Chương 143: Tiếp theo nên đến ai?
Yên Lộ Thương Mang
04/04/2013
Tim Carole như vỡ vụn, cô ngồi trong một căn phòng vip ở khách sạn Crown Plaza mà hai mắt đỏ bừng và khóc sướt mướt.
Cô gái ngây ngô này có ngực lớn ngu ngốc lên thuyền kẻ trộm phải không? Mới đầu Carole còn thực sự nghĩ rằng tên lưu manh vô sỉ kia bác học đến mức nào, hàm dưỡng đến mức nào, bây giờ thì tên lưu manh đã lộ dấu vết thì sẽ hối hận? Kiyoko Ito cười lạnh nhìn Carole rồi trêu chọc:
- Không phải chỉ là không đọc được quyển sách tiếng Anh Ngạo mạn và định kiến sao? Cô cũng không nên để ở trong lòng mà.
- Nếu ngay từ đầu hắn nói với tôi hắn không biết ngoại ngữ, tôi sẽ không nói gì. Nhưng khi hắn lừa tôi, hắn không chỉ nói mình không biết tiếng Anh, mà còn cái gì mà tiếng Nga, tiếng Đức, tiếng Latin đều cũng không biết.
Carole lau nước mắt khóc thút thít mà nói:
- Hơn nữa người này ngay cả tiếng Trung Quốc phổ thông cũng không nói đúng tiêu chuẩn, hắn lừa tôi, hắn lừa tôi.
- Tất cả mọi người sẽ sống ở Trung Quốc, vậy tiếng nước ngoài có tác dụng gì?
Trương Minh Thắng rất khó hiểu, Lão Đại mình hoành tráng như vậy, Carole này sao còn không hài lòng như vậy? Mẹ nó chứ ngực to. Chẳng qua dù buồn bực nhưng Trương Minh Thắng không dám quá đắc tội Carole. Tuy rằng quan hệ giữa Carole và Lâm Bắc Phàm bây giờ rất căng thẳng nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể tăng cấp thành nhị tẩu, tam tẩu hay gì gì đó, đều không thể tùy tiện đắc tội. Trương Minh Thắng suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Lão Đại có biết nói ngoại ngữ hay không sẽ không hề ảnh hưởng đến cuộc sống tình cảm của các người, càng không ảnh hưởng đến chuyện sinh hoạt của các người. Cô còn làm loạn gì chứ?
- Quá đáng, tầm thường.
Carole hung hăng trừng mắt nhìn Trương Minh Thắng một cái.
- Được rồi, được rồi. Tôi không nói nhiều với các cô, làm loạn cũng làm loạn rồi. Tôi cũng nên nói chuyện chính với các cô.
Trương Minh Thắng lấy ra một điếu thuốc lá, châm hút một hơi rồi nói tiếp:
- Tiểu thư Kiyoko Ito, tiểu thư Carole, Lão Đại bố trí các cô đến Tổng hội giải trí Hoàng Gia. Về phần nhiệm vụ của tiểu thư Kiyoko Ito sẽ do giám đốc Trương Kế Bằng sắp xếp. Còn tiểu thư Carole, cô hoàn toàn tự do. Đương nhiên nếu cô muốn về nước thì phải chờ tôi làm xong thủ tục, chắc trong một tháng là xong.
Tổng hội giải trí Hoàng Gia là câu lạc bộ đêm lớn nhất Nam Thành, bây giờ vẫn chưa chính thức buôn bán, các công tác chỉnh trang đã làm xong.
Không thể nghi ngờ Tổng hội giải trí Hoàng Gia chính là câu lạc bộ đêm mà Trương Kế Bằng làm ra. Cao bảy tầng, chiếm diện tích ba trăm mét vuông, trước kia là một văn phòng làm việc nhưng sau này bởi vì người khai thác không có tiền trả lại tiền vay xây nhà, tòa nhà liền gán lại cho ngân hàng. Sau khi suy nghĩ, Trương Kế Bằng liền bao lấy tòa nhà này rồi chỉnh trang lại thành câu lạc bộ đêm xa hoa.
Về phần hình thức kinh doanh câu lạc bộ đêm này, rất nhiều điểm đều là phục chế từ Kim Ngọc Thiên Đường.
Trên đường Nam Thành đã sớm truyền ra lời đồn, nói cái gì ông chủ phía sau Tổng hội giải trí Hoàng Gia chính là Lão Đại của Hồ Điệp bang, một cô gái 16, 17 tuổi. Đương nhiên ở Nam Thành lúc này đã không có mấy người dám coi thường Hồ Điệp bang. Phải biết rằng chỉ trong thời gian hai ba , Hồ Điệp bang không ngờ dùng tốc độ rất nhanh chiếm lấy toàn bộ hắc đạo Nam Thành. Về phần Lão Đại hắc đạo Nam Thành – Liêu Thiên Cửu căn bản không có chút sức chống cự nào, tên này bây giờ đang không biết ngồi co ro trong góc nào cả.
Sau lưng Tổng hội giải trí Hoàng Gia đúng là trụ sở chính của Hồ Điệp bang tại Nam Thành.
Đường Thiết Sơn là người đứng đầu Nam Thành, tiền tài và quyền thế không gì sánh nổi. Nhưng anh bạn Thiết Đầu đã coi Lâm Bắc Phàm như con rể của mình. Long Thiên Hữu là giám đốc Cục công an thành phố Nam Thành không những là bố vợ trên danh nghĩa của Lâm Bắc Phàm, hơn nữa trong tay Lâm Bắc Phàm còn có nhược điểm của ông. Về phần Hồ Điệp bang đã thống nhất hắc đạo Nam Thành càng không cần phải nói, bởi vì Lâm Bắc Phàm chính là đại ca cầm đầu của Hồ Điệp bang. Trong vòng chưa đầy nửa năm, Tiểu Lâm ca không biết lúc nào đã có thể khống chế Nam Thành. Dù là tài chính, thế lực, quyền lực, Tiểu Lâm ca đều có đột phá. Nói khó nghe một chút, Nam Thành ai muốn giẫm lên Tiểu Lâm ca đúng là con mẹ nó không thực tế.
Trong khiêm tốn dần dần phá kén thành bướm, đi đến địa vị đứng đầu, đó là nguyên tắc của Tiểu Lâm ca.
Ở Las Vegas một tháng trời, sau khi Lâm Bắc Phàm về Nam Thành cũng không vội đi gặp Liễu Vi. Đường Thiết Sơn vô sỉ kia ngay trước mặt Carole làm Tiểu Lâm Ca xấu mặt, thật sự là quá đáng giận, làm cho Carole đã không còn ngưỡng mộ Tiểu Lâm Ca như trước nữa. Lâm Bắc Phàm vốn sẽ cùng Carole và Kiyoko Ito đi đến khách sạn Crown Plaza, chỉ có điều Carole và Kiyoko Ito đều không nể mặt Lâm Bắc Phàm, Lâm Bắc Phàm mất mặt nên đành phải giao hai cô gái này cho Trương Minh Thắng, mình thì đến Tổng hội giải trí Hoàng Gia tìm Trương Kế Bằng. Tổng hội giải trí này là sản nghiệp đầu tiên của Tiểu Lâm Ca, nhất định phải quan tâm.
Trương Kế Bằng bây giờ vô cùng hăng hái, hắn căn bản không ngờ cả đời mình có thể có cơ hội quản lý câu lạc bộ đêm xa hoa như vậy. Bởi vì có ơn tri ngộ với Lâm Bắc Phàm nên Trương Kế Bằng càng xử lý chuyện của câu lạc bộ đêm thêm hoàn mỹ.
Khi thấy Lâm Bắc Phàm, Trương Kế Bằng dựa vào kính mắt gọng vàng từ phải đã nói:
- Lão Đại, một tháng không gặp, có thể làm được như vậy đã là cực hạn. Chờ em huấn luyện xong nhân viên phục vụ là có thể kinh doanh.
Huấn luyện nhân viên phục vụ là một công trình nhân văn hàng đầu. Dù là nhân viên bưng bê đồ ăn bình thường thì ít nhất cũng cần huấn luyện một tuần. Về phần tiểu thư cần để tiếp khách thì huấn luyện càng thêm khó khăn, đặc biệt là đồng phục.
Tổng hội giải trí Hoàng Gia có thể có tiến độ như bây giờ, Lâm Bắc Phàm đã rất hài lòng. Hắn gật đầu rồi đi theo Trương Kế Bằng tiến vào văn phòng của Tổng giám đốc. Sau khi ngồi xuống ghế sô pha, Lâm Bắc Phàm liền lấy ra một điếu thuốc lá.
Trương Kế Bằng là người rất nhanh nhạy, hắn lập tức châm lửa cho Lâm Bắc Phàm rồi nói:
- Lão Đại, anh có thể tự mình đến đây canh giữ thì em càng yên tâm hơn.
- Tôi đến đây tự mình canh giữ?
Lâm Bắc Phàm nhíu mày, một lát sau liền cười nói:
- Tôi không có ý định này, cũng không có hứng thú này, càng không có năng lực này. Nên nhớ chú- Trương Kế Bằng, chính là người phụ trách Tổng hội giải trí Hoàng Gia. Sau lưng chú có thể gọi tôi là Lão Đại, nhưng trong mắt người ngoài tôi vẫn là bảo vệ của karaoke Kim Sắc Hải Ngạn, điểm này chú không được làm loạn. Còn nữa, sau này tôi nếu tới Tổng hội giải trí Hoàng Gia, không có chỉ thị đặc biệt của tôi thì phải đối xử với tôi như khách hàng bình thường.
- Tất cả đều do em định đoạt sao?
Trương Kế Bằng ngồi xuống bên cạnh Lâm Bắc Phàm rồi khó hiểu hỏi.
- Ừ, tất cả đều do chú định đoạt. Tôi hôm nay đến đây chỉ là tùy ý xem mà thôi.
Lâm Bắc Phàm hút một hơi thuốc rồi thản nhiên nói:
- Về phần vấn đề an toàn của Tổng hội giải trí Hoàng Gia, Mộc Tiểu Yêu cũng sẽ nghe lời chú.
Đây là sự tin tưởng lớn như thế nào? Trương Kế Bằng cảm thấy tâm trạng mình dâng lên hận không thể thề chết trung thành.
Lâm Bắc Phàm vỗ vỗ vai Trương Kế Bằng rồi nói tiếp:
- Chú bây giờ cần làm chính là làm tốt câu lạc bộ đêm. Nhưng chú cũng không chỉ nên nhìn vào mỗi Nam Thành, bắt đầu từ bây giờ chú có thể vận dụng tất cả tài trí, thủ đoạn của chú, chỉ cần có thể nắm chắc kiếm tiền đều có thể làm. Chuyện khác tôi không giúp được chú, nhưng nếu chú cần tài chính thì cứ việc nói với tôi.
- Lão Đại, em …
Trương Kế Bằng có chút nghẹn ngào. Tuy rằng cảm thấy áp lực rất lớn nhưng chủ yếu là kích động. Phải biết rằng trước đây hắn chỉ là một quản lý tiếp rượu ở quán karaoke một tháng kiếm được năm ngàn tệ, nhưng bây giờ không biết phần mộ tổ tiên bốc bao nhiêu khói mà trong nháy mắt hắn đã trở thành Tổng giám đốc Tổng hội giải trí Hoàng Gia, hơn nữa trong tay còn có hơn trăm triệu tài chính lưu động.
Trương Kế Bằng biết trên phần mộ tổ tiên mình không có khói bốc lên, bởi vì hắn đã gọi điện về nhà xác minh. Hắn biết tất cả đều là Lâm Bắc Phàm cho mình. Tuy rằng Lâm Bắc Phàm là Lão Đại của mình, nhưng mình là anh em của Lâm Bắc Phàm.
Thấy tâm trạng Trương Kế Bằng không quá ổn định, Lâm Bắc Phàm liền biết điều chuyển đề tài, hắn nói chuyện với Trương Kế Bằng về các mỹ nữ trong câu lạc bộ đêm.
- Lão Đại, mỗi một cô gái ở chỗ chúng ta ít nhất đều có thể nắm giữ một loại kỹ thuật, ví dụ như bóp chân, mát xa, đánh bi a hay gì đó. Hơn nữa mỗi một cô gái ít nhất đều có thể mặc ba loại trang phục quyến rũ.
Trương Kế Bằng nói đến độ nước miếng tung bay khi nhắc đến thành tích của mình, mặt đỏ bừng:
- Đồng phục hấp dẫn, không chỉ mặc đồng phục là có thể, hơn nữa cần phải có khí chất nhất định. Ví dụ như y tá, nụ cười kia rất có sức hấp dẫn, hơn nữa tính cách rất dịu dàng và gần gũi. Lão Đại có muốn thử trước không?
Đối với đám chim hoàng yến trong câu lạc bộ đêm, Lâm Bắc Phàm tự nhiên không có hứng thú. Lại nói Tiểu Lâm Ca tán gái cho đến bây giờ đều không chỉ là vì lên giường, Tiểu Lâm Ca cần chính là hoàn toàn chinh phục dù là tinh thần hay thể xác. Nếu thuần túy là thể xác thì có khác gì ''tay bắn súng'' cơ chứ. Sau khi hiểu biết đại khái tình hình câu lạc bộ đêm, Lâm Bắc Phàm liền đứng dậy về nhà.
Trương Kế Bằng này đúng là có thể dùng, sau này kiếm tiền rồi rửa tiền sẽ cho hắn phụ trách.
Mộc Tiểu Yêu đã ở Tổng hội giải trí Hoàng Gia, nhưng Lâm Bắc Phàm không đi gặp Mộc Tiểu Yêu. Chủ yếu là vì cô bé Mộc Tiểu Yêu một lòng một dạ muốn báo ơn. Nếu mình trong lúc nhất thời không thể khống chế được, thực sự bị quấn vào cái kia thì đúng là,… dù sao Mộc Tiểu Yêu mới 16 tuổi mà.
Chẳng qua lúc này Long Tu Bảo Điển tầng thứ hai của Lâm Bắc Phàm đã đạt đến đỉnh phong, muốn đột phá tu vi tầng hai cần phải đẩy ngã một cô gái mới được. Chẳng qua đẩy ngã ai mới là tốt? Mộc Tiểu Yêu còn nhỏ, Đường Quả Quả còn không thể đụng, có muốn đụng cũng không được vì cô bé này còn nhỏ hơn Mộc Tiểu Yêu. Long Yên Nguyệt, mẹ nó chứ, muốn cũng đừng nghĩ. Kiyoko Ito, cô gái này căn bản không thích mình, có chơi cũng vô ích. Đúng rồi, cô bé nước Anh Carole có phải là có cơ hội …
Tuy rằng Thiết Đầu khiến mình lộ dấu vết trước mặt Carole, làm Carole đau lòng muốn chết. Nhưng Carole đang ở nước ngoài nên ngoài mình thì không còn chỗ dựa nữa, rất tự nhiên sẽ có cảm giác muốn dựa vào mình. Nếu mình biểu hiện tốt tốt một chút, nói không chừng cô sẽ như tình cũ phục dậy từ đống tro tàn. Ha ha ha …
- Lão Đại, anh hình như quên một người.
Đột nhiên Tiểu Kim dùng truyền âm nhập mật nhắc nhở Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm thu nụ cười đáng khinh bỉ, hơi nhíu mày nói:
- Ồ? Mày nói là Chiếc thuyền Nô ê trên mạng kia ư?
- Ừ, lần trước anh hẹn Chiếc Thuyền Nô-ê ở công viên Nhân Dân mà? Không bằng lần này hẹn một thời gian. Anh đọc bản ghi chép những gì em nói chuyện với Chiếc Thuyền Nô-ê, cơ sở tình cảm là rất chắc chắn, nói không chừng vừa gặp là thành.
Cô gái ngây ngô này có ngực lớn ngu ngốc lên thuyền kẻ trộm phải không? Mới đầu Carole còn thực sự nghĩ rằng tên lưu manh vô sỉ kia bác học đến mức nào, hàm dưỡng đến mức nào, bây giờ thì tên lưu manh đã lộ dấu vết thì sẽ hối hận? Kiyoko Ito cười lạnh nhìn Carole rồi trêu chọc:
- Không phải chỉ là không đọc được quyển sách tiếng Anh Ngạo mạn và định kiến sao? Cô cũng không nên để ở trong lòng mà.
- Nếu ngay từ đầu hắn nói với tôi hắn không biết ngoại ngữ, tôi sẽ không nói gì. Nhưng khi hắn lừa tôi, hắn không chỉ nói mình không biết tiếng Anh, mà còn cái gì mà tiếng Nga, tiếng Đức, tiếng Latin đều cũng không biết.
Carole lau nước mắt khóc thút thít mà nói:
- Hơn nữa người này ngay cả tiếng Trung Quốc phổ thông cũng không nói đúng tiêu chuẩn, hắn lừa tôi, hắn lừa tôi.
- Tất cả mọi người sẽ sống ở Trung Quốc, vậy tiếng nước ngoài có tác dụng gì?
Trương Minh Thắng rất khó hiểu, Lão Đại mình hoành tráng như vậy, Carole này sao còn không hài lòng như vậy? Mẹ nó chứ ngực to. Chẳng qua dù buồn bực nhưng Trương Minh Thắng không dám quá đắc tội Carole. Tuy rằng quan hệ giữa Carole và Lâm Bắc Phàm bây giờ rất căng thẳng nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể tăng cấp thành nhị tẩu, tam tẩu hay gì gì đó, đều không thể tùy tiện đắc tội. Trương Minh Thắng suy nghĩ một chút rồi nói tiếp:
- Lão Đại có biết nói ngoại ngữ hay không sẽ không hề ảnh hưởng đến cuộc sống tình cảm của các người, càng không ảnh hưởng đến chuyện sinh hoạt của các người. Cô còn làm loạn gì chứ?
- Quá đáng, tầm thường.
Carole hung hăng trừng mắt nhìn Trương Minh Thắng một cái.
- Được rồi, được rồi. Tôi không nói nhiều với các cô, làm loạn cũng làm loạn rồi. Tôi cũng nên nói chuyện chính với các cô.
Trương Minh Thắng lấy ra một điếu thuốc lá, châm hút một hơi rồi nói tiếp:
- Tiểu thư Kiyoko Ito, tiểu thư Carole, Lão Đại bố trí các cô đến Tổng hội giải trí Hoàng Gia. Về phần nhiệm vụ của tiểu thư Kiyoko Ito sẽ do giám đốc Trương Kế Bằng sắp xếp. Còn tiểu thư Carole, cô hoàn toàn tự do. Đương nhiên nếu cô muốn về nước thì phải chờ tôi làm xong thủ tục, chắc trong một tháng là xong.
Tổng hội giải trí Hoàng Gia là câu lạc bộ đêm lớn nhất Nam Thành, bây giờ vẫn chưa chính thức buôn bán, các công tác chỉnh trang đã làm xong.
Không thể nghi ngờ Tổng hội giải trí Hoàng Gia chính là câu lạc bộ đêm mà Trương Kế Bằng làm ra. Cao bảy tầng, chiếm diện tích ba trăm mét vuông, trước kia là một văn phòng làm việc nhưng sau này bởi vì người khai thác không có tiền trả lại tiền vay xây nhà, tòa nhà liền gán lại cho ngân hàng. Sau khi suy nghĩ, Trương Kế Bằng liền bao lấy tòa nhà này rồi chỉnh trang lại thành câu lạc bộ đêm xa hoa.
Về phần hình thức kinh doanh câu lạc bộ đêm này, rất nhiều điểm đều là phục chế từ Kim Ngọc Thiên Đường.
Trên đường Nam Thành đã sớm truyền ra lời đồn, nói cái gì ông chủ phía sau Tổng hội giải trí Hoàng Gia chính là Lão Đại của Hồ Điệp bang, một cô gái 16, 17 tuổi. Đương nhiên ở Nam Thành lúc này đã không có mấy người dám coi thường Hồ Điệp bang. Phải biết rằng chỉ trong thời gian hai ba , Hồ Điệp bang không ngờ dùng tốc độ rất nhanh chiếm lấy toàn bộ hắc đạo Nam Thành. Về phần Lão Đại hắc đạo Nam Thành – Liêu Thiên Cửu căn bản không có chút sức chống cự nào, tên này bây giờ đang không biết ngồi co ro trong góc nào cả.
Sau lưng Tổng hội giải trí Hoàng Gia đúng là trụ sở chính của Hồ Điệp bang tại Nam Thành.
Đường Thiết Sơn là người đứng đầu Nam Thành, tiền tài và quyền thế không gì sánh nổi. Nhưng anh bạn Thiết Đầu đã coi Lâm Bắc Phàm như con rể của mình. Long Thiên Hữu là giám đốc Cục công an thành phố Nam Thành không những là bố vợ trên danh nghĩa của Lâm Bắc Phàm, hơn nữa trong tay Lâm Bắc Phàm còn có nhược điểm của ông. Về phần Hồ Điệp bang đã thống nhất hắc đạo Nam Thành càng không cần phải nói, bởi vì Lâm Bắc Phàm chính là đại ca cầm đầu của Hồ Điệp bang. Trong vòng chưa đầy nửa năm, Tiểu Lâm ca không biết lúc nào đã có thể khống chế Nam Thành. Dù là tài chính, thế lực, quyền lực, Tiểu Lâm ca đều có đột phá. Nói khó nghe một chút, Nam Thành ai muốn giẫm lên Tiểu Lâm ca đúng là con mẹ nó không thực tế.
Trong khiêm tốn dần dần phá kén thành bướm, đi đến địa vị đứng đầu, đó là nguyên tắc của Tiểu Lâm ca.
Ở Las Vegas một tháng trời, sau khi Lâm Bắc Phàm về Nam Thành cũng không vội đi gặp Liễu Vi. Đường Thiết Sơn vô sỉ kia ngay trước mặt Carole làm Tiểu Lâm Ca xấu mặt, thật sự là quá đáng giận, làm cho Carole đã không còn ngưỡng mộ Tiểu Lâm Ca như trước nữa. Lâm Bắc Phàm vốn sẽ cùng Carole và Kiyoko Ito đi đến khách sạn Crown Plaza, chỉ có điều Carole và Kiyoko Ito đều không nể mặt Lâm Bắc Phàm, Lâm Bắc Phàm mất mặt nên đành phải giao hai cô gái này cho Trương Minh Thắng, mình thì đến Tổng hội giải trí Hoàng Gia tìm Trương Kế Bằng. Tổng hội giải trí này là sản nghiệp đầu tiên của Tiểu Lâm Ca, nhất định phải quan tâm.
Trương Kế Bằng bây giờ vô cùng hăng hái, hắn căn bản không ngờ cả đời mình có thể có cơ hội quản lý câu lạc bộ đêm xa hoa như vậy. Bởi vì có ơn tri ngộ với Lâm Bắc Phàm nên Trương Kế Bằng càng xử lý chuyện của câu lạc bộ đêm thêm hoàn mỹ.
Khi thấy Lâm Bắc Phàm, Trương Kế Bằng dựa vào kính mắt gọng vàng từ phải đã nói:
- Lão Đại, một tháng không gặp, có thể làm được như vậy đã là cực hạn. Chờ em huấn luyện xong nhân viên phục vụ là có thể kinh doanh.
Huấn luyện nhân viên phục vụ là một công trình nhân văn hàng đầu. Dù là nhân viên bưng bê đồ ăn bình thường thì ít nhất cũng cần huấn luyện một tuần. Về phần tiểu thư cần để tiếp khách thì huấn luyện càng thêm khó khăn, đặc biệt là đồng phục.
Tổng hội giải trí Hoàng Gia có thể có tiến độ như bây giờ, Lâm Bắc Phàm đã rất hài lòng. Hắn gật đầu rồi đi theo Trương Kế Bằng tiến vào văn phòng của Tổng giám đốc. Sau khi ngồi xuống ghế sô pha, Lâm Bắc Phàm liền lấy ra một điếu thuốc lá.
Trương Kế Bằng là người rất nhanh nhạy, hắn lập tức châm lửa cho Lâm Bắc Phàm rồi nói:
- Lão Đại, anh có thể tự mình đến đây canh giữ thì em càng yên tâm hơn.
- Tôi đến đây tự mình canh giữ?
Lâm Bắc Phàm nhíu mày, một lát sau liền cười nói:
- Tôi không có ý định này, cũng không có hứng thú này, càng không có năng lực này. Nên nhớ chú- Trương Kế Bằng, chính là người phụ trách Tổng hội giải trí Hoàng Gia. Sau lưng chú có thể gọi tôi là Lão Đại, nhưng trong mắt người ngoài tôi vẫn là bảo vệ của karaoke Kim Sắc Hải Ngạn, điểm này chú không được làm loạn. Còn nữa, sau này tôi nếu tới Tổng hội giải trí Hoàng Gia, không có chỉ thị đặc biệt của tôi thì phải đối xử với tôi như khách hàng bình thường.
- Tất cả đều do em định đoạt sao?
Trương Kế Bằng ngồi xuống bên cạnh Lâm Bắc Phàm rồi khó hiểu hỏi.
- Ừ, tất cả đều do chú định đoạt. Tôi hôm nay đến đây chỉ là tùy ý xem mà thôi.
Lâm Bắc Phàm hút một hơi thuốc rồi thản nhiên nói:
- Về phần vấn đề an toàn của Tổng hội giải trí Hoàng Gia, Mộc Tiểu Yêu cũng sẽ nghe lời chú.
Đây là sự tin tưởng lớn như thế nào? Trương Kế Bằng cảm thấy tâm trạng mình dâng lên hận không thể thề chết trung thành.
Lâm Bắc Phàm vỗ vỗ vai Trương Kế Bằng rồi nói tiếp:
- Chú bây giờ cần làm chính là làm tốt câu lạc bộ đêm. Nhưng chú cũng không chỉ nên nhìn vào mỗi Nam Thành, bắt đầu từ bây giờ chú có thể vận dụng tất cả tài trí, thủ đoạn của chú, chỉ cần có thể nắm chắc kiếm tiền đều có thể làm. Chuyện khác tôi không giúp được chú, nhưng nếu chú cần tài chính thì cứ việc nói với tôi.
- Lão Đại, em …
Trương Kế Bằng có chút nghẹn ngào. Tuy rằng cảm thấy áp lực rất lớn nhưng chủ yếu là kích động. Phải biết rằng trước đây hắn chỉ là một quản lý tiếp rượu ở quán karaoke một tháng kiếm được năm ngàn tệ, nhưng bây giờ không biết phần mộ tổ tiên bốc bao nhiêu khói mà trong nháy mắt hắn đã trở thành Tổng giám đốc Tổng hội giải trí Hoàng Gia, hơn nữa trong tay còn có hơn trăm triệu tài chính lưu động.
Trương Kế Bằng biết trên phần mộ tổ tiên mình không có khói bốc lên, bởi vì hắn đã gọi điện về nhà xác minh. Hắn biết tất cả đều là Lâm Bắc Phàm cho mình. Tuy rằng Lâm Bắc Phàm là Lão Đại của mình, nhưng mình là anh em của Lâm Bắc Phàm.
Thấy tâm trạng Trương Kế Bằng không quá ổn định, Lâm Bắc Phàm liền biết điều chuyển đề tài, hắn nói chuyện với Trương Kế Bằng về các mỹ nữ trong câu lạc bộ đêm.
- Lão Đại, mỗi một cô gái ở chỗ chúng ta ít nhất đều có thể nắm giữ một loại kỹ thuật, ví dụ như bóp chân, mát xa, đánh bi a hay gì đó. Hơn nữa mỗi một cô gái ít nhất đều có thể mặc ba loại trang phục quyến rũ.
Trương Kế Bằng nói đến độ nước miếng tung bay khi nhắc đến thành tích của mình, mặt đỏ bừng:
- Đồng phục hấp dẫn, không chỉ mặc đồng phục là có thể, hơn nữa cần phải có khí chất nhất định. Ví dụ như y tá, nụ cười kia rất có sức hấp dẫn, hơn nữa tính cách rất dịu dàng và gần gũi. Lão Đại có muốn thử trước không?
Đối với đám chim hoàng yến trong câu lạc bộ đêm, Lâm Bắc Phàm tự nhiên không có hứng thú. Lại nói Tiểu Lâm Ca tán gái cho đến bây giờ đều không chỉ là vì lên giường, Tiểu Lâm Ca cần chính là hoàn toàn chinh phục dù là tinh thần hay thể xác. Nếu thuần túy là thể xác thì có khác gì ''tay bắn súng'' cơ chứ. Sau khi hiểu biết đại khái tình hình câu lạc bộ đêm, Lâm Bắc Phàm liền đứng dậy về nhà.
Trương Kế Bằng này đúng là có thể dùng, sau này kiếm tiền rồi rửa tiền sẽ cho hắn phụ trách.
Mộc Tiểu Yêu đã ở Tổng hội giải trí Hoàng Gia, nhưng Lâm Bắc Phàm không đi gặp Mộc Tiểu Yêu. Chủ yếu là vì cô bé Mộc Tiểu Yêu một lòng một dạ muốn báo ơn. Nếu mình trong lúc nhất thời không thể khống chế được, thực sự bị quấn vào cái kia thì đúng là,… dù sao Mộc Tiểu Yêu mới 16 tuổi mà.
Chẳng qua lúc này Long Tu Bảo Điển tầng thứ hai của Lâm Bắc Phàm đã đạt đến đỉnh phong, muốn đột phá tu vi tầng hai cần phải đẩy ngã một cô gái mới được. Chẳng qua đẩy ngã ai mới là tốt? Mộc Tiểu Yêu còn nhỏ, Đường Quả Quả còn không thể đụng, có muốn đụng cũng không được vì cô bé này còn nhỏ hơn Mộc Tiểu Yêu. Long Yên Nguyệt, mẹ nó chứ, muốn cũng đừng nghĩ. Kiyoko Ito, cô gái này căn bản không thích mình, có chơi cũng vô ích. Đúng rồi, cô bé nước Anh Carole có phải là có cơ hội …
Tuy rằng Thiết Đầu khiến mình lộ dấu vết trước mặt Carole, làm Carole đau lòng muốn chết. Nhưng Carole đang ở nước ngoài nên ngoài mình thì không còn chỗ dựa nữa, rất tự nhiên sẽ có cảm giác muốn dựa vào mình. Nếu mình biểu hiện tốt tốt một chút, nói không chừng cô sẽ như tình cũ phục dậy từ đống tro tàn. Ha ha ha …
- Lão Đại, anh hình như quên một người.
Đột nhiên Tiểu Kim dùng truyền âm nhập mật nhắc nhở Lâm Bắc Phàm.
Lâm Bắc Phàm thu nụ cười đáng khinh bỉ, hơi nhíu mày nói:
- Ồ? Mày nói là Chiếc thuyền Nô ê trên mạng kia ư?
- Ừ, lần trước anh hẹn Chiếc Thuyền Nô-ê ở công viên Nhân Dân mà? Không bằng lần này hẹn một thời gian. Anh đọc bản ghi chép những gì em nói chuyện với Chiếc Thuyền Nô-ê, cơ sở tình cảm là rất chắc chắn, nói không chừng vừa gặp là thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.