Lăng Thiên Mộng Huyễn

Chương 119: Y Tiên

Mặc Mộng Trần

26/09/2013

- Có thể.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ không hề nghĩ ngợi, liền trực tiếp đáp ứng, tựa hồ ba quyển bí tịch nhất lưu với hắn mà nói, căn bản không phải là việc khó gì.

- Trị liệu lệnh thiên kim, ước chừng cần ba ngày thời gian, hy vọng tiền bối mau lấy bí tịch tới.

Lâm Dật Hiên nhàn nhạt nói, hắn bây giờ đối với bí tịch vẫn là rất khát vọng, hoàn thành nhiệm vụ là một chuyện, sau khi đạt được bí tịch, hắn trước tiên có thể đọc qua, để cho võ công của mình tích lũy cộng lại, bởi như vậy thực lực của hắn mới có thể tăng lên.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ nghe được Lâm Dật Hiên nói chỉ cần ba ngày liền có thể trị tốt con mắt của nữ nhi hắn, không khỏi vui mừng quá đỗi, hắn vội vàng nói:

- Có thể, trong vòng 3 ngày, ta nhất định sẽ đem ba quyển bí tịch nhất lưu cho Lâm thần y ngươi, tiểu nữ liền nhờ cậy Lâm thần y rồi, ta đi lấy bí tịch.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ cười lớn một tiếng, thân ảnh lập tức lao ra phía ngoài, chẳng qua là trong chớp mắt, liền lao ra ngoài hơn mười trượng, sau đó liền chứng kiến Hoàng Phủ Hiếu Kỳ trực tiếp phóng người lên, hướng không trung rút lên mấy trượng, sau đó đã chạy ra Mã phủ, không thấy bóng dáng.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ này thật đúng là một người tính nôn nóng, khóe miệng Lâm Dật Hiên lộ ra mỉm cười, võ công Hoàng Phủ Hiếu Kỳ này có lợi hại như hắn nói hay không, hắn không biết, nhưng mà phần khinh công này liền đủ để cho thấy Hoàng Phủ Hiếu Kỳ lợi hại.

- Hoàng Phủ tiểu thư, ta mang ngươi đến biệt viện của ta, ta sẽ vì ngươi dốc lòng trị liệu, không quá ba ngày, ngươi có thể lại gặp ánh sáng.

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ đi rồi, Lâm Dật Hiên liền trực tiếp dẫn Hoàng Phủ tiểu thư tới bên trong biệt viện của mình.

Con mắt Hoàng Phủ tiểu thư này chính là ngày sau mới mù, hơn nữa bản thân con mắt cũng không có tổn hại gì, cho nên bằng vào chức nghiệp thần y của Lâm Dật Hiên, muốn trị liệu cũng không khó khăn, mặc dù nói ba ngày, nhưng mà Lâm Dật Hiên chỉ dùng không đến hai ngày thời gian, liền trị tốt con mắt của Hoàng Phủ tiểu thư, mà Hoàng Phủ Hiếu Kỳ cũng rất đúng giờ, ở ngày thứ ba lần nữa đi tới Mã phủ, khi thấy nữ nhi của mình đã khôi phục ánh sáng, vẻ mặt hắn cuồng hỉ.

- Lâm thần y, ngươi quả thật lợi hại, so với đám lang băm kia lợi hại hơn nhiều lắm, vốn ta đã cho rằng hồi phục thị lực cho con gái là vô vọng, hiện tại nữ nhi của ta gặp lại ánh sáng, đa tạ đại ân đại đức của Lâm thần y.



Hoàng Phủ Hiếu Kỳ nhìn thấy nữ nhi của mình hoàn toàn tốt rồi, liền một trận cảm tạ đối với Lâm Dật Hiên, sau đó trực tiếp lấy ra một cái gói nhỏ, trực tiếp đưa cho Lâm Dật Hiên, vừa cười vừa nói:

- Lâm thần y, đây là ba quyển bí tịch nhất lưu ngươi muốn.

Lâm Dật Hiên tiếp nhận bao bọc, sau đó mở ra, quả nhiên bên trong có ba quyển sách, nhìn kiểu dáng ba quyển sách rất là cũ kỹ, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu năm.

Đệ nhất bản viết Đại Lực Kim Cương Chưởng, Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, đây là võ công phái Thiếu Lâm, Hoàng Phủ Hiếu Kỳ là lấy tới thế nào, hơn nữa nơi này cách Thiếu Lâm khá xa, hiển nhiên không có thể ở trong vòng 3 ngày phản hồi, cho nên Đại Lực Kim Cương Chưởng này, có lẽ có lai lịch khác, mà cuốn thứ hai là Ám Khí Tường Giải, chứng kiến cái này Lâm Dật Hiên không khỏi có chút nhíu mày, Ám Khí Tường Giải này coi như là bí tịch võ công nhất lưu sao?

Lâm Dật Hiên chậm rãi mở Ám Khí Tường Giải ra, sau khi nhìn đến nội dung bên trong, ánh mắt Lâm Dật Hiên lộ ra vẻ vui mừng, Ám Khí Tường Giải này căn bản chính là một quyển bảo điển chủ tu ám khí, phía trên ghi lại đủ loại pháp môn ám khí, còn có một chút nội công chuyên môn dùng cho ám khí.

Đã có bản Ám Khí Tường Giải này, trên cơ bản cũng có thể sáng tạo ra một môn phái dùng ám khí làm chủ, Lâm Dật Hiên lại nhìn quyển cuối cùng một chút, quyển cuối cùng này là một bộ kiếm pháp, trên phong bì không có ghi danh tự, bản thân Lâm Dật Hiên đối với kiếm pháp cũng không hiểu lắm, ngẩng đầu nhìn Hoàng Phủ Hiếu Kỳ, hỏi:

- Đây là bản kiếm pháp gì?

Hoàng Phủ Hiếu Kỳ nghe được Lâm Dật Hiên đặt câu hỏi, không khỏi khẽ cười nói:

- Lâm thần y, ngươi không nên xem thường bản kiếm pháp này, tuy kiếm chiêu trên bản kiếm pháp này không phải nhất lưu, nhưng mà tâm pháp phía trên tuyệt đối là nhất lưu, sau khi tu luyện tâm pháp này, có thể trực tiếp đem chân khí gia trì vào binh khí, khiến cho uy lực binh khí đại tăng.

Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng gật gật đầu, nếu như nói như vậy, ngược lại được cho bí tịch nhất lưu.

Sau khi trị tốt con gái của Hoàng Phủ Hiếu Kỳ, không biết có phải Hoàng Phủ Hiếu Kỳ cũng tuyên truyền cho Lâm Dật Hiên hay không, kế tiếp một thời gian ngắn không ngừng có người đến cầu y, Lâm Dật Hiên tự nhiên là vô cùng mừng rỡ.

Vẻn vẹn đúng bốn tháng, thanh danh của Lâm Dật Hiên coi như là truyền ra trên giang hồ, cho nên người cũng biết võ lâm ngoại trừ Bắc Kiều Phong, Nam Mộ Dung hai danh tiếng đang thịnh này ra, lại xuất hiện một Y Tiên, Y Tiên được xưng không chỗ nào không thể chữa, có càng ngày càng nhiều người đến cầu Lâm Dật Hiên trị liệu, nhiều người, Lâm Dật Hiên tự nhiên sẽ không chỉ cần bọn hắn thu thập bí tịch.

Xem tình huống mà định ra, điều kiện của Lâm Dật Hiên cũng tùy thời biến hóa, có người vì Lâm Dật Hiên góp nhặt thiệt nhiều dược liệu quý báu, có người vì Lâm Dật Hiên tìm đến đao kiếm tốt nhất, có người đến cầu y thậm chí dâng lên đồ gia truyền trong nhà.



Đương nhiên, nhiều người đến cầu y, tự nhiên cũng là loại người gì cũng có, có thủ tín, tự nhiên cũng có loại không giữ lời hứa, có người sau khi cầu y, liền không muốn làm việc cho Lâm Dật Hiên, Lâm Dật Hiên cũng mặc hắn, không qua vài ngày sau, người nọ liền bị người đuổi giết đến chết, đơn giản là Lâm Dật Hiên thả ra một câu, phàm là người đánh chết người này, Lâm Dật Hiên sẽ vì hắn miễn điều kiện trị liệu một lần.

Trên giang hồ, ai có thể bảo chứng mình sẽ không có bệnh, cho nên cho dù những người không có cầu đến Lâm Dật Hiên kia, nghe Lâm Dật Hiên nói về sau, cũng bắt đầu nhao nhao vây quét người nọ, cuối cùng thi thể của người kia xuất hiện ở trước mặt Lâm Dật Hiên.

Từ chuyện này truyền ra về sau, liền không còn có người dám không tuân thủ quy củ của Lâm Dật Hiên.

Bốn tháng, Lâm Dật Hiên thu hoạch tương đối khá, bí tịch võ công, Lâm Dật Hiên đã góp nhặt hai mươi sáu bản, bất quá bí tịch nhất lưu cũng chỉ có ba quyển vừa mới đầu kia, còn lại đều là một ít bí tịch nhị tam lưu, dù sao không phải từng người đến cầu y, đều có bổn sự như Hoàng Phủ Hiếu Kỳ.

Mà ngoại trừ những bí tịch này, Lâm Dật Hiên thu hoạch lớn nhất là thực lực của mình tăng lên, bây giờ Nhất Nguyên Thần Công của hắn cuối cùng đã tới tầng thứ hai, chân khí tầng thứ hai so sánh với tầng thứ nhất, cao hơn không chỉ gấp mười lần, nếu như nói chân khí lúc trước của Lâm Dật Hiên chẳng qua là một dòng nhỏ mà nói, như vậy hiện tại chính thức trở thành một dòng suối nhỏ, Lâm Dật Hiên rốt cục có thể yên lòng dùng chân khí, không cần lo lắng chân khí của mình vừa sử dụng, đã tiêu hao hết.

Đương nhiên ngoại trừ nội công tăng trưởng ra, Lâm Dật Hiên thu thập đến những bí tịch võ công kia đều nhìn, sau đó chọn ra bản thân cần thiết mà tu luyện, phải nói Lâm Dật Hiên đối với tư chất luyện võ của mình cũng bội phục, vô luận võ công gì, hắn tựa hồ cũng có thể rất nhanh lý giải, cũng tiến hành vận dụng, cái này cũng không biết là nguyên nhân cường hóa, hay là tư chất bản thân hắn.

Một ngày này, khó được không có ai đến cầu y, Lâm Dật Hiên liền ra sau núi đi một chút, nào biết được Lâm Dật Hiên vừa tới phía sau núi, liền trông thấy một bóng trắng từ dưới núi bay nhanh mà đến, tốc độ kia so với Lâm Dật Hiên nhanh hơn rất nhiều, trong nháy mắt liền đến trước người Lâm Dật Hiên, Lâm Dật Hiên thấy rõ người nọ là một người con gái, nữ tử mặc một thân quần trắng, mang trên mặt một tấm lụa mỏng.

- Ngươi chính là Y Tiên?

Nữ tử đến trước người Lâm Dật Hiên liền ngừng lại, dùng một loại ngữ khí hơi cao ngạo hướng Lâm Dật Hiên hỏi.

- Không sai, ngươi là ai?

Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng gật đầu, sau đó hỏi ngược lại.

- Lý Thu Thủy!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Lăng Thiên Mộng Huyễn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook