Chương 10: Tất bật ngày gần cưới
Đậu Nành Lạc Nhách
15/07/2024
Lúc này đã là ba tuần sau đó, cô cũng chuẩn bị cùng anh đi chụp hình cưới, in thiệp gửi đến tay họ hàng và bạn bè.
Lúc này cô hẹn Tuệ Lâm và Nhã Uyên đến nhà mình chơi, sẵn đưa thiệp cho họ luôn, kể từ đến hôm đó đến nay cũng gần hai tháng tuy có gặp nhau nhưng cô cũng không vội nói chuyện đã xảy ra hai người họ, cô muốn khi nào xong xuôi chắc chắn nhất mới nói cho họ nghe.
- Hôm nay mày cho tụi tao ăn cái gì đây? Thơm quá đi mất
- Tao cho mày với Lâm ăn lẩu nha, vô dọn chén phụ đi.
- Bộ mày đói lắm hả. Lâm nhìn Uyên nói
- Không, nhưng mà đồ người ta đãi cho không tốn tiền thì mình phải minh hoạ thêm cho nó sinh động chứ.
Cả ba vừa ăn vừa rôm rả cười nói.
Đến lúc ăn xong,cô bưng trái cây cùng với hai cái thiệp cưới trên tay.
- Nè ăn trái cây đi. Còn đây là mời đám cưới hai bạn mình nha, nhớ đến chung vui cùng vợ chồng chúng tôi nha.
Tuệ Lâm cùng Nhã Uyên vừa đưa tay chạm vào miếng táo bỗng khựng lại, cả hai mở to mắt nhìn cô
Nhã Uyên hỏi cô
- Gì chứ? Đám cưới ai, mày nói lại xem xem, tao nghe chưa rõ
- Đám cưới tao.Cô đáp
- Mày có bồ khi nào mà đám cưới?. Lâm hỏi
- Không phải bồ, tao có thai rồi, là cưới chạy bầu Hơi hợi.
- Có bầu. Cả hai đồng thanh lên tiếng
Cô thấy cả hai đang ngơ ngác thì bật cười, sau đó cũng kể đầu đuôi câu chuyện cho họ nghe.
- Tới bây giờ mày mới nói với tụi tao nghe á hả. Mày có xem tụi tao là bạn không?.Tuệ Lâm nhìn cô nói
- Tao xin lỗi mà, tại tao muốn khi đã chắc chắn mới nói cho bây biết, mắc công bây lại lo cho tao.
Quá rồi, quá lắm rồi, không thể tin được mà. Nhã Uyên ôm đầu
Mà chồng mày có đẹp trai không vậy. Uyên Hỏi
- Không biết có đẹp không nữa, nhưng nhìn cũng thuận mắt lắm hihi.
- Ờ ít nào cũng xem như là định mệnh đi ha
- Ờ. Cô đáp
Xong cả ba cùng phá lên cười. Vì cả ba người đều rất thích nhìn mấy người đẹp.
Phía bên anh, anh cũng đã gửi thiệp đến cho cả bọn rồi
Minh Kiệt khi nhận được thiệp mời thì phán xét
- Chết thật chứ, mình còn chưa có bồ mới mà nó đã có vợ luôn rồi.
Tuấn Anh thấy thế cũng nói
- Người như mày thì nên ế suốt đời cho rồi
- Mày mày mày. Minh Kiệt tức điên với thằng này.
- Mày chắc chắn với quyết định này chứ. Tuấn Anh hỏi
- Ừm, không còn đường lui nữa. Anh đáp
- Thôi thì phải có trách nhiệm chu toàn với người ta đi. Tuấn Anh vỗ vai anh
Tuấn Anh và Minh Kiệt đều biết anh chưa quên người đó, chỉ hy vọng khi anh đã chịu trách nhiệm làm chồng làm cha người ta thì đừng nên lưu luyến người cũ.
Dạo gần đây anh và cô cũng liên lạc, chủ yếu là hỏi thăm sức khoẻ cô nhiều hơn, qua nhưng lần tiếp xúc cô thật sự bị rung động rồi.
Từ trước đến nay cô chưa từng được một người đàn ông nào ngoài ba và em trai hỏi hang hay quan tâm, bởi vì cô chưa từng được ai thích, cũng chưa từng thích ai, những mối quan hệ khác giới dường như là không có. Nên khái niệm trai gái với cô thật quá xa xôi, đôi khi đi ra đường nhìn người ta có đôi có cặp cô cũng rất tuổi thân. Vì những lúc như vậy cô cũng đôi lần muốn được yêu, được thương nữa.
Bây giờ cứ hễ gặp anh là tìm cô đập liên hồi, nói năng lấp bắp, không dám nhìn thẳng vào mắt anh, thì ra đây là cảm giác thích một người sao thật khó chịu.
Anh cũng cảm nhận được cô lúc này gặp mình lời nói lúc nào cũng run run, tay chân cuốn cuồn, nhưng anh cũng không quá để tâm.
Thời gian lại thắm thoát ngày cưới đã sát, Anh cũng phụ cô chuyển đồ đạc về nhà mình.
Cô thì cũng trở ngược về quê, phụ giúp đám ở nhà.
-
Lúc này cô hẹn Tuệ Lâm và Nhã Uyên đến nhà mình chơi, sẵn đưa thiệp cho họ luôn, kể từ đến hôm đó đến nay cũng gần hai tháng tuy có gặp nhau nhưng cô cũng không vội nói chuyện đã xảy ra hai người họ, cô muốn khi nào xong xuôi chắc chắn nhất mới nói cho họ nghe.
- Hôm nay mày cho tụi tao ăn cái gì đây? Thơm quá đi mất
- Tao cho mày với Lâm ăn lẩu nha, vô dọn chén phụ đi.
- Bộ mày đói lắm hả. Lâm nhìn Uyên nói
- Không, nhưng mà đồ người ta đãi cho không tốn tiền thì mình phải minh hoạ thêm cho nó sinh động chứ.
Cả ba vừa ăn vừa rôm rả cười nói.
Đến lúc ăn xong,cô bưng trái cây cùng với hai cái thiệp cưới trên tay.
- Nè ăn trái cây đi. Còn đây là mời đám cưới hai bạn mình nha, nhớ đến chung vui cùng vợ chồng chúng tôi nha.
Tuệ Lâm cùng Nhã Uyên vừa đưa tay chạm vào miếng táo bỗng khựng lại, cả hai mở to mắt nhìn cô
Nhã Uyên hỏi cô
- Gì chứ? Đám cưới ai, mày nói lại xem xem, tao nghe chưa rõ
- Đám cưới tao.Cô đáp
- Mày có bồ khi nào mà đám cưới?. Lâm hỏi
- Không phải bồ, tao có thai rồi, là cưới chạy bầu Hơi hợi.
- Có bầu. Cả hai đồng thanh lên tiếng
Cô thấy cả hai đang ngơ ngác thì bật cười, sau đó cũng kể đầu đuôi câu chuyện cho họ nghe.
- Tới bây giờ mày mới nói với tụi tao nghe á hả. Mày có xem tụi tao là bạn không?.Tuệ Lâm nhìn cô nói
- Tao xin lỗi mà, tại tao muốn khi đã chắc chắn mới nói cho bây biết, mắc công bây lại lo cho tao.
Quá rồi, quá lắm rồi, không thể tin được mà. Nhã Uyên ôm đầu
Mà chồng mày có đẹp trai không vậy. Uyên Hỏi
- Không biết có đẹp không nữa, nhưng nhìn cũng thuận mắt lắm hihi.
- Ờ ít nào cũng xem như là định mệnh đi ha
- Ờ. Cô đáp
Xong cả ba cùng phá lên cười. Vì cả ba người đều rất thích nhìn mấy người đẹp.
Phía bên anh, anh cũng đã gửi thiệp đến cho cả bọn rồi
Minh Kiệt khi nhận được thiệp mời thì phán xét
- Chết thật chứ, mình còn chưa có bồ mới mà nó đã có vợ luôn rồi.
Tuấn Anh thấy thế cũng nói
- Người như mày thì nên ế suốt đời cho rồi
- Mày mày mày. Minh Kiệt tức điên với thằng này.
- Mày chắc chắn với quyết định này chứ. Tuấn Anh hỏi
- Ừm, không còn đường lui nữa. Anh đáp
- Thôi thì phải có trách nhiệm chu toàn với người ta đi. Tuấn Anh vỗ vai anh
Tuấn Anh và Minh Kiệt đều biết anh chưa quên người đó, chỉ hy vọng khi anh đã chịu trách nhiệm làm chồng làm cha người ta thì đừng nên lưu luyến người cũ.
Dạo gần đây anh và cô cũng liên lạc, chủ yếu là hỏi thăm sức khoẻ cô nhiều hơn, qua nhưng lần tiếp xúc cô thật sự bị rung động rồi.
Từ trước đến nay cô chưa từng được một người đàn ông nào ngoài ba và em trai hỏi hang hay quan tâm, bởi vì cô chưa từng được ai thích, cũng chưa từng thích ai, những mối quan hệ khác giới dường như là không có. Nên khái niệm trai gái với cô thật quá xa xôi, đôi khi đi ra đường nhìn người ta có đôi có cặp cô cũng rất tuổi thân. Vì những lúc như vậy cô cũng đôi lần muốn được yêu, được thương nữa.
Bây giờ cứ hễ gặp anh là tìm cô đập liên hồi, nói năng lấp bắp, không dám nhìn thẳng vào mắt anh, thì ra đây là cảm giác thích một người sao thật khó chịu.
Anh cũng cảm nhận được cô lúc này gặp mình lời nói lúc nào cũng run run, tay chân cuốn cuồn, nhưng anh cũng không quá để tâm.
Thời gian lại thắm thoát ngày cưới đã sát, Anh cũng phụ cô chuyển đồ đạc về nhà mình.
Cô thì cũng trở ngược về quê, phụ giúp đám ở nhà.
-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.