Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 269: Cha ngoại tình
Hi Vũ Yên
14/05/2017
"Tôi uống rượu giọng sẽ thay đổi, có đôi khi vào lúc đặc biệt sẽ khác như vậy, anh hiểu chứ. " Bạch Tuyết hạ giọng nói.
"Lúc đặc biệt sẽ khác sao?" Đôi mắt lạnh lùng của Lang Vương tiếp tục đánh giá công chúa Bạch Tuyết.
"Chẳng lẽ lúc anh quan hệ giọng không thay đổi sao?" Bạch Tuyết cộc cằn hỏi, giọng nói này không hợp bộ đồ của cô.
"Khụ khụ khụ! ! !" Lang Vương vừa uống một ngụm rượu, bị lời của công chúa Bạch Tuyết làm cho kinh hãi, phụ nữ bây giờ thật ác liệt, đây không phải là trần trụi quyến rũ đàn ông!
Sao cô gái nhỏ có thể có loại bạn bè như thế? Có nên cân nhắc về sau chặt đứt quan hệ bạn bè của họ không, nếu không một ngày sẽ dạy Tuyết nhi hư mất!
Bạch Tuyết cười trộm, người đàn ông này mỗi lần làm chuyện kia đều đổi tiếng, cuống họng đều sẽ khàn khàn!
Lúc này ở lại đi rụt rè ở đây!
"Chẳng lẽ anh vẫn là trai trinh? Oh my God! Hôm nay tôi thật sự là kiếm được." Bạch Tuyết nói giỡn.
Lang Vương chán ghét, nhưng lúc này, anh không thể rời đi, anh đang chờ đợi, chờ đợi thời cơ thích hợp, anh sẽ ở cùng một chỗ với cô gái nhỏ.
Người phụ nữ này nói rất đói khát!
"Khụ khụ khụ! ! !" Lang Vương bị sặc lần nữa, bạn của cô gái nhỏ quá cẩu huyết, nếu như không phải bởi vì cô là Khang Giai, anh sẽ cho một chưởng đập chết cô!
Nhìn thấy Lãnh Dạ bị sặc lần nữa, Bạch Tuyết đắc ý cười.
"Đừng lo lắng, anh ở chỗ tôi sẽ không bị nói ra ngoài!" Bạch Tuyết đồng tình nhìn Lãnh Dạ.
Nếu như không phải bởi vì hôm nay cô trang điểm mắt quá đậm, nếu không cô không có cách che giấu Lãnh Dạ, đổi mắt Bạch Tuyết quá đẹp làm sao có thể lừa gạt được Lãnh Dạ, chỉ là, hôm nay Bạch Tuyết đến có chuẩn bị.
Chẳng qua!
Chơi hay còn ở phía sau, Bạch Tuyết chơi rất cao hứng.
Lang Vương bị công chúa Bạch Tuyết làm cho bó tay toàn tập, chưa bao giờ thấy người phụ nữ cẩu huyết như thế, thật muốn đánh cô một bữa, đáng tiếc, cô là phụ nữ, anh không đánh phụ nữ.
Lang Vương không nói gì!
Đôi mắt của anh trở nên thâm thúy, bên trong mắt đen mang theo ánh sáng lạnh lùng, ánh sáng biến thành màu đen tái đi.
Cái người phụ nữ đáng chết này dám nói anh là xử nam! Chẳng qua là không biết rõ anh là xử nam đã được ngàn năm, anh chơi phụ nữ đã chơi mấy thế kỷ!
Cái người phụ nữ không biết lượng sức!
Cô phải cầu nguyện mình là bạn của Bạch Tuyết, nếu không một bàn tay anh sẽ đập chết cô.
Bên này Lang Vương không lý tưởng! Không hài lòng!
Thì chỗ Đoan Mộc cũng rất tệ.
Khang Giai thật vất vả đổi lại, làm sao lãng phí cái tạo hình sói đỏ này.
Khi vừa vào sân đã chơi rất hăng.
Khi Đoan Mộc đến gần cô, cô còn cầm cái đuôi của mình vuốt ve, nhìn thấy soái ca vừa rồi kề cận Bạch Tuyết lại tới, không khỏi cảm thấy buồn cười.
"Ma cà rồng, sao lại quay trở lại đây?" Khang Giai vào thẳng vấn đề nói.
Đoan Mộc sững sờ một cái!
Tình huống này là như thế nào?
Giọng không đúng!
"Ha ha! ! Chẳng lẽ sói đỏ cô nương không thích ma cà rồng ở cùng?" Đoan Mộc thử trước.
"Nói đùa, chỉ cần anh không hút máu, đàn ông các anh khác gì ma cà rồng!" Khang Giai khinh thường nói.
Đoan Mộc chấn kinh!
Cái sói đỏ này không phải chị dâu nhỏ rồi.
Tình huống này là sao?
Chẳng lẽ thay người rồi hả?
Nguy rồi!
Nếu như thay người, như vậy trò chơi tiếp theo sẽ thảm!
Hoàn toàn ngược lại!
Chẳng qua cái cô gái này giống như rất lỗ mãng?
"Sói đỏ cô có ý gì? Đàn ông chúng tôi đắc tội gì với cô sao, tại sao cô có thể đem đàn ông chúng tôi nói thành ma cà rồng?" Đoan Mộc không khách khí nói, cô đã không phải chị dâu nhỏ, như vậy thì không cần để lại chút mặt mũi!
Sau khi Khang Giai nghe vậy, cười ha ha, sau đó quay đầu lại, đánh giá gương mặt ma cà rồng của Đoan Mộc.
"Cô nhìn cái gì?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi, vừa rồi chị dâu nhỏ cũng không liếc nhìn anh ta, nói nhìn thấy thì lo lắng ban đêm không ngủ được, cái cô gái này lá gan thật lớn, thế mà không sợ gương mặt ma cà rồng này, còn gần như nhìn chằm chằm như thế.
"Tôi đang nhìn, đàn ông các anh không giống ma cà rồng chỗ nào?" Khang Giai thở hơi nóng lên mặt của Đoan Mộc, Đoan Mộc cảm nhận hơi thở phụ nữ, rất mỹ diệu, thân thể có chút tê tê.
"Đương nhiên không giống." Đoan Mộc khó chịu nói, cô gái này đưa mặt tới làm gì, trên mặt còn có ria mép, nhưng mà, vừa rồi anh ta lại bị ria mép của cô chạm vào có chút dễ chịu!
Đáng chết!
Xem ra cần hạ hỏa, nếu không thì sao lại bụng đói mà ăn quàng như thế!
Khang Giai vẫn không có rời khỏi mặt Đoan Mộc, một mực trừng mắt nhìn.
Lông mi chớp chớp, cười xấu xa.
"Đàn ông các anh còn không bằng ma cà rồng, ma cà rồng gặp người thì cắn, tối thiểu con người còn biết tránh. Nhưng mà đàn ông các anh khoác lên da người, nhìn thấy người không cắn, nhưng cắn bên trong, đều khốn kiếp! Đàn ông đều khốn kiếp!" Khang Giai bỗng nhiên trở mặt, cô vừa mới thất tình, tâm tình hỏng bét, bây giờ thấy đàn ông là phiền, nhìn thấy đàn ông là tức giận! Cho nên cô mới có thể chuẩn bị cho mình một thân trang phục sói đỏ, chuẩn bị kỹ càng, kết quả bộ đồ sói đỏ cô chẩn bị kỹ càng lại bị Bạch Tuyết cướp mất.
Mới có chuyện vừa rồi, Bạch Tuyết là sói đỏ, cô thì biến thành công chúa Bạch Tuyết!
Bây giờ đổi lại, đương nhiên cô phải lợi dụng bộ quần áo này thật tốt.
Đoan Mộc vẫn nhận xui xẻo! Gặp được phụ nữ thất tình thì rất khủng bố!
Thật không biết rõ! .
Sau đó xui xẻo chính là Lang Vương!
Người dẫn chương trình vũ hội lên sân khấu.
"Chúc mọi người buổi tối tốt lành, hôm nay thật vui khi mọi người tới tham gia vũ hội hóa trang, theo, chúng ta chơi một trò chơi mới lạ, vì hùa theo vũ hội hóa trang, hiện tại bắt đầu trao đổi bạn nhảy."
"Tốt ——" dưới sân vang lên tiếng khen.
Bạch Tuyết mỉm cười.
Thì ra đây chính là chiêu anh nghĩ ra được, anh vẫn không có nhận ra cô chính là Bạch Tuyết!
"Xử nam, nghĩ kỹ nên trao đổi với người nào?" Bạch Tuyết cười ha ha hỏi.
Lang Vương không thể chịu đựng được nữa !
Cô Khang Giai này để anh chán ghét, nhưng anh tới chơi, là vì để cô gái nhỏ vui vẻ, cho nên nhất định anh phải nhẫn nhịn, không thể phá hỏng bầu không khí này.
Khẽ cười lạnh, nhìn công chúa Bạch Tuyết.
"Tôi là sói xám, đương nhiên phải tới tìm sói đỏ phu nhân của tôi rồi." Lang Vương dắt tay công chúa Bạch Tuyết đi về phía đám Đoan Mộc.
"Ha ha! Thì ra sói xám tiên sinh thích bị sói đỏ ngược. Chẳng qua sói xám tiên sinh có thể đừng nên hối hận."Công chúa Bạch Tuyết nói đùa giỡn.
Trong lòng Lang Vương nghĩ: Tôi hối hận tìm tới cô!
Nhưng không lâu Lang Vương sẽ hối hận tự cho là mình thông minh, thế mà thua ở trong tay cô!
Anh làm mọi thứ có thể để có được cô, bây giờ cô đang ở trong tay anh. Anh lại muốn tự tay giao cô cho Đoan Mộc.
Đoan Mộc nhìn thấy đại ca và công chúa Bạch Tuyết đi tới, anh ta hoảng hốt.
Phải nói làm sao cho đại ca sói đỏ này cũng không phải chị dâu?
Thế nhưng, xem ra người kia cũng không phải chị dâu nhỏ, nếu không thì sao đại cacòn mang công chúa Bạch Tuyết tới?
Đoan Mộc lo lắng dò xét trong hội trường, chẳng lẽ Lãnh Tịnh mang chị dâu nhỏ đi?
Đoan Mộc giương mắt nhìn đại ca ám chỉ người này không phải chị dâu. Nhưng Lãnh Dạ cho ý anh là Bạch Tuyết tức giận.
Coi chừng hai người phụ nữ, Đoan Mộc cũng không thể phá.
"Lúc đặc biệt sẽ khác sao?" Đôi mắt lạnh lùng của Lang Vương tiếp tục đánh giá công chúa Bạch Tuyết.
"Chẳng lẽ lúc anh quan hệ giọng không thay đổi sao?" Bạch Tuyết cộc cằn hỏi, giọng nói này không hợp bộ đồ của cô.
"Khụ khụ khụ! ! !" Lang Vương vừa uống một ngụm rượu, bị lời của công chúa Bạch Tuyết làm cho kinh hãi, phụ nữ bây giờ thật ác liệt, đây không phải là trần trụi quyến rũ đàn ông!
Sao cô gái nhỏ có thể có loại bạn bè như thế? Có nên cân nhắc về sau chặt đứt quan hệ bạn bè của họ không, nếu không một ngày sẽ dạy Tuyết nhi hư mất!
Bạch Tuyết cười trộm, người đàn ông này mỗi lần làm chuyện kia đều đổi tiếng, cuống họng đều sẽ khàn khàn!
Lúc này ở lại đi rụt rè ở đây!
"Chẳng lẽ anh vẫn là trai trinh? Oh my God! Hôm nay tôi thật sự là kiếm được." Bạch Tuyết nói giỡn.
Lang Vương chán ghét, nhưng lúc này, anh không thể rời đi, anh đang chờ đợi, chờ đợi thời cơ thích hợp, anh sẽ ở cùng một chỗ với cô gái nhỏ.
Người phụ nữ này nói rất đói khát!
"Khụ khụ khụ! ! !" Lang Vương bị sặc lần nữa, bạn của cô gái nhỏ quá cẩu huyết, nếu như không phải bởi vì cô là Khang Giai, anh sẽ cho một chưởng đập chết cô!
Nhìn thấy Lãnh Dạ bị sặc lần nữa, Bạch Tuyết đắc ý cười.
"Đừng lo lắng, anh ở chỗ tôi sẽ không bị nói ra ngoài!" Bạch Tuyết đồng tình nhìn Lãnh Dạ.
Nếu như không phải bởi vì hôm nay cô trang điểm mắt quá đậm, nếu không cô không có cách che giấu Lãnh Dạ, đổi mắt Bạch Tuyết quá đẹp làm sao có thể lừa gạt được Lãnh Dạ, chỉ là, hôm nay Bạch Tuyết đến có chuẩn bị.
Chẳng qua!
Chơi hay còn ở phía sau, Bạch Tuyết chơi rất cao hứng.
Lang Vương bị công chúa Bạch Tuyết làm cho bó tay toàn tập, chưa bao giờ thấy người phụ nữ cẩu huyết như thế, thật muốn đánh cô một bữa, đáng tiếc, cô là phụ nữ, anh không đánh phụ nữ.
Lang Vương không nói gì!
Đôi mắt của anh trở nên thâm thúy, bên trong mắt đen mang theo ánh sáng lạnh lùng, ánh sáng biến thành màu đen tái đi.
Cái người phụ nữ đáng chết này dám nói anh là xử nam! Chẳng qua là không biết rõ anh là xử nam đã được ngàn năm, anh chơi phụ nữ đã chơi mấy thế kỷ!
Cái người phụ nữ không biết lượng sức!
Cô phải cầu nguyện mình là bạn của Bạch Tuyết, nếu không một bàn tay anh sẽ đập chết cô.
Bên này Lang Vương không lý tưởng! Không hài lòng!
Thì chỗ Đoan Mộc cũng rất tệ.
Khang Giai thật vất vả đổi lại, làm sao lãng phí cái tạo hình sói đỏ này.
Khi vừa vào sân đã chơi rất hăng.
Khi Đoan Mộc đến gần cô, cô còn cầm cái đuôi của mình vuốt ve, nhìn thấy soái ca vừa rồi kề cận Bạch Tuyết lại tới, không khỏi cảm thấy buồn cười.
"Ma cà rồng, sao lại quay trở lại đây?" Khang Giai vào thẳng vấn đề nói.
Đoan Mộc sững sờ một cái!
Tình huống này là như thế nào?
Giọng không đúng!
"Ha ha! ! Chẳng lẽ sói đỏ cô nương không thích ma cà rồng ở cùng?" Đoan Mộc thử trước.
"Nói đùa, chỉ cần anh không hút máu, đàn ông các anh khác gì ma cà rồng!" Khang Giai khinh thường nói.
Đoan Mộc chấn kinh!
Cái sói đỏ này không phải chị dâu nhỏ rồi.
Tình huống này là sao?
Chẳng lẽ thay người rồi hả?
Nguy rồi!
Nếu như thay người, như vậy trò chơi tiếp theo sẽ thảm!
Hoàn toàn ngược lại!
Chẳng qua cái cô gái này giống như rất lỗ mãng?
"Sói đỏ cô có ý gì? Đàn ông chúng tôi đắc tội gì với cô sao, tại sao cô có thể đem đàn ông chúng tôi nói thành ma cà rồng?" Đoan Mộc không khách khí nói, cô đã không phải chị dâu nhỏ, như vậy thì không cần để lại chút mặt mũi!
Sau khi Khang Giai nghe vậy, cười ha ha, sau đó quay đầu lại, đánh giá gương mặt ma cà rồng của Đoan Mộc.
"Cô nhìn cái gì?" Đoan Mộc hiếu kỳ hỏi, vừa rồi chị dâu nhỏ cũng không liếc nhìn anh ta, nói nhìn thấy thì lo lắng ban đêm không ngủ được, cái cô gái này lá gan thật lớn, thế mà không sợ gương mặt ma cà rồng này, còn gần như nhìn chằm chằm như thế.
"Tôi đang nhìn, đàn ông các anh không giống ma cà rồng chỗ nào?" Khang Giai thở hơi nóng lên mặt của Đoan Mộc, Đoan Mộc cảm nhận hơi thở phụ nữ, rất mỹ diệu, thân thể có chút tê tê.
"Đương nhiên không giống." Đoan Mộc khó chịu nói, cô gái này đưa mặt tới làm gì, trên mặt còn có ria mép, nhưng mà, vừa rồi anh ta lại bị ria mép của cô chạm vào có chút dễ chịu!
Đáng chết!
Xem ra cần hạ hỏa, nếu không thì sao lại bụng đói mà ăn quàng như thế!
Khang Giai vẫn không có rời khỏi mặt Đoan Mộc, một mực trừng mắt nhìn.
Lông mi chớp chớp, cười xấu xa.
"Đàn ông các anh còn không bằng ma cà rồng, ma cà rồng gặp người thì cắn, tối thiểu con người còn biết tránh. Nhưng mà đàn ông các anh khoác lên da người, nhìn thấy người không cắn, nhưng cắn bên trong, đều khốn kiếp! Đàn ông đều khốn kiếp!" Khang Giai bỗng nhiên trở mặt, cô vừa mới thất tình, tâm tình hỏng bét, bây giờ thấy đàn ông là phiền, nhìn thấy đàn ông là tức giận! Cho nên cô mới có thể chuẩn bị cho mình một thân trang phục sói đỏ, chuẩn bị kỹ càng, kết quả bộ đồ sói đỏ cô chẩn bị kỹ càng lại bị Bạch Tuyết cướp mất.
Mới có chuyện vừa rồi, Bạch Tuyết là sói đỏ, cô thì biến thành công chúa Bạch Tuyết!
Bây giờ đổi lại, đương nhiên cô phải lợi dụng bộ quần áo này thật tốt.
Đoan Mộc vẫn nhận xui xẻo! Gặp được phụ nữ thất tình thì rất khủng bố!
Thật không biết rõ! .
Sau đó xui xẻo chính là Lang Vương!
Người dẫn chương trình vũ hội lên sân khấu.
"Chúc mọi người buổi tối tốt lành, hôm nay thật vui khi mọi người tới tham gia vũ hội hóa trang, theo, chúng ta chơi một trò chơi mới lạ, vì hùa theo vũ hội hóa trang, hiện tại bắt đầu trao đổi bạn nhảy."
"Tốt ——" dưới sân vang lên tiếng khen.
Bạch Tuyết mỉm cười.
Thì ra đây chính là chiêu anh nghĩ ra được, anh vẫn không có nhận ra cô chính là Bạch Tuyết!
"Xử nam, nghĩ kỹ nên trao đổi với người nào?" Bạch Tuyết cười ha ha hỏi.
Lang Vương không thể chịu đựng được nữa !
Cô Khang Giai này để anh chán ghét, nhưng anh tới chơi, là vì để cô gái nhỏ vui vẻ, cho nên nhất định anh phải nhẫn nhịn, không thể phá hỏng bầu không khí này.
Khẽ cười lạnh, nhìn công chúa Bạch Tuyết.
"Tôi là sói xám, đương nhiên phải tới tìm sói đỏ phu nhân của tôi rồi." Lang Vương dắt tay công chúa Bạch Tuyết đi về phía đám Đoan Mộc.
"Ha ha! Thì ra sói xám tiên sinh thích bị sói đỏ ngược. Chẳng qua sói xám tiên sinh có thể đừng nên hối hận."Công chúa Bạch Tuyết nói đùa giỡn.
Trong lòng Lang Vương nghĩ: Tôi hối hận tìm tới cô!
Nhưng không lâu Lang Vương sẽ hối hận tự cho là mình thông minh, thế mà thua ở trong tay cô!
Anh làm mọi thứ có thể để có được cô, bây giờ cô đang ở trong tay anh. Anh lại muốn tự tay giao cô cho Đoan Mộc.
Đoan Mộc nhìn thấy đại ca và công chúa Bạch Tuyết đi tới, anh ta hoảng hốt.
Phải nói làm sao cho đại ca sói đỏ này cũng không phải chị dâu?
Thế nhưng, xem ra người kia cũng không phải chị dâu nhỏ, nếu không thì sao đại cacòn mang công chúa Bạch Tuyết tới?
Đoan Mộc lo lắng dò xét trong hội trường, chẳng lẽ Lãnh Tịnh mang chị dâu nhỏ đi?
Đoan Mộc giương mắt nhìn đại ca ám chỉ người này không phải chị dâu. Nhưng Lãnh Dạ cho ý anh là Bạch Tuyết tức giận.
Coi chừng hai người phụ nữ, Đoan Mộc cũng không thể phá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.