giai Nghị trổi dậy, thoi thúc anh phải bước vào trong.
Dựa vào lời nói của cô, Cố Hà Nguy đã khẳng định rõ nhân vật trước mắt hắn là ai.
- Anh là...chủ tịch Huân Giai Nghị sao?
Lúc này anh chỉ chăm chăm đến hành động đang nắm lấy tay cô của hắn, nhìn thấy người đàn ông khác chạm vào cô, thật sự khiến anh chướng mắt vô cùng.
- Bỏ tay ra.
Giai Nghị lặp lại câu nói lần nữa, ngữ điệu lần này còn kèm theo chút tức giận như thể đây là một lời cảnh cáo. Nếu hắn không buông e rằng sẽ nhận lấy hậu quả khó lường.
Hắn bắt đầu dè dặn, vội vã bỏ tay ra.
- Đừng tùy tiện đụng vào người của tôi như vậy.
Cô mở to mắt nhìn anh, tên Huân Giai Nghị này hôm nay điên thật rồi, anh ngang nhiên đứng trước mặt tình cũ của cô mà tuyên bố chủ quyền, trong khi giữa cả hai đã có gì gọi là chính thức với nhau đâu.
- Anh...anh nói cái gì vậy?
Cô chau mày nhìn anh, Cố Hà Nguy nghe vậy thì liền đen mặt, trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu. Bây giờ bạn gái cũ trở nên xinh đẹp hơn xưa, sự nghiệp thành công rực rỡ khiến hắn không khỏi tiếc nuối. Mấy ngày trước, hắn đã nghe qua tin đồn cô đang cặp kè chủ tịch của tập đoàn Vincent và cũng là người đang trực tiếp điều hành công ty giải trí Eric.
Điều này càng khiến hắn tự ti về bản thân, tự cảm thấy bản thân hắn thật kém cỏi so với Giai Nghị. Trước đây là hắn phụ tình cô, bây giờ cô một bước lên mây, sự nghiệp rực rỡ, quen với người đàn ông giàu có, thành đàn hơn hắn rất nhiều. Đối với kẻ ích kỷ, ta đây như Cố Hà Nguy, quả thật chuyện này là một nỗi sỉ nhục.
- Tôi nói không phải sao?
Anh chai mặt hỏi ngược lại cô, Lam Yên chỉ đành giữ im lặng, đang ở trước mặt tên Cố Hà Nguy, cô càng không muốn đôi co với anh.
Dù rất bực tức khi nhận thấy bản thân kém xa Giai Nghị, tuy nhiên hắn ta đang cần lắm sự đầu tư từ anh, không thể có thái độ gay gắt lúc này được. Hắn cố tỏ ra hòa nhã một cách đầy giả tạo:
- Chủ tịch Huân à, gặp được anh ở đây ở thật là may mắn của tôi. Xin tự giới thiệu, tôi là Cố Hà Nguy, CEO của công ty vật dụng Cố Hy. Lần này tôi đến đây vì muốn xin sự đầu tư của anh vào công ty Cố Hy...
Nghe hắn trình bày một loạt, Giai Nghị ngồi yên bình thản, đến khi Cố Hà Nguy dứt lời, anh nở nụ cười nửa miệng rồi quay sang nhìn cô:
- Cô thấy thế nào? Nói xem tôi có nên đầu tư không?
Có lẽ anh nào biết, cô đang thầm chửi anh, đây chắc chắn là hỏi cắt cớ, cố tình hỏi cho có lệ, còn câu trả lời thật sự thì ắt hẳn anh đã tự có đáp án. Người làm ăn lớn như anh, một kẻ tiếng tăm lừng lẫy trên thương trường, ông chủ của nhiều doanh nghiệp lớn chẳng lẽ lại không nhìn ra sự tụt dốc không phanh của công ty kia.
Gia đình Cố Hà Nguy nhiều đời kinh doanh một công ty bán vật dụng hằng ngày. Kể ra công ty ấy có quy mô khá lớn và cũng rất có tiếng. Tuy nhiên đến đời của hắn thì lụi tàn, cả công ty đang đứng trên bờ vực phá sản.
Người kinh doanh luôn hướng đến việc đầu tư có lợi nhuận, chẳng ai lại muốn vung tiền qua cửa sổ cả. Công ty của Cố Hà Nguy, thật sự hết đường cứu nổi.
Khi nhìn thấy hắn nắm lấy tay cô, anh đã khẳng định chắc chắn mối quan hệ của cả hai không đơn thuần là bạn bè. Cơn ghen trong lòng Giai Nghị bộc phát, đây cũng là nguyên nhân khiến anh đặt ra cho cô câu hỏi khó vừa rồi.
- Anh xin em giúp anh lần này, nếu không công ty của anh sẽ bị phá sản mất. Em là thư ký thân cận của Huân Giai Nghị mà, chỉ cần em nói giúp anh, chắc chắn anh ta sẽ đồng ý đầu tư.
Cô chỉ biết lắc đầu chán nản, khi hắn cắm sừng cô, sự tôn trọng tối thiếu mà Lam Yên dành cho hắn đã không còn. Nhưng dù sau cũng đã qua bảy năm, lòng cô cũng nguôi ngoai phần nào chuyện trước đây. Nào ngờ hắn đến đây, hạ mình chẳng chút xấu hổ để nhờ cô giúp đỡ, thế này có khác nào là đang lợi dụng cô. Bây giờ đừng nói đến tôn trọng, mà thật chất trong lòng cô đang dành cho hắn sự khinh bỉ vô cùng lớn.
- Đó là chuyện của anh, đừng đến làm phiền tôi nữa.
Lam Yên không chần chừ thêm, cô đứng dậy, nhưng chưa kịp cất bước rời đi thì hắn đã nắm tay cô giữ lại. Nhưng điều khiến cô bất ngờ hơn cả, là một bàn tay khác đã ngay lập tức chụp lấy tay hắn.
- Mau bỏ ra.
Cố Hà Nguy ngước mắt, chợt nhìn thấy ánh mắt sắc bén, gương mặt nghiêm nghị khó gần. Hơi lạnh từ cơ thể anh như đang tỏa ra, bao trùm cả khu nhà hàng, biến mọi thứ xung quanh phút chốc trở nên lạnh lẽo.
- Anh là...
Hắn đã ngờ ngợ ra anh, Cố Hà Nguy chưa từng gặp Giai Nghị ngoài đời, hắn chỉ thấy anh qua báo chí truyền thông nên lúc này có chút đoán mò.
Cô quay sang nhìn anh đang đứng cạnh, nhỏ nhẹ gọi:
- Chủ tịch...
Ban nãy khi cô gấp gáp rời khỏi phòng làm việc, anh cảm thấy không yên tâm nên đã đi theo cô. Nhìn thấy cô cùng một người đàn ông đến nhà hàng Trung Nguyên gần công ty, sự hóng chuyện trong lòng Giai Nghị trổi dậy, thoi thúc anh phải bước vào trong.
Dựa vào lời nói của cô, Cố Hà Nguy đã khẳng định rõ nhân vật trước mắt hắn là ai.
- Anh là...chủ tịch Huân Giai Nghị sao?
Lúc này anh chỉ chăm chăm đến hành động đang nắm lấy tay cô của hắn, nhìn thấy người đàn ông khác chạm vào cô, thật sự khiến anh chướng mắt vô cùng.
- Bỏ tay ra.
Giai Nghị lặp lại câu nói lần nữa, ngữ điệu lần này còn kèm theo chút tức giận như thể đây là một lời cảnh cáo. Nếu hắn không buông e rằng sẽ nhận lấy hậu quả khó lường.
Hắn bắt đầu dè dặn, vội vã bỏ tay ra.
- Đừng tùy tiện đụng vào người của tôi như vậy.
Cô mở to mắt nhìn anh, tên Huân Giai Nghị này hôm nay điên thật rồi, anh ngang nhiên đứng trước mặt tình cũ của cô mà tuyên bố chủ quyền, trong khi giữa cả hai đã có gì gọi là chính thức với nhau đâu.
- Anh...anh nói cái gì vậy?
Cô chau mày nhìn anh, Cố Hà Nguy nghe vậy thì liền đen mặt, trong lòng dâng lên cảm giác khó chịu. Bây giờ bạn gái cũ trở nên xinh đẹp hơn xưa, sự nghiệp thành công rực rỡ khiến hắn không khỏi tiếc nuối. Mấy ngày trước, hắn đã nghe qua tin đồn cô đang cặp kè chủ tịch của tập đoàn Vincent và cũng là người đang trực tiếp điều hành công ty giải trí Eric.
Điều này càng khiến hắn tự ti về bản thân, tự cảm thấy bản thân hắn thật kém cỏi so với Giai Nghị. Trước đây là hắn phụ tình cô, bây giờ cô một bước lên mây, sự nghiệp rực rỡ, quen với người đàn ông giàu có, thành đàn hơn hắn rất nhiều. Đối với kẻ ích kỷ, ta đây như Cố Hà Nguy, quả thật chuyện này là một nỗi sỉ nhục.
- Tôi nói không phải sao?
Anh chai mặt hỏi ngược lại cô, Lam Yên chỉ đành giữ im lặng, đang ở trước mặt tên Cố Hà Nguy, cô càng không muốn đôi co với anh.
Dù rất bực tức khi nhận thấy bản thân kém xa Giai Nghị, tuy nhiên hắn ta đang cần lắm sự đầu tư từ anh, không thể có thái độ gay gắt lúc này được. Hắn cố tỏ ra hòa nhã một cách đầy giả tạo:
- Chủ tịch Huân à, gặp được anh ở đây ở thật là may mắn của tôi. Xin tự giới thiệu, tôi là Cố Hà Nguy, CEO của công ty vật dụng Cố Hy. Lần này tôi đến đây vì muốn xin sự đầu tư của anh vào công ty Cố Hy...
Nghe hắn trình bày một loạt, Giai Nghị ngồi yên bình thản, đến khi Cố Hà Nguy dứt lời, anh nở nụ cười nửa miệng rồi quay sang nhìn cô:
- Cô thấy thế nào? Nói xem tôi có nên đầu tư không?
Có lẽ anh nào biết, cô đang thầm chửi anh, đây chắc chắn là hỏi cắt cớ, cố tình hỏi cho có lệ, còn câu trả lời thật sự thì ắt hẳn anh đã tự có đáp án. Người làm ăn lớn như anh, một kẻ tiếng tăm lừng lẫy trên thương trường, ông chủ của nhiều doanh nghiệp lớn chẳng lẽ lại không nhìn ra sự tụt dốc không phanh của công ty kia.
Gia đình Cố Hà Nguy nhiều đời kinh doanh một công ty bán vật dụng hằng ngày. Kể ra công ty ấy có quy mô khá lớn và cũng rất có tiếng. Tuy nhiên đến đời của hắn thì lụi tàn, cả công ty đang đứng trên bờ vực phá sản.
Người kinh doanh luôn hướng đến việc đầu tư có lợi nhuận, chẳng ai lại muốn vung tiền qua cửa sổ cả. Công ty của Cố Hà Nguy, thật sự hết đường cứu nổi.
Khi nhìn thấy hắn nắm lấy tay cô, anh đã khẳng định chắc chắn mối quan hệ của cả hai không đơn thuần là bạn bè. Cơn ghen trong lòng Giai Nghị bộc phát, đây cũng là nguyên nhân khiến anh đặt ra cho cô câu hỏi khó vừa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.