Chương 31: Sắc phong mỹ nhân
Ngạn Thiến
12/08/2013
Đêm càng lúc càng khuya.
Nguyễn Nhược Khê thấy khó chịu tựa vào cái bàn, nhìn thấy Tây Môn Lãnh Liệt ở một bên cũng nhắm mắt dưỡng thân, mở miệng nói:
” Nếu ngươi muốn mỗi lần đều ở ngự thư phòng cùng ta diễn trò, vậy đặt cái ghế nằm ở đây đi, như vậy cả hai ta đều sẽ thoải mái chút.”
Trong phút chốc khóe môi hắn nhếch lên nụ cười lãnh khốc, quỷ dị, nói:
” Lời của ngươi nhắc nhở ta, không cần, ngày mai ta sẽ ban cho ngươi một cung điện, thời gian sau này còn rất dài, ở mãi trong ngự thư phòng ngủ người khác sẽ không nghi ngờ sao?”
” Được.” Nguyễn Nhược Khê không chút do dự đồng ý, nàng không muốn phải chịu đựng cuộc sống khổ sở, có thể có được cuộc sống an nhàn, vì sao nàng muốn cự tuyệt chứ?
” Vương, nô tài đến hầu hạ người vào triều.” Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng của Tiểu Lí Tử.
” Được, đi vào đi.” Tây Môn Lãnh Liệt phân phó nói.
” Nô tài tham kiến vương.” Phía sau Tiểu Lí Tử có cung nữ đi theo mang triều phục, chậu rửa mặt.
Vừa để cung nữ hầu hạ mình, vừa phân phó nói:
” Tiểu Lí Tử, ngươi mang nàng trở về trước.”
” Vâng, vương.” Tiểu Lí Tử đáp, mới hướng Nguyễn Nhược Khê làm động tác mời nói:
” Cô nương, đi thôi.”
” Được.” Nguyễn Nhược Khê gật đầu, đi theo hắn ra khỏi ngự thư phòng.
Vừa đến Huyết viên, liền thấy Tiểu Ngọc lo lắng chờ ở cửa, thấy nàng trở về, vội vàng đi tới đón, vẻ mặt vui mừng nói:
” Cô nương, người đã trở lại.”
” Cô nương, vậy nô tài cáo lui trước.” Tiểu Lí Tử nói.
” Cám ơn ngươi, Lí công công.” Tiểu Ngọc rất thông minh thay nàng nói lời cảm tạ.
Nguyễn Nhược Khê trở về phòng gục xuống, một đêm không ngủ, mệt mỏi quá.
Ai ngờ Tiểu Ngọc lại đột nhiên quỳ xuống vui vẻ nói:
” Cô nương, chúc mừng.”
” Đứng lên đi, Tiểu Ngọc, ta thấy mệt, muốn ngủ một chút.” Nguyễn Nhược Khê thản nhiên phân phó nói, nàng ta sao biết sự thật bên trong chứ.
” Vâng, vậy cô nương, người nghỉ ngơi đi, có gì phân phó thì gọi nô tì.” Tiểu Ngọc đứng dậy giúp nàng đắp chăn rồi mới xoay người đi ra ngoài.
Nguyễn Nhược Khê nhanh chóng tiến vào giấc ngủ, trong lúc mơ mơ màng màng lại bị Tiểu Ngọc đánh thức, chợt nghe nàng nói:
” Cô nương, mau tỉnh lại, thánh chỉ đến.”
Qùy trên mặt đất với Tiểu Ngọc, nghe Tiểu Lí Tử công công kia tuyên đọc thánh chỉ.
” Thuận thiên thừa vận, Vương chiếu viết, Vũ Khuynh Thành tài đức vẹn toàn, rất hợp ý vương, ngay hôm nay, sắc phong mỹ nhân, chuyển vào Tử uyển, khâm khử.”
” Tạ thánh ân của vương.” Nguyễn Nhược Khê tiếp nhận thánh chỉ trong tay công công nói.
” Nô tài tham kiến Vũ mỹ nhân.” Tiểu Lí Tử công công lúc này mới cúi chào nói.
” Công công khách khí, xin đứng dậy đi, về sau còn nhờ ngươi chiếu cố nhiều hơn.” Nguyễn Nhược Khê vô cùng khách khí lấy tay nâng hắn dậy, nàng biết từ nay về sau, nàng sẽ bị cuốn vào tranh đấu chốn hậu cung, thêm một bằng hữu sẽ ít đi một địch nhân.
” Mỹ nhân có việc muốn phân phó, nô tài nhất định tận tâm cố gắng, xin mỹ nhân thu thập một chút, theo nô tài chuyển qua Tử uyển.” Tiểu Lí Tử công công cũng khách khí nói.
” Tiểu Ngọc, ngươi đi thu thập một chút đi.” Nguyễn Nhược Khê lúc này mới phân phó nói, thật ra nàng cũng không biết Vũ Khuynh Thành có cái gì để thu thập hay không.
” Nô tì đã sớm thu thập xong.” Trong tay Tiểu Ngọc cầm một túi quần áo nhỏ đáp.
” Một khi đã như vậy, vậy mỹ nhân mời theo nô tài đi thôi.” Tiểu Lí Tử công công nói.
” Chờ một chút?” Nguyễn Nhược Khê đột nhiên dừng lại chân, nhìn nhìn người trên giường nói:
” Công công, ta muốn hỏi Tử uyển có bao nhiêu phòng, ta có thể mang nàng theo không.”
” Chuyện này………” Tiểu Lí Tử công công có chút khó xử nhìn nàng.
” Công công, ta sẽ nói với vương .” Nguyễn Nhược Khê nói, nàng không thể để mặc nàng ấy, nếu không lương tâm sẽ rất bất an.
” Như vậy tùy mỹ nhân.” Tiểu Lí Tử công công lúc này mới sai người mang người nằm trên giường theo, cùng đi Tử uyển.
” Nếu ngươi muốn mỗi lần đều ở ngự thư phòng cùng ta diễn trò, vậy đặt cái ghế nằm ở đây đi, như vậy cả hai ta đều sẽ thoải mái chút.”
Trong phút chốc khóe môi hắn nhếch lên nụ cười lãnh khốc, quỷ dị, nói:
” Lời của ngươi nhắc nhở ta, không cần, ngày mai ta sẽ ban cho ngươi một cung điện, thời gian sau này còn rất dài, ở mãi trong ngự thư phòng ngủ người khác sẽ không nghi ngờ sao?”
” Được.” Nguyễn Nhược Khê không chút do dự đồng ý, nàng không muốn phải chịu đựng cuộc sống khổ sở, có thể có được cuộc sống an nhàn, vì sao nàng muốn cự tuyệt chứ?
” Vương, nô tài đến hầu hạ người vào triều.” Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng của Tiểu Lí Tử.
” Được, đi vào đi.” Tây Môn Lãnh Liệt phân phó nói.
” Nô tài tham kiến vương.” Phía sau Tiểu Lí Tử có cung nữ đi theo mang triều phục, chậu rửa mặt.
Vừa để cung nữ hầu hạ mình, vừa phân phó nói:
” Tiểu Lí Tử, ngươi mang nàng trở về trước.”
” Vâng, vương.” Tiểu Lí Tử đáp, mới hướng Nguyễn Nhược Khê làm động tác mời nói:
” Cô nương, đi thôi.”
” Được.” Nguyễn Nhược Khê gật đầu, đi theo hắn ra khỏi ngự thư phòng.
Vừa đến Huyết viên, liền thấy Tiểu Ngọc lo lắng chờ ở cửa, thấy nàng trở về, vội vàng đi tới đón, vẻ mặt vui mừng nói:
” Cô nương, người đã trở lại.”
” Cô nương, vậy nô tài cáo lui trước.” Tiểu Lí Tử nói.
” Cám ơn ngươi, Lí công công.” Tiểu Ngọc rất thông minh thay nàng nói lời cảm tạ.
Nguyễn Nhược Khê trở về phòng gục xuống, một đêm không ngủ, mệt mỏi quá.
Ai ngờ Tiểu Ngọc lại đột nhiên quỳ xuống vui vẻ nói:
” Cô nương, chúc mừng.”
” Đứng lên đi, Tiểu Ngọc, ta thấy mệt, muốn ngủ một chút.” Nguyễn Nhược Khê thản nhiên phân phó nói, nàng ta sao biết sự thật bên trong chứ.
” Vâng, vậy cô nương, người nghỉ ngơi đi, có gì phân phó thì gọi nô tì.” Tiểu Ngọc đứng dậy giúp nàng đắp chăn rồi mới xoay người đi ra ngoài.
Nguyễn Nhược Khê nhanh chóng tiến vào giấc ngủ, trong lúc mơ mơ màng màng lại bị Tiểu Ngọc đánh thức, chợt nghe nàng nói:
” Cô nương, mau tỉnh lại, thánh chỉ đến.”
Qùy trên mặt đất với Tiểu Ngọc, nghe Tiểu Lí Tử công công kia tuyên đọc thánh chỉ.
” Thuận thiên thừa vận, Vương chiếu viết, Vũ Khuynh Thành tài đức vẹn toàn, rất hợp ý vương, ngay hôm nay, sắc phong mỹ nhân, chuyển vào Tử uyển, khâm khử.”
” Tạ thánh ân của vương.” Nguyễn Nhược Khê tiếp nhận thánh chỉ trong tay công công nói.
” Nô tài tham kiến Vũ mỹ nhân.” Tiểu Lí Tử công công lúc này mới cúi chào nói.
” Công công khách khí, xin đứng dậy đi, về sau còn nhờ ngươi chiếu cố nhiều hơn.” Nguyễn Nhược Khê vô cùng khách khí lấy tay nâng hắn dậy, nàng biết từ nay về sau, nàng sẽ bị cuốn vào tranh đấu chốn hậu cung, thêm một bằng hữu sẽ ít đi một địch nhân.
” Mỹ nhân có việc muốn phân phó, nô tài nhất định tận tâm cố gắng, xin mỹ nhân thu thập một chút, theo nô tài chuyển qua Tử uyển.” Tiểu Lí Tử công công cũng khách khí nói.
” Tiểu Ngọc, ngươi đi thu thập một chút đi.” Nguyễn Nhược Khê lúc này mới phân phó nói, thật ra nàng cũng không biết Vũ Khuynh Thành có cái gì để thu thập hay không.
” Nô tì đã sớm thu thập xong.” Trong tay Tiểu Ngọc cầm một túi quần áo nhỏ đáp.
” Một khi đã như vậy, vậy mỹ nhân mời theo nô tài đi thôi.” Tiểu Lí Tử công công nói.
” Chờ một chút?” Nguyễn Nhược Khê đột nhiên dừng lại chân, nhìn nhìn người trên giường nói:
” Công công, ta muốn hỏi Tử uyển có bao nhiêu phòng, ta có thể mang nàng theo không.”
” Chuyện này………” Tiểu Lí Tử công công có chút khó xử nhìn nàng.
” Công công, ta sẽ nói với vương .” Nguyễn Nhược Khê nói, nàng không thể để mặc nàng ấy, nếu không lương tâm sẽ rất bất an.
” Như vậy tùy mỹ nhân.” Tiểu Lí Tử công công lúc này mới sai người mang người nằm trên giường theo, cùng đi Tử uyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.