Chương 556: Phong ba hắc đạo
Yên Lộ Thương Mang
05/04/2013
Thành phố Nam Thành
Năm người Lâm Bắc Phàm cuối cùng cũng trở về với địa bàn của mình. Nghĩ đến những thứ đã xảy ra ở Nhật. thì ai nấy đều cảm thấy sợ hãi bây giờ ngẫm lại, quả là làm cho người ta nghĩ mà thấy ghẻ rợn.
Những lời mà người Nhật nói ra thì chẳng khác nào đánh rắm, lật lọng. nói lời không giữ lấy lời, bọn họ đã lĩnh ngộ một cách sâu sắc rồi
Hai người Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng thầm thề rằng, ngày sau không bao giờ tiếp xúc với người Nhật nữa. lại càng không được có qua lại gì với bọn họ. nếu không thì cái mạng bé bỏng của mình mất đi lúc nào cũng không hay nữa. Thảo nào người ta vẫn nói thà rằng tin trên thế giới này có quỷ, cũng không tin những lời được nói ra từ cái miệng thối của người Nhật được. đây quả là một so sánh rõ ràng nhất.
Hai người Y Đằng Thanh Tử và Tiều Điền Anh Tử đều đã đến Nam Thành này mấy lần, lại còn ở đây một thời gian dài nữa. vì vậy mà hai người bọn họ đều không còn lạ gì với bất kể thứ giờ đây cả. Nhưng Vũ Điền Mỹ Tử thì là lần đầu tiên đến Trung Quốc. đổi với mọi thứ xung quanh, cô vẫn cảm thấy vô cùng thích thú và hiếu kỳ, nhìn mọi vật quanh mình không chớp mắt. còn không khỏi kinh ngạc kêu lên: "Không ngờ Trung Quốc lại phát triển nhanh đến vậy. đến cả một thành phố trung bình như vậy mà cũng xây đẹp thế nữa. em ngày trước nghe người ta nói là Trung Quốc phát triển chậm lắm. nhưng bây giờ xem ra thì em không hiểu về Trung Quốc cho lắm!"
Y Đẳng Thanh Tử không nhịn được liền mĩm cười nói:" Vì Trung Quốc và Nhật có mâu thuẫn với nhau từ xưa rồi vì vậy mà về phương diện truyền thống sẽ có phần phiến diện một chút. cái này cũng có thể hiểu được mà. Ngày sau em sẽ phải ở đây. vì vậy mà em bắt buộc phải hiểu rõ hơn về thành phố này. đừng có mà cứ mông lung như thế mãi nhé!"
"Em biết rồi thưa Thanh Tử sư tỷ!" Vũ Điền Mỹ Tử cười tươi như hoa. gật đầu nói Năm người bọn họ bắt taxi đi về hướng khách sạn Hoàng Gia.
"Mấy người chắc là người ở nơi khác đến phải không? Thành phố Nam Thành của chúng tôi vừa mới xuất hiện một nhân vật danh tiếng lẫy lừng đó!" Người tài xể khoảng trên dưới bốn mươi tuồi, vẻ mặt sáng lạng. nói nâng sảng khoái thoải mái. khiến cho người ta có cảm giác thân mật vô cùng.
"Mẹ kiếp. chúng tôi chính là người Nam Thành, ra ngoài chơi vài ngày, hôm nay vừa mới quay lại. nhân vật danh tiếng lẫy lừng mà anh đang nói đến là ai vậy? Lẽ nào là lão đại Lâm Bắc Phàm của tôi? Nếu thế thì anh không cần phải nói nữa đâu. lão đại của tôi đã nồi tiếng từ mấy tháng trước rồi giờ đây có thêm phần danh khí thì cũng chẳng có gì là ghê ghớm cả. Còn nếu anh muốn xu nịnh để kiếm thêm ít tiền thì không cần đâu. cùng lắm là lát nữa chúng tôi cho anh thêm ít tiền boa là được chứ gì!" Trương Minh Thắng nghe bác tài xế nói vậy thi ngáp miệng nói
"Lâm Bắc Phàm? Lâm Bắc Phàm là ai vậy?" Anh tài xế lái xe taxi kinh ngạc hỏi lai.
'Ặc, chăng lẽ anh không phải là đang nói đến lão đại của tôi sao?" Trương Minh Thắng
trợn tròn mát ngạc nhiên.
"Tất nhiên là không phải rồi. người tôi nói đến là chị cả trong Hắc Đạo của thành phố Nam Thành nảy Mộc Tiều Yêu!" Anh tài xế đắc ý nói, cứ như đối phương là con gái yêu của anh ta không bằng.
"Mẹ kiếp. ông anh. cái đầu của ông anh có phải đã bị đụng vào đâu rồi không? Lại nói một người trong Hắc Đạo là người nổi tiếng, xem ra cái thế giới này loạn hết cả lên rồi đến cả tài xế taxi cũng đi theo Hắc Đạo rồi!" Trương Minh Thắng gào lên kinh hãi.
Anh tài xế mặt đỏ bừng lên, ngượng ngùng nói: "Tôi biết là đi theo Hắc Đạo không tốt, nhưng đại tỷ của Hồ Điệp bang đúng là có bản lĩnh thật. lại còn làm mát mặt cho cả cái thành phố Nam Thành này nữa. anh nói xem tôi có nên sùng bái cô ấy không? Nghe nói cô ấy còn chưa đầy hai mươi tuồi vậy mà đã có tên tuổi như vậy rồi, đúng là anh hùng xuất thiếu niên. à. không, còn cả thiếu nữ nữa!"
Lâm Bác Phàm không nhịn nỗi cười nói: "Hô Điệp bang là bang phái lớn nhất của Nam Thành, đây là việc mà ai cũng biết, vì vậy mà nó cũng chẳng có gì gọi là đáng để cho người ta phải vui cả. Lẽ nào lại xảy ra chuyện gì rồi sao?"
'Tất nhiên rồi nếu không thì tôi cũng chẳng cần phải xúc động đến vậy!" Anh tài xế vội vàng giải thích: "Mấy người đã nghe nói đến liên minh Hắc Đạo chưa? Lần này mấy nghìn người của liên minh Hắc Đạo khí thế dồn dập giết đến Tây Thành, làm cho giới Hắc Đạo ở Tây Thành rối ren hết chỗ nói nghe nói có một bang phái tên là....tên là gì nhỉ... à Lang Lang bang, lão đại của bang đó bị giết chết rồi!"
"Phải là Ngàn Lang bang chứ nhi? Lão đại tên là Tư Thiên Phong!" Lâm Bắc Phàm cười
nói
"Hả? Hóa ra anh cũng biết à?" Anh tài xế xấu hồ quá, gượng cười nói "ờ. tòi không biết đâu. Chỉ là từng nghe nói đến cải bang phái này mà thôi. Anh cử nói tiếp đi!" Lâm Bắc Phàm cười nói
Anh tài xế cảm kích nhìn Lâm Bác Phàm một cái. Rồi lại thuật lại sự việc một cách kỹ càng hơn.
Hóa ra trong mấy ngày Lâm Bắc Phàm đi Nhật này. thì liên minh Hắc Đạo cuối cùng cũng triển khai cuộc tiêu diệt một cách điên cuồng với Ngán Lang bang ở Tây Thành, tổng cộng là dùng tới tám, chín nghìn người, có thể nói là thanh thế vô cùng to lớn. trước giờ chưa bao giờ có, làm kinh động cả giới Hắc Đạo Trung Quốc. Nhưng không ngờ lão đại Tư Thiên Phong của Ngân Lang bang cũng không phải là một người đơn giản chút nào. trong mấy tháng đổ lại đây. gã ta đã liên lạc hết với tất cả các bang phái to nhỏ ở cả cái đất Tây Thành đó rồi đưa ra khẩu hiệu là "chống đỡ giới Hắc Đạo của các thành phố khác đến xâm lấn, giữ gìn trật trự Hắc Đạo của Tây Thành" có vẻ như là tẩm ảnh hường của bọn họ có vẽ lớn, hoặc có Thể là do nhưng bang phái khác cũng sợ liên minh Hắc Đạo sẽ nhân cơ hội này mà tiêu diệt luôn cả giới Hắc Đạo Tây Thành, vì vậy mà chỉ vỏn vẹn trong vòng hai ba tháng, thì đã có hơn hai mươi bang phái đứng về phía Ngàn Lang bang. số người lên tới trên dưới năm, sáu nghìn người, trở thành một lực lượng hùng mạnh đoàn kết nhất của Tây Thành.
Hai thế lực lớn mạnh triển khai chém giết lẫn nhau với quy mô lớn ờ Tây Thành quyết phân cho bằng được cao thấp, khiến cho điện thoại khiếu nại của cục công an Nam Thành
suýt chút nữa thì bị người dân gọi cho hỏng luôn cả đường dây. nhưng bọn họ cũng không thể khống chế được cái cục diện điên cuồng như vậy.
Hơn một vạn người trong giới Hắc Đạo chém giết lẫn nhau. ai còn dám động tay vào những việc như thế này cơ chứ?
Trận chiến với quy mô lớn này diễn ra liền tù tì trong mấy ngày. Ưu thế của bên phía liên minh Hắc Đạo đó là nhưng bang phái trong này đều là những bang phái lớn. thực lực lớn mạnh. không thể coi thường, hơn nữa còn hơn cả đối phương về số nhân lực nữa. nhưng ưu thế của phía Ngàn Lang bang đó là bọn họ vô cùng quen thuộc với vị trí địa lý của Tây Thành, có thể thực hiện việc đánh úp một cách có hiệu quả.
May mà vào thời điểm then chốt nhất. thì hai người Thường Chí Đào và Đoạn Thắng của Hồ Điệp bang dẫn theo mười mấy tên đàn em tinh anh. Nằm vùng cơ hội cuối cùng. bí mật giết chết hai lão đại của hai bang phái vừa và nhỏ. khiến cho bên phía Ngàn Lang bang cảm thấy lo lắng. bất an. lòng người lay chuyển. Tất cả các đại ca của các bang phái đều lo sợ mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo, vì vậy mà một bộ phận lão đại các bang phái đã đầu hàng liên minh Hắc Đạo, một bộ phận thì giữ thế trung lập trước tình thế hiện tại, chỉ có khoảng sáu. bảy bang phái là chổng cự đến cùng.
Phía liên minh Hắc Đạo thì thanh thế vô cùng lớn. mấy ngàn người quét sạch cả sáu. bảy bang phái, cuối cùng còn chém luôn cả đại ca Tư Thiên Phong của Ngán Lang bang, hơn nữa còn chiếm sạch cả địa bàn của mấy bang phái đó nữa.
Đây là lẩn đẩu tiên Hồ Điệp bang thi hành nhiệm vụ ở một thành phố khác. không nhưng thế còn liên tục lập công to hiển hách. trở thành một sức mạnh to lớn trong liên minh Hắc Đạo. Đầu tiên là đàn em trong Hồ Điệp bang dẫn đầu đánh vào tồng bộ của Ngán Lang bang, sau đó Đoạn Thắng một dao giết chết Tư Thiên Phong, cuối cùng thì vẫn là Hồ Điệp bang hỏa giải được lực lượng bên Ngàn Lang bang. về phẩn nhưng công lao khác thì càng nhiều vô kể.
Hồ Điệp bang trải qua chiến dịch lần này, không nhưng danh tiếng đã nồi đình nồi đám trong liên minh Hắc Đạo. mả tiếng tăm còn lưu lại cả ờ cái đất Tày Thành nàv nưa. gan như nhân vật nào trong Hắc Đạo cũng biết, trong liên minh Hắc Đạo có "Bươm bướm có gai", đó chính là Hồ Điệp bang danh tiếng lẫv lừng. trong lòng ngoài nồi kinh hoàng ra còn có vài phẩn kính ngưỡng nưa.
Có điều. tất cả đều giống với sự suy đoán của Lâm Bắc phàm
Thanh thế to lớn khi tấn công vào Tây Thành lân này của liên minh Hắc Đạo. không chỉ là vì muốn giúp Nhạc Gia Cưỡng của Tứ Hải bang diệt trừ mối hiểm họa, mà chủ vếu là Thất Tinh bang của Đông Hưng muốn mượn thẻ này đề can thiệp vào giới Hắc Đạo của Tây Thành, từ đó có thể chen chắn vào trong. Đại ca Tào Mặc của Thất Tinh bang còn dựa vào danh hiệu giúp đờ Nhạc Gia Cường vừng chắc địa bản ờ Tây Thành mà từ đó công khai chiếm luôn cả năm nơi có vị trí địa lý tuyệt đẹp ờ đây, hiển nhiên trờ thành một lực lượng mới ờ Tây Thành, điều này mặc dù đã được Nhạc Gia Cường dự đoán trước, nhưng vì Tứ Hải bang của hắn không lớn mạnh được bằng Thất Tinh bang. vì vậy mà cuối cùng chi có thể lẳng lặng chịu đựng quá trình trước sau gì cũng xảy ra nàv mà thôi nhưng sự việc nàv trực tiếp khiến cho liên minh Hắc Đạo có một vết nứt khá nghiêm trọng, mười sáu bang phái từ khi phản thành hai bộ phận. một bộ phận thì ủng hộ Thất Tinh bang, còn một bộ phận thì ủng hộ Tứ Hải bang. sự việc này xảy ra lại tạo điều kiện có lợi cho việc quật khởi của Hồ Điệp bang.
Sự im lặng trước đại chiên thực sự nàv chi kéo dài không đèn mười ngày.
Nhạc Gia Cường cuối cùng cũng triệu tập được không dưới ba nghìn người từ Tây Thành và Liên minh Hắc Đạo. triển khai tấn công một cách điên cuồng đối với năm nơi chiếm lĩnh của Thất Tinh bang, do Thất Tinh bang chuẩn bị không được chu đáo cho lắm. không nhưng thế nhân số chỉ trên dưới một nghìn người, căn bản là không thể chống đỡ lại được. cuối cùng tồng số người chết và bị thương đã lẻn đến sáu. bảy trăm người, hai, ba trảm người trốn chạy được. đến đại tướng số một Tiết Quán là thủ hạ của Tào Mặc cũng bị chém chết.
Tin nàv vừa mới được truvền đi thi lập tức khiến cho cả cái Thất Tinh bang phải sôi sục hết cả lẻn. cuối cùng Tào Mặc tuvẻn bố một tin nóng hồi rằng Nhạc Gia Cưỡng là một thẳng đều. chi biết qua cầu rút ván, tự đem người ra chém nhưng bang phái khác trong liên minh Hắc Đạo. vi phạm quv định của liên minh Hắc Đạo một cách nghiêm trọng, rồi sau đó Tào Mặc thầm mệnh lệnh Âu Dương Tự cho ra quv định bài trừ Tứ Hải bang ra khói liên minh Hắc Đạo. còn triển khai nám nghìn tên đàn em đối phó với Tứ Hải bang.
Trong lúc hai bẽn không ngừng chém giết lẫn nhau, thì có ba lực lượng không phải là to nhưng cũng không phải là nhò ờ Tâv Thành đang dần được hình thành, bọn họ lần lượt là Kim Đao bang ờ phía khu vực phía tâv thành, có trong tav ba nghìn tên đàn em, Tam Long Môn ờ khu vực phía đông thảnh, cỏ trong tav hai nghìn năm trảm tên đàn em. Ngũ Long bang ờ khu vực phía bắc thành, có trong tav ba nghìn năm trảm tên đàn em. Ba bang phải của bọn họ đều bắt đẩu lòi kéo vả mua chuộc nhưng bang phái khác. gần như là có thể xưng bá ờ ba khu vục đỏ của Tày Thành. Mặc dù trong ba bang phải đó thì chẳng có bang phái nào là đối thủ của Tử Hải bang và Thất Tinh bang cà, nhưng nếu ba bang phái đó mà liên kết lại với nhau thì sẽ có khoảng gần một vạn đàn em rồi, nếu thèm cả nhưng bang phái vừa và nhò đà quv phục dưới chướng bọn họ, thì e rằng con số đó sẽ lẻn đến hon mười ba nghìn người, cộng thêm việc mà họ lợi dụng được nơi nào có vị trí địa lý thuận lợi thì thùa sức đề có thể chổng lại hai bang phái nàv.
Ba bang phái của bọn họ đều nhận được mệnh lệnh của Mộc Tiểu Yêu. là không được nhúng tay vào việc chém giết lẫn nhau giữa Tứ Hải bang và Thất Tinh bang. mà phải triệu tập các bang phải khác ở Tày Thành, đồng thời đưa ra khẩu hiệu đả kích sự xâm chiếm của giới Hắc Đạo từ bên ngoài và diệt trừ phản đồ trong giới Hắc Đạo của thành phố, cứ thế chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi mà đã có thêm sáu. bảy bang phái ra nhập liên minh, trở thành một lực lượng vô cùng quan trọng.
Đúng vào lúc hai lực lượng Nhạc Gia Cường và Tào Mặc rơi vào tình trạng gay cấn, thì liên minh mà bọn họ mới thành lập khí thế hùng hỗn xông thẳng đến địa bàn của Tứ Hải bang và Thất Tinh bang, chi trong vòng có hai ngày mà lão đại Nhạc Gia Cường của Tứ Hải bang bị giết chết. nhưng tên đàn em dưới chướng bị chết thảm cũng phải lẻn đến ba. bốn nghìn người, đầu hàng cũng phải có đến một. hai nghìn người, khiến cho cái bang phái to lớn như vậy trong nháy mắt tan thành mây khói. còn hai tướng lớn của Thất Tinh bang là Cam Hải và Đỗ Thành đều chết trận hết. ba nghìn quán mà bọn họ dẫn tới cũng bị chôn vùi theo.
Ba bang phái Kim Đao bang, Tam Long Môn và Ngũ Long bang vốn là nhưng bang thuộc hạng nhỏ. vậy mà dưới sự giúp đờ ủng hộ nhiệt tình của Hồ Điệp bang. cùng với việc là ngư ông đắc lợi sau vụ chém giết của Tứ Hải bang và Thất Tinh bang trong giới Hắc Đạo tại Tây Thành, vì vậy mà sau khi dẹp tan cả hai lực lượng lớn mạnh ở Tây Thành là Tứ Hải bang và Thất Tinh bang, đã đặt một nền móng vững chắc cho việc xưng bá của bọn họ ở Tây Thành, sau đó ba bang phái bọn họ quyết định hợp lại thành một bang lớn. lấy tên là Quán Đao bang.
Năm người Lâm Bắc Phàm cuối cùng cũng trở về với địa bàn của mình. Nghĩ đến những thứ đã xảy ra ở Nhật. thì ai nấy đều cảm thấy sợ hãi bây giờ ngẫm lại, quả là làm cho người ta nghĩ mà thấy ghẻ rợn.
Những lời mà người Nhật nói ra thì chẳng khác nào đánh rắm, lật lọng. nói lời không giữ lấy lời, bọn họ đã lĩnh ngộ một cách sâu sắc rồi
Hai người Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng thầm thề rằng, ngày sau không bao giờ tiếp xúc với người Nhật nữa. lại càng không được có qua lại gì với bọn họ. nếu không thì cái mạng bé bỏng của mình mất đi lúc nào cũng không hay nữa. Thảo nào người ta vẫn nói thà rằng tin trên thế giới này có quỷ, cũng không tin những lời được nói ra từ cái miệng thối của người Nhật được. đây quả là một so sánh rõ ràng nhất.
Hai người Y Đằng Thanh Tử và Tiều Điền Anh Tử đều đã đến Nam Thành này mấy lần, lại còn ở đây một thời gian dài nữa. vì vậy mà hai người bọn họ đều không còn lạ gì với bất kể thứ giờ đây cả. Nhưng Vũ Điền Mỹ Tử thì là lần đầu tiên đến Trung Quốc. đổi với mọi thứ xung quanh, cô vẫn cảm thấy vô cùng thích thú và hiếu kỳ, nhìn mọi vật quanh mình không chớp mắt. còn không khỏi kinh ngạc kêu lên: "Không ngờ Trung Quốc lại phát triển nhanh đến vậy. đến cả một thành phố trung bình như vậy mà cũng xây đẹp thế nữa. em ngày trước nghe người ta nói là Trung Quốc phát triển chậm lắm. nhưng bây giờ xem ra thì em không hiểu về Trung Quốc cho lắm!"
Y Đẳng Thanh Tử không nhịn được liền mĩm cười nói:" Vì Trung Quốc và Nhật có mâu thuẫn với nhau từ xưa rồi vì vậy mà về phương diện truyền thống sẽ có phần phiến diện một chút. cái này cũng có thể hiểu được mà. Ngày sau em sẽ phải ở đây. vì vậy mà em bắt buộc phải hiểu rõ hơn về thành phố này. đừng có mà cứ mông lung như thế mãi nhé!"
"Em biết rồi thưa Thanh Tử sư tỷ!" Vũ Điền Mỹ Tử cười tươi như hoa. gật đầu nói Năm người bọn họ bắt taxi đi về hướng khách sạn Hoàng Gia.
"Mấy người chắc là người ở nơi khác đến phải không? Thành phố Nam Thành của chúng tôi vừa mới xuất hiện một nhân vật danh tiếng lẫy lừng đó!" Người tài xể khoảng trên dưới bốn mươi tuồi, vẻ mặt sáng lạng. nói nâng sảng khoái thoải mái. khiến cho người ta có cảm giác thân mật vô cùng.
"Mẹ kiếp. chúng tôi chính là người Nam Thành, ra ngoài chơi vài ngày, hôm nay vừa mới quay lại. nhân vật danh tiếng lẫy lừng mà anh đang nói đến là ai vậy? Lẽ nào là lão đại Lâm Bắc Phàm của tôi? Nếu thế thì anh không cần phải nói nữa đâu. lão đại của tôi đã nồi tiếng từ mấy tháng trước rồi giờ đây có thêm phần danh khí thì cũng chẳng có gì là ghê ghớm cả. Còn nếu anh muốn xu nịnh để kiếm thêm ít tiền thì không cần đâu. cùng lắm là lát nữa chúng tôi cho anh thêm ít tiền boa là được chứ gì!" Trương Minh Thắng nghe bác tài xế nói vậy thi ngáp miệng nói
"Lâm Bắc Phàm? Lâm Bắc Phàm là ai vậy?" Anh tài xế lái xe taxi kinh ngạc hỏi lai.
'Ặc, chăng lẽ anh không phải là đang nói đến lão đại của tôi sao?" Trương Minh Thắng
trợn tròn mát ngạc nhiên.
"Tất nhiên là không phải rồi. người tôi nói đến là chị cả trong Hắc Đạo của thành phố Nam Thành nảy Mộc Tiều Yêu!" Anh tài xế đắc ý nói, cứ như đối phương là con gái yêu của anh ta không bằng.
"Mẹ kiếp. ông anh. cái đầu của ông anh có phải đã bị đụng vào đâu rồi không? Lại nói một người trong Hắc Đạo là người nổi tiếng, xem ra cái thế giới này loạn hết cả lên rồi đến cả tài xế taxi cũng đi theo Hắc Đạo rồi!" Trương Minh Thắng gào lên kinh hãi.
Anh tài xế mặt đỏ bừng lên, ngượng ngùng nói: "Tôi biết là đi theo Hắc Đạo không tốt, nhưng đại tỷ của Hồ Điệp bang đúng là có bản lĩnh thật. lại còn làm mát mặt cho cả cái thành phố Nam Thành này nữa. anh nói xem tôi có nên sùng bái cô ấy không? Nghe nói cô ấy còn chưa đầy hai mươi tuồi vậy mà đã có tên tuổi như vậy rồi, đúng là anh hùng xuất thiếu niên. à. không, còn cả thiếu nữ nữa!"
Lâm Bác Phàm không nhịn nỗi cười nói: "Hô Điệp bang là bang phái lớn nhất của Nam Thành, đây là việc mà ai cũng biết, vì vậy mà nó cũng chẳng có gì gọi là đáng để cho người ta phải vui cả. Lẽ nào lại xảy ra chuyện gì rồi sao?"
'Tất nhiên rồi nếu không thì tôi cũng chẳng cần phải xúc động đến vậy!" Anh tài xế vội vàng giải thích: "Mấy người đã nghe nói đến liên minh Hắc Đạo chưa? Lần này mấy nghìn người của liên minh Hắc Đạo khí thế dồn dập giết đến Tây Thành, làm cho giới Hắc Đạo ở Tây Thành rối ren hết chỗ nói nghe nói có một bang phái tên là....tên là gì nhỉ... à Lang Lang bang, lão đại của bang đó bị giết chết rồi!"
"Phải là Ngàn Lang bang chứ nhi? Lão đại tên là Tư Thiên Phong!" Lâm Bắc Phàm cười
nói
"Hả? Hóa ra anh cũng biết à?" Anh tài xế xấu hồ quá, gượng cười nói "ờ. tòi không biết đâu. Chỉ là từng nghe nói đến cải bang phái này mà thôi. Anh cử nói tiếp đi!" Lâm Bắc Phàm cười nói
Anh tài xế cảm kích nhìn Lâm Bác Phàm một cái. Rồi lại thuật lại sự việc một cách kỹ càng hơn.
Hóa ra trong mấy ngày Lâm Bắc Phàm đi Nhật này. thì liên minh Hắc Đạo cuối cùng cũng triển khai cuộc tiêu diệt một cách điên cuồng với Ngán Lang bang ở Tây Thành, tổng cộng là dùng tới tám, chín nghìn người, có thể nói là thanh thế vô cùng to lớn. trước giờ chưa bao giờ có, làm kinh động cả giới Hắc Đạo Trung Quốc. Nhưng không ngờ lão đại Tư Thiên Phong của Ngân Lang bang cũng không phải là một người đơn giản chút nào. trong mấy tháng đổ lại đây. gã ta đã liên lạc hết với tất cả các bang phái to nhỏ ở cả cái đất Tây Thành đó rồi đưa ra khẩu hiệu là "chống đỡ giới Hắc Đạo của các thành phố khác đến xâm lấn, giữ gìn trật trự Hắc Đạo của Tây Thành" có vẻ như là tẩm ảnh hường của bọn họ có vẽ lớn, hoặc có Thể là do nhưng bang phái khác cũng sợ liên minh Hắc Đạo sẽ nhân cơ hội này mà tiêu diệt luôn cả giới Hắc Đạo Tây Thành, vì vậy mà chỉ vỏn vẹn trong vòng hai ba tháng, thì đã có hơn hai mươi bang phái đứng về phía Ngàn Lang bang. số người lên tới trên dưới năm, sáu nghìn người, trở thành một lực lượng hùng mạnh đoàn kết nhất của Tây Thành.
Hai thế lực lớn mạnh triển khai chém giết lẫn nhau với quy mô lớn ờ Tây Thành quyết phân cho bằng được cao thấp, khiến cho điện thoại khiếu nại của cục công an Nam Thành
suýt chút nữa thì bị người dân gọi cho hỏng luôn cả đường dây. nhưng bọn họ cũng không thể khống chế được cái cục diện điên cuồng như vậy.
Hơn một vạn người trong giới Hắc Đạo chém giết lẫn nhau. ai còn dám động tay vào những việc như thế này cơ chứ?
Trận chiến với quy mô lớn này diễn ra liền tù tì trong mấy ngày. Ưu thế của bên phía liên minh Hắc Đạo đó là nhưng bang phái trong này đều là những bang phái lớn. thực lực lớn mạnh. không thể coi thường, hơn nữa còn hơn cả đối phương về số nhân lực nữa. nhưng ưu thế của phía Ngàn Lang bang đó là bọn họ vô cùng quen thuộc với vị trí địa lý của Tây Thành, có thể thực hiện việc đánh úp một cách có hiệu quả.
May mà vào thời điểm then chốt nhất. thì hai người Thường Chí Đào và Đoạn Thắng của Hồ Điệp bang dẫn theo mười mấy tên đàn em tinh anh. Nằm vùng cơ hội cuối cùng. bí mật giết chết hai lão đại của hai bang phái vừa và nhỏ. khiến cho bên phía Ngàn Lang bang cảm thấy lo lắng. bất an. lòng người lay chuyển. Tất cả các đại ca của các bang phái đều lo sợ mình sẽ trở thành mục tiêu tiếp theo, vì vậy mà một bộ phận lão đại các bang phái đã đầu hàng liên minh Hắc Đạo, một bộ phận thì giữ thế trung lập trước tình thế hiện tại, chỉ có khoảng sáu. bảy bang phái là chổng cự đến cùng.
Phía liên minh Hắc Đạo thì thanh thế vô cùng lớn. mấy ngàn người quét sạch cả sáu. bảy bang phái, cuối cùng còn chém luôn cả đại ca Tư Thiên Phong của Ngán Lang bang, hơn nữa còn chiếm sạch cả địa bàn của mấy bang phái đó nữa.
Đây là lẩn đẩu tiên Hồ Điệp bang thi hành nhiệm vụ ở một thành phố khác. không nhưng thế còn liên tục lập công to hiển hách. trở thành một sức mạnh to lớn trong liên minh Hắc Đạo. Đầu tiên là đàn em trong Hồ Điệp bang dẫn đầu đánh vào tồng bộ của Ngán Lang bang, sau đó Đoạn Thắng một dao giết chết Tư Thiên Phong, cuối cùng thì vẫn là Hồ Điệp bang hỏa giải được lực lượng bên Ngàn Lang bang. về phẩn nhưng công lao khác thì càng nhiều vô kể.
Hồ Điệp bang trải qua chiến dịch lần này, không nhưng danh tiếng đã nồi đình nồi đám trong liên minh Hắc Đạo. mả tiếng tăm còn lưu lại cả ờ cái đất Tày Thành nàv nưa. gan như nhân vật nào trong Hắc Đạo cũng biết, trong liên minh Hắc Đạo có "Bươm bướm có gai", đó chính là Hồ Điệp bang danh tiếng lẫv lừng. trong lòng ngoài nồi kinh hoàng ra còn có vài phẩn kính ngưỡng nưa.
Có điều. tất cả đều giống với sự suy đoán của Lâm Bắc phàm
Thanh thế to lớn khi tấn công vào Tây Thành lân này của liên minh Hắc Đạo. không chỉ là vì muốn giúp Nhạc Gia Cưỡng của Tứ Hải bang diệt trừ mối hiểm họa, mà chủ vếu là Thất Tinh bang của Đông Hưng muốn mượn thẻ này đề can thiệp vào giới Hắc Đạo của Tây Thành, từ đó có thể chen chắn vào trong. Đại ca Tào Mặc của Thất Tinh bang còn dựa vào danh hiệu giúp đờ Nhạc Gia Cường vừng chắc địa bản ờ Tây Thành mà từ đó công khai chiếm luôn cả năm nơi có vị trí địa lý tuyệt đẹp ờ đây, hiển nhiên trờ thành một lực lượng mới ờ Tây Thành, điều này mặc dù đã được Nhạc Gia Cường dự đoán trước, nhưng vì Tứ Hải bang của hắn không lớn mạnh được bằng Thất Tinh bang. vì vậy mà cuối cùng chi có thể lẳng lặng chịu đựng quá trình trước sau gì cũng xảy ra nàv mà thôi nhưng sự việc nàv trực tiếp khiến cho liên minh Hắc Đạo có một vết nứt khá nghiêm trọng, mười sáu bang phái từ khi phản thành hai bộ phận. một bộ phận thì ủng hộ Thất Tinh bang, còn một bộ phận thì ủng hộ Tứ Hải bang. sự việc này xảy ra lại tạo điều kiện có lợi cho việc quật khởi của Hồ Điệp bang.
Sự im lặng trước đại chiên thực sự nàv chi kéo dài không đèn mười ngày.
Nhạc Gia Cường cuối cùng cũng triệu tập được không dưới ba nghìn người từ Tây Thành và Liên minh Hắc Đạo. triển khai tấn công một cách điên cuồng đối với năm nơi chiếm lĩnh của Thất Tinh bang, do Thất Tinh bang chuẩn bị không được chu đáo cho lắm. không nhưng thế nhân số chỉ trên dưới một nghìn người, căn bản là không thể chống đỡ lại được. cuối cùng tồng số người chết và bị thương đã lẻn đến sáu. bảy trăm người, hai, ba trảm người trốn chạy được. đến đại tướng số một Tiết Quán là thủ hạ của Tào Mặc cũng bị chém chết.
Tin nàv vừa mới được truvền đi thi lập tức khiến cho cả cái Thất Tinh bang phải sôi sục hết cả lẻn. cuối cùng Tào Mặc tuvẻn bố một tin nóng hồi rằng Nhạc Gia Cưỡng là một thẳng đều. chi biết qua cầu rút ván, tự đem người ra chém nhưng bang phái khác trong liên minh Hắc Đạo. vi phạm quv định của liên minh Hắc Đạo một cách nghiêm trọng, rồi sau đó Tào Mặc thầm mệnh lệnh Âu Dương Tự cho ra quv định bài trừ Tứ Hải bang ra khói liên minh Hắc Đạo. còn triển khai nám nghìn tên đàn em đối phó với Tứ Hải bang.
Trong lúc hai bẽn không ngừng chém giết lẫn nhau, thì có ba lực lượng không phải là to nhưng cũng không phải là nhò ờ Tâv Thành đang dần được hình thành, bọn họ lần lượt là Kim Đao bang ờ phía khu vực phía tâv thành, có trong tav ba nghìn tên đàn em, Tam Long Môn ờ khu vực phía đông thảnh, cỏ trong tav hai nghìn năm trảm tên đàn em. Ngũ Long bang ờ khu vực phía bắc thành, có trong tav ba nghìn năm trảm tên đàn em. Ba bang phải của bọn họ đều bắt đẩu lòi kéo vả mua chuộc nhưng bang phái khác. gần như là có thể xưng bá ờ ba khu vục đỏ của Tày Thành. Mặc dù trong ba bang phải đó thì chẳng có bang phái nào là đối thủ của Tử Hải bang và Thất Tinh bang cà, nhưng nếu ba bang phái đó mà liên kết lại với nhau thì sẽ có khoảng gần một vạn đàn em rồi, nếu thèm cả nhưng bang phái vừa và nhò đà quv phục dưới chướng bọn họ, thì e rằng con số đó sẽ lẻn đến hon mười ba nghìn người, cộng thêm việc mà họ lợi dụng được nơi nào có vị trí địa lý thuận lợi thì thùa sức đề có thể chổng lại hai bang phái nàv.
Ba bang phái của bọn họ đều nhận được mệnh lệnh của Mộc Tiểu Yêu. là không được nhúng tay vào việc chém giết lẫn nhau giữa Tứ Hải bang và Thất Tinh bang. mà phải triệu tập các bang phải khác ở Tày Thành, đồng thời đưa ra khẩu hiệu đả kích sự xâm chiếm của giới Hắc Đạo từ bên ngoài và diệt trừ phản đồ trong giới Hắc Đạo của thành phố, cứ thế chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi mà đã có thêm sáu. bảy bang phái ra nhập liên minh, trở thành một lực lượng vô cùng quan trọng.
Đúng vào lúc hai lực lượng Nhạc Gia Cường và Tào Mặc rơi vào tình trạng gay cấn, thì liên minh mà bọn họ mới thành lập khí thế hùng hỗn xông thẳng đến địa bàn của Tứ Hải bang và Thất Tinh bang, chi trong vòng có hai ngày mà lão đại Nhạc Gia Cường của Tứ Hải bang bị giết chết. nhưng tên đàn em dưới chướng bị chết thảm cũng phải lẻn đến ba. bốn nghìn người, đầu hàng cũng phải có đến một. hai nghìn người, khiến cho cái bang phái to lớn như vậy trong nháy mắt tan thành mây khói. còn hai tướng lớn của Thất Tinh bang là Cam Hải và Đỗ Thành đều chết trận hết. ba nghìn quán mà bọn họ dẫn tới cũng bị chôn vùi theo.
Ba bang phái Kim Đao bang, Tam Long Môn và Ngũ Long bang vốn là nhưng bang thuộc hạng nhỏ. vậy mà dưới sự giúp đờ ủng hộ nhiệt tình của Hồ Điệp bang. cùng với việc là ngư ông đắc lợi sau vụ chém giết của Tứ Hải bang và Thất Tinh bang trong giới Hắc Đạo tại Tây Thành, vì vậy mà sau khi dẹp tan cả hai lực lượng lớn mạnh ở Tây Thành là Tứ Hải bang và Thất Tinh bang, đã đặt một nền móng vững chắc cho việc xưng bá của bọn họ ở Tây Thành, sau đó ba bang phái bọn họ quyết định hợp lại thành một bang lớn. lấy tên là Quán Đao bang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.