Lăng Thiếu, Xin Anh Nhẹ Tay Một Chút
Chương 145
An Ngôn
07/10/2021
Khi Lăng Hạo từ phòng tắm trở ra đã thấy Hạ An Ngôn nằm trên giường ngủ.
Dường như đã bỏ xuống căng thẳng lo sợ mười ngày qua cô hiện giờ nằm nhắm chặt hai mắt lại, bình yên ngủ một giấc, nhưng rối loạn, căng thẳng, lo sợ làm những ngày vừa qua cô chẳng có nỗi một giấc ngủ bình yên.
Lăng Hạo ngồi trên giường ngắm nhìn dáng vẻ bình yên của Hạ An Ngôn lúc ngủ, trong người anh nóng bừng không cách nào ngủ được. Anh đưa tay sờ nhẹ lên má cô.
Hạ An Ngôn vốn dĩ từ khi có Nấm rất nhạy cảm chỉ cần một cử động nhẹ cô đã tỉnh giấc, cô mơ màng mở mắt ra, thấy lờ mờ là Lăng Hạo đang nhìn mình thì ậm ờ nói: “ sao anh không ngủ đi, đã trễ rồi”.
Lăng Hạo cúi đầu xuống đôi môi cô: “ không trễ lắm….” Anh tiếp tục mút đôi môi cô, mút một chút vẫn chưa đủ thoả mãn anh thử đưa lưỡi vào trong thăm dò.
Hạ An Ngôn cứ nghĩ để anh hôn một chút rồi sẽ ngừng lại nhưng cô không ngờ càng lúc anh càng hăng say, cô cố gắng đẩy ra: “ đừng, anh bình tĩnh một chút, đã trễ rồi em muốn ngủ”.
Lăng Hạo như không còn quan tâm được gì chụp lấy tay cổ kéo lên trên đỉnh đầu, tiếp tục hôn lấy môi cô từ từ di chuyển xuống chiếc cổ thon dài trắng của cô mà điên hôn không ngừng.
Hạ An Ngôn từ từ bị anh làm cho tỉnh táo hẳn cô cố né tránh anh, khi bị anh hôn xuống cổ mút mạnh một cái cô hoảng hốt hét lên: “ Lăng Hạo, đừng để lại dấu chỗ đó”.
Cô nhớ hôm đó đứa nhỏ vô tình thấy dấu đỏ trên cổ cô, đã làm cô một phen hú vía, những việc này không nên để trẻ con biết.
Giờ phút này nghe cô hét lên anh đã tỉnh táo một phần, động tác dần chậm lại sau đó thở dài một hơi ngước mặt lên nhìn cô: “ anh muốn nghe lý do”.
Cô không ngờ anh lại nói như vậy, cô ngại ngùng quay mặt né đi ánh mắt của anh: “ em ngại”.
Ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt đỏ ửng của cô, anh đưa tay xoay mặt cô lại buột cô nhìn vào mình, cười cợt nói: “ chúng ta là vợ chồng chuyện này cả nhà đều thừa biết nó sẽ xảy ra em làm gì phải ngại”.
Giờ phút này, cô trợn to đôi mắt ra nhìn anh, miệng thì ú ớ, cô không ngờ người đàn ông này khi lạnh lùng thì đáng sợ, khi nói những chuyện này lại không có một miếng liêm sỉ, cô ú ớ một lúc lâu mới cau mày nói hơi lớn tiếng: “ Lăng Hạo, lúc nói những chuyện này anh không cần liêm sỉ luôn à”.
Giọng nói anh nhẹ nhàng pha lẫn một chút cười “ anh chỉ không cần liêm sỉ với em, em còn không hài lòng”. Vừa nói vừa vén tóc cô ra sao tai.
Đến giờ phút này Hạ An Ngôn mới biết cô thể tiếp tục chủ đề này với anh nữa, nói thêm một lúc nữa không biết anh lại nói tới cái gì, cô đành nhắm chặt mắt, sau đó ngại ngùng nói: “ là con nhìn thấy, đứa nhỏ này thắc mắc em không biết trả lời”.
Ngay khi cô vừa dứt lời nói Lăng Hạo đã cúi đầu xuống hôn lên đôi môi cô, anh hôn nhẹ nhàng từng cái lên môi cô, đến khi cảm nhận được cô đã dần dần bị mình dẫn dắt vào cuộc vui. Anh mới từ từ tách hai hàm răng của cô ra mà đưa lưỡi vào, lưỡi anh tìm đến lưỡi cô mà mút.
Đối mặt với sự cuồng nhiệt của Lăng Hạo, cô biết mình đã hết đường trốn thoát nên cũng phối hợp cùng anh, cô học theo anh mà mút lấy lưỡi anh. Hành động của cô khiến Lăng Hạo ngỡ ngàng mở mắt ra nhìn thấy cô đang nhắm chặt mắt đôi tay đã ôm lấy cổ anh, lưỡi thì không ngừng học theo anh mà mút lấy. Trong lòng anh vui mừng, đã thành công dẫn dụ cô vào cuộc vui của mình, đôi mắt anh ngập tràn ý cười.
Hôn một lúc anh buông môi cô ra, cúi đầu xuống mà hôn hít nơi đẫy đà của cô qua lớp áo ngủ bàn tay không yên phận mà vuốt lấy vuốt để cơ thể cô, bàn tay lần mò nhanh chóng đã cởi bỏ được chiếc váy ngủ. Khi chiếc váy ngủ vừa bị anh văng xuống đất cũng là lúc miệng anh khẽ chơi đùa nhụy hoa của cô, anh mút lấy sau đó dùng lưỡi trêu chọc hết bên này tới bên kia.
Hạ An Ngôn trước giờ đối với những chuyện này không phải là đối thủ của anh, khi miệng anh vừa chạm vào nhuỵ hoa của mình, cô đã nắm chặt grap giường miệng không kiềm ném được mà rên lên một cái, cô không ngờ mình lại nhạy cảm như vậy, giây phút cô chỉ muốn cắn mất cái lưỡi của mình. Hạ An Ngôn cố gắng ngậm chặt miệng nhưng dưới sự trêu chọc của anh không được bao lâu bàn tay cô loàng vào trong tóc anh miệng thoát ra vài tiếng rêи ɾỉ, cô cố ưỡn mình để né tránh anh nhưng dường như cô càng giúp anh dễ dàng trêu chọc hơn.
Lăng Hạo đã đưa cô lên cao trào chỉ bằng màn dạo đầu, anh nhanh chóng cởi chiếc áo choàng tắm trên người xuống, bên trong cũng không thèm mặc qυầи ɭóŧ vật mạnh mẽ của anh đã to căng đến mức chướng, anh chen người vào giữa hai chân cô, dùng tay trêu chọc nơi kín đáo của cô một chút, sau đó mới đưa vật to lớn của anh đẩy nhẹ nhàng tới, nhìn thấy cô hơi nhăn mặt, anh chồm người tới hôn môi cô bên dưới vẫn nhẹ nhàng đẩy vào.
Khi Lăng Hạo đặt vật của anh vào người cô khẽ nhíu mài cô chắc mãi mãi cũng không thích ứng được vật to lớn này của anh, nó to đến mức nào mà mỗi lần đặt vào cô đều phải đau đớn một lúc, khi môi của anh chạm vào môi cô, cô mới thả lỏng một chút.
Hôn một lúc Lăng Hạo đưa mặt thăm dò nhìn thấy cô đã thích ứng được, anh buông môi cô ra, ngồi thẳng dậy, đẩy mạnh tới một cái khiến cô phải hét lên: “ á….”
Hạ An Ngôn bất ngờ bị anh đẩy mạnh như vậy thì hét lên.
Lăng Hạo nhìn vào cô gái nằm dưới thân mình vì kíƈɦ ŧìиɦ mà cả cơ thể đỏ ửng thì càng khó kiềm chế hơn. Anh đẩy tới tấp, bên trong của cô ấm nóng siết chặt lấy anh khiến anh khó kiềm nén mà rên một tiếng: “ hừ”.
Còn cô gái dưới thân bị đưa lên xuống cao trào, lúc này không còn biết gì nữa mà rêи ɾỉ miệng không quên nói lẩm bẩm: “ á… ông xã, anh chậm một chút”.
Một tiếng “ ông xã” này khiến anh suиɠ sướиɠ đến mức một chút nữa mà anh đã xuất ra, anh khẽ nghiến răng một cái: “ Tiểu Ngôn gọi lại cho anh nghe”.
Hạ An Ngôn hiện giờ đâu có biết gì chỉ biết làm theo những gì anh nói: “ ông xã”.
Cảm xúc trong anh là ngập tràn suиɠ sướиɠ, anh rút vật mạnh mẽ ra khỏi người cô, sau đó bắt cô ngồi dậy đưa lưng về phía anh, anh đưa vật mạnh mẽ đẩy tới một cái, khiến cả hai ngập tràn trong cao trào của du͙ƈ vọиɠ.
Hạ An Ngôn bất ngờ bị anh đẩy mạnh tới từ phía sau, cả người cô liền lâng lâng miệng ú ớ: “ á…. Ông xã, nhẹ một chút”.
Không khí trong phòng hiện giờ khiến người khác không khỏi đỏ mặt.
Người đàn ông ở phía sau đẩy tới cô gái bàn tay không yên phận mà đưa về phía trước mà trêu chọc nhuỵ hoa của cô.
Cô gái thì bị anh chơi đùa với tư thế kì cục này không hiểu sau cô cảm thấy cao trào hơn rất nhiều.
Lăng Hạo quay người cô đối mặt bàn trang điểm, anh vừa hành động vừa nhìn nét mặt cô trong gương, cô cố gắng kiềm nén tiếng rên của mình, cắn chặt môi, tay bấu chặt dưới grap giường nhưng được một lúc cũng không chịu được nữa, mà buông môi ra ngân nga rêи ɾỉ: “ ông xã, anh chậm một chút”.
- “ ông xã, em sắp chịu không nổi rồi”.
Lăng Hạo nhìn thẳng vào trong gương nhìn cô một cách say đắm anh như u mê miệng thốt lên: “ bà xã em thật đẹp”.
Dường như đã bỏ xuống căng thẳng lo sợ mười ngày qua cô hiện giờ nằm nhắm chặt hai mắt lại, bình yên ngủ một giấc, nhưng rối loạn, căng thẳng, lo sợ làm những ngày vừa qua cô chẳng có nỗi một giấc ngủ bình yên.
Lăng Hạo ngồi trên giường ngắm nhìn dáng vẻ bình yên của Hạ An Ngôn lúc ngủ, trong người anh nóng bừng không cách nào ngủ được. Anh đưa tay sờ nhẹ lên má cô.
Hạ An Ngôn vốn dĩ từ khi có Nấm rất nhạy cảm chỉ cần một cử động nhẹ cô đã tỉnh giấc, cô mơ màng mở mắt ra, thấy lờ mờ là Lăng Hạo đang nhìn mình thì ậm ờ nói: “ sao anh không ngủ đi, đã trễ rồi”.
Lăng Hạo cúi đầu xuống đôi môi cô: “ không trễ lắm….” Anh tiếp tục mút đôi môi cô, mút một chút vẫn chưa đủ thoả mãn anh thử đưa lưỡi vào trong thăm dò.
Hạ An Ngôn cứ nghĩ để anh hôn một chút rồi sẽ ngừng lại nhưng cô không ngờ càng lúc anh càng hăng say, cô cố gắng đẩy ra: “ đừng, anh bình tĩnh một chút, đã trễ rồi em muốn ngủ”.
Lăng Hạo như không còn quan tâm được gì chụp lấy tay cổ kéo lên trên đỉnh đầu, tiếp tục hôn lấy môi cô từ từ di chuyển xuống chiếc cổ thon dài trắng của cô mà điên hôn không ngừng.
Hạ An Ngôn từ từ bị anh làm cho tỉnh táo hẳn cô cố né tránh anh, khi bị anh hôn xuống cổ mút mạnh một cái cô hoảng hốt hét lên: “ Lăng Hạo, đừng để lại dấu chỗ đó”.
Cô nhớ hôm đó đứa nhỏ vô tình thấy dấu đỏ trên cổ cô, đã làm cô một phen hú vía, những việc này không nên để trẻ con biết.
Giờ phút này nghe cô hét lên anh đã tỉnh táo một phần, động tác dần chậm lại sau đó thở dài một hơi ngước mặt lên nhìn cô: “ anh muốn nghe lý do”.
Cô không ngờ anh lại nói như vậy, cô ngại ngùng quay mặt né đi ánh mắt của anh: “ em ngại”.
Ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt đỏ ửng của cô, anh đưa tay xoay mặt cô lại buột cô nhìn vào mình, cười cợt nói: “ chúng ta là vợ chồng chuyện này cả nhà đều thừa biết nó sẽ xảy ra em làm gì phải ngại”.
Giờ phút này, cô trợn to đôi mắt ra nhìn anh, miệng thì ú ớ, cô không ngờ người đàn ông này khi lạnh lùng thì đáng sợ, khi nói những chuyện này lại không có một miếng liêm sỉ, cô ú ớ một lúc lâu mới cau mày nói hơi lớn tiếng: “ Lăng Hạo, lúc nói những chuyện này anh không cần liêm sỉ luôn à”.
Giọng nói anh nhẹ nhàng pha lẫn một chút cười “ anh chỉ không cần liêm sỉ với em, em còn không hài lòng”. Vừa nói vừa vén tóc cô ra sao tai.
Đến giờ phút này Hạ An Ngôn mới biết cô thể tiếp tục chủ đề này với anh nữa, nói thêm một lúc nữa không biết anh lại nói tới cái gì, cô đành nhắm chặt mắt, sau đó ngại ngùng nói: “ là con nhìn thấy, đứa nhỏ này thắc mắc em không biết trả lời”.
Ngay khi cô vừa dứt lời nói Lăng Hạo đã cúi đầu xuống hôn lên đôi môi cô, anh hôn nhẹ nhàng từng cái lên môi cô, đến khi cảm nhận được cô đã dần dần bị mình dẫn dắt vào cuộc vui. Anh mới từ từ tách hai hàm răng của cô ra mà đưa lưỡi vào, lưỡi anh tìm đến lưỡi cô mà mút.
Đối mặt với sự cuồng nhiệt của Lăng Hạo, cô biết mình đã hết đường trốn thoát nên cũng phối hợp cùng anh, cô học theo anh mà mút lấy lưỡi anh. Hành động của cô khiến Lăng Hạo ngỡ ngàng mở mắt ra nhìn thấy cô đang nhắm chặt mắt đôi tay đã ôm lấy cổ anh, lưỡi thì không ngừng học theo anh mà mút lấy. Trong lòng anh vui mừng, đã thành công dẫn dụ cô vào cuộc vui của mình, đôi mắt anh ngập tràn ý cười.
Hôn một lúc anh buông môi cô ra, cúi đầu xuống mà hôn hít nơi đẫy đà của cô qua lớp áo ngủ bàn tay không yên phận mà vuốt lấy vuốt để cơ thể cô, bàn tay lần mò nhanh chóng đã cởi bỏ được chiếc váy ngủ. Khi chiếc váy ngủ vừa bị anh văng xuống đất cũng là lúc miệng anh khẽ chơi đùa nhụy hoa của cô, anh mút lấy sau đó dùng lưỡi trêu chọc hết bên này tới bên kia.
Hạ An Ngôn trước giờ đối với những chuyện này không phải là đối thủ của anh, khi miệng anh vừa chạm vào nhuỵ hoa của mình, cô đã nắm chặt grap giường miệng không kiềm ném được mà rên lên một cái, cô không ngờ mình lại nhạy cảm như vậy, giây phút cô chỉ muốn cắn mất cái lưỡi của mình. Hạ An Ngôn cố gắng ngậm chặt miệng nhưng dưới sự trêu chọc của anh không được bao lâu bàn tay cô loàng vào trong tóc anh miệng thoát ra vài tiếng rêи ɾỉ, cô cố ưỡn mình để né tránh anh nhưng dường như cô càng giúp anh dễ dàng trêu chọc hơn.
Lăng Hạo đã đưa cô lên cao trào chỉ bằng màn dạo đầu, anh nhanh chóng cởi chiếc áo choàng tắm trên người xuống, bên trong cũng không thèm mặc qυầи ɭóŧ vật mạnh mẽ của anh đã to căng đến mức chướng, anh chen người vào giữa hai chân cô, dùng tay trêu chọc nơi kín đáo của cô một chút, sau đó mới đưa vật to lớn của anh đẩy nhẹ nhàng tới, nhìn thấy cô hơi nhăn mặt, anh chồm người tới hôn môi cô bên dưới vẫn nhẹ nhàng đẩy vào.
Khi Lăng Hạo đặt vật của anh vào người cô khẽ nhíu mài cô chắc mãi mãi cũng không thích ứng được vật to lớn này của anh, nó to đến mức nào mà mỗi lần đặt vào cô đều phải đau đớn một lúc, khi môi của anh chạm vào môi cô, cô mới thả lỏng một chút.
Hôn một lúc Lăng Hạo đưa mặt thăm dò nhìn thấy cô đã thích ứng được, anh buông môi cô ra, ngồi thẳng dậy, đẩy mạnh tới một cái khiến cô phải hét lên: “ á….”
Hạ An Ngôn bất ngờ bị anh đẩy mạnh như vậy thì hét lên.
Lăng Hạo nhìn vào cô gái nằm dưới thân mình vì kíƈɦ ŧìиɦ mà cả cơ thể đỏ ửng thì càng khó kiềm chế hơn. Anh đẩy tới tấp, bên trong của cô ấm nóng siết chặt lấy anh khiến anh khó kiềm nén mà rên một tiếng: “ hừ”.
Còn cô gái dưới thân bị đưa lên xuống cao trào, lúc này không còn biết gì nữa mà rêи ɾỉ miệng không quên nói lẩm bẩm: “ á… ông xã, anh chậm một chút”.
Một tiếng “ ông xã” này khiến anh suиɠ sướиɠ đến mức một chút nữa mà anh đã xuất ra, anh khẽ nghiến răng một cái: “ Tiểu Ngôn gọi lại cho anh nghe”.
Hạ An Ngôn hiện giờ đâu có biết gì chỉ biết làm theo những gì anh nói: “ ông xã”.
Cảm xúc trong anh là ngập tràn suиɠ sướиɠ, anh rút vật mạnh mẽ ra khỏi người cô, sau đó bắt cô ngồi dậy đưa lưng về phía anh, anh đưa vật mạnh mẽ đẩy tới một cái, khiến cả hai ngập tràn trong cao trào của du͙ƈ vọиɠ.
Hạ An Ngôn bất ngờ bị anh đẩy mạnh tới từ phía sau, cả người cô liền lâng lâng miệng ú ớ: “ á…. Ông xã, nhẹ một chút”.
Không khí trong phòng hiện giờ khiến người khác không khỏi đỏ mặt.
Người đàn ông ở phía sau đẩy tới cô gái bàn tay không yên phận mà đưa về phía trước mà trêu chọc nhuỵ hoa của cô.
Cô gái thì bị anh chơi đùa với tư thế kì cục này không hiểu sau cô cảm thấy cao trào hơn rất nhiều.
Lăng Hạo quay người cô đối mặt bàn trang điểm, anh vừa hành động vừa nhìn nét mặt cô trong gương, cô cố gắng kiềm nén tiếng rên của mình, cắn chặt môi, tay bấu chặt dưới grap giường nhưng được một lúc cũng không chịu được nữa, mà buông môi ra ngân nga rêи ɾỉ: “ ông xã, anh chậm một chút”.
- “ ông xã, em sắp chịu không nổi rồi”.
Lăng Hạo nhìn thẳng vào trong gương nhìn cô một cách say đắm anh như u mê miệng thốt lên: “ bà xã em thật đẹp”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.