Chương 5: Có Nên Buông Bỏ Hay Không?
Huỳnh Thiên Kỳy
16/05/2022
Hàn Vân Tranh đi ra khỏi tập đoàn thì gặp Tần Tử Ninh chạy vào. Khi nãy Lăng Lập Thành có nói cần thời gian để xác định lại trái tim của mình. Cô rất vui khi nghe anh nói như vậy, cô tin trong trái của anh vẫn còn có cô, vì cả hai từng rất yêu nhau mà. Anh sẽ vì cô mà bỏ qua tất cả mọi thứ.1
Tần Tử Ninh rất bất ngờ khi nhìn thấy Hàn Vân Tranh xuất hiện ở đây. Cô có biết Hàn Vân Tranh về nước nhưng lại không nghĩ sẽ đến đây.
" Chào em, Tử Ninh. Em đã lớn thật rồi, nhìn em rất xinh đẹp. Em có bạn trai chưa? "
Hàn Vân Tranh mỉm cười xinh đẹp nhìn Tần Tử Ninh. Lúc về làm dâu của Lăng gia, cô nhiều lần gặp Tử Ninh và ông bà Tần. Lúc đó Tử Ninh chỉ hơn 12 tuổi.
" Chào chị, chị đến đây tìm anh Lập Thành sao? "
Trong lòng của Tần Tử Ninh vô cùng khó chịu. Phải làm sao đây khi Hàn Vân Tranh đã quay về còn đến Lăng thị tìm Lăng Lập Thành.
" Ừm, em đến đây làm gì? Tìm chú Tần sao? "
" Dạ không, ba em nghĩ làm rồi ạ. Em đến đây tìm chị Khả Ái "
Tần Tử Ninh xụ mặt xuống. Dù rất yêu Lăng Lập Thành nhưng cô cũng mong anh hạnh phúc. Tuy Hàn Vân Tranh có quá đáng, có ích kỹ, có yêu bản thân hơn yêu anh, nhưng cũng không làm gì đến mức không thể tha thứ. Với lại cô nghĩ trong lòng của anh vẫn còn rất yêu Hàn Vân Tranh nên anh mới không chấp nhận tình cảm của cô.1
" Vậy à, chị có việc gấp rồi. Hôm nào hẹn em và Khả Ái đi ăn cơm nhé "
"Vâng "
Hàn Vân Tranh lên xe đi về. Tần Tử Ninh đứng suy nghĩ một lát rồi cũng lang thang đi về nhà mà không lên tìm Lăng Lập Thành. Cô không khóc vì cô sợ người ta nói cô yếu đuối. Cô không yếu đuối, cô cũng không thích khóc nhè như trẻ con.
Không phải Tần Tử Ninh sợ sẽ bị Lăng Lập Thành đuổi về nhưng cô không muốn mặt dày nữa. Cô sẽ để cho anh chọn, chọn người con gái anh yêu. Tình yêu đâu phải muốn là được, nó phải xuất phát từ cả hai phía.1
Tần Tử Ninh đi về nhà liền chạy ùa lên phòng nhốt mình trong đó, mà không chịu ăn uống gì cả. Người ta nói, nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc, nhưng tại sao cô lại thấy đau lòng, rất buồn và không thấy hạnh phúc gì cả.
* Cốc cốc cốc *
" Tử Ninh à, mẹ đem đồ ăn trưa lên cho con này. Mẹ vào nhé "
" Dạ vâng "
Bà Tần mở cửa đi vào, trên tay bà là đồ ăn trưa cho Tần Tử Ninh. Bà biết chứ, bà biết con gái của bà đã phải lòng với Lăng Lập Thành.
Nhưng sâu trong lòng của bà, bà không ủng hộ cả hai quen nhau vì tuổi tác cả hai cách xa và thêm Lăng Lập Thành đã trải qua một lần đổ vỡ hôn nhân. Khó khăn lắm bà mới sinh được Tần Tử Ninh, nên bà muốn con gái của bà cuộc sống phải thật bình yên, hạnh phúc. Bà không cần con rễ của bà phải giàu sang hay là thiếu gia gì cả. Chỉ cần người đó thật lòng thương và chăm sóc tốt cho con gái của bà.
" Tại sao không xuống ăn trưa, còn không đi tắm nữa "
Bà Tần đặt khay thức ăn xuống bàn rồi đi lại giường ngồi xuống nhìn Tần Tử Ninh.
" Mẹ, ngày xưa ba với mẹ yêu nhau như thế nào vậy? "
" Tại sao hôm nay lại hỏi chuyện này? "
Bà Tần bật cười vỗ yêu vào đầu của Tần Tử Ninh.
" Tại con muốn biết thôi. Mẹ, mẹ kể cho con nghe đi "
Tần Tử Ninh ngồi dậy nhìn bà Tần.
" Mẹ và ba con tình cờ gặp nhau trong một lần đi làm từ thiện. Lúc đó mẹ không yêu ai cũng không dám yêu ai vì khả năng mang thai của mẹ rất thấp, mẹ không muốn ai vì mẹ mà chịu áp lực từ gia đình. Nhưng lúc đó ba của con cứ mặt dày bám riết lấy mẹ và nói sẽ cùng mẹ cố gắng chữa trị. Nếu như không được thì sẽ sinh con nuôi hoặc nhờ người mang thai hộ. Mẹ vì cảm động trước tấm chân tình và sự mặt dày của ba con nên mới tạm chấp nhận "
Bà Tần bật cười véo vào mặt của Tần Tử Ninh. Thật ra bà cũng có rung động trước ông Tần, một người đàn ông rất tài giỏi, chững chạc và có tấm lòng lương thiện. Nhưng bà lại không dám sống thật với tình cảm vì tự ti, mặc cảm về mình.
Tần Tử Ninh mặt buồn hiu xụ xuống. Ba của cô rất tốt, rất thương và chiều chuộng mẹ của cô. Lúc cải nhau, dù đúng hay sai thì ông Tần cũng là người năn nỉ trước, sau khi bà hết giận thì ông sẽ giải thích cho bà hiểu. Cô ước gì Lăng Lập Thành cũng đối xử với cô như vậy, nhưng chuyện đó chắc sẽ không bao giờ xảy ra.
"Tử Ninh à, ba mẹ thấy rất có lỗi với con vì chỉ sinh có một mình con. Sau này khi ba mẹ chết đi thì con phải lẽ loi một mình. Mẹ thật sự rất mong con tìm được một người đàn ông tốt, thấu hiểu con và chăm sóc cho con "
Đôi mắt của bà Tần đỏ au lên. Lúc bà sinh Tần Tử Ninh thì bà đã 38 tuổi, vì đã lớn tuổi nên sinh con rất khó và ông Tần không muốn bà mạo hiểm một lần nữa.
" Mẹ, mẹ đừng như thế. Con có thể tự lo cho mình được mà. Không ai dám ăn hiếp con đâu vì con học ngành luật mà. Nếu ăn hiếp con, con sẽ kiện người đó "
Tần Tử Ninh nói đùa cho bà Tần cảm thấy vui hơn. Nhìn thấy mẹ mình sắp khóc mà cô rất đau lòng. Ba mẹ là tất cả đối với cô. Từ nhỏ ba mẹ đã rất thương và nuông chiều cô, mọi thứ ba mẹ cô làm đều nghĩ cho cô.1
" Tiểu Ninh à, mẹ thấy cậu Lăng Kiên thích con thì phải? Cậu ta hay đến nhà đánh cờ cùng với ba con và cũng hay hỏi về con "
Bà Tần năm nay đã 56 tuổi rồi, bà làm sao không biết Lăng Kiên là có tình ý với con gái của bà. Nhưng trái ngang là, con gái của bà lại thích Lăng Lập Thành, anh họ của Lăng Kiên.
" Con không thích anh ấy đâu. Anh ấy không đẹp trai bằng...."
Tần Tử Ninh chút xíu nữa đã khai ra Lăng Lập Thành. Chuyện cô thích anh chỉ có Lăng Khả Ái và bạn thân của cô là Hà Tô Diệp biết mà thôi.
" Bằng ai? "
" À...bằng anh diễn viên trong phim con hay xem á mẹ. Anh đó rất đẹp trai và còn già nữa "
" Lăng Kiên cũng đã 30 tuổi rồi còn gì? "
" Nhưng anh ấy không đẹp trai, cũng không già bằng anh diễn viên đó "
Bà Tần cau mày nhìn Tần Tử Ninh. Bà làm sao không biết con gái của bà muốn nói đến ai.
" Là con gái thì nên chọn người yêu mình, chứ đừng chọn người mình yêu. Sống bên nhau một thời gian thì con cũng sẽ có tình cảm mà thôi "1
" Con chỉ mới 18 tuổi thôi mà mẹ, con chưa muốn lấy chồng đâu "
" Ừm, mau vào tắm rồi ăn trưa. Nhịn đói không tốt, mẹ thấy dạo này con hơi ốm "
" Dạ vâng "
Tần Tử Ninh đi xuống giường vào nhà tắm. Tuy xuất thân của cô không phải là tiểu thư trong gia tộc lớn nhưng gia đình của cô thuộc gia đình có điều kiện. Vì thế cuộc sống của cô không khác gì là tiểu thư.
Tần Tử Ninh nhìn mình trong gương nhà tắm. Cô cũng đâu có xấu tệ, ai cũng khen cô xinh đẹp giống mẹ vậy thì tại sao Lăng Lập Thành lại không thích cô. Hay là trong trái tim của anh chỉ có Hàn Vân Tranh.
" Mình có nên buông bỏ hay không? "1
Tần Tử Ninh xả nước xuống người, tại sao cô lại thiếu bản lĩnh như vậy. Chưa gì mà đã muốn buông bỏ, nhưng mà cô có nên tiếp tục mặt dày theo đuổi Lăng Lập Thành hay không?
Câu trả lời không, cô sẽ để cho anh quyết định. Nếu trong trái tim của anh chỉ có Hàn Vân Tranh thì dù cô có làm như thế nào thì anh cũng không yêu cô. Cô muốn anh được hạnh phúc, đau khổ cứ nhường lại cho cô.
* VOTE - LIKE -THEO DÕI để tiếp thêm động lực cho mình nào mọi người ơi❤
Tần Tử Ninh rất bất ngờ khi nhìn thấy Hàn Vân Tranh xuất hiện ở đây. Cô có biết Hàn Vân Tranh về nước nhưng lại không nghĩ sẽ đến đây.
" Chào em, Tử Ninh. Em đã lớn thật rồi, nhìn em rất xinh đẹp. Em có bạn trai chưa? "
Hàn Vân Tranh mỉm cười xinh đẹp nhìn Tần Tử Ninh. Lúc về làm dâu của Lăng gia, cô nhiều lần gặp Tử Ninh và ông bà Tần. Lúc đó Tử Ninh chỉ hơn 12 tuổi.
" Chào chị, chị đến đây tìm anh Lập Thành sao? "
Trong lòng của Tần Tử Ninh vô cùng khó chịu. Phải làm sao đây khi Hàn Vân Tranh đã quay về còn đến Lăng thị tìm Lăng Lập Thành.
" Ừm, em đến đây làm gì? Tìm chú Tần sao? "
" Dạ không, ba em nghĩ làm rồi ạ. Em đến đây tìm chị Khả Ái "
Tần Tử Ninh xụ mặt xuống. Dù rất yêu Lăng Lập Thành nhưng cô cũng mong anh hạnh phúc. Tuy Hàn Vân Tranh có quá đáng, có ích kỹ, có yêu bản thân hơn yêu anh, nhưng cũng không làm gì đến mức không thể tha thứ. Với lại cô nghĩ trong lòng của anh vẫn còn rất yêu Hàn Vân Tranh nên anh mới không chấp nhận tình cảm của cô.1
" Vậy à, chị có việc gấp rồi. Hôm nào hẹn em và Khả Ái đi ăn cơm nhé "
"Vâng "
Hàn Vân Tranh lên xe đi về. Tần Tử Ninh đứng suy nghĩ một lát rồi cũng lang thang đi về nhà mà không lên tìm Lăng Lập Thành. Cô không khóc vì cô sợ người ta nói cô yếu đuối. Cô không yếu đuối, cô cũng không thích khóc nhè như trẻ con.
Không phải Tần Tử Ninh sợ sẽ bị Lăng Lập Thành đuổi về nhưng cô không muốn mặt dày nữa. Cô sẽ để cho anh chọn, chọn người con gái anh yêu. Tình yêu đâu phải muốn là được, nó phải xuất phát từ cả hai phía.1
Tần Tử Ninh đi về nhà liền chạy ùa lên phòng nhốt mình trong đó, mà không chịu ăn uống gì cả. Người ta nói, nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc, nhưng tại sao cô lại thấy đau lòng, rất buồn và không thấy hạnh phúc gì cả.
* Cốc cốc cốc *
" Tử Ninh à, mẹ đem đồ ăn trưa lên cho con này. Mẹ vào nhé "
" Dạ vâng "
Bà Tần mở cửa đi vào, trên tay bà là đồ ăn trưa cho Tần Tử Ninh. Bà biết chứ, bà biết con gái của bà đã phải lòng với Lăng Lập Thành.
Nhưng sâu trong lòng của bà, bà không ủng hộ cả hai quen nhau vì tuổi tác cả hai cách xa và thêm Lăng Lập Thành đã trải qua một lần đổ vỡ hôn nhân. Khó khăn lắm bà mới sinh được Tần Tử Ninh, nên bà muốn con gái của bà cuộc sống phải thật bình yên, hạnh phúc. Bà không cần con rễ của bà phải giàu sang hay là thiếu gia gì cả. Chỉ cần người đó thật lòng thương và chăm sóc tốt cho con gái của bà.
" Tại sao không xuống ăn trưa, còn không đi tắm nữa "
Bà Tần đặt khay thức ăn xuống bàn rồi đi lại giường ngồi xuống nhìn Tần Tử Ninh.
" Mẹ, ngày xưa ba với mẹ yêu nhau như thế nào vậy? "
" Tại sao hôm nay lại hỏi chuyện này? "
Bà Tần bật cười vỗ yêu vào đầu của Tần Tử Ninh.
" Tại con muốn biết thôi. Mẹ, mẹ kể cho con nghe đi "
Tần Tử Ninh ngồi dậy nhìn bà Tần.
" Mẹ và ba con tình cờ gặp nhau trong một lần đi làm từ thiện. Lúc đó mẹ không yêu ai cũng không dám yêu ai vì khả năng mang thai của mẹ rất thấp, mẹ không muốn ai vì mẹ mà chịu áp lực từ gia đình. Nhưng lúc đó ba của con cứ mặt dày bám riết lấy mẹ và nói sẽ cùng mẹ cố gắng chữa trị. Nếu như không được thì sẽ sinh con nuôi hoặc nhờ người mang thai hộ. Mẹ vì cảm động trước tấm chân tình và sự mặt dày của ba con nên mới tạm chấp nhận "
Bà Tần bật cười véo vào mặt của Tần Tử Ninh. Thật ra bà cũng có rung động trước ông Tần, một người đàn ông rất tài giỏi, chững chạc và có tấm lòng lương thiện. Nhưng bà lại không dám sống thật với tình cảm vì tự ti, mặc cảm về mình.
Tần Tử Ninh mặt buồn hiu xụ xuống. Ba của cô rất tốt, rất thương và chiều chuộng mẹ của cô. Lúc cải nhau, dù đúng hay sai thì ông Tần cũng là người năn nỉ trước, sau khi bà hết giận thì ông sẽ giải thích cho bà hiểu. Cô ước gì Lăng Lập Thành cũng đối xử với cô như vậy, nhưng chuyện đó chắc sẽ không bao giờ xảy ra.
"Tử Ninh à, ba mẹ thấy rất có lỗi với con vì chỉ sinh có một mình con. Sau này khi ba mẹ chết đi thì con phải lẽ loi một mình. Mẹ thật sự rất mong con tìm được một người đàn ông tốt, thấu hiểu con và chăm sóc cho con "
Đôi mắt của bà Tần đỏ au lên. Lúc bà sinh Tần Tử Ninh thì bà đã 38 tuổi, vì đã lớn tuổi nên sinh con rất khó và ông Tần không muốn bà mạo hiểm một lần nữa.
" Mẹ, mẹ đừng như thế. Con có thể tự lo cho mình được mà. Không ai dám ăn hiếp con đâu vì con học ngành luật mà. Nếu ăn hiếp con, con sẽ kiện người đó "
Tần Tử Ninh nói đùa cho bà Tần cảm thấy vui hơn. Nhìn thấy mẹ mình sắp khóc mà cô rất đau lòng. Ba mẹ là tất cả đối với cô. Từ nhỏ ba mẹ đã rất thương và nuông chiều cô, mọi thứ ba mẹ cô làm đều nghĩ cho cô.1
" Tiểu Ninh à, mẹ thấy cậu Lăng Kiên thích con thì phải? Cậu ta hay đến nhà đánh cờ cùng với ba con và cũng hay hỏi về con "
Bà Tần năm nay đã 56 tuổi rồi, bà làm sao không biết Lăng Kiên là có tình ý với con gái của bà. Nhưng trái ngang là, con gái của bà lại thích Lăng Lập Thành, anh họ của Lăng Kiên.
" Con không thích anh ấy đâu. Anh ấy không đẹp trai bằng...."
Tần Tử Ninh chút xíu nữa đã khai ra Lăng Lập Thành. Chuyện cô thích anh chỉ có Lăng Khả Ái và bạn thân của cô là Hà Tô Diệp biết mà thôi.
" Bằng ai? "
" À...bằng anh diễn viên trong phim con hay xem á mẹ. Anh đó rất đẹp trai và còn già nữa "
" Lăng Kiên cũng đã 30 tuổi rồi còn gì? "
" Nhưng anh ấy không đẹp trai, cũng không già bằng anh diễn viên đó "
Bà Tần cau mày nhìn Tần Tử Ninh. Bà làm sao không biết con gái của bà muốn nói đến ai.
" Là con gái thì nên chọn người yêu mình, chứ đừng chọn người mình yêu. Sống bên nhau một thời gian thì con cũng sẽ có tình cảm mà thôi "1
" Con chỉ mới 18 tuổi thôi mà mẹ, con chưa muốn lấy chồng đâu "
" Ừm, mau vào tắm rồi ăn trưa. Nhịn đói không tốt, mẹ thấy dạo này con hơi ốm "
" Dạ vâng "
Tần Tử Ninh đi xuống giường vào nhà tắm. Tuy xuất thân của cô không phải là tiểu thư trong gia tộc lớn nhưng gia đình của cô thuộc gia đình có điều kiện. Vì thế cuộc sống của cô không khác gì là tiểu thư.
Tần Tử Ninh nhìn mình trong gương nhà tắm. Cô cũng đâu có xấu tệ, ai cũng khen cô xinh đẹp giống mẹ vậy thì tại sao Lăng Lập Thành lại không thích cô. Hay là trong trái tim của anh chỉ có Hàn Vân Tranh.
" Mình có nên buông bỏ hay không? "1
Tần Tử Ninh xả nước xuống người, tại sao cô lại thiếu bản lĩnh như vậy. Chưa gì mà đã muốn buông bỏ, nhưng mà cô có nên tiếp tục mặt dày theo đuổi Lăng Lập Thành hay không?
Câu trả lời không, cô sẽ để cho anh quyết định. Nếu trong trái tim của anh chỉ có Hàn Vân Tranh thì dù cô có làm như thế nào thì anh cũng không yêu cô. Cô muốn anh được hạnh phúc, đau khổ cứ nhường lại cho cô.
* VOTE - LIKE -THEO DÕI để tiếp thêm động lực cho mình nào mọi người ơi❤
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.