Chương 65: Nhà em ngày cuối năm
Đậu Nành Lạc Nhách
24/07/2024
Không khí mùa xuân ngày càng gần .
Cái hương của tết nó khác lắm, không cảm nhận được nhưng nó mang một cái gì đó dù cho ta có nhắm mắt hít thở cũng có thể cảm nhận được.
Nó như là một sự trộn lẫn hoài hòa của hương hoa, bánh kẹo, cả cái vui cái phấn khởi ngày tết .
Mọi năm giờ này cô đã về quê với ba mẹ. Phụ ông bà quét dọn, trang trí lại nhà .
Năm rồi cô và anh ăn tết ở nhà chồng . Năm nay cả hai quyết định về nhà cô sẵn tiện đó Gia Huy về luôn . Nay cũng là 29 tết rồi.
Một tháng hơn rồi cô nhớ thằng bé chết đi được .
Con trai ơi ba mẹ về rồi đây. Tiếng cô vang từ đầu ngõCả nhà ơi con về rồi đây .Đi đâu hết rồi kìa? Cô lẫm bẫmMẹ cô đang loay hoay trong nhà nghe cô gọi cũng chạy vội ra
Hai đứa về rồi hả? Trời đất sao để thằng Hưng xách đồ lỉnh kỉnh vậy con chân nó còn chưa lành.Ơ con quê mất.Để em giúp anh nha. Cô cười hì hì với anh mẹ cô cũng giúp cả hai một tay .Nam nó dắt Gia Huy qua nhà thằng Bin rồi , ba con thì đi sang nhà bác Bảy xin trái đu đủ xanh về chưng tết .Đu đủ xanh nhà bác Bảy nhiều lắm .
- Mà thằng Huy á nó về đây mới có một tháng mà nó đen nhẹm đi, ngày nào cũng chạy theo thằng Nam ở ngoài trời không mẹ nói không có được .
Hai mẹ con lâu ngày mới gặp lại tâm sự đủ thứ chuyện .
Bà đang dọn dẹp nhà cửa anh thì chân bị thương nên bà kêu anh ở yên đó. Cô thì lăn xoăn chạy tới chạy lui giúp bà .
Ngoại ngoại. Tiếng Gia Huy bập bẹ kêu bà từ xa .Mẹ ... Ba. Thẳng bé vừa bước vào nhà thấy anh thì ng kêu lên .Sao nào con trai có nhớ ba không hả? Anh vươn tay ôm thằng bé vào lòng xoa xoa lấy đầu thằng bé .Con vừa mới đi đâu về hả nói ba nghe xem? Anh vẫn âu yếm thằng bé.
- Chơi ... Cậu. Thăng bé đưa tay chạm vào má anh, nó bây giờ đang rút ở trong vòm ngực của anh .
Cảnh tượng này hệt như gà mẹ ấp trứng
Anh hai về rồi đấy à, anh hết bệnh chưa? Nam bây giờ mới bước vào sau .Anh đỡ nhiều rồi, em mới đi chơi về hả. Anh hỏi lại Khánh Nam .Cưới nhau hai năm rồi nhưng anh cũng mới về nhà lần này là lần thứ hai, nên việc trò chuyện với cậu và gia đình vợ anh cũng chưa được thân thiết. Anh quyết tâm sẽ về đây nhiều hơn nữa . Thương vợ phải thương luôn nhà cô ấy thì tình cảm càng thêm thằm thía .
- Ui em thì chơi bời gì anh ơi. Con anh đấy chẳng ngày nào nó để em ở nhà .
Cậu ngồi xuống rót một ly nước uống cho đã khác, còn chưa kịp nuốt xuống đã bị cô vỗ vào ngay lưng mình .
Lâu quá mới gặp nha, dạo này thấy bảnh hơn nha. Nói xong cô vòng qua đến chỗ Gia Huy .Chị khỏi phải khen vẽ đẹp này làm điên đảo mấy chị em trong xóm này rồi .Thú thật cậu càng lớn càng đẹp, từ khi cậu dậy thì đến nay đã khác rất nhiều hết năm nay câu đã hoàn thành chương trình học phổ thông rồi. Lên môi trường chắc cái vẽ đẹp này còn phải thần thức bao nhiêu chị em phụ
ทนี้ .
- Gia Huy của mẹ có nhớ mẹ không? Mẹ nhớ con lắm lắm luôn đó
Cậu ở bên này thì một phiên chế giễu .
Khiếp làm như mấy năm không gặp. Ngày nào cũng điện mấy lần, một lần nói mấy tiếng .Mày im đi, mày có làm mẹ đâu mà biết .Ơ ..... Chị ....chị . Cậu chỉ biết ú ớ.Ba cô lúc này cũng vừa về đến .
Về rồi hả ? Ba cô nhìn cả ba người hai lớn một nhỏ đang chụm đầu vào nhau. Bên kia thằng con trai thì nhìn khinh bí .Dạ yêu của con, nhớ ba quá đi. Cô chạy tới ôm chầm lấy ông .Bỏ ra ... bỏ ra, ba khó thở, có chồng có con rồi mà còn nhảy tưng tưng cái kiểu đó .Dạ thưa ba. Anh cũng gật đầu chào ông .Hưng à con, chân cằng gì lành chưa con ?Dạ con đỡ rồi ba .
Mẹ cô từ phía sau đem một cây chổi khá dài vào một chậu nước nước nhỏ .
Nam con leo lên quét cái mạng nhện cho mẹ coi. Sáng đến giờ chờ đi chơi về là hết nữa ngày .Con có muốn đâu là cái tên đó, hắn không cho con ở nhà. Cậu chỉ vào Gia Huy phụng phịu.Con Trâm lại đây lau mấy bộ ghế cho mẹ đừng có kiếm cớ mừng con mà trốn việc, thằng Hưng chân tay chưa lành cứ ngồi đó đi con .Bà thấy anh định đứng lên phụ mình thì nhắc nhỡ.
Cục cưng lại đây bà dắt đi ăn bánh nha con , đi chơi nãy giờ có mệt không hả? Bà nắm tay dắt Gia Huy đi mất nhưng vẫn không quên dặnCòn ông Khánh đi rửa trái đu đủ đi, mai tui mua thêm trái cây nữa về chưng tết định ngồi đó đến hết tết luôn hả .Khổ thế đó con à , làm chồng hơn làm rễ chăm họ nữa. Ông Khánh lắc đầu nói với Hưng anh cũng chỉ biết cười ngượng ngùng thôi .Anh ngồi yên không có gì làm đành lôi điện thoại ra chụp lén cô đang tỉ mỉ lau từng góc bàn, cạnh tủ .
Anh cười mĩm hài lòng vô cùng .
Sao mà nét đẹp lao động của vợ anh nó lại cuốn thế này ?
- Anh xê chân ra một chút để em lau. Cô cũng lau đến chỗ anh đang ngồi .
Anh lúc này cũng giựt cái khăn từ tay cô .
Để anh giúp em ngồi một chỗ anh buồn quá .Không được mẹ chửi em mất để đó em làm .Ngoan nghe lời anh .Mẹ đi rồi mẹ không thấy đâu, khi nào mẹ lên anh đưa lại em .Thế là anh ngồi xuống nền nhà tỉ mỉ lau giúp cô từng cái ghế. Cô thì chỉ biết ngồi một bên luyên thuyên kể ti tỉ thứ cho anh nghe .
- Mẹ ơi chị hai lười biếng bắt anh hai làm giúp kìa .
Sau tiếng nói kia là một màn rượt đuổi khắp nhà .
Không khí gia đình cuối năm nhà nào cũng nô nứt, xum vầy bên nhau tiếng cười tiếng nói xóa tan mọi đau thương phiền muộn của năm cũ .
Tết đến dù có bận cách mấy bạn cũng nên tranh thủ về nhà với ba với mẹ nhé? Khi họ còn đủ sức để mông ngóng bạn về đừng để cái tết của ba mẹ phải là nỗi nhớ về bạn ở phương xa .
Với ba mẹ cái tết của họ thật trọn vẹn khi có đầy đủ mấy đứa con mấy đứa cháu chứ không phải là một cái tết đầy đủ bánh mức đắt tiền, mâm cơm no đủ, đầy thịt đầy cá nhưng bóng mấy đứa con thì mãi chẳng thấy đầu .
Cớ sao có cô gái nhỏ vẫn còn bôn ba chưa về nhà? 29 tết rồi không ai ngóng trông cô sao ?.
Cái hương của tết nó khác lắm, không cảm nhận được nhưng nó mang một cái gì đó dù cho ta có nhắm mắt hít thở cũng có thể cảm nhận được.
Nó như là một sự trộn lẫn hoài hòa của hương hoa, bánh kẹo, cả cái vui cái phấn khởi ngày tết .
Mọi năm giờ này cô đã về quê với ba mẹ. Phụ ông bà quét dọn, trang trí lại nhà .
Năm rồi cô và anh ăn tết ở nhà chồng . Năm nay cả hai quyết định về nhà cô sẵn tiện đó Gia Huy về luôn . Nay cũng là 29 tết rồi.
Một tháng hơn rồi cô nhớ thằng bé chết đi được .
Con trai ơi ba mẹ về rồi đây. Tiếng cô vang từ đầu ngõCả nhà ơi con về rồi đây .Đi đâu hết rồi kìa? Cô lẫm bẫmMẹ cô đang loay hoay trong nhà nghe cô gọi cũng chạy vội ra
Hai đứa về rồi hả? Trời đất sao để thằng Hưng xách đồ lỉnh kỉnh vậy con chân nó còn chưa lành.Ơ con quê mất.Để em giúp anh nha. Cô cười hì hì với anh mẹ cô cũng giúp cả hai một tay .Nam nó dắt Gia Huy qua nhà thằng Bin rồi , ba con thì đi sang nhà bác Bảy xin trái đu đủ xanh về chưng tết .Đu đủ xanh nhà bác Bảy nhiều lắm .
- Mà thằng Huy á nó về đây mới có một tháng mà nó đen nhẹm đi, ngày nào cũng chạy theo thằng Nam ở ngoài trời không mẹ nói không có được .
Hai mẹ con lâu ngày mới gặp lại tâm sự đủ thứ chuyện .
Bà đang dọn dẹp nhà cửa anh thì chân bị thương nên bà kêu anh ở yên đó. Cô thì lăn xoăn chạy tới chạy lui giúp bà .
Ngoại ngoại. Tiếng Gia Huy bập bẹ kêu bà từ xa .Mẹ ... Ba. Thẳng bé vừa bước vào nhà thấy anh thì ng kêu lên .Sao nào con trai có nhớ ba không hả? Anh vươn tay ôm thằng bé vào lòng xoa xoa lấy đầu thằng bé .Con vừa mới đi đâu về hả nói ba nghe xem? Anh vẫn âu yếm thằng bé.
- Chơi ... Cậu. Thăng bé đưa tay chạm vào má anh, nó bây giờ đang rút ở trong vòm ngực của anh .
Cảnh tượng này hệt như gà mẹ ấp trứng
Anh hai về rồi đấy à, anh hết bệnh chưa? Nam bây giờ mới bước vào sau .Anh đỡ nhiều rồi, em mới đi chơi về hả. Anh hỏi lại Khánh Nam .Cưới nhau hai năm rồi nhưng anh cũng mới về nhà lần này là lần thứ hai, nên việc trò chuyện với cậu và gia đình vợ anh cũng chưa được thân thiết. Anh quyết tâm sẽ về đây nhiều hơn nữa . Thương vợ phải thương luôn nhà cô ấy thì tình cảm càng thêm thằm thía .
- Ui em thì chơi bời gì anh ơi. Con anh đấy chẳng ngày nào nó để em ở nhà .
Cậu ngồi xuống rót một ly nước uống cho đã khác, còn chưa kịp nuốt xuống đã bị cô vỗ vào ngay lưng mình .
Lâu quá mới gặp nha, dạo này thấy bảnh hơn nha. Nói xong cô vòng qua đến chỗ Gia Huy .Chị khỏi phải khen vẽ đẹp này làm điên đảo mấy chị em trong xóm này rồi .Thú thật cậu càng lớn càng đẹp, từ khi cậu dậy thì đến nay đã khác rất nhiều hết năm nay câu đã hoàn thành chương trình học phổ thông rồi. Lên môi trường chắc cái vẽ đẹp này còn phải thần thức bao nhiêu chị em phụ
ทนี้ .
- Gia Huy của mẹ có nhớ mẹ không? Mẹ nhớ con lắm lắm luôn đó
Cậu ở bên này thì một phiên chế giễu .
Khiếp làm như mấy năm không gặp. Ngày nào cũng điện mấy lần, một lần nói mấy tiếng .Mày im đi, mày có làm mẹ đâu mà biết .Ơ ..... Chị ....chị . Cậu chỉ biết ú ớ.Ba cô lúc này cũng vừa về đến .
Về rồi hả ? Ba cô nhìn cả ba người hai lớn một nhỏ đang chụm đầu vào nhau. Bên kia thằng con trai thì nhìn khinh bí .Dạ yêu của con, nhớ ba quá đi. Cô chạy tới ôm chầm lấy ông .Bỏ ra ... bỏ ra, ba khó thở, có chồng có con rồi mà còn nhảy tưng tưng cái kiểu đó .Dạ thưa ba. Anh cũng gật đầu chào ông .Hưng à con, chân cằng gì lành chưa con ?Dạ con đỡ rồi ba .
Mẹ cô từ phía sau đem một cây chổi khá dài vào một chậu nước nước nhỏ .
Nam con leo lên quét cái mạng nhện cho mẹ coi. Sáng đến giờ chờ đi chơi về là hết nữa ngày .Con có muốn đâu là cái tên đó, hắn không cho con ở nhà. Cậu chỉ vào Gia Huy phụng phịu.Con Trâm lại đây lau mấy bộ ghế cho mẹ đừng có kiếm cớ mừng con mà trốn việc, thằng Hưng chân tay chưa lành cứ ngồi đó đi con .Bà thấy anh định đứng lên phụ mình thì nhắc nhỡ.
Cục cưng lại đây bà dắt đi ăn bánh nha con , đi chơi nãy giờ có mệt không hả? Bà nắm tay dắt Gia Huy đi mất nhưng vẫn không quên dặnCòn ông Khánh đi rửa trái đu đủ đi, mai tui mua thêm trái cây nữa về chưng tết định ngồi đó đến hết tết luôn hả .Khổ thế đó con à , làm chồng hơn làm rễ chăm họ nữa. Ông Khánh lắc đầu nói với Hưng anh cũng chỉ biết cười ngượng ngùng thôi .Anh ngồi yên không có gì làm đành lôi điện thoại ra chụp lén cô đang tỉ mỉ lau từng góc bàn, cạnh tủ .
Anh cười mĩm hài lòng vô cùng .
Sao mà nét đẹp lao động của vợ anh nó lại cuốn thế này ?
- Anh xê chân ra một chút để em lau. Cô cũng lau đến chỗ anh đang ngồi .
Anh lúc này cũng giựt cái khăn từ tay cô .
Để anh giúp em ngồi một chỗ anh buồn quá .Không được mẹ chửi em mất để đó em làm .Ngoan nghe lời anh .Mẹ đi rồi mẹ không thấy đâu, khi nào mẹ lên anh đưa lại em .Thế là anh ngồi xuống nền nhà tỉ mỉ lau giúp cô từng cái ghế. Cô thì chỉ biết ngồi một bên luyên thuyên kể ti tỉ thứ cho anh nghe .
- Mẹ ơi chị hai lười biếng bắt anh hai làm giúp kìa .
Sau tiếng nói kia là một màn rượt đuổi khắp nhà .
Không khí gia đình cuối năm nhà nào cũng nô nứt, xum vầy bên nhau tiếng cười tiếng nói xóa tan mọi đau thương phiền muộn của năm cũ .
Tết đến dù có bận cách mấy bạn cũng nên tranh thủ về nhà với ba với mẹ nhé? Khi họ còn đủ sức để mông ngóng bạn về đừng để cái tết của ba mẹ phải là nỗi nhớ về bạn ở phương xa .
Với ba mẹ cái tết của họ thật trọn vẹn khi có đầy đủ mấy đứa con mấy đứa cháu chứ không phải là một cái tết đầy đủ bánh mức đắt tiền, mâm cơm no đủ, đầy thịt đầy cá nhưng bóng mấy đứa con thì mãi chẳng thấy đầu .
Cớ sao có cô gái nhỏ vẫn còn bôn ba chưa về nhà? 29 tết rồi không ai ngóng trông cô sao ?.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.