Lần Đầu Yêu Ít, Lần Hai Đậm Sâu
Chương 59: gặp nhau ở workshop
Hoa Tiểu Lê
11/09/2024
Đợi mãi thì cuối tuần cũng tới.
Ngôn Nhã xúng xính đi tới tiệm handmade từ khá sớm. Ngô Nghệ Quân dẫn theo hai đứa trẻ, lần đầu tới work-shop thế này khiến anh hơi lạ lẫm. Nhất là khi thấy toàn nữ giới, không thì cũng là cặp đôi. Ít có mấy người bố dẫn con gái đi như anh.
- Cô Nhã diiiii!
Hải Chi phát hiện cô đầu tiên, tiếng nhí nhéo gọi ngay từ cửa.
Anh thấy cô thì mỉm cười. Có người quen xem ra anh sẽ đỡ bỡ ngỡ.
- Ngôn Nhã, không ngờ em cũng tới.
Cô đi tới chỗ mấy người, vẻ mặt tươi tắn, trang điểm nhẹ nhưng kỹ lưỡng.
- Em là khách quen luôn ạ. Làm mấy cái này sẽ không lo đụng hàng.
Ngôn Nhã ra dáng thành thục dẫn Hải Chi đi làm nơ cùng mình. Còn Ngô Nghệ Quân cùng Anh Huy tô tượng siêu nhân ở góc xa xa.
Hai người cứ thi thoảng nhìn về phía nhau, chạm ánh mắt nhau thì lại cười xã giao. Vài lần thành quen, dần sẽ đỡ ngại. Hải Chi có vẻ gặp đúng trò yêu thích nên ngồi ngoan ngoãn chăm chú gấp nơ mà không quậy như lần trước.
Mất một lúc khá lâu, workshop kết thúc, hai người dẫn hai đứa trẻ và khoe thành phẩm.
Hải Chi học rất nhanh, làm được mấy chiếc nơ lận.Đẹp quá, Hải Chi nhà mình thật khéo tay.Anh xoa đầu con gái khen ngợi, rồi nói với cô.
- Cảm ơn em đã hướng dẫn và làm cùng con bé. Anh cũng có quà cho em này.
Khi hai đứa trẻ đang bận xem đồ của nhau, thì Ngô Nghệ Quân tặng Ngôn Nhã một tượng gấu dâu màu hồng nhỏ cỡ quả cam.
- Ngồi cùng Anh Huy nên anh cũng tô một chút. Em một con, Hải Chi một con. Tuy đụng hàng nhưng hi vọng em sẽ thích. Anh sợ khác nhau thì con bé lại đòi và không chịu. Con gái thích màu hồng ...nên anh tô màu hồng.
Nhìn Ngô Nghệ Quân giải thích, Ngôn Nhã cười tít mắt.
- Em thích lắm. Vậy là Hải Chi khéo tay giống bố nhỉ. Dùng đồ đôi với con gái anh cũng rất tốt.
Cô buột miệng cảm thán câu cuối hơi hơi...quá. Ngô Nghệ Quân là đàn ông tinh tế, dĩ nhiên hiểu được ý tứ của cô gái trước mặt.
- Cùng đi ăn luôn nhé. Khu tổ hợp này có tiệm mỳ Ý siêu ngon....À, có cả gà rán ngon nữa.
Ngôn Nhã lên mạng tìm hiểu rồi, tụi nhóc thường thích mấy món này, nên cô gợi ý trúng món tủ của Hải Chi luôn.
Cô dắt hai đứa trẻ hai bên tay, vừa đi vừa tíu tít. Anh chậm rãi ở sau nhìn ba người.
Ngoài Tạ Na Anh, Hải Chi rất khó hòa đồng với những người phụ nữ khác. Anh cũng giống Ngạn Thần, từng nghe lời bố mẹ đi xem mắt, nhưng không mấy người phụ nữ thực lòng yêu quý con gái anh, hoặc không chịu được sự nghịch ngợm của cô bé.
Thực ra với Ngôn Nhã, anh rất có thiện cảm. Nhưng một cô gái như vậy mà yêu đương và lấy một ông bố đơn thân giống anh thì sẽ rất thiệt thòi. Anh vẫn nghĩ mình hợp với một phụ nữ từng trải như Na Anh trước kia hơn.
***
Nhân viên tiệm ăn tưởng 4 người là một gia đình, nên sắp xếp một bàn ở góc ấm cúng.
Hải Chi rất bám Ngôn Nhã, ngồi ăn cũng phải xun xoe ngồi cạnh. Cô thì nhiệt tình muốn đeo găng tay nilon định xé gà cho tụi nhóc, nhưng phát hiện móng giả của mình quá dài.
Ngô Nghệ Quân mỉm cười, từ tốn đeo găng tay rồi dặn dò.
- Để anh làm cho.
Cô hơi hụt hẫng, chuẩn bị rất nhiều để có một buổi gặp có vẻ như tình cờ, thế mà vẫn không nghĩ tới tình huống này. Cô nhìn hai bàn tay dưới bàn, với móng cầu kỳ tự nhiên thấy không còn đẹp nữa.
Anh xé thịt, đặt lần lượt vào đĩa của cô, rồi tới đĩa của hai đứa trẻ.
Em ăn đi.Dạ. Anh không cần xé cho em đâu.Không có gì. Anh thích làm thế, nhìn mọi người ăn thì cũng vui.Nghệ Quân biết cô ngại, anh nói vậy để cô đỡ nghĩ ngợi, sợ cô lại tưởng anh coi cô như con nít.
Ngôn Nhã xúng xính đi tới tiệm handmade từ khá sớm. Ngô Nghệ Quân dẫn theo hai đứa trẻ, lần đầu tới work-shop thế này khiến anh hơi lạ lẫm. Nhất là khi thấy toàn nữ giới, không thì cũng là cặp đôi. Ít có mấy người bố dẫn con gái đi như anh.
- Cô Nhã diiiii!
Hải Chi phát hiện cô đầu tiên, tiếng nhí nhéo gọi ngay từ cửa.
Anh thấy cô thì mỉm cười. Có người quen xem ra anh sẽ đỡ bỡ ngỡ.
- Ngôn Nhã, không ngờ em cũng tới.
Cô đi tới chỗ mấy người, vẻ mặt tươi tắn, trang điểm nhẹ nhưng kỹ lưỡng.
- Em là khách quen luôn ạ. Làm mấy cái này sẽ không lo đụng hàng.
Ngôn Nhã ra dáng thành thục dẫn Hải Chi đi làm nơ cùng mình. Còn Ngô Nghệ Quân cùng Anh Huy tô tượng siêu nhân ở góc xa xa.
Hai người cứ thi thoảng nhìn về phía nhau, chạm ánh mắt nhau thì lại cười xã giao. Vài lần thành quen, dần sẽ đỡ ngại. Hải Chi có vẻ gặp đúng trò yêu thích nên ngồi ngoan ngoãn chăm chú gấp nơ mà không quậy như lần trước.
Mất một lúc khá lâu, workshop kết thúc, hai người dẫn hai đứa trẻ và khoe thành phẩm.
Hải Chi học rất nhanh, làm được mấy chiếc nơ lận.Đẹp quá, Hải Chi nhà mình thật khéo tay.Anh xoa đầu con gái khen ngợi, rồi nói với cô.
- Cảm ơn em đã hướng dẫn và làm cùng con bé. Anh cũng có quà cho em này.
Khi hai đứa trẻ đang bận xem đồ của nhau, thì Ngô Nghệ Quân tặng Ngôn Nhã một tượng gấu dâu màu hồng nhỏ cỡ quả cam.
- Ngồi cùng Anh Huy nên anh cũng tô một chút. Em một con, Hải Chi một con. Tuy đụng hàng nhưng hi vọng em sẽ thích. Anh sợ khác nhau thì con bé lại đòi và không chịu. Con gái thích màu hồng ...nên anh tô màu hồng.
Nhìn Ngô Nghệ Quân giải thích, Ngôn Nhã cười tít mắt.
- Em thích lắm. Vậy là Hải Chi khéo tay giống bố nhỉ. Dùng đồ đôi với con gái anh cũng rất tốt.
Cô buột miệng cảm thán câu cuối hơi hơi...quá. Ngô Nghệ Quân là đàn ông tinh tế, dĩ nhiên hiểu được ý tứ của cô gái trước mặt.
- Cùng đi ăn luôn nhé. Khu tổ hợp này có tiệm mỳ Ý siêu ngon....À, có cả gà rán ngon nữa.
Ngôn Nhã lên mạng tìm hiểu rồi, tụi nhóc thường thích mấy món này, nên cô gợi ý trúng món tủ của Hải Chi luôn.
Cô dắt hai đứa trẻ hai bên tay, vừa đi vừa tíu tít. Anh chậm rãi ở sau nhìn ba người.
Ngoài Tạ Na Anh, Hải Chi rất khó hòa đồng với những người phụ nữ khác. Anh cũng giống Ngạn Thần, từng nghe lời bố mẹ đi xem mắt, nhưng không mấy người phụ nữ thực lòng yêu quý con gái anh, hoặc không chịu được sự nghịch ngợm của cô bé.
Thực ra với Ngôn Nhã, anh rất có thiện cảm. Nhưng một cô gái như vậy mà yêu đương và lấy một ông bố đơn thân giống anh thì sẽ rất thiệt thòi. Anh vẫn nghĩ mình hợp với một phụ nữ từng trải như Na Anh trước kia hơn.
***
Nhân viên tiệm ăn tưởng 4 người là một gia đình, nên sắp xếp một bàn ở góc ấm cúng.
Hải Chi rất bám Ngôn Nhã, ngồi ăn cũng phải xun xoe ngồi cạnh. Cô thì nhiệt tình muốn đeo găng tay nilon định xé gà cho tụi nhóc, nhưng phát hiện móng giả của mình quá dài.
Ngô Nghệ Quân mỉm cười, từ tốn đeo găng tay rồi dặn dò.
- Để anh làm cho.
Cô hơi hụt hẫng, chuẩn bị rất nhiều để có một buổi gặp có vẻ như tình cờ, thế mà vẫn không nghĩ tới tình huống này. Cô nhìn hai bàn tay dưới bàn, với móng cầu kỳ tự nhiên thấy không còn đẹp nữa.
Anh xé thịt, đặt lần lượt vào đĩa của cô, rồi tới đĩa của hai đứa trẻ.
Em ăn đi.Dạ. Anh không cần xé cho em đâu.Không có gì. Anh thích làm thế, nhìn mọi người ăn thì cũng vui.Nghệ Quân biết cô ngại, anh nói vậy để cô đỡ nghĩ ngợi, sợ cô lại tưởng anh coi cô như con nít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.