Chương 72
Hoàng Vân Thiên Lí A
08/03/2023
Tuy ngoài mặt tươi cười nhưng thật chất trong lòng Du Duyệt Duyệt rất
thất vọng, mất mát, bởi vì trước đó cô liên tục gọi cho Quý Lâm nhưng
anh lại không bắt máy.
Cô biết Quý Lâm không cố ý không nhận điện thoại, nhất định là có việc nên mới như vậy, nhưng dù là thế thì trong lòng cô vẫn có chút tủi thân.
Ngón tay Du Duyệt Duyệt liên tục di chuyển trên màn hình điện thoại nhưng lại không ấn nút gọi. Cô không chắc rằng hiện tại Quý Lâm có thời gian nghe điện thoại hay không.
Nhưng nếu bây giờ không gọi thì không có cách nào từ chối khéo Vu Tử Tấn, cho nên cuối cùng Du Duyệt Duyệt vẫn quyết định ấn nút.
Âm thanh "tút tút" dường như dài hơn mọi ngày, tâm tình của cô cũng theo đó mà trầm xuống.
Điện thoại vẫn như cũ không có ai bắt máy, khuôn mặt Du Duyệt Duyệt không còn tươi cười như trước đó nữa.
Vu Tử Tấn vốn dĩ đang cảm thấy phiền muộn khi Du Duyệt Duyệt nói rằng sẽ gọi điện cho bạn trai, nhưng khi nhìn bộ dạng của cô, anh lập tức gạt bỏ hết những cảm xúc vừa nãy sang một bên, an ủi Du Duyệt Duyệt trước.
"Có lẽ là do cậu ấy đang bận thôi... À mà bạn trai của cậu là ai vậy??"
Du Duyệt Duyệt vừa cất điện thoại đi vừa nói: "Là Quý Lâm."
"Quý Lâm..." Vu Tử Tấn có hơi sửng sốt một chút, sau đó cười cười nói: "Quý Lâm là một người rất tốt, chắc chắn là do cậu ta đang bận thôi, cậu đừng để trong lòng."
Đối với người bình thường mà nói, Quý Lâm chính là một mong muốn không thể đạt được. Bất luận là nam hay nữ đều sẽ cảm thấy anh thật xa vời, thậm chí có thể nói là họ không cùng một thế giới.
Nếu tình địch là Quý Lâm, Vu Tử Tấn cảm thấy bản thân hoàn toàn không thể cạnh tranh lại.
"Dạo này công việc của cậu thế nào?" Vu Tử Tấn ngượng ngùng thay đổi chủ đề.
Du Duyệt Duyệt rất phối hợp trả lời, các món ăn cũng lần lượt được dọn ra. Hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
Hương vị thực sự rất ngon, trước đây cô không hề phát hiện có một nhà hàng ngon như vậy ở khu này. Du Duyệt Duyệt suy nghĩ, lần sau cô nhất định sẽ rủ đồng nghiệp tới đây viết về các món ăn của nhà hàng này.
Thức ăn là niềm đam mê lớn nhất của Du Duyệt Duyệt, chúng có thể trấn áp cảm xúc tiêu cực một cách hiệu quả và mang lại niềm vui cho cô.
Sau khi ăn no, Du Duyệt Duyệt thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này cô vẫn chưa phát hiện rằng điện thoại của mình chỉ còn 1% pin cuối cùng và sắp tắt nguồn.
Tuy Vu Tử Tấn biết bản thân không có cơ hội theo đuổi Du Duyệt Duyệt nhưng anh là vẫn có ấn tượng tốt với cô nên lo lắng hỏi.
"Tôi thấy tâm trạng của cậu không tốt lắm, hay chúng ta đi dạo một vòng nhé? Thư giãn chút."
Du Duyệt Duyệt dự định dành cả ngày hôm nay ra chỉ để mua sắm nhưng cuối cùng Đàm Linh không thể đi cùng cô, rồi lại gặp phải Đinh Thông. Kế hoạch ban đầu chỉ có thể ngâm nước nóng. Ngay cả việc gọi Quý Lâm cũng bất thành, và cô cũng không muốn về nhà. Sự kết hợp của những lý do này dẫn đến việc Du Duyệt Duyệt đồng ý với đề nghị của Vu Tử Tấn.
Thấy cô đồng ý, Vu Tử Tấn không giấu nổi sự vui mừng trên khuôn mặt, điều này lại khiến Du Nguyệt Nguyệt hối hận.
Thật ra Vu Tử Tấn cũng không tồi, nhưng chung quy là do cô không thích anh.
Du Duyệt Duyệt thầm thở dài trong lòng, định đi dạo một lúc rồi tìm đại lý do để về nhà.
Vốn là cô muốn mời bữa cơm này, dù sao thì Vu Tử Tấn cũng đã giúp cô, cho nên đãi một bữa cũng là chuyện bình thường. Nhưng Vu Tử Tấn lại quyết tâm trả tiền, dù cô có nói gì cũng vô dụng.
Theo quan niệm của anh, để phụ nữ trả tiền là không lịch sự, cho nên cuối cùng vẫn là Vu Tử Tấn thanh toán.
Ở điểm này, Du Duyệt Duyệt cảm thấy Vu Tử Tấn có hơi cố chấp quá mức, ngược lại làm cô có chút bối rối.
Ngoài nhà hàng, cách hai người bọn họ không xa có một cây cầu. Hôm nay trời nhiều mây, không có nắng và lộng gió, nhưng không khí lại nặng nề, buồn tẻ.
Du Duyệt Duyệt ngẩng đầu nhìn lên không trung, những đám mây lớn tụ lại với nhau, có vẻ như trời sắp mưa lớn.
Mỗi khi trời mưa, Du Duyệt Duyệt đều sẽ nghĩ đến chiếc ô mà Quý Lâm đã cho cô mượn khi còn học trung học.
Du Duyệt Duyệt đi dạo với Vu Tử Tấn một lúc, sau đó cô đột nhiên dừng lại, "Xin lỗi, tôi hơi mệt, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi."
Vu Tử Tấn tỏ vẻ thông cảm, còn hỏi Du Duyệt Duyệt có cần anh tiễn cô một đoạn hay không.
Du Duyệt Duyệt cảm thấy rằng hôm nay cô đã ở cùng Vu Tử Tấn đủ lâu, vì vậy cô đã từ chối không chút do dự.
"Hôm nay tôi đã làm phiền cậu nhiều rồi, cứ tiếp tục như vậy sẽ ngại lắm." Du Duyệt Duyệt cười cười tỏ vẻ xin lỗi.
Sau đó, cô lấy điện thoại ra tính đặt xe nhưng lại phát hiện điện thoại đã hết pin từ bao giờ.
Cô biết Quý Lâm không cố ý không nhận điện thoại, nhất định là có việc nên mới như vậy, nhưng dù là thế thì trong lòng cô vẫn có chút tủi thân.
Ngón tay Du Duyệt Duyệt liên tục di chuyển trên màn hình điện thoại nhưng lại không ấn nút gọi. Cô không chắc rằng hiện tại Quý Lâm có thời gian nghe điện thoại hay không.
Nhưng nếu bây giờ không gọi thì không có cách nào từ chối khéo Vu Tử Tấn, cho nên cuối cùng Du Duyệt Duyệt vẫn quyết định ấn nút.
Âm thanh "tút tút" dường như dài hơn mọi ngày, tâm tình của cô cũng theo đó mà trầm xuống.
Điện thoại vẫn như cũ không có ai bắt máy, khuôn mặt Du Duyệt Duyệt không còn tươi cười như trước đó nữa.
Vu Tử Tấn vốn dĩ đang cảm thấy phiền muộn khi Du Duyệt Duyệt nói rằng sẽ gọi điện cho bạn trai, nhưng khi nhìn bộ dạng của cô, anh lập tức gạt bỏ hết những cảm xúc vừa nãy sang một bên, an ủi Du Duyệt Duyệt trước.
"Có lẽ là do cậu ấy đang bận thôi... À mà bạn trai của cậu là ai vậy??"
Du Duyệt Duyệt vừa cất điện thoại đi vừa nói: "Là Quý Lâm."
"Quý Lâm..." Vu Tử Tấn có hơi sửng sốt một chút, sau đó cười cười nói: "Quý Lâm là một người rất tốt, chắc chắn là do cậu ta đang bận thôi, cậu đừng để trong lòng."
Đối với người bình thường mà nói, Quý Lâm chính là một mong muốn không thể đạt được. Bất luận là nam hay nữ đều sẽ cảm thấy anh thật xa vời, thậm chí có thể nói là họ không cùng một thế giới.
Nếu tình địch là Quý Lâm, Vu Tử Tấn cảm thấy bản thân hoàn toàn không thể cạnh tranh lại.
"Dạo này công việc của cậu thế nào?" Vu Tử Tấn ngượng ngùng thay đổi chủ đề.
Du Duyệt Duyệt rất phối hợp trả lời, các món ăn cũng lần lượt được dọn ra. Hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
Hương vị thực sự rất ngon, trước đây cô không hề phát hiện có một nhà hàng ngon như vậy ở khu này. Du Duyệt Duyệt suy nghĩ, lần sau cô nhất định sẽ rủ đồng nghiệp tới đây viết về các món ăn của nhà hàng này.
Thức ăn là niềm đam mê lớn nhất của Du Duyệt Duyệt, chúng có thể trấn áp cảm xúc tiêu cực một cách hiệu quả và mang lại niềm vui cho cô.
Sau khi ăn no, Du Duyệt Duyệt thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này cô vẫn chưa phát hiện rằng điện thoại của mình chỉ còn 1% pin cuối cùng và sắp tắt nguồn.
Tuy Vu Tử Tấn biết bản thân không có cơ hội theo đuổi Du Duyệt Duyệt nhưng anh là vẫn có ấn tượng tốt với cô nên lo lắng hỏi.
"Tôi thấy tâm trạng của cậu không tốt lắm, hay chúng ta đi dạo một vòng nhé? Thư giãn chút."
Du Duyệt Duyệt dự định dành cả ngày hôm nay ra chỉ để mua sắm nhưng cuối cùng Đàm Linh không thể đi cùng cô, rồi lại gặp phải Đinh Thông. Kế hoạch ban đầu chỉ có thể ngâm nước nóng. Ngay cả việc gọi Quý Lâm cũng bất thành, và cô cũng không muốn về nhà. Sự kết hợp của những lý do này dẫn đến việc Du Duyệt Duyệt đồng ý với đề nghị của Vu Tử Tấn.
Thấy cô đồng ý, Vu Tử Tấn không giấu nổi sự vui mừng trên khuôn mặt, điều này lại khiến Du Nguyệt Nguyệt hối hận.
Thật ra Vu Tử Tấn cũng không tồi, nhưng chung quy là do cô không thích anh.
Du Duyệt Duyệt thầm thở dài trong lòng, định đi dạo một lúc rồi tìm đại lý do để về nhà.
Vốn là cô muốn mời bữa cơm này, dù sao thì Vu Tử Tấn cũng đã giúp cô, cho nên đãi một bữa cũng là chuyện bình thường. Nhưng Vu Tử Tấn lại quyết tâm trả tiền, dù cô có nói gì cũng vô dụng.
Theo quan niệm của anh, để phụ nữ trả tiền là không lịch sự, cho nên cuối cùng vẫn là Vu Tử Tấn thanh toán.
Ở điểm này, Du Duyệt Duyệt cảm thấy Vu Tử Tấn có hơi cố chấp quá mức, ngược lại làm cô có chút bối rối.
Ngoài nhà hàng, cách hai người bọn họ không xa có một cây cầu. Hôm nay trời nhiều mây, không có nắng và lộng gió, nhưng không khí lại nặng nề, buồn tẻ.
Du Duyệt Duyệt ngẩng đầu nhìn lên không trung, những đám mây lớn tụ lại với nhau, có vẻ như trời sắp mưa lớn.
Mỗi khi trời mưa, Du Duyệt Duyệt đều sẽ nghĩ đến chiếc ô mà Quý Lâm đã cho cô mượn khi còn học trung học.
Du Duyệt Duyệt đi dạo với Vu Tử Tấn một lúc, sau đó cô đột nhiên dừng lại, "Xin lỗi, tôi hơi mệt, tôi muốn về nhà nghỉ ngơi."
Vu Tử Tấn tỏ vẻ thông cảm, còn hỏi Du Duyệt Duyệt có cần anh tiễn cô một đoạn hay không.
Du Duyệt Duyệt cảm thấy rằng hôm nay cô đã ở cùng Vu Tử Tấn đủ lâu, vì vậy cô đã từ chối không chút do dự.
"Hôm nay tôi đã làm phiền cậu nhiều rồi, cứ tiếp tục như vậy sẽ ngại lắm." Du Duyệt Duyệt cười cười tỏ vẻ xin lỗi.
Sau đó, cô lấy điện thoại ra tính đặt xe nhưng lại phát hiện điện thoại đã hết pin từ bao giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.