Lãnh Đạo

Chương 180: Kế liên hoàn.

Đại Tư Không

20/03/2013



Cao Thiết Chủy khẽ rên hai tiêng thích thú, xem ra con heo mập trước mặt là kẻ có tiền.

Đối với những thằng ngu vì mộ danh mà đến này, Cao Thiết Chủy đã thấy rất nhiều, chỉ cần không mất bao nhiêu thời gian thì hắn đã có thể làm cho Vương Học Bình ngoan ngoãn móc ra một đống tiền.

Trần Nhị Mỹ đã quá hiểu về Cao Thiết Chủy, thấy hắn bày ra bộ dạng thần bí khó lường thì trogn lòng chợt vui vẻ, đây là thủ đoạn quen thuộc chuyên dùng dụ cá cắn câu.

Vương Học Bình nhếch miệng về phía Từ Dương, vì vậy Từ Dương lập tức lấy ra một phong bao đưa về phía Cao Thiết Chủy.

Cao Thiết Chủy liếc mắt nhìn, ánh mắt hắn rất chuẩn, biết ngay chỉ có một ngàn đồng, vì vậy hắn lắc đầu nói:

- Quy củ trước nay của bần đạo là trước tiên xem trước sau đó mới tính đến chuyện thù lao, nếu xem không trúng thi không lấy một xu.

Vương Học Bình hiểu lời của Cao Thiết Chủy, đây là ngại ít tiền. Vì vậy hắn khẽ gật đầu với Từ Dương, lúc này Từ Dương lấy trong cặp da ra một phong bao lớn hơn đặt lên mặt bàn bát tiên, sau đó đưa lên trước mặt Cao Thiết Chủy.

Với kinh nghiệm của Cao Thiết Chủy thì bên trong ít nhất là năm ngàn, vì vậy hắn không khỏi vuốt râu nói:

- Tôn khách muốn đoán chữ hay là... ...

Cao Thiết Chủy nói đến đây thì câm miệng.

- Cao tiên sinh, tôi cũng không muốn đoán chữ, cũng không muốn biết trước tương lai, tôi tính tu sửa một ngôi mộ cho trưởng bối, định nhờ tiên sinh xem giúp phong thủy.

Vương Học Bình phun ra một hơi khói, hắn nhìn chăm chú vào mặt Cao Thiết Chủy.

Nếu không phải Cao Thiết Chủy có kinh nghiệm lâu năm thì hầu như có thể cười lớn, nếu đoán chữ và bói toán thì còn có chút khó khăn với thầy, nhưng nếu chỉ là xem phong thủy thì dễ dàng hơn nhiều, hơn nữa tuyệt đối không có khả năng sai hướng.

Đúng là kẻ ngốc, đưa tiền đến thăm, không tốn một đồng mà có được mớ tiền.

Cao Thiết Chủy muốn kiếm được miếng cơm cũng phải khổ công, đã từng tỉ mỉ nghiên cứu qua bảo điển "Kinh Dịch".

- Không biết quý khách quê quán ở đâu?

Cao Thiết Chủy bắt đầu hỏi han.

Vương Học Bình giới thiệu:

- Núi Ma Công thị trấn Cổ Giang huyện Nam Vân.

- À!

Cao Thiết Chủy vuốt râu cười, lúc đầu hắn cũng không chú ý, bây giờ cẩn thận suy xét lại thì thấy đây cũng là cố hương của phó bí thư huyện ủy Mã Tam Cao.

Vương Học Bình phát hiện chút biểu hiện khác thường của Cao Thiết Chủy, trước đó hắn đã cẩn thận phân tích những nhược điểm của Mã Tam Cao qua tin tức của Lưu Hổ, vì vậy hắn muốn lợi dụng Cao Thiết Chủy để đạt đến mục đích dụ Mã Tam Cao rút lui.

Sau nhiều lần châm chước, Vương Học Bình thầm khảo sát thực địa, cuối cùng đặt mục tiêu ở quá trình tu kiến mộ địa.

Dựa theo phong tục huyện Nam Vân, sau khi trưởng bối qua đời thì rất chú ý đến việc nhập thổ, dù quốc gia đã mở rộng hỏa táng nhiều năm nhưng hiệu quả rất kém.

Cuối cùng huyện Nam Vân, đặc biệt là khu nông thôn bị ảnh hưởng của phong tục rất sâu, tất nhiên sẽ bài xích vấn đề hỏa táng.

Với tính cách đa nghi của Mã Tam Cao, hắn quan tâm đến thân phận của lãnh đạo huyện ủy, vì vậy tuyệt đối không dám xây mộ lớn.

Vì vậy Vương Học Bình quyết định sắp xếp, coi như sơn son thiếp vàng cho ngôi mộ của cha Mã Tam Cao hoặc ông nội gì đó.

Vấn đề hạch tâm lúc này đang đặt trên người của Cao Thiết Chủy, vì vậy Vương Học Bình mới đến đây.

- Cao tiên sinh, nếu nói suông thì không bằng chúng ta đi nghiên cứu thực địa?

Vương Học Bình không muốn cho Cao Thiết Chủy quá nhiều dư âm tự suy xét, vì vậy mà nhanh chóng đưa ra lời mời.



Xem phong thủy thì tất nhiên phải đến nhìn thực địa, thu tiền của người thì cũng phải biết giải hạn cho người, điều này cũng không có vấn đề gì, Cao Thiết Chủy lập tức đồng ý:

- Mời tôn khách chờ một lát, tôi phải vào nhà chuẩn bị.

Khi Cao Thiết Chủy từ trong nhà đi ra thì cầm trong tay một rương gỗ, bên trên là một thanh kiếm cổ.

Vương Học Bình chỉ cần nhìn vào chi tiết nhỏ này cũng hiểu được vấn đề, Cao Thiết Chủy vì gạt tiền tài của người ta mà thật sự hao hết tâm cơ.

Thừa dịp Cao Thiết Chủy đi qua người, Trần Nhị Mỹ lén kéo tay áo của hắn, tỏ ý muốn đi xem.

Cao Thiết Chủy có chút do dự, Trần Nhị Mỹ là một cao thủ đòi tiền, nhưng nếu đưa đi thì làm không tốt sẽ lộ vấn đề cơ mật.

Vài ngày qua Trần Nhị Mỹ đã ở trong nhà rất buồn bực, nàng muốn ra ngoài hoạt động một chút. Nàng trừng mắt nhìn Cao Thiết Chủy, điều này làm Cao Thiết Chủy không tự chủ được phải lui về phía sau, thiếu chút nữa giẫm nát chân Vương Học Bình.

Vương Học Bình cố gắng nhịn cười, hắn giả vờ điềm nhiên như không, vẫn tiếp tục đi ra cửa.

Sau khi ra khỏi nhà, Cao Thiết Chủy thấy chiếc xe bóng loáng, trong lòng càng đắc ý. Đúng là kẻ có tiền, nếu không làm thịt thì không có thiên lý.

Từ Dương và Vương Học Bình cùng phân biệt ngồi vào ghế tài xế và ghế lái phụ, nhường hai chỗ ngồi phía sau cho Cao Thiết Chủy và Trần Nhị Mỹ.

Chưa đến ba giờ, đám người chạy đến sườn núi Ma Công thị trấn Cổ Giang.

Cao Thiết Chủy ôm rương gỗ xuống xe đi theo Từ Dương và Vương Học Bình.

Đi được thêm một lúc thì Trần Nhị Mỹ không tiếp tục đi được nữa, nàng đặt mông ngồi xuống một tảng đá lớn, cũng không chịu dịch bước.

Cao Thiết Chủy không có biện pháp với Trần Nhị Mỹ, hắn chỉ có thể đưa mắt nhìn Vương Học Bình. Vương Học Bình thấu hiểu tâm tư của Cao Thiết Chủy, coi như để Từ Dương ở lại với Trần Nhị Mỹ, sau đó Vương Học Bình đưa Cao Thiết Chủy đi vào sâu bên trong.

Vương Học Bình đi đến một khu đất đầy cỏ và khá dốc thì dừng lại, hắn hỏi Cao Thiết Chủy:

- Cao tiên sinh, anh xem phong thủy nơi đây thế nào?

Cao Thiết Chủy lấy một chiếc la bàn trong thùng gỗ ra, hắn bắt đầu ra vẻ đánh giá bốn phía, sau đó mới nói:

- Thật sự là nơi tốt.

Vương Học Bình đốt một điếu thuốc, hắn thuận miệng hỏi:

- Cao tiên sinh, không biết địa mạch nơi đây có quý khí gì không?

Cao Thiết Chủy chợt mỉm cười, hắn lập tức ý thức được Vương Học Bình đưa mình chạy đến thâm sơn thế này sợ rằng không phải chỉ đơn giản là tu sửa mộ cho trưởng bối.

Quý khí theo kinh dịch thì có liên quan đến quan trường.

Cao Thiết Chủy thầm có chủ ý, hắn nói:

- Nếu tôn khách đã hỏi thì tôi cũng nói thẳng, quý khí nơi này không đủ, nếu trong nhà có người làm quan thì sẽ dừng mà không tiến.

Vương Học Bình ra vẻ căng thẳng nói:

- Ảnh hưởng lớn vậy sao?

Cao Thiết Chủy nheo mắt, hắn cố quan sát bốn phía, sau đó thở dài:

- Rất khó.

Vương Học Bình hiểu ngay, Cao Thiết Chủy cố ý lợi dụng cơ hội để lấy tiền, vì vậy hắn không nhiều lời mà móc ví rút một xấp cho Cao Thiết Chủy.

Cao Thiết Chủy khẽ cười, hắn phân tích:



- Tôn khách, anh xem chỗ này, giữa lưng chừng núi và thiếu vương khí, nếu dời mộ về phía bên trái mười lăm thước sẽ có hiệu quả.

Vương Học Bình liên tục gật đầu cảm ơn:

- Đa tạ Cao tiên sinh chỉ điểm, không gạt anh, tôi có một người chú làm lãnh đạo trên tỉnh nhưng nhiều năm chưa thể đi về thăm, lần này muốn mượn cô hội tu mộ cho các cụ.

Vương Học Bình cố ý thả ngỏ nên Cao Thiết Chủy hiểu ngay, người chú của vị thương nhân này rất mê tín.

Cao Thiết Chủy đang suy tư xem nên làm thịt Vương Học Bình sao cho tốt, trong đầu lại chợt bừng lên ý nghĩ, nếu mình tạo nên ảnh hưởng để các lãnh đạo đều sửa mộ tổ tiên, như vậy lợi ích là không nhỏ.

- Tục ngữ có câu, tổ tiên tích đức, con cháu vinh hoa, tôi chỉ một phưng, xây một ngôi mộ lớn, như vậy người chú của tôn khách sẽ phát triển như diều.

Cao Thiết Chủy dùng giọng mơ hồ không rõ nói, Vương Học Bình lại vui sướng kêu lên:

- Nếu thật sự là như vậy thì xin hậu tạ.

Khóe miệng Cao Thiết Chủy chợt co rút, xem ra tiền vào tay rồi.

Dựa theo kế hoạch của Vương Học Bình, dẫn Cao Thiết Chủy đến thăm một chỉ là bước đầu, mục đích là khai thác tài nguyên của Cao Thiết Chủy.

Căn cứ vào những điều tra của Từ Dương, Vương Học Bình phát hiện Cao Thiết Chủy trước nay thường chỉ lừa gạt tiền nhờ vào quá trình xem chữ và bói toán, căn bản chưa đặt chân vào lĩnh vực phong thủy.

Điều này rất có lợi cho Vương Học Bình.

Căn cứ vào tin tức quan trọng mà Lưu Hổ cung cấp, Cao Thiết Chủy là kẻ cực kỳ tham tài.

Hôm nay Vương Học Bình có tiếp xúc khoảng cách gần với Cao Thiết Chủy, tất cả đều nhờ những lời giới thiệu của Lưu Hổ.

Nghĩ lại cũng đúng Cao Thiết Chủy không có công tác, trong nhà có con nhỏ và nhân tình, không liều mạng kiếm tiền mới là lạ.

Mục dích chuyến đi này của Vương Học Bình rất đơn giản, chính là để Cao Thiết Chủy lấn sang phong thủy, sau đó lợi dụng Cao Thiết Chủy để áp dụng phong thủy với Mã Tam Cao.

Đây là một ám hiệu tâm lý rất hay, Vương Học Bình thấy Cao Thiết Chủy rất có thể ra tay.

Tất nhiên Cao Thiết Chủy đơn phương ra tay là không đủ, cuối cùng cần có sự dũng cảm rút lui của Mã Tam Cao. Lúc này Lưu Hổ có tác dụng khá lớn, hắn nói với Vương Học Bình, Mã Tam Cao bình thường rất thích nghiên cứu báo đảng, đặc biệt là "Nhật báo Trung Hạ" và "Báo chiều Trung Hạ".

Lữ Tử Tâm nắm giữ chút thực quyền của "Báo chiều Trung Hạ", Vương Học Bình tuyệt đối không dám lợi dụng quá nhiều. Vương Học Bình bày mưu đặt kế để Hác Cương tìm một vài tờ báo nhỏ nói về vấn đề phong thủy ở một tổ tiên và liên quan đến vấn đề làm quan.

Nhờ những tờ báo này mà tuyên truyền phong thủy, hơn nữa với danh tiếng của Cao Thiết Chủy, Vương Học Bình đã giăng lưới cho Mã Tam Cao, chỉ chờ cá cắn câu.

Khi thấy Vương Học Bình đã vào trong hũ thì Cao Thiết Chủy liên tục mở miệng, khoác lác đến mức quỷ thần khiếp sợ.

Vương Học Bình liên tục gật đầu thừa nhận những lời của Cao Thiết Chủy, cuối cùng hắn nói:

- Sẽ làm theo ý của tiên sinh.

Sau đó Vương Học Bình lại lấy ra năm nghìn đưa cho Cao Thiết Chủy.

Sau khi đưa Cao Thiết Chủy về nhà, Từ Dương chạy xe đi rồi hỏi Vương Học Bình:

- Cho Cao Thiết Chủy nhiều tiền như vậy, có đáng sao?

Vương Học Bình mỉm cười:

- Phải cho Cao Thiết Chủy nếm quả đầu ngon ngọt, sau đó mới cho hắn đi lừa gạt đám ngu ngốc kia.

- Cậu đúng là quỷ quái.

Từ Dương khẽ lắc đầu thở dài:

- Mã Tam Cao gặp cậu xem như xui xẻo tám đời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lãnh Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook