Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 149: Vương Ngữ Yên chạy (1)

Mặc Mộng Trần

26/09/2013

Dựa theo tình hình này phát triển, tiếp qua một hồi, có thể đem chân khí trong cơ thể Vương Ngữ Yên hoàn toàn trấn áp xuống, đến lúc đó chỉ cần Vương Ngữ Yên tỉnh lại, dựa theo công pháp vận hành chân khí, như vậy tất cả liền mọi sự thuận lợi.

Nhưng vào lúc này, Vương Ngữ Yên một mực hôn mê đột nhiên chậm rãi mở mắt, cũng nhẹ nhàng mà “ Ồ “ một tiếng, tiếp theo lại chứng kiến thân thể Lâm Dật Hiên trần truồng, không khỏi cả kinh kêu lên:

- Ngươi là người nào.

Thanh âm Vương Ngữ Yên hết sức mềm mại dịu dàng, mặc dù là kinh sợ kêu ra tiếng, nhưng làm cho người ta nghe hết sức thoải mái.

- Cô nương đừng nhúc nhích, ta đang vì ngươi chữa thương, nếu di chuyển mà nói, hai người chúng ta đều có nguy hiểm tánh mạng.

Lâm Dật Hiên chứng kiến Vương Ngữ Yên tỉnh lại, trong nội tâm không khỏi có chút nóng nảy, dùng tốc độ chân khí vận hành hiện tại của bọn hắn, nếu xảy ra ngoài ý muốn, hai người đều bị thương.

- A......

Thật đúng là sợ điều gì sẽ gặp điều đó, vốn là Vương Ngữ Yên cúi đầu xem thấy mình vậy mà cùng Lâm Dật Hiên giống nhau, đồng dạng thân thể trần truồng, không khỏi la hoảng lên, sau đó trực tiếp giằng co, lập tức chân khí cường đại trực tiếp giải khai huyệt đạo trên người nàng, chân khí trong cơ thể Vương Ngữ Yên lập tức không bị Lâm Dật Hiên khống chế, trực tiếp phản kích tới Lâm Dật Hiên, chân khí cường đại trực tiếp phóng tới trong cơ thể Lâm Dật Hiên, Lâm Dật Hiên cảm thấy nội phủ một hồi rung động lắc lư, nếu như không phải trong cơ thể còn có chân khí vốn là theo Vương Ngữ Yên hấp tới mà nói, chỉ sợ chân khí bắn ngược này, liền đủ muốn đi nửa cái mạng của Lâm Dật Hiên rồi, bất quá tuy vậy, Lâm Dật Hiên cũng không dễ chịu, một tia máu tươi trực tiếp từ khóe miệng chảy ra.

Lâm Dật Hiên vội vàng rút chưởng, toàn bộ thân trực tiếp từ trên giường bắn lên, cách xa trên giường.

Lần nữa nhìn về phía trên giường, phát hiện Vương Ngữ Yên đang cầm lấy cái chăn bị chân khí thái nhỏ che thân thể, cùng sử dụng một ánh mắt sợ hãi nhìn mình, cũng run nhè nhẹ nói:

- Ngươi đối với ta làm cái gì?

Lâm Dật Hiên lau đi huyết khóe miệng, trong nội tâm cười khổ một tiếng, xem ra mình là bị coi thành sắc lang dâm tặc.

- Cô nương, ngươi thực là hiểu lầm rồi, ta vừa rồi đích thật là đang vì ngươi trị liệu.



Lâm Dật Hiên nhìn trong mắt Vương Ngữ Yên tràn đầy không tin, trong lòng cũng là một hồi bất đắc dĩ.

- Xảy ra chuyện gì?

Đúng lúc này Vương phu nhân kêu sợ hãi trực tiếp vọt vào, nhìn đến thân thể Lâm Dật Hiên trần truồng, thoáng cái giật mình, sau đó chứng kiến Vương Ngữ Yên trên giường, nàng lập tức dùng một ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Lâm Dật Hiên.

- Cái này là hiểu lầm.

Lâm Dật Hiên liền tranh thủ sự tình giải thích một lần, hắn cũng không hy vọng mình mạc danh kỳ diệu mà biến thành dâm tặc.

Vương phu nhân nghe Lâm Dật Hiên giải thích, ánh mắt không hề lạnh như vậy rồi, bất quá ánh mắt xem Lâm Dật Hiên vẫn rất bất thiện, dù sao coi như là ngoài ý muốn, Lâm Dật Hiên dĩ nhiên nhìn thân thể nữ nhi của mình mấy lần, vậy cũng là hủy thanh bạch con gái nàng, nếu không phải xem Lâm Dật Hiên trị liệu cho con gái nàng, hiện tại nàng đã cắt nát Lâm Dật Hiên làm phân bón hoa rồi.

Tuy Vương phu nhân rất giận, nhưng mà vội vàng chuyển đổi thoáng tâm tình một phát, đi đến bên người Vương Ngữ Yên nhẹ giọng an ủi, qua trong giây lát, tâm tình Vương Ngữ Yên mới hơi lộ ra ổn định, Vương phu nhân thấy tâm tình Vương Ngữ Yên có chút ổn định lại, liền thò tay rờ lên mặt Vương Ngữ Yên, nhưng mà khi Vương phu nhân đụng phải Vương Ngữ Yên, liền cảm thấy một cổ lực lượng cường đại trực tiếp từ trên thân Vương Ngữ Yên tuôn ra, lập tức chấn bay Vương phu nhân ra ngoài.

Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, di động tới sau lưng Vương phu nhân, một chưởng trực tiếp tiếp được Vương phu nhân, nhưng mà vừa tiếp được, Lâm Dật Hiên cảm thấy một cổ lực lượng khổng lồ trực tiếp từ trên người Vương phu nhân tuôn qua, phảng phất muốn trực tiếp đánh bay Lâm Dật Hiên.

Véc-tơ Hoạt Động lập tức phát động, lực lượng mà đến trực tiếp có một nửa tứ tán quanh người Lâm Dật Hiên, nhưng một nửa lực lượng còn lại, cũng làm cho thân thể Lâm Dật Hiên lung lay nhoáng một cái, nguy hiểm thật a, nếu như mới vừa rồi không có Lâm Dật Hiên giảm bớt lực, mà là để cho Vương phu nhân trực tiếp đụng vào trên tường, chỉ sợ hiện tại Vương phu nhân không chết cũng sẽ biến thành tàn phế.

- Mẫu thân!

Vương Ngữ Yên thấy Vương phu nhân bị đẩy lùi, liền trực tiếp đứng dậy nghĩ đến trước người Vương phu nhân, sau đó vừa mới hoạt động, xuân quang trên người lại lộ ra, cô ta hét lên một tiếng, vội vàng lại rút về góc tường, cùng sử dụng một loại ánh mắt xấu hổ và giận dữ, nhìn về phía Lâm Dật Hiên.

- Đây là có chuyện gì?



Vương phu nhân hiển nhiên bị tình huống này hù sợ, trực tiếp quay đầu hung dữ mà nhìn về phía Lâm Dật Hiên, nàng cũng biết mình vừa rồi đi qua Quỷ Môn Quan một lượt.

Lâm Dật Hiên bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, nói:

- Vừa rồi vốn tiến triển rất thuận lợi, thế nhưng mà không nghĩ tới Lệnh ái đột nhiên tỉnh lại, cũng đánh bay ta, hiện tại tình huống chân khí trong cơ thể nàng như thế nào, ta cũng không phải rất rõ ràng.

Nhưng mà có một việc, Lâm Dật Hiên có thể khẳng định, cái kia chính là Vương Ngữ Yên còn không có thoát ly nguy hiểm tánh mạng, bởi vì nhiệm vụ thí luyện của Lâm Dật Hiên không nhắc nhở hoàn thành.

- Vậy ngươi nhanh nhìn nữ nhi của ta một chút.

Vương phu nhân triệt để nóng nảy, hiện tại Vương Ngữ Yên ở loại trạng thái này vừa nhìn liền biết rất không bình thường.

- Ngươi vẫn là trước để cho Lệnh ái mặc xong quần áo rồi nói sau, phiền toái cũng giúp ta tìm bộ y phục tới đây, nếu không như bây giờ đừng nói xem bệnh, cho dù muốn tới gần cũng rất khó khăn.

Lâm Dật Hiên bất đắc dĩ nói.

Lúc này Vương phu nhân mới chú ý nguyên lai Lâm Dật Hiên cũng là thân thể trần truồng, Vương phu nhân liền tranh thủ dời ánh mắt, cũng đối với Lâm Dật Hiên nói ra:

- Ngươi đi ra bên ngoài chờ một chút a, ta sẽ cho người tiễn đưa quần áo cho ngươi.

Lâm Dật Hiên gật gật đầu, trực tiếp đi ra bên ngoài, chỉ chốc lát sau, Vương phu nhân cũng đi ra, cũng đi ra bên ngoài phân phó hạ nhân một tiếng, liền lần nữa đi vào buồng trong.

Chỉ chốc lát sau, một tiểu nha hoàn đẩy cửa vào, trong tay cầm một bộ y phục, sau khi nhìn đến Lâm Dật Hiên, kinh sợ kêu một tiếng, sau đó trực tiếp nhắm mắt lại, đồng thời hét lớn:

- Lưu manh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lăng Thiên Mộng Huyễn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook