Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 170: Bí tịch thể tu

Mặc Mộng Trần

26/09/2013

Trong quán ăn ăn cơm không được, chỉ có thể về nhà mình làm, tin tưởng dùng tài nấu nướng của hắn, thức ăn mình làm sẽ không quá tệ. Đến thị trường mua đi một ít rau, Lâm Dật Hiên liền trực tiếp về nhà, sau khi mở cửa, Lâm Dật Hiên đột nhiên giật mình, ánh mắt trực tiếp trở nên có chút lạnh lùng, trong nhà có người, tuy không nhìn thấy bóng người, nhưng mà cảm giác của Lâm Dật Hiên khác hẳn với thường nhân, vẫn là phát hiện một ít không đúng.

- Đi ra, nếu không đừng trách ta không khách khí.

Lâm Dật Hiên lạnh lùng khẽ quát một tiếng.

Sau khi Lâm Dật Hiên nói xong, trong phòng không có xuất hiện phản ứng gì.

- Không nên để cho ta nói lần nữa.

Ánh mắt Lâm Dật Hiên có chút rét run, không mời tự nhập, hơn nữa ẩn tàng không ra, xem ra người đến là không có hảo ý, Lâm Dật Hiên chậm rãi đi tới trong phòng, con mắt không ngừng nhìn quét trong phòng, đem tất cả địa phương có thể giấu người nhìn một lần.

- Thật không nghĩ tới cảm giác của ngươi nhạy cảm như vậy.

Lúc này cửa phòng Lâm Dật Hiên được mở ra, một thân ảnh xinh đẹp từ đó đi ra.

- Là ngươi!

Ánh mắt Lâm Dật Hiên lạnh lẽo, người trước mắt này đúng là nữ tử phiền toái vừa rồi ở bên ngoài gặp phải, tại sao cô ta ở trong nhà hắn?

Nữ tử chứng kiến Lâm Dật Hiên cũng có chút ngơ ngác, hiển nhiên cũng thoáng giật mình, sau đó cô ta kiều kiều mà cười nói:

- Tiểu suất ca, thật không nghĩ tới là ngươi, xem ra chúng ta thật đúng là có duyên phận.

- Ngươi đến nhà của ta làm cái gì?

Lâm Dật Hiên nhàn nhạt hỏi thăm, cô gái này hiển nhiên không phải theo dõi hắn đến, mà là trước lúc hắn về đã tới, cô gái này lại không biết hắn, tới đây làm cái gì?

- Đừng căm thù ta, như vậy ta cũng không có ác ý, có người bảo ta đến xem ngươi một chút, thuận đường cho ngươi một kiện đồ vật.



Nữ tử nhẹ nhàng trêu chọc tóc trên trán thoáng một phát, hướng về phía Lâm Dật Hiên quyến rũ cười cười.

- Người nào?

Lâm Dật Hiên cau mày, hắn hình như cũng không nhận ra người nào, hơn nữa còn là võ giả, muốn nói võ giả mình biết hình như cũng chỉ có Vương Tông, nhưng mà Vương Tông chắc có lẽ không cho người ta đến xem hắn, còn mang đồ vật cho hắn, dù sao lúc trước Vương Tông chỉ điểm hắn, đối với Lâm Dật Hiên đã có trợ giúp rất lớn rồi.

- Tự ngươi đoán đi.

Nữ tử nhẹ nhàng cười cười, sau đó trực tiếp từ phía sau lấy ra một quyển sách, trực tiếp đưa cho Lâm Dật Hiên, nhẹ nhàng nói:

- Đây là người nọ để cho ta mang cho ngươi.

Lâm Dật Hiên nghi ngờ tiếp nhận quyển sách trên tay nữ tử, trên mặt sách không có chữ gì, Lâm Dật Hiên trực tiếp mở sách ra, nhìn nội dung trong đó, Lâm Dật Hiên thoáng cái giật mình, đây là một bí tịch võ công, hơn nữa nhìn nội dung hẳn là bí tịch thể tu.

- Sách này rốt cuộc là ai bảo ngươi mang tới?

Lâm Dật Hiên chau mày về phía nữ tử hỏi, không thể không nói, quyển sách này là hiện tại hắn cần có nhất, nhưng mà đến tột cùng là ai sẽ biết những thứ này?

- Nói rồi, tự ngươi đoán đi, đừng nghĩ ta cho ngươi biết.

Nữ tử lộ ra một tia quyến rũ, bên trong mang theo vui vẻ nghịch ngợm, sau đó còn nói thêm:

- Tốt rồi, sách ta đã cho ngươi, ta đi trước, bye bye, tiểu suất ca không hiểu thương hương tiếc ngọc.

- Đợi một chút.

Lâm Dật Hiên thấy nàng kia đang hướng ra phía ngoài, liền luôn miệng nói.

- Như thế nào? Tiểu suất ca, chẳng lẽ ngươi còn không bỏ được chị gái đi?

Nữ tử dừng thân lại, thân thể nhẹ nhàng tìm được trước người Lâm Dật Hiên, hương vị ngọt ngào đập vào mặt Lâm Dật Hiên.



- Bất luận là ai bảo ngươi mang sách giao cho ta, đều thay ta cám ơn hắn, cuối cùng xem phân lượng ngươi giúp ta đưa sách, lần này ta đã giúp ngươi một chút.

Lâm Dật Hiên đem thân thể thoáng lui về sau một chút, tuy khí tức nữ tử rất dễ chịu, nhưng mà Lâm Dật Hiên cũng không muốn bị một nữ tử đùa giỡn.

- Giúp ta? Ngươi có thể giúp ta cái gì?

Nữ tử nghi ngờ đánh giá Lâm Dật Hiên thoáng một phát, tựa hồ không rõ Lâm Dật Hiên nói.

- Tổn thương trên người của ngươi, ta có thể giúp ngươi chữa cho tốt.

Lâm Dật Hiên chậm rãi nói, hắn cũng không thích nợ nhân tình người khác, mặc dù nhưng nhân tình này không phải cô gái trước mắt này tiễn đưa, nhưng cùng cô gái này cũng có quan hệ rất lớn, Lâm Dật Hiên chữa cô gái này tốt, coi như là báo một cái nhân tình.

- Ngươi không nói, ta cũng sẽ quên, ngươi thật giống như vẫn là một tiểu thần y, ngươi đã chịu ra tay giúp đỡ chị gái, cái kia thật sự là quá tốt, bất quá ngươi sẽ không thu phí xem bệnh chị gái a? Trên người ta là một phân tiền cũng không có, nếu ngươi thật là muốn tiền, hãy dùng chị gái gán nợ a, ta sẽ lấy thân báo đáp.

Vẻ mặt nữ tử quyến rũ, lại dẫn một bộ dáng đáng thương, hướng về Lâm Dật Hiên nói ra.

- Vốn lần này tính không thu phí xem bệnh, bất quá nếu như ngươi nói như vậy, không thu thật sự không tốt, lấy thân báo đáp thì không cần, ngươi cởi sạch quần áo, đi ra ngoài chạy một vòng rồi trở về là được rồi.

Lâm Dật Hiên thấy nữ tử tựa hồ đùa giỡn trên mình thành nghiện rồi, không khỏi lạnh lùng nói.

Nữ tử nghe được Lâm Dật Hiên nói, lộ ra một bộ biểu lộ mất mặt, thấp giọng nói ra:

- Một điểm cảm giác cũng không có, tuyệt không hiểu thương hương tiếc ngọc.

- Vươn tay ra.

Lâm Dật Hiên không để ý đến nữ tử, trực tiếp nhìn nàng nói ra.

Nữ tử ngoan ngoãn đưa tay ra ngoài, Lâm Dật Hiên thò tay nắm lấy cổ tay nàng, chẳng qua là trong chốc lát, tình huống nữ tử Lâm Dật Hiên đã hiểu được toàn bộ, đồng thời Lâm Dật Hiên cũng biết cô gái này dĩ nhiên là một cao thủ, chân khí trong cơ thể nàng hết sức hùng hậu, ít nhất so với hắn cao hơn rất nhiều, Lâm Dật Hiên khẽ nhíu mày, không nghĩ tới trong hiện thực lại gặp cao thủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lăng Thiên Mộng Huyễn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook