Chương 257: Cạm bẫy màu hồng.
Yên Lộ Thương Mang
04/04/2013
Làm sao có thể hạ thấp mình làm mấy loại chuyện này? Bất quá mặt mũi của công tử ca này mình vẫn phải cấp vài phần, dù sao bản thân chỉ là một minh tinh, không thể so sánh với bọn họ.
Về chuyện khác? Ôn Mỹ Mỹ nào để ý tới, không phải chỉ là bồi một người nam nhân lên giường sao? Bản thân lúc mới xuất đạo, không phải cũng dựa vào thân thể của bản thân mà đi lên từng bước sao, đã lên giường với không biết đạo diễn cùng minh tinh, mới đi được tới ngày hôm này, nếu có thể làm cho cuộc sống sau này của bản thân thư thản một ít, cùng mấy người nam nhân lên giường thì có khác gì nhau?
Phùng Vĩ Kiện cảm giác được bàn tay nhỏ bé mềm mại của đối phương, chạm vào quả nhiên vô cùng thống khoái, làm cho hắn không một chút nào nguyện ý buông tay của đối phương ra. Hắn cuống quít khô cười nói:" Không có gì, không có gì!"
Hắn vội vàng dìu lấy đối phương, gọi một chiếc xe, hướng tới tửu điếm cách đó không xa chạy nhanh tới.
Thân ảnh hai người bọn họ vừa mới rời đi, đám người Lâm Bắc Phàm với khuôn mặt tươi cưòi từ một góc bên trong ngã tư đường đi ra, cả đám người nhìn chiếc xe taxi dần dần đi xa, trên mặt lộ ra một nụ cười gian vì âm mưu đã được thực hiện.
"Lão đại, tiểu tử này cũng quá ngu ngốc đi? Nhưng như vậy liền mắc lừa!"
Từ Chánh vẻ mặt vô sỉ cười nói.
"Đúng vậy, bất quá chuyến này bỏ vốn cũng thật lớn, đưa cho con nhỏ kia 300 vạn nhân dân tệ, ta kháo!"
Trịnh Dũng có chút tức giận bất bình kêu lên, 300 vạn, có thể chơi được bao nhiêu cô gái?
Triệu Phong không khỏi hắc hắc cười không ngừng:" Chúng ta cũng nên xem đó là người nào, đại minh tinh đó, đại tửu điếm đã bố trí tất cả rồi, trò hay sắp bắt đầu, cũng không biết cái tên Phùng Vĩ Kiện kia có thể kiên trì được không, nếu không chúng ta cho vào bên trong nước của hắn một chút thuốc? Làm cho hắn tốt nhất là có thể kiên trì 3-4 giờ, như vậy chúng ta còn có thể tăng thêm một số đồ vật, phải đặc thù một chút, hơn nữa còn bạo lực đối đãi với đại minh tinh, cạp cạp!"
Vài tên khác cũng vô cùng vô sĩ cười rộ lên, phảng phất như đã nhìn thấy Phùng Vĩ Kiện cùng Ôn Mỹ Mỹ hai người đang tiến hành chiến đấu trên giường vậy, tràng diện như vậy chỉ có thể sử dụng cực độ để hình dung.
Nhưng Lâm Bắc Phàm lại phất tay, thản nhiên cười:" Tất cả chuyện này chúng ta đều đã đoán ra trước, nếu như đổi lại là một người khác, sợ rằng cũng không tất cả đây là bẫy rập, người nào sẽ nghĩ đến bản thân vất vả cứu một cô gái lại là cái bẫy chứ? 300 vạn? Số tiền này chúng ta còn có thể rầu rỉ sao? Hơn nữa con mình tán gái, làm cha cũng phải xuất ra một chút phí tán gái chứ? Chúng ta cũng không phải là nhà từ thiện, làm sao có thể miễn phí cho hắn nhiều chuyện như vậy được?"
"Lão đại nói không sai, chúng ta phải đòi Phùng Vĩnh Quốc nhiều một chút, chúng ta khổ cực tìm lão bà cho con hắn như vậy, hắn làm sao có thể không trả tiền thù lao cho chúng ta chứ? Không bằng chúng ta bào hắn trả cho chúng ta 3000 vạn, không tính là nhiều, nhưng cũng để cho hắn đau lòng vài ngày."
Mấy người bọn họ cũng đều rất vô sỉ cười lớn lên, dường như đã tính toán làm thế nào để xảo trá Phùng Vĩnh Quốc một chút.
Phùng Vĩ Kiện âm thầm mắng bản thân một chút khí độ nam tử hắn cũng không có, không phải là chỉ là tán gái sao? Cần gì phải khẩn trương như vậy? Lão tử trước kia cũng không phải chưa từng chơi gái. Hắn ngồi một mình trên giường trong phòng, nghe từng tiếng nước chảy bên trong toliet, không nhịn được nhỏ giọng nói thầm một câu, Phùng Vĩ Kiện sau khi đưa Ôn Mỹ Mỹ vào trong phòng, người này sau đi rót cho hắn một chén nước, liền mượn cớ đi vào bên trong toliet tắm rửa, cũng không có bất cứ ý tứ trục khách nào, phảng phất như cùng một lão bằng hữu nói chuyện vậy, không có bất cứ cố kỵ gì.
Bản thân Phùng Vĩ Kiện là cao thủ tán gái, làm sao không biết được ý tứ của đối phương.
Lấy thân báo đáp?
Trong đầu hắn không ngừng hiện ra mấy chữ này, cảm giác được hạ thể phía dưới càng ngày càng nóng bỏng, một cổ khí tức nóng bỏng từ dưới tiểu phúc tràn lên, leo thẳng lên đại não của hắn, làm cho hắn thiếu chút nữa chảy máu mũi, mơ hồ đã có cảm giác nhất trụ kình thiên.
Không biết trải qua bao lâu, cánh cửa toliet bị đẩy ra nhẹ nhàng, một thân ảnh mỹ lệ từ bên trong đi ra.
Dưới ánh đèn chiếu xuống, Ôn Mỹ Mỹ phảng phất như một công chúa đến từ Thiên Quốc, thần thánh mỹ lệ như vậy, làm cho người ta thấy được một loại khí chất tao nhã cao quý, trên người nàng quấn một cái khăn tắm màu trắng, làm cho thị giác của người ta đánh sâu vào, làn da trắng nõn, trắng không chút tỳ vết, hai chân dài trắng nõn như ẩn như hiện.
Mái tóc của nàng ướt sũng, còn chưa khô, vài giọt nước trong suốt từ trên trán của nàng rơi xuống, lướt qua khuôn mặt bạch ngọc của nàng, cuối cùng đọng lại trên đôi môi đỏ thắm. Nàng vươn cái lưỡi thơm tho hồng nhuận ra, nhẹ nhàng liếm lấy giọt nước kia, một đôi mắt mỹ lệ mộng ảo lấp lánh, nhìn chắm chú vào đối phương.
Thân là một nữ nhân trong giới giải trí, Ôn Mỹ Mỹ hiển nhiên biết nên làm như thế nào để bản thân càng thêm nóng bóng, biết làm như thế nào để sử dụng vũ khí thân thể mạnh nhất của bản thân. Nhưng cùng với nàng so sánh, Phùng Vĩ Kiện mặc dù tán gái vô số, tóm lại chỉ là một tên thanh niên, không có nhiều kinh nghiệm lắm với nữ nhân, làm sao có thể là đối thủ của nàng?
Phùng Vĩ Kiện cảm giác được đại não của mình trong nháy mắt liền dừng lại trong giây lát, hô hấp cũng phảng phất như đình chỉ.
Trước mặt không phải một người nữ nhân, mà là một tiểu yêu tinh, một tiểu yêu tinh có thể hấp dẫn mình. Nhưng bản thân nguyện ý vì nàng mà làm tất cả.
"Ôn Mỹ Mỹ, cô làm sao vậy."
Phùng Vĩ Kiện đã có một loại dự cảm, thanh âm có chút run rẩy.
"Ưm!"
Ôn Mỹ Mỹ ưm một tiếng, thân thể mềm nhũn đã thuận thế ngã vào trong lòng ngực của đối phương, nàng yêu kiều hừ một tiếng, hai cánh tay trắng như tuyết đã ôm lấy cổ của đối phương, sinh lòng ái mộ nói:" Phùng ca ca!"
"Ôn Mỹ Mỹ, cô...cô đừng làm như vậy.
Phùng Vĩ Kiện rất ghê tởm kêu lên. Phía dưới của hắn đã vô cùng cứng rắng, thiếu chút nữa là phá quần chui ra ngoài.
Trên mặt Ôn Mỹ Mỹ lột ra một nụ cười đau thương:" Phùng ca ca, em biết anh xem thường em!"
"Tôi...tôi không có!"
Phùng Vĩ Kiện lớn tiếng kêu lên.
Ôn Mỹ Mỹ cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu nói:" Em biết anh ngại cơ thể của em, em sớm đã không còn giữ được thân thể trong sạch, làm sao có thể xứng với sự ưu tú của Phùng ca ca? Em trong giới giải trí từng gặp mặt qua rất nhiều nam nhân vô sĩ, cả đám người bọn họ đều là một đám đại sắc lang, hận không thể trực tiếp ăn tươi nuốt sống cả em, nhưng chỉ có một mình Phùng ca ca là làm cho em nhìn thấy được bộ dáng của một hảo nam nhân chính thức, làm cho em biết trên thế giới này còn có nam nhân tốt như anh, em vốn định dùng thân thể của mình báo đáp anh, nhưng thật không ngờ anh lại ghét bỏ em, em cũng biết em là một người cơ khổ, cả đời chỉ có thể ở trong dòng nước bẩn của giới giải trí, mặc cho nam nhân khi đễ." "Tôi không có, tôi thật sự không có!"
Phùng Vĩ Kiện lớn tiếng kêu lên.
Trong ánh mắt của Ôn Mỹ Mỹ lóe lên một giọt lệ quang trong suốt, không để ý tới gì hết mà hôn lấy đôi môi của đối phương, dùng bộ ngực của mình xoa xoa bộ ngực của đối phương, hai cánh tay nhỏ bé đã thuận thế tiền vào sờ vuốt bên trong quần áo của đối phương.
"Phùng ca ca, anh cũng biết em là một người con gái không tốt, cho nên chúng ta chỉ có thể làm như vậy tối nay, ngày mai, em là em, anh là anh, chúng ta vĩnh viễn không có khả năng cùng một chố, cho nên hy vọng anh nên quên em!"
Ôn Mỹ Mỹ thì thào nói, từ trong hai mắt đã rơi xuống hai giọt nước mắt trong suốt.
"Cha anh là tồng tài tập đoàn Cửu Thiên, anh chắc chắn sẽ nâng đỡ em.
Phùng Vĩ Kiện ngẩng đầu lên, rất là kiêu ngạo kêu lên.
Ôn Mỹ Mỹ trong lòng rất vui vẻ, bất quá ngoài miệng vẫn có chút do dự:" Nhưng mà nhứ thế có được không?" Cánh tay bé nhỏ của nàng nhẹ nhàng sờ soạng hạ hộ của đối phương, mang vẻ mặt yêu kiều e thẹn nói:" Anh cũng rất xấu, làm cho người ta thật khó chịu!"
Phùng Vĩ Kiện đã bị đối phương trêu chọc cho bốc lửa, làm gì còn bận tâm đến chuyện khác? Ôm chặt lấy đối phương, đặt ở trên giường, lao tới giống như một con hồ đói vồ môi, đem đối phương đè phía dưới người, rất nhanh từ bên trong phòng liền truyền ra từng tiếng thở dốc cùng những tiếng rên rĩ mê người, hình thành một khúc âm nhạc tuyệt vời.
"Cha anh là tổng tài tập đoàn Cửu Thiên, anh muốn nâng đỡ ai, liền có thể nâng đỡ người đó."
"Em sau này là nữ nhân của anh, anh sẽ toàn lực nâng đỡ em!"
"Đóng phim, ca hát, làm cho tất cả các thành thị hướng về phía em vẫy chào, anh sẽ làm cho em nổi tiếng khắp đại giang nam bắc!"
Phùng Vĩ Kiện hiện tại bị vây trong hưng phấn cực độ, không biết trời cao đất rộng nói ra những lời này.
Về chuyện khác? Ôn Mỹ Mỹ nào để ý tới, không phải chỉ là bồi một người nam nhân lên giường sao? Bản thân lúc mới xuất đạo, không phải cũng dựa vào thân thể của bản thân mà đi lên từng bước sao, đã lên giường với không biết đạo diễn cùng minh tinh, mới đi được tới ngày hôm này, nếu có thể làm cho cuộc sống sau này của bản thân thư thản một ít, cùng mấy người nam nhân lên giường thì có khác gì nhau?
Phùng Vĩ Kiện cảm giác được bàn tay nhỏ bé mềm mại của đối phương, chạm vào quả nhiên vô cùng thống khoái, làm cho hắn không một chút nào nguyện ý buông tay của đối phương ra. Hắn cuống quít khô cười nói:" Không có gì, không có gì!"
Hắn vội vàng dìu lấy đối phương, gọi một chiếc xe, hướng tới tửu điếm cách đó không xa chạy nhanh tới.
Thân ảnh hai người bọn họ vừa mới rời đi, đám người Lâm Bắc Phàm với khuôn mặt tươi cưòi từ một góc bên trong ngã tư đường đi ra, cả đám người nhìn chiếc xe taxi dần dần đi xa, trên mặt lộ ra một nụ cười gian vì âm mưu đã được thực hiện.
"Lão đại, tiểu tử này cũng quá ngu ngốc đi? Nhưng như vậy liền mắc lừa!"
Từ Chánh vẻ mặt vô sỉ cười nói.
"Đúng vậy, bất quá chuyến này bỏ vốn cũng thật lớn, đưa cho con nhỏ kia 300 vạn nhân dân tệ, ta kháo!"
Trịnh Dũng có chút tức giận bất bình kêu lên, 300 vạn, có thể chơi được bao nhiêu cô gái?
Triệu Phong không khỏi hắc hắc cười không ngừng:" Chúng ta cũng nên xem đó là người nào, đại minh tinh đó, đại tửu điếm đã bố trí tất cả rồi, trò hay sắp bắt đầu, cũng không biết cái tên Phùng Vĩ Kiện kia có thể kiên trì được không, nếu không chúng ta cho vào bên trong nước của hắn một chút thuốc? Làm cho hắn tốt nhất là có thể kiên trì 3-4 giờ, như vậy chúng ta còn có thể tăng thêm một số đồ vật, phải đặc thù một chút, hơn nữa còn bạo lực đối đãi với đại minh tinh, cạp cạp!"
Vài tên khác cũng vô cùng vô sĩ cười rộ lên, phảng phất như đã nhìn thấy Phùng Vĩ Kiện cùng Ôn Mỹ Mỹ hai người đang tiến hành chiến đấu trên giường vậy, tràng diện như vậy chỉ có thể sử dụng cực độ để hình dung.
Nhưng Lâm Bắc Phàm lại phất tay, thản nhiên cười:" Tất cả chuyện này chúng ta đều đã đoán ra trước, nếu như đổi lại là một người khác, sợ rằng cũng không tất cả đây là bẫy rập, người nào sẽ nghĩ đến bản thân vất vả cứu một cô gái lại là cái bẫy chứ? 300 vạn? Số tiền này chúng ta còn có thể rầu rỉ sao? Hơn nữa con mình tán gái, làm cha cũng phải xuất ra một chút phí tán gái chứ? Chúng ta cũng không phải là nhà từ thiện, làm sao có thể miễn phí cho hắn nhiều chuyện như vậy được?"
"Lão đại nói không sai, chúng ta phải đòi Phùng Vĩnh Quốc nhiều một chút, chúng ta khổ cực tìm lão bà cho con hắn như vậy, hắn làm sao có thể không trả tiền thù lao cho chúng ta chứ? Không bằng chúng ta bào hắn trả cho chúng ta 3000 vạn, không tính là nhiều, nhưng cũng để cho hắn đau lòng vài ngày."
Mấy người bọn họ cũng đều rất vô sỉ cười lớn lên, dường như đã tính toán làm thế nào để xảo trá Phùng Vĩnh Quốc một chút.
Phùng Vĩ Kiện âm thầm mắng bản thân một chút khí độ nam tử hắn cũng không có, không phải là chỉ là tán gái sao? Cần gì phải khẩn trương như vậy? Lão tử trước kia cũng không phải chưa từng chơi gái. Hắn ngồi một mình trên giường trong phòng, nghe từng tiếng nước chảy bên trong toliet, không nhịn được nhỏ giọng nói thầm một câu, Phùng Vĩ Kiện sau khi đưa Ôn Mỹ Mỹ vào trong phòng, người này sau đi rót cho hắn một chén nước, liền mượn cớ đi vào bên trong toliet tắm rửa, cũng không có bất cứ ý tứ trục khách nào, phảng phất như cùng một lão bằng hữu nói chuyện vậy, không có bất cứ cố kỵ gì.
Bản thân Phùng Vĩ Kiện là cao thủ tán gái, làm sao không biết được ý tứ của đối phương.
Lấy thân báo đáp?
Trong đầu hắn không ngừng hiện ra mấy chữ này, cảm giác được hạ thể phía dưới càng ngày càng nóng bỏng, một cổ khí tức nóng bỏng từ dưới tiểu phúc tràn lên, leo thẳng lên đại não của hắn, làm cho hắn thiếu chút nữa chảy máu mũi, mơ hồ đã có cảm giác nhất trụ kình thiên.
Không biết trải qua bao lâu, cánh cửa toliet bị đẩy ra nhẹ nhàng, một thân ảnh mỹ lệ từ bên trong đi ra.
Dưới ánh đèn chiếu xuống, Ôn Mỹ Mỹ phảng phất như một công chúa đến từ Thiên Quốc, thần thánh mỹ lệ như vậy, làm cho người ta thấy được một loại khí chất tao nhã cao quý, trên người nàng quấn một cái khăn tắm màu trắng, làm cho thị giác của người ta đánh sâu vào, làn da trắng nõn, trắng không chút tỳ vết, hai chân dài trắng nõn như ẩn như hiện.
Mái tóc của nàng ướt sũng, còn chưa khô, vài giọt nước trong suốt từ trên trán của nàng rơi xuống, lướt qua khuôn mặt bạch ngọc của nàng, cuối cùng đọng lại trên đôi môi đỏ thắm. Nàng vươn cái lưỡi thơm tho hồng nhuận ra, nhẹ nhàng liếm lấy giọt nước kia, một đôi mắt mỹ lệ mộng ảo lấp lánh, nhìn chắm chú vào đối phương.
Thân là một nữ nhân trong giới giải trí, Ôn Mỹ Mỹ hiển nhiên biết nên làm như thế nào để bản thân càng thêm nóng bóng, biết làm như thế nào để sử dụng vũ khí thân thể mạnh nhất của bản thân. Nhưng cùng với nàng so sánh, Phùng Vĩ Kiện mặc dù tán gái vô số, tóm lại chỉ là một tên thanh niên, không có nhiều kinh nghiệm lắm với nữ nhân, làm sao có thể là đối thủ của nàng?
Phùng Vĩ Kiện cảm giác được đại não của mình trong nháy mắt liền dừng lại trong giây lát, hô hấp cũng phảng phất như đình chỉ.
Trước mặt không phải một người nữ nhân, mà là một tiểu yêu tinh, một tiểu yêu tinh có thể hấp dẫn mình. Nhưng bản thân nguyện ý vì nàng mà làm tất cả.
"Ôn Mỹ Mỹ, cô làm sao vậy."
Phùng Vĩ Kiện đã có một loại dự cảm, thanh âm có chút run rẩy.
"Ưm!"
Ôn Mỹ Mỹ ưm một tiếng, thân thể mềm nhũn đã thuận thế ngã vào trong lòng ngực của đối phương, nàng yêu kiều hừ một tiếng, hai cánh tay trắng như tuyết đã ôm lấy cổ của đối phương, sinh lòng ái mộ nói:" Phùng ca ca!"
"Ôn Mỹ Mỹ, cô...cô đừng làm như vậy.
Phùng Vĩ Kiện rất ghê tởm kêu lên. Phía dưới của hắn đã vô cùng cứng rắng, thiếu chút nữa là phá quần chui ra ngoài.
Trên mặt Ôn Mỹ Mỹ lột ra một nụ cười đau thương:" Phùng ca ca, em biết anh xem thường em!"
"Tôi...tôi không có!"
Phùng Vĩ Kiện lớn tiếng kêu lên.
Ôn Mỹ Mỹ cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng lắc đầu nói:" Em biết anh ngại cơ thể của em, em sớm đã không còn giữ được thân thể trong sạch, làm sao có thể xứng với sự ưu tú của Phùng ca ca? Em trong giới giải trí từng gặp mặt qua rất nhiều nam nhân vô sĩ, cả đám người bọn họ đều là một đám đại sắc lang, hận không thể trực tiếp ăn tươi nuốt sống cả em, nhưng chỉ có một mình Phùng ca ca là làm cho em nhìn thấy được bộ dáng của một hảo nam nhân chính thức, làm cho em biết trên thế giới này còn có nam nhân tốt như anh, em vốn định dùng thân thể của mình báo đáp anh, nhưng thật không ngờ anh lại ghét bỏ em, em cũng biết em là một người cơ khổ, cả đời chỉ có thể ở trong dòng nước bẩn của giới giải trí, mặc cho nam nhân khi đễ." "Tôi không có, tôi thật sự không có!"
Phùng Vĩ Kiện lớn tiếng kêu lên.
Trong ánh mắt của Ôn Mỹ Mỹ lóe lên một giọt lệ quang trong suốt, không để ý tới gì hết mà hôn lấy đôi môi của đối phương, dùng bộ ngực của mình xoa xoa bộ ngực của đối phương, hai cánh tay nhỏ bé đã thuận thế tiền vào sờ vuốt bên trong quần áo của đối phương.
"Phùng ca ca, anh cũng biết em là một người con gái không tốt, cho nên chúng ta chỉ có thể làm như vậy tối nay, ngày mai, em là em, anh là anh, chúng ta vĩnh viễn không có khả năng cùng một chố, cho nên hy vọng anh nên quên em!"
Ôn Mỹ Mỹ thì thào nói, từ trong hai mắt đã rơi xuống hai giọt nước mắt trong suốt.
"Cha anh là tồng tài tập đoàn Cửu Thiên, anh chắc chắn sẽ nâng đỡ em.
Phùng Vĩ Kiện ngẩng đầu lên, rất là kiêu ngạo kêu lên.
Ôn Mỹ Mỹ trong lòng rất vui vẻ, bất quá ngoài miệng vẫn có chút do dự:" Nhưng mà nhứ thế có được không?" Cánh tay bé nhỏ của nàng nhẹ nhàng sờ soạng hạ hộ của đối phương, mang vẻ mặt yêu kiều e thẹn nói:" Anh cũng rất xấu, làm cho người ta thật khó chịu!"
Phùng Vĩ Kiện đã bị đối phương trêu chọc cho bốc lửa, làm gì còn bận tâm đến chuyện khác? Ôm chặt lấy đối phương, đặt ở trên giường, lao tới giống như một con hồ đói vồ môi, đem đối phương đè phía dưới người, rất nhanh từ bên trong phòng liền truyền ra từng tiếng thở dốc cùng những tiếng rên rĩ mê người, hình thành một khúc âm nhạc tuyệt vời.
"Cha anh là tổng tài tập đoàn Cửu Thiên, anh muốn nâng đỡ ai, liền có thể nâng đỡ người đó."
"Em sau này là nữ nhân của anh, anh sẽ toàn lực nâng đỡ em!"
"Đóng phim, ca hát, làm cho tất cả các thành thị hướng về phía em vẫy chào, anh sẽ làm cho em nổi tiếng khắp đại giang nam bắc!"
Phùng Vĩ Kiện hiện tại bị vây trong hưng phấn cực độ, không biết trời cao đất rộng nói ra những lời này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.