Lãnh Đạo

Chương 295: Phơi bày.

Đại Tư Không

20/03/2013



Vương Học Bình cũng không muốn nói sự việc của Diệp Bất Thì với Mạnh Thu Lan, chưa nói đến sản nghiệp công nghiệp máy bay này quá cao sang, những vấn đề nhỏ ở trong huyện còn chưa được giải quyết xong, cũng đủ làm cho người ta tuyệt vọng rồi.

Sau khi suy tính, Vương Học Bình cảm thấy tạm thời không thể quá trải rộng, trước tiên phải nắm lấy bản chất vấn đề, đó chính là độc lập nghiên cứu từng bộ phận động cơ.

Động cơ là thứ quan trọng nhất của máy bay, cũng là thứ mà một sớm một chiều không thể làm xong ngay được, Vương Học Bình cũng không phải loại người to gan lớn mật, sinh ra nhiều tư tưởng chó má.

Phương diện phát triển khoa học nhất định phải dựa theo quy luật phát triển khoa học, Vương Học Bình tất nhiên không hiểu trò chế tạo máy bay là gì, nhưng trong lòng hắn biết rất rõ, Diệp Bất Thì chính là tổng kiến thiết kế của hạng mục máy bay trong tương lai.

Những chuyện liên quan đến lĩnh vực chuyên nghiệp thì giao cho Diệp Bất Thì xử lý, Vương Học Bình định vị cho chính mình, hắn chỉ quản vấn đề hậu cần mà thôi.

Nhiệm vụ quan trọng nhất của Vương Học Bình lúc này chính là tụ tập những nhân viên kỹ thuật nòng cốt của Diệp Bất Thì lại một lần nữa. Cùng lúc đó Vương Học Bình đã điện thoại cho chị Vương Học Cầm để chiêu mộ nhân tài lĩnh vực kỹ thuật hàng không ở Âu Mỹ.

Nhiều năm trôi qua, đám lưu học sinh xuất ngoại không quay lại, chắc chắn có người đang công tác ở lĩnh vực hàng không, chắc chắn cũng có những nhân tài kỹ thuật khác đang làm ra thành tích lớn ở nước ngoài. Nhưng khốn nổi bọn họ vừa về nước đã trở nên quan liêu, nguyên nhân trong đó mọi người đều biết, Vương Học Bình không thể không hiểu.

Nếu xét từ thực tế, hạng mục nghiên cứu máy bay đỉnh cấp thế này, nếu như tiếp tục rơi vào trạng thái đình đốn thì tuyệt đối không kinh tế và vô lợi ích, là một gánh nặng rất lớn.

Thế giới từng bước đi về thời đại toàn cầu hóa, lúc này lợi dụng tài nguyên nhân lực và tài nguyên kỹ thuật của thế giới mới là lựa chọn sáng suốt nhất.

Sau khi Vương Học Bình suy xét kỹ càng, hắn lại chuyển hướng sang Trương Vân Thiên.

Trước đó Vương Học Bình và Mạnh Thu Lan bị vây trong khu nhà ở Ngọc Tuyền sơn trang, thật sự cũng không thể trách Trương Vân Thiên.

Trương Vân Thiên mời bọn họ đi dự tiệc, hoàn toàn là có ý tốt, điều không trùng hợp chính là lão gia Trương gia chợt xuất hiện trong Ngọc Tuyền sơn trang.

Thể chế chính trị vào lúc này rất nghiêm khắc, lão gia Trương gia được hưởng đãi ngộ cấp quốc gia, thậm chí còn có vài phương diện vượt qua chế độ hiện hành.

Lúc đó cả khu vực ở vào tình huống giới nghiêm, dù là Trương Vân Thiên cố tình kéo Vương Học Bình và Mạnh Thu Lan ra khỏi biệt viện, dù có sự hỗ trợ âm thầm của Hồng Quân thì cũng là chuyện không thể.

Dưới chế độ bảo vệ nghiêm khắc, không ai dám dính vào hành động nguy hiểm với kết quả là vào tù.

Vương Học Bình còn tán thưởng sự nhanh trí của Trương Vân Thiên, nếu ở lại để cùng bị vây trong sơn trang, không bằng để hai người Vương Học Bình ở lại, chính Trương Vân Thiên thì ở bên ngoài hoạt động, tranh thủ giúp bọn họ thoát khốn.



Sự thật chứng minh lựa chọn của Trương Vân Thiên là chính xác, vì vậy Vương Học Bình càng hiểu sâu về người này thêm một phần.

Lúc chạng vạng tối, Mạnh Thu Lan đưa Lưu Tử về khu thường trú, khi nàng đi qua phòng của Vương Học Bình thì vô thức dừng chân, nàng do dự một chút, cuối cùng cũng quyết định về phòng mình trước.

Mạnh Thu Lan rửa mặt rồi nhấc điện thoại gọi cho Vương Học Bình:

- Học Bình, anh có rảnh không?

Vương Học Bình gượng cười, hắn trả lời:

- Bí thư Thu Lan, chị có chị thị gì sao?

- Sự việc xây dựng đường cao tốc có chút không ổn, chúng ta cần phải lập tức thương lượng tạo ra đối sách.

Mạnh Thu Lan thở dài, nàng còn nói:

- Anh đến đây, chúng ta cùng bàn.

Mạnh Thu Lan cúp điện thoại mà trong lòng có chút thất lạc, trong khu nhà ở Ngọc Tuyền sơn trang hắn đã từng chính miệng gọi nàng là chị lan, sao bây giờ lại biến thành bí thư Thu Lan?

Dù Mạnh Thu Lan che giấu rất tốt nhưng Vương Học Bình vẫn có thể nhìn thấy trong ánh mắt nàng có chút cảm xúc dị dạng.

Vương Học Bình muốn chinh phục một người phụ nữ có con đường làm quan tươi sáng như Mạnh Thu Lan, tất nhiên hắn phải có ánh mắt của chính mình, nếu thành công thì lợi ích sẽ nói không hết.

Hơn nữa Mạnh Thu Lan còn cực kỳ xinh đẹp, với tính cách háo sắc của Vương Học Bình, thu được một người đẹp như vậy vào túi cũng là một chuyện tốt.

Khoảnh khắc khi ngồi đối diện với Mạnh Thu Lan, Vương Học Bình vô tình chú ý đến một vấn đề, phía dưới váy của nàng xuất hiện một điểm hồng.

Vương Học Bình xem xét kỹ càng hơn, thì ra đó là đồ lót của Mạnh Thu Lan.

Mạnh Thu Lan đang định hỏi Vương Học Bình uống trà hay cà phê, không ngờ phát hiện ánh mắt của hắn không đúng, vì vậy nàng cúi đầu nhìn, hai gò má chợt nóng hổi.

Đáng chết, nàng mặc một bộ váy liên thể, cũng không biết khi nào thì vạt váy dính trên góc bàn trà, bộ đồ lót màu hồng bên trong xem như bộc lộ trước mắt Vương Học Bình.



Tình huống mắc cở chết người này thật sự khó thể nói rõ ràng, Mạnh Thu Lan tức đến mức trợn trắng mắt, nàng nhanh chóng kéo váy, khép hai chân lại.

Mạnh Thu Lan làm ra động tĩnh lớn như vậy, tất nhiên Vương Học Bình hiểu, hành vi của mình đã bị nàng phát hiện ra.

Cũng may Vương Học Bình da mặt dày hơn tường thành, hắn coi như không, rút thuốc châm lửa rồi mỉm cười với Mạnh Thu Lan.

Đúng là nụ cười xấu xa, điều này làm cho Mạnh Thu Lan cảm thấy vừa tức giận vừa xấu hổ, tâm ý hỗn loạn, cũng xem như quên đi mục đích tìm Vương Học Bình đến đây.

Vương Học Bình cũng cố ý không nói lời nào, bầu không khí trong phòng dần trở nên mập mờ. Tâm tình Mạnh Thu Lan như nai con, nàng cảm thấy rất bất an, không yên, nếu hắn lao đến thì mình nên làm gì? Từ chối? Tiếp nhận?

Mạnh Thu Lan miên man suy nghĩ một lúc, cuối cùng nàng lại nhớ đến dung mạo trẻ trung xinh đẹp của Lý Tiểu Linh.

Mạnh Thu Lan chợt thanh tỉnh trở lại, nàng thầm thở dài, Vương Học Bình là người đã có vợ rồi.

- Chủ tịch Vương, hôm nay tôi đến gặp một vị lãnh đạo, tình huống rất không ổn.

Mạnh Thu Lan nói ra lời này, bầu không khí mập mờ trong phòng lập tức bị quét sạch.

Vương Học Bình thầm nghĩ, lần này có thu hoạch không nhỏ, có thể thấy trong lòng Mạnh Thu Lan cũng có chút bóng dáng của mình, nhưng tạm thời nàng vẫn còn đang do dự mà thôi.

Mạnh Thu Lan không đợi đến khi Vương Học Bình đặt câu hỏi, nàng cố gắng tránh ánh mắt của hắn, nhưng khi vô tình chạm mắt thì nàng lại kinh ngạc phát hiện, ánh mắt đống phương rất thanh tịnh, không chút dâm tà.

- Chẳng lẽ mình nghĩ lệch?

Mạnh Thu Lan chợt sinh ra một suy nghĩ mất tự tin.

Nếu Mạnh Thu Lan đã muốn giải quyết chuyện công, Vương Học Bình tất nhiên sẽ không cố ý làm chuyện ngu xuẩn, hắn cười hỏi:

- Có nhiều đối thủ đến tranh đoạt hạng mục lắm sao?

- Không sai, chưa nói đến vấn đề cùng tỉnh, có bốn tỉnh cùng tham gia, có năm thành phố cấp tỉnh cùng tranh đoạt.

Mạnh Thu Lan nói rõ tình huống cho Vương Học Bình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Lãnh Đạo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook