Chương 46: Tôi hiểu mà
A Nguyễn Hữu Tửu
26/03/2021
"Trên cằm cậu dính bùn. "
Lâm Gia ngẩn người, không có bất kì phản ứng nào với người hâm mộ cả. Khưu Dặc ngược lại giơ cánh tay lên khoát trên vai cậu, líu lưỡi cảm khái: "Người hâm mộ bây giờ quá lợi hại, ai ai cũng như kính hiển vi. "
Lâm Gia nghe vậy chỉ cười một tiếng.
Nhóm thực tập sinh bắt đầu xếp hàng vào cửa, vì suy nghĩ đến vấn đề an toàn, nên người hâm mộ xếp hàng hai bên đường ngoài cửa công viên phải lùi lại khoảng mười phút bọn họ mới vào được.
Người phụ trách công viên dẫn mọi người đi bộ vào một khu vực trồng cây ở sâu trong công viên, nhân viên công tác chở cây giống vào dỡ xuống, xẻng đào đất và bình tưới nước cũng lấy xuống sắp xếp ngay ngắn dưới đất.
Mỗi nhóm cần trồng bốn cây mầm, nhóm Lâm Gia vừa đủ tám người, nội bộ tự chia làm hai nhóm nhỏ, mỗi nhóm nhỏ sẽ phụ trách trồng hai cây mầm.
Mọi người cởi balo của mình bỏ xuống, nhất trí chơi trò tay trắng tay đen để phân nhóm. Đã có người hâm mộ lục tục chạy tới bên ngoài hàng rào thấp, giơ cameras và điện thoại di động bao vây chen chúc xung quanh khu vực trồng cây.
Cũng may tất cả mọi người đều tự giác tuân thủ trật tự, không có người hâm mộ nào tự ý vượt rào đến gần nhóm thực tập sinh.
Giang Liễm ở dưới ống kính tới gần bên tai Lâm Gia nhắc nhở cậu: "Ra tay đen. "
Lâm Gia phối hợp cười.
Cuối cùng phân ra hai nhóm nhỏ, Lâm Gia và Giang Liễm, Minh Nhượng và Khưu Dặc một nhóm, bốn người còn lại một nhóm.
Mấy người cầm lấy xẻng tách ra bốn phía đào đất, Lâm Gia và Khưu Dặc hiệp lực khiêng một cây giống cao chừng nửa người qua chôn xuống, Giang Liễm và Minh Nhượng thì cầm xẻng xúc đất lấp lại.
Trồng cây vun đất xong thì đến công đoạn tưới nước, Minh Nhượng xoay người đi xách một thùng nước đầy tới, ba người còn lại đứng tại chỗ chờ hắn.
Lịch Nguyên phụ trách trồng cây ở bên cạnh đi tới, kêu Giang Liễm một tiếng. Cậu ta tuy cũng không hiểu vì sao fan CP của mình và Giang Liễm gần đây lại tăng mạnh như thế, nhưng nghĩ lại, lúc này nhất định là cơ hội tốt để thu thêm fan và củng cố fan.
Giang Liễm nghe thấy tiếng nghiêng đầu, rũ mắt liếc cậu ta một cái, nhưng lại không chủ động mở miệng.
Lịch Nguyên thoáng ngưỡng mặt lên, dưới ánh mặt trời lộ ra vẻ mặt buồn rầu, "Cây giống nhóm chúng tôi không biết vì sao vẫn cứ đứng không thẳng, anh có thể tới xem giùm tôi được không? "
Giang Liễm gật đầu, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lóa, quay đầu kéo Khưu Dặc đứng bên cạnh qua, "Nhóm chúng tôi chủ yếu là cậu ta ra tay, cậu hỏi xem cậu ta có giúp được không. "
Nụ cười trên mặt Lịch Nguyên cứng đờ, nhưng lập tức thì khôi phục lại, đi tới trước mặt Khưu Dặc, trong mắt không còn chút rung động nào, "Cậu giúp tôi xem thử được không? "
Khưu Dặc mặc dù là thẳng nam, nhưng cũng không phải là thằng ngốc. Liếc mắt đã biết cậu ta cố ý đến tìm Giang Liễm, ra vẻ thận trọng lùi ra sau một bước dài, mặt không đổi sắc đá nồi: "Cái này tôi cũng không hiểu lắm, nếu không mấy cậu chờ Minh Nhượng quay lại rồi hỏi anh ta thử? "
Nụ cười trên mặt Lịch Nguyên hoàn toàn biến mất. Nhưng mà bận tâm đến người hâm mộ đang ở ngoài hàng rào, cậu ta cuối cùng cũng không nói gì, đè thấp vành mũ trên đầu vờ như không có việc gì bỏ đi.
Mấy người ở đây đều không biết rằng, video hỗ động này của Lịch Nguyên và Khưu Dặc đã bị người hâm mộ truyền bá trên weibo rất nhanh, lượt share hơn một ngàn không nói, người hâm một còn cắt hình ảnh trong video của Khưu Dặc chuyển thành gif, bên dưới viết bốn chứ to tướng-- "Tránh xa ông ra" .
Cái ảnh gif này đã trở thành ảnh gif chế giễu nhau của đám bạn trên mạng trong một đoạn thời gian.
Nhóm Lâm Gia được xem là nhóm hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất, Lâm Gia thả xẻng xuống, lúc đi theo Giang Liễm đến bồn rửa tay ngoài trời, cậu quay đầu liếc mắt nhìn xa xa, vẫn còn không ít người đang khom lưng bận rộn.
Giang Liễm rửa tay xong, thì tránh ra đứng bên cạnh chờ cậu. Người hâm mộ đi theo chụp hình Giang Liễm ấn tách tách liên tục, thậm chí không có một giây nào nghỉ tay.
Lâm Gia ở trong tiếng tách tách không thuộc về mình, hơi cúi người xuống bồn rửa tay chỉ cao cỡ nửa người, mở vòi nước. Dòng nước trong suốt chậm rãi chảy ra, mang theo vị lạnh nhè nhẹ đầu xuân.
Cậu để hai tay vào dòng nước, lúc rửa tay tranh thủ nhìn thoáng qua bầu trời trên cao. Đột nhiên ý thức được bây giờ đã tháng ba đầu xuân, không lâu nữa áo lông cũng nên thay đi rồi.
Rửa sạch bùn đất trên lòng và mu bàn tay xong, Lâm Gia đóng vòi nước lại xoay người, "Đi thôi. "
Giang Liễm đi về phía trước hai bước, khóe mắt lướt qua khuôn mặt của Lâm Gia, sau đó chợt dừng lại.
Lâm Gia cũng dừng bước lại, nhìn về phía hắn khó hiểu nhướng mày, "Sao vậy? "
Ánh mắt yên lặng rơi trên mặt cậu, Giang Liễm chậm rãi nhấc khóe môi lên.
Bên ngoài hàng rào ở phía sau chợt truyền đến tiếng hét kinh hãi của người hâm mộ, theo sát phía sau, là tiếng tách tách liên tiếp không dứt bên tai.
Lâm Gia cảm thấy bất thường, mặt lộ vẻ lưỡng lự, "Trên mặt tôi dính lọ? "
Giang Liễm nói: "Có. "
Lâm Gia đưa tay sờ sờ lên mặt, nhưng lại không sờ được cái gì.
Tạm thời cậu cũng không suy nghĩ nhiều, giọng nói rất tự nhiên hỏi Giang Liễm: "Anh có cầm điện thoại di động theo không?"
Giang Liễm nói: "Có cầm theo. "
Lâm Gia gật đầu, nhớ tới lần gần nhất đối phương bảo cậu tự tay lấy, không nói hai lời bước tới trước một bước, đưa tay cho vào túi Giang Liễm tìm.
Giang Liễm hơi bất ngờ, nhưng cũng hết sức phối hợp đứng im tại chỗ, tùy ý để hai tay Lâm Gia sờ tới sờ lui trong túi áo lông của mình.
Nhưng lại trống trơn không có gì, Lâm Gia thu hai tay lại, "Điện thoại di động của anh đâu? "
"Trong balo." Giang Liễm ý tứ sâu xa, "Trên cằm cậu dính bùn. "
Lâm Gia hơi hơi nhíu mày, "Anh có mang theo giấy không? "
Giang Liễm khẽ cười một tiếng, "Cậu không phải đã lục túi tôi rồi sao? "
Lâm Gia lúc này mới phản ứng lại, dứt khoát giơ mu bàn tay lên lau.
Tay Giang Liễm lại trước một bước giữ cằm cậu lại, lòng bàn tay nhẹ nhàng lau sạch bùn đất trên mặt cậu.
Lâm Gia bất ngờ, ngây ngẩn tại chỗ.
Fan only của Giang Liễm suýt chút nữa không cầm nổi máy ảnh trong tay khi tận mắt nhìn thấy cảnh này. Xa xa trong đám người hâm mộ bên ngoài hàng rào, lập tức có một cô gái mặt tròn hít vào một hơi.
Hai đương sự không nghe thấy nhưng fan hâm mộ đứng cạnh cô gái mặt tròn lại nghe rõ mười mươi. Lập tức nhạy cảm quay đầu, cao giọng chất vấn: "Cô không phải fan only? "
Đối phương vừa hỏi xong, các chị em vẫn luôn tập trung nhìn ca ca nhà mình nhao nhao quay đầu, ánh mắt đồng loạt rơi trên người cô gái mặt tròn.
Cô gái mặt tròn lộ vẻ mặt xấu hổ, một bên mở ra cấp bậc của mình trong siêu thoại Giang Liễm, một bên nhanh miệng giải thích: "Tui là fan only, tui đương nhiên là fan only. "
Vẻ mặt những người hâm mộ mới dần dần hòa hoãn xuống, ánh mắt lại lần nữa chăm chú vào trên người ca ca nhà mình.
Cô gái mặt tròn trầm tĩnh lại, nếu như cô là một người hâm mộ thông thường, cameras sẽ lần nữa quay vào vị trí hiện tại của Giang Liễm. Chỉ là lúc này đây, cô lại lặng lẽ nhắm trung tâm ống kính di chuyển qua lại giữa hai người.
Thay cậu lau mặt xong, Giang Liễm lần thứ hai quay lại bồn rửa rửa tay. Lâm Gia đứng tại chỗ ngây người nửa ngày, mới hoàn hồn xoay người sang chỗ khác.
Vốn không muốn đối diện với nhóm fan của Giang Liễm nên cậu xoay người lại, nào ngờ vừa xoay, trong tầm mắt lại đột nhiên đụng phải một khuôn mặt quen thuộc gần trong gang tấc.
Lâm Gia phản xạ có điều kiện lùi một bước về sau, nhận ra người tới là Ôn Miễn, dòng máu trong nháy mắt chảy ngược, trái tim nhảy lên một cái. Phía sau lưng đã đọng lại một lớp mồ hôi lạnh.
Cậu không nói gì.
Ôn Miễn cũng im lặng nhìn cậu.
Một phút đối diện qua đi, Ôn Miễn rốt cục mở miệng trước, ánh mắt phức tạp, giọng nói do dự: "Cậu và Giang Liễm. . . Hai người. . . "
Lâm Gia cố gắng bình tĩnh, "Chúng tôi thì sao? "
Ánh mắt Ôn Miễn lướt qua cậu, xa xa nhìn về phía người hâm mộ ngoài hàng rào. Hồi lâu sau, cậu ta nặng nề mà thở dài một hơi, "Tôi hiểu, tôi hiểu mà. "
"Là tổ tiết mục xào kịch bản cho hai người chứ gì! Trước đây lúc Nhan Thường Phi còn chưa đi, bọn họ cũng tới tìm tôi và Nhan Thường Phi, nhưng chúng tôi không đồng ý. Nhưng mà," Cậu ta bỗng dưng dừng lại, chuyển trọng tâm câu chuyện, "Có đôi lời quả thật nói không sai. "
Đối phương vỗ vỗ đầu vai cậu, "Đi show không làm gay, trước sau cũng flop. "
Lời của tác giả: @sheky: trang chủ fan only bhys phiền chặn tôi đi, tôi đã chính thức sa vào hố của Khương Trấp Gia Nãi, muốn follow các chị em đồ ngọt! Hôm nay lúc ca ca đệ đệ ở trên đảo trồng cây, đệ đệ có lẽ là vừa mới rửa tay xong nên lạnh, ca ca nắm tay đệ đệ cho vào túi áo mình để sưởi ấm! ! ! Xin hỏi đệ đệ không có túi áo sao ! ! ! Hay là nói túi áo anh có công năng tự sưởi ấm? ? ? ! ! ! Sau đó trên cằm đệ đệ dính bùn, ca ca còn chủ động giơ tay lau cho đệ đệ! ! ? Lau đi nào! ! ! Trời ơi chắc tui chớt! Trời ơi tui không chịu được!Trời ơi tui xuống mồ rồi!
Lâm Gia ngẩn người, không có bất kì phản ứng nào với người hâm mộ cả. Khưu Dặc ngược lại giơ cánh tay lên khoát trên vai cậu, líu lưỡi cảm khái: "Người hâm mộ bây giờ quá lợi hại, ai ai cũng như kính hiển vi. "
Lâm Gia nghe vậy chỉ cười một tiếng.
Nhóm thực tập sinh bắt đầu xếp hàng vào cửa, vì suy nghĩ đến vấn đề an toàn, nên người hâm mộ xếp hàng hai bên đường ngoài cửa công viên phải lùi lại khoảng mười phút bọn họ mới vào được.
Người phụ trách công viên dẫn mọi người đi bộ vào một khu vực trồng cây ở sâu trong công viên, nhân viên công tác chở cây giống vào dỡ xuống, xẻng đào đất và bình tưới nước cũng lấy xuống sắp xếp ngay ngắn dưới đất.
Mỗi nhóm cần trồng bốn cây mầm, nhóm Lâm Gia vừa đủ tám người, nội bộ tự chia làm hai nhóm nhỏ, mỗi nhóm nhỏ sẽ phụ trách trồng hai cây mầm.
Mọi người cởi balo của mình bỏ xuống, nhất trí chơi trò tay trắng tay đen để phân nhóm. Đã có người hâm mộ lục tục chạy tới bên ngoài hàng rào thấp, giơ cameras và điện thoại di động bao vây chen chúc xung quanh khu vực trồng cây.
Cũng may tất cả mọi người đều tự giác tuân thủ trật tự, không có người hâm mộ nào tự ý vượt rào đến gần nhóm thực tập sinh.
Giang Liễm ở dưới ống kính tới gần bên tai Lâm Gia nhắc nhở cậu: "Ra tay đen. "
Lâm Gia phối hợp cười.
Cuối cùng phân ra hai nhóm nhỏ, Lâm Gia và Giang Liễm, Minh Nhượng và Khưu Dặc một nhóm, bốn người còn lại một nhóm.
Mấy người cầm lấy xẻng tách ra bốn phía đào đất, Lâm Gia và Khưu Dặc hiệp lực khiêng một cây giống cao chừng nửa người qua chôn xuống, Giang Liễm và Minh Nhượng thì cầm xẻng xúc đất lấp lại.
Trồng cây vun đất xong thì đến công đoạn tưới nước, Minh Nhượng xoay người đi xách một thùng nước đầy tới, ba người còn lại đứng tại chỗ chờ hắn.
Lịch Nguyên phụ trách trồng cây ở bên cạnh đi tới, kêu Giang Liễm một tiếng. Cậu ta tuy cũng không hiểu vì sao fan CP của mình và Giang Liễm gần đây lại tăng mạnh như thế, nhưng nghĩ lại, lúc này nhất định là cơ hội tốt để thu thêm fan và củng cố fan.
Giang Liễm nghe thấy tiếng nghiêng đầu, rũ mắt liếc cậu ta một cái, nhưng lại không chủ động mở miệng.
Lịch Nguyên thoáng ngưỡng mặt lên, dưới ánh mặt trời lộ ra vẻ mặt buồn rầu, "Cây giống nhóm chúng tôi không biết vì sao vẫn cứ đứng không thẳng, anh có thể tới xem giùm tôi được không? "
Giang Liễm gật đầu, nụ cười trên mặt càng thêm sáng lóa, quay đầu kéo Khưu Dặc đứng bên cạnh qua, "Nhóm chúng tôi chủ yếu là cậu ta ra tay, cậu hỏi xem cậu ta có giúp được không. "
Nụ cười trên mặt Lịch Nguyên cứng đờ, nhưng lập tức thì khôi phục lại, đi tới trước mặt Khưu Dặc, trong mắt không còn chút rung động nào, "Cậu giúp tôi xem thử được không? "
Khưu Dặc mặc dù là thẳng nam, nhưng cũng không phải là thằng ngốc. Liếc mắt đã biết cậu ta cố ý đến tìm Giang Liễm, ra vẻ thận trọng lùi ra sau một bước dài, mặt không đổi sắc đá nồi: "Cái này tôi cũng không hiểu lắm, nếu không mấy cậu chờ Minh Nhượng quay lại rồi hỏi anh ta thử? "
Nụ cười trên mặt Lịch Nguyên hoàn toàn biến mất. Nhưng mà bận tâm đến người hâm mộ đang ở ngoài hàng rào, cậu ta cuối cùng cũng không nói gì, đè thấp vành mũ trên đầu vờ như không có việc gì bỏ đi.
Mấy người ở đây đều không biết rằng, video hỗ động này của Lịch Nguyên và Khưu Dặc đã bị người hâm mộ truyền bá trên weibo rất nhanh, lượt share hơn một ngàn không nói, người hâm một còn cắt hình ảnh trong video của Khưu Dặc chuyển thành gif, bên dưới viết bốn chứ to tướng-- "Tránh xa ông ra" .
Cái ảnh gif này đã trở thành ảnh gif chế giễu nhau của đám bạn trên mạng trong một đoạn thời gian.
Nhóm Lâm Gia được xem là nhóm hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhất, Lâm Gia thả xẻng xuống, lúc đi theo Giang Liễm đến bồn rửa tay ngoài trời, cậu quay đầu liếc mắt nhìn xa xa, vẫn còn không ít người đang khom lưng bận rộn.
Giang Liễm rửa tay xong, thì tránh ra đứng bên cạnh chờ cậu. Người hâm mộ đi theo chụp hình Giang Liễm ấn tách tách liên tục, thậm chí không có một giây nào nghỉ tay.
Lâm Gia ở trong tiếng tách tách không thuộc về mình, hơi cúi người xuống bồn rửa tay chỉ cao cỡ nửa người, mở vòi nước. Dòng nước trong suốt chậm rãi chảy ra, mang theo vị lạnh nhè nhẹ đầu xuân.
Cậu để hai tay vào dòng nước, lúc rửa tay tranh thủ nhìn thoáng qua bầu trời trên cao. Đột nhiên ý thức được bây giờ đã tháng ba đầu xuân, không lâu nữa áo lông cũng nên thay đi rồi.
Rửa sạch bùn đất trên lòng và mu bàn tay xong, Lâm Gia đóng vòi nước lại xoay người, "Đi thôi. "
Giang Liễm đi về phía trước hai bước, khóe mắt lướt qua khuôn mặt của Lâm Gia, sau đó chợt dừng lại.
Lâm Gia cũng dừng bước lại, nhìn về phía hắn khó hiểu nhướng mày, "Sao vậy? "
Ánh mắt yên lặng rơi trên mặt cậu, Giang Liễm chậm rãi nhấc khóe môi lên.
Bên ngoài hàng rào ở phía sau chợt truyền đến tiếng hét kinh hãi của người hâm mộ, theo sát phía sau, là tiếng tách tách liên tiếp không dứt bên tai.
Lâm Gia cảm thấy bất thường, mặt lộ vẻ lưỡng lự, "Trên mặt tôi dính lọ? "
Giang Liễm nói: "Có. "
Lâm Gia đưa tay sờ sờ lên mặt, nhưng lại không sờ được cái gì.
Tạm thời cậu cũng không suy nghĩ nhiều, giọng nói rất tự nhiên hỏi Giang Liễm: "Anh có cầm điện thoại di động theo không?"
Giang Liễm nói: "Có cầm theo. "
Lâm Gia gật đầu, nhớ tới lần gần nhất đối phương bảo cậu tự tay lấy, không nói hai lời bước tới trước một bước, đưa tay cho vào túi Giang Liễm tìm.
Giang Liễm hơi bất ngờ, nhưng cũng hết sức phối hợp đứng im tại chỗ, tùy ý để hai tay Lâm Gia sờ tới sờ lui trong túi áo lông của mình.
Nhưng lại trống trơn không có gì, Lâm Gia thu hai tay lại, "Điện thoại di động của anh đâu? "
"Trong balo." Giang Liễm ý tứ sâu xa, "Trên cằm cậu dính bùn. "
Lâm Gia hơi hơi nhíu mày, "Anh có mang theo giấy không? "
Giang Liễm khẽ cười một tiếng, "Cậu không phải đã lục túi tôi rồi sao? "
Lâm Gia lúc này mới phản ứng lại, dứt khoát giơ mu bàn tay lên lau.
Tay Giang Liễm lại trước một bước giữ cằm cậu lại, lòng bàn tay nhẹ nhàng lau sạch bùn đất trên mặt cậu.
Lâm Gia bất ngờ, ngây ngẩn tại chỗ.
Fan only của Giang Liễm suýt chút nữa không cầm nổi máy ảnh trong tay khi tận mắt nhìn thấy cảnh này. Xa xa trong đám người hâm mộ bên ngoài hàng rào, lập tức có một cô gái mặt tròn hít vào một hơi.
Hai đương sự không nghe thấy nhưng fan hâm mộ đứng cạnh cô gái mặt tròn lại nghe rõ mười mươi. Lập tức nhạy cảm quay đầu, cao giọng chất vấn: "Cô không phải fan only? "
Đối phương vừa hỏi xong, các chị em vẫn luôn tập trung nhìn ca ca nhà mình nhao nhao quay đầu, ánh mắt đồng loạt rơi trên người cô gái mặt tròn.
Cô gái mặt tròn lộ vẻ mặt xấu hổ, một bên mở ra cấp bậc của mình trong siêu thoại Giang Liễm, một bên nhanh miệng giải thích: "Tui là fan only, tui đương nhiên là fan only. "
Vẻ mặt những người hâm mộ mới dần dần hòa hoãn xuống, ánh mắt lại lần nữa chăm chú vào trên người ca ca nhà mình.
Cô gái mặt tròn trầm tĩnh lại, nếu như cô là một người hâm mộ thông thường, cameras sẽ lần nữa quay vào vị trí hiện tại của Giang Liễm. Chỉ là lúc này đây, cô lại lặng lẽ nhắm trung tâm ống kính di chuyển qua lại giữa hai người.
Thay cậu lau mặt xong, Giang Liễm lần thứ hai quay lại bồn rửa rửa tay. Lâm Gia đứng tại chỗ ngây người nửa ngày, mới hoàn hồn xoay người sang chỗ khác.
Vốn không muốn đối diện với nhóm fan của Giang Liễm nên cậu xoay người lại, nào ngờ vừa xoay, trong tầm mắt lại đột nhiên đụng phải một khuôn mặt quen thuộc gần trong gang tấc.
Lâm Gia phản xạ có điều kiện lùi một bước về sau, nhận ra người tới là Ôn Miễn, dòng máu trong nháy mắt chảy ngược, trái tim nhảy lên một cái. Phía sau lưng đã đọng lại một lớp mồ hôi lạnh.
Cậu không nói gì.
Ôn Miễn cũng im lặng nhìn cậu.
Một phút đối diện qua đi, Ôn Miễn rốt cục mở miệng trước, ánh mắt phức tạp, giọng nói do dự: "Cậu và Giang Liễm. . . Hai người. . . "
Lâm Gia cố gắng bình tĩnh, "Chúng tôi thì sao? "
Ánh mắt Ôn Miễn lướt qua cậu, xa xa nhìn về phía người hâm mộ ngoài hàng rào. Hồi lâu sau, cậu ta nặng nề mà thở dài một hơi, "Tôi hiểu, tôi hiểu mà. "
"Là tổ tiết mục xào kịch bản cho hai người chứ gì! Trước đây lúc Nhan Thường Phi còn chưa đi, bọn họ cũng tới tìm tôi và Nhan Thường Phi, nhưng chúng tôi không đồng ý. Nhưng mà," Cậu ta bỗng dưng dừng lại, chuyển trọng tâm câu chuyện, "Có đôi lời quả thật nói không sai. "
Đối phương vỗ vỗ đầu vai cậu, "Đi show không làm gay, trước sau cũng flop. "
Lời của tác giả: @sheky: trang chủ fan only bhys phiền chặn tôi đi, tôi đã chính thức sa vào hố của Khương Trấp Gia Nãi, muốn follow các chị em đồ ngọt! Hôm nay lúc ca ca đệ đệ ở trên đảo trồng cây, đệ đệ có lẽ là vừa mới rửa tay xong nên lạnh, ca ca nắm tay đệ đệ cho vào túi áo mình để sưởi ấm! ! ! Xin hỏi đệ đệ không có túi áo sao ! ! ! Hay là nói túi áo anh có công năng tự sưởi ấm? ? ? ! ! ! Sau đó trên cằm đệ đệ dính bùn, ca ca còn chủ động giơ tay lau cho đệ đệ! ! ? Lau đi nào! ! ! Trời ơi chắc tui chớt! Trời ơi tui không chịu được!Trời ơi tui xuống mồ rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.