Chương 4: Quyết định ở cô ấy
Đậu Nành Lạc Nhách
15/07/2024
Từ sau sáng hôm qua, cữ nghĩ sau đó cô ấy sẽ khóc lóc ầm ĩ, đòi anh chịu trách nhiệm cho bằng được nhưng sao đến giờ anh vẫn chưa nhận được cuộc gọi nào cả, chính anh cũng đang rất khó nghĩ
Phong thấy anh trầm ngâm, thờ thẫn mới mở miệng hỏi " mày định giải quyết như thế nào với cô gái đó? "
- Hôm qua tao thấy cô ấy hoảng loạn nên đã rời đi, tao có ghi lại số điện thoại cũng đã nói với cô ấy tao sẽ chịu trách nhiệm. Bây giờ chỉ chờ quyết định của cô ấy
- "Rồi mày tính cưới người ta thiệt hả ". Kiệt thắc mắc không lẽ phải cưới một người lạ mới lần đầu thấy mặt như vậy hả?
- " Có cái nào cưới giả bộ không, nói khùng điên gì vậy ba " Minh phản bác lại lời nói của Kiệt.Thằng này ngoài cái việc đào hoa ong bướm, mật ngọt rót vào tay gái thì thôi chớ mở mồm ra câu nào là muốn đấm cho mấy cái.
- " Có sao không, còn có mấy cái hợp đồng hôn nhân gì đó nữa, tại mày không biết thôi, nông cạn hết biết "
- Mày chửi tao ngu hả cái thằng này?
Nghe hai đứa này cãi qua cãi lại ong hết cả đầu Tuấn Anh đã vội ngăn hai người này lại trước khi hai đứa này đấm nhau " hai đứa bây im đi, một đứa thì nách hai con,một đứa thì 27 tuổi đầu rồi mà còn cãi nhau, hai đứa bây xa thì nhớ mà gần là cãi ".
- Ê mà tao sợ cô ấy có giá đình rồi thì sao? Lúc đó chồng người ta đánh người ta thì mày có mà xuống mười tám tầng địa ngục cũng không hết tội
Nghe Minh Kiệt nói như thế Nhật Minh cũng gật gù đồng ý " này đúng nè, tao chịu "
Gia Hưng nghe hai người nói thì liếc mắt về phía hai người đồng thời cũng lên tiếng " không đâu, cô ấy vẫn chưa chồng "
Cả bốn đều hiểu lời anh nói, cả bọn im lặng một lúc, đúng là mọi chuyện đều có thể xảy ra. Với một người bản tính cẩn thận, hầu như là chu toàn mọi thứ so với hai đàn ông đã có gia đình thì anh gần như là người điềm đạm, cẩn thận nhất.
Cả bọn đi uống lần nào cũng sợ đứa này đứa kia về không an toàn duy chỉ có anh là không uống hoặc nếu uống là sẽ gọi xe về, những cuộc vui lúc nào anh cũng là kẻ biết điểm dừng trước. Vậy mà sự việc hôm qua xảy ra cả bọn thật sự rất bất ngờ
Cả bọn trò chuyện cùng nhau đến tối thì ai cũng về nhà nấy.
Lúc này đây chỉ còn mình anh ngồi vô định.
Không phải chuyện đó mà anh run sợ quá độ đến nổi không còn sức lực nào để làm việc khác.
Cái mà anh làm ảnh cảm thấy mệt mỏi là anh vẫn chưa quên được người đó
Đã lâu lắm rồi, bốn năm rồi sao anh chưa quên được nữa, người ta đã bỏ anh sao anh lại nhớ mãi.
Nếu bây giờ anh cưới người mà anh lần đầu gặp mặt đó liệu có quên được cô gái đó không? Chính bản thân anh cũng không rõ nữa.
****************************
Vòng quay tuần hoàn cứ xoay đều xoay đều, đa một tháng hơn trôi qua kể từ ngày hôm đó.
Cô với tần suất công việc cao, vì cô là người mới nên cũng bận học việc bận thích ứng với mọi thứ xa lạ, sáng đi làm tối về ăn uống, cứ thế cô đã sớm quên đi mãnh giấy và số điện thoại mà người đàn ông đó đã để lại.
Còn về phía anh, vài ba hôm đầu thật tình anh cũng có ngóng cuộc gọi từ cô, không phải vì anh nôn nóng mà là anh muốn biết sự trả lời cô của, mọi thứ mà rõ ràng anh cũng đỡ phải nhọc lòng. Nhưng qua trôi qua mấy ngày rồi một tháng hơn không thấy hồi âm, anh nghĩ cô đã không truy cứu việc này nữa rồi.
Hôm nay là ngày nghĩ, cô quyết định đi chợ mua đồ ăn cho cả tuần cũng như sẽ nấu ăn cho bữa sáng này.
Cô thích nấu ăn lắm, vì đây là lúc cô cảm nhận được mùi vị của cuộc sống, vừa nấu cô vừa đắm chìm trong mớ suy tư quanh mình.
Sau khi nấu xong,cô vừa ăn vừa xem phim ngôn tình, đột nhiên phim chiếu tới phận đoạn cô gái nhận ra mình đã trễ kinh, hình như là có thai rồi.
Cô đang ăn đột nhiên khựng lại " hình như, hình như, cô cũng...cũng trễ " nghĩ tới đây cô vội nuốt chửng số cơm còn lại, phim còn đang phát, cô đã vội đi mua que thử.
Sau khi thử xong, cầm cái que trên tay, cô vừa run vừa không dám mở mắt để nhìn, chỉ biết niệm trong lòng rằng chỉ là bị stress quá nên mới bị trễ thôi.
Lấy hết can đảm cô hít một hơi thật sâu, vuốt ngực vài ba cái, cô sẵn sàng rồi. Nhưng mà nếu có thật thì làm sao đây, nói với ba mẹ kiểu gì cũng đánh cho nhừ mông.
" Nhưng mà thôi, có sao đâu, cũng lắm chỉ là... Chỉ là bị đánh thôi mà " Vừa nghĩ cô vừa tí hí mắt, một vạch rồi..... Chết cô rồi.
Phong thấy anh trầm ngâm, thờ thẫn mới mở miệng hỏi " mày định giải quyết như thế nào với cô gái đó? "
- Hôm qua tao thấy cô ấy hoảng loạn nên đã rời đi, tao có ghi lại số điện thoại cũng đã nói với cô ấy tao sẽ chịu trách nhiệm. Bây giờ chỉ chờ quyết định của cô ấy
- "Rồi mày tính cưới người ta thiệt hả ". Kiệt thắc mắc không lẽ phải cưới một người lạ mới lần đầu thấy mặt như vậy hả?
- " Có cái nào cưới giả bộ không, nói khùng điên gì vậy ba " Minh phản bác lại lời nói của Kiệt.Thằng này ngoài cái việc đào hoa ong bướm, mật ngọt rót vào tay gái thì thôi chớ mở mồm ra câu nào là muốn đấm cho mấy cái.
- " Có sao không, còn có mấy cái hợp đồng hôn nhân gì đó nữa, tại mày không biết thôi, nông cạn hết biết "
- Mày chửi tao ngu hả cái thằng này?
Nghe hai đứa này cãi qua cãi lại ong hết cả đầu Tuấn Anh đã vội ngăn hai người này lại trước khi hai đứa này đấm nhau " hai đứa bây im đi, một đứa thì nách hai con,một đứa thì 27 tuổi đầu rồi mà còn cãi nhau, hai đứa bây xa thì nhớ mà gần là cãi ".
- Ê mà tao sợ cô ấy có giá đình rồi thì sao? Lúc đó chồng người ta đánh người ta thì mày có mà xuống mười tám tầng địa ngục cũng không hết tội
Nghe Minh Kiệt nói như thế Nhật Minh cũng gật gù đồng ý " này đúng nè, tao chịu "
Gia Hưng nghe hai người nói thì liếc mắt về phía hai người đồng thời cũng lên tiếng " không đâu, cô ấy vẫn chưa chồng "
Cả bốn đều hiểu lời anh nói, cả bọn im lặng một lúc, đúng là mọi chuyện đều có thể xảy ra. Với một người bản tính cẩn thận, hầu như là chu toàn mọi thứ so với hai đàn ông đã có gia đình thì anh gần như là người điềm đạm, cẩn thận nhất.
Cả bọn đi uống lần nào cũng sợ đứa này đứa kia về không an toàn duy chỉ có anh là không uống hoặc nếu uống là sẽ gọi xe về, những cuộc vui lúc nào anh cũng là kẻ biết điểm dừng trước. Vậy mà sự việc hôm qua xảy ra cả bọn thật sự rất bất ngờ
Cả bọn trò chuyện cùng nhau đến tối thì ai cũng về nhà nấy.
Lúc này đây chỉ còn mình anh ngồi vô định.
Không phải chuyện đó mà anh run sợ quá độ đến nổi không còn sức lực nào để làm việc khác.
Cái mà anh làm ảnh cảm thấy mệt mỏi là anh vẫn chưa quên được người đó
Đã lâu lắm rồi, bốn năm rồi sao anh chưa quên được nữa, người ta đã bỏ anh sao anh lại nhớ mãi.
Nếu bây giờ anh cưới người mà anh lần đầu gặp mặt đó liệu có quên được cô gái đó không? Chính bản thân anh cũng không rõ nữa.
****************************
Vòng quay tuần hoàn cứ xoay đều xoay đều, đa một tháng hơn trôi qua kể từ ngày hôm đó.
Cô với tần suất công việc cao, vì cô là người mới nên cũng bận học việc bận thích ứng với mọi thứ xa lạ, sáng đi làm tối về ăn uống, cứ thế cô đã sớm quên đi mãnh giấy và số điện thoại mà người đàn ông đó đã để lại.
Còn về phía anh, vài ba hôm đầu thật tình anh cũng có ngóng cuộc gọi từ cô, không phải vì anh nôn nóng mà là anh muốn biết sự trả lời cô của, mọi thứ mà rõ ràng anh cũng đỡ phải nhọc lòng. Nhưng qua trôi qua mấy ngày rồi một tháng hơn không thấy hồi âm, anh nghĩ cô đã không truy cứu việc này nữa rồi.
Hôm nay là ngày nghĩ, cô quyết định đi chợ mua đồ ăn cho cả tuần cũng như sẽ nấu ăn cho bữa sáng này.
Cô thích nấu ăn lắm, vì đây là lúc cô cảm nhận được mùi vị của cuộc sống, vừa nấu cô vừa đắm chìm trong mớ suy tư quanh mình.
Sau khi nấu xong,cô vừa ăn vừa xem phim ngôn tình, đột nhiên phim chiếu tới phận đoạn cô gái nhận ra mình đã trễ kinh, hình như là có thai rồi.
Cô đang ăn đột nhiên khựng lại " hình như, hình như, cô cũng...cũng trễ " nghĩ tới đây cô vội nuốt chửng số cơm còn lại, phim còn đang phát, cô đã vội đi mua que thử.
Sau khi thử xong, cầm cái que trên tay, cô vừa run vừa không dám mở mắt để nhìn, chỉ biết niệm trong lòng rằng chỉ là bị stress quá nên mới bị trễ thôi.
Lấy hết can đảm cô hít một hơi thật sâu, vuốt ngực vài ba cái, cô sẵn sàng rồi. Nhưng mà nếu có thật thì làm sao đây, nói với ba mẹ kiểu gì cũng đánh cho nhừ mông.
" Nhưng mà thôi, có sao đâu, cũng lắm chỉ là... Chỉ là bị đánh thôi mà " Vừa nghĩ cô vừa tí hí mắt, một vạch rồi..... Chết cô rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.