Chương 581: Chiêu Cuối Cực Mạnh Của Lão Chủ Quán
Bạch Vô Thường
07/02/2023
Bị đại thây ma Quỷ Ảnh bất ngờ tập kích, dù không chết nhưng cũng ăn phải không ít đau khổ, Lão Chủ Quán giận đến tím mặt rốt cuộc cũng nổi máu chó điên quyết định dùng đến chiêu cuối cực mạnh trong những lời chém gió của mình.
.
Đôi mắt hí như vầng trăng khuyết của Lão Chủ Quán lạnh lùng nhìn Quỷ Ảnh một cái như một lời phán xét, thây ma ngu mày tới số rồi...
Cùng lúc đó bàn tay heo đầy mỡ của Lão Chủ Quán nắm lấy cổ áo của mình rồi giật mạnh ra sau, chiếc áo có phần phong trần lãng tử theo đó bị xé toạc, nhưng thay vì lõa thể trước mặt người lẫn thây ma thì không biết bằng một cách wibu nào đó trên thân Lão Chủ Quán đã đổi thành một bộ trang phục màu vàng của các Mao Sơn đạo sĩ, khiến cho nhìn từ xa xa trông không khác gì bác Lâm Chánh Anh chỉ là bác Lâm này hơi bị mập.
Tuy nhiên dù là ai thì đây vẫn là một cách thay quần áo nhuộm màu sắc điện ảnh...
Nhưng không dừng lại ở đó, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người Lão Chủ Quán đưa tay vào trong quần của mình ngay vị trí chú chim nho nhỏ rồi từ từ rút ra một cây kiếm gỗ đào dài cả mét cho nó giống tác phong đạo sĩ, cũng như khiến tất cả ngu người ra không biết lão già này muốn làm gì và nhất là cây kiếm kia đã được rút ra từ cái lỗ nào mà hay vậy.
...
Đáp lại sự tò mò của mọi người...
Lão Chủ Quán khẽ nhếch mép mỉm cười đắc thắng rồi lạnh lùng chĩa thanh kiếm gỗ nhuộm màu vàng đất mẹ về phía Quỷ Ảnh thây ma như một lời thách thức “chết cha mày rồi con trai...”
Ngay lập tức một cổ khí thể bàng bạc đột nhiên tỏa từ trên người Lão Chủ Quản làm cho cả Quỷ Ảnh cũng phải kinh ngạc làm ra thủ thế cảnh giác nhìn lão già mập lúc này đang cosplay Lâm Chánh Anh trước mặt, mà tính ra thì bác Lâm Chánh Anh đúng là khắc tinh của thây ma thật, Quỷ Ảnh thây ma cảm thấy kiêng kỵ như thế cũng là điều dễ hiểu.
Dĩ nhiên không chỉ có vẻ ngoài... à không... đúng hơn là trang phục giống bác Lâm Chánh Anh mà những trò sau đó Lão Chủ Quán cũng chơi giống như thế.
.
Nhẹ nhàng vuốt lấy thanh kiếm gỗ đào màu nâu sơn vàng, Lão Chủ Quán đột nhiên múa kiếm như thằng điên rồi làm ra một thủ thể khá là ngầu lồi chu mỏ hét to:
- Hoàng thiên... Hậu thổ... Càn khôn tá pháp...
- Nhị thập bát tú, cửu diệu tinh quân...
- Thái thượng lão quân cấp cấp như luật lệnh...
- Đm... mau... mau... ra đây cứu ta...
...
Tiếng hét vang vang như heo bị chọc tiết xuyên thấu cả trời xanh...
Một cổ khí thể chưa từng có từ trên người Lão Chủ Quán cuồng cuộn tỏa ra như thác lũ khiến cho không chỉ Quỷ Ảnh thây ma mà bốn con tốc độ hình thây ma còn lại cũng thoáng hoảng sợ lui ra sau không dám đến gần Lão Chủ Quán nữa, thi đàn đang ầm ầm kéo đến phía xa càng không cần phải nói dường như bị một bức tường vô hình mạnh mẽ chặn lại không dám đến gần...
Nhưng sau khi cái khí thế đó qua đi lại chả có chuyện gì xảy ra, càng không có vị Thái Thượng Lão Quân nào xuất hiện, chỉ có một chiếc lá nhỏ bị cuống theo chiều gió lộn một vòng rồi bay đi.
Toàn trường theo đó đều đổ dồn ánh mắt chết lặng về phía Lão Chủ Quán...
Kịch bản thế này dường như đi càng ngày càng xa...
.
Cảm nhận được ánh mắt “ngũ vị hương” của mọi người lẫn mọi thây ma, Lão Chủ Quán mặt mo thoáng đỏ lên cười cười gãi đầu nói:
- Ưmmm... thật là ngại quá... ta... he... he... ta đọc lộn khẩu quyết...
- Anh em yên tâm để ta làm lại...
...
.
Nói xong Lão Chủ Quán mặt dày hơn tường thành muốn làm thêm phát nữa...
Tuy nhiên không đợi Lão Chủ Quán có cơ hội đọc lại khẩu quyết gì đó lần hai, đại hình thây ma Quỷ Ảnh đã lao đến ngay trước mặt...
Có thể nói là hai lần bị con heo mập này chơi xỏ làm cho bản thân rất là mất mặt trước các tiểu đệ, Quỷ Ảnh thây ma có thể nói là vô cùng tức giận muốn giết tên khốn thích làm màu này cho bằng được.
Ngược lại phe cánh nhân loại...
Gần như không một ai có thể ngờ được trong giây phút dầu sôi lửa bỏng này rồi mà Lão Chủ Quán còn tấu hài đọc lộn khẩu quyết cho được, một cảm giác cứ như là bị thông ass ùa về làm cho không chỉ Quỷ Ảnh mà không ít thành viên Kim Ngưu bang nẩy sinh xúc động muốn hỗ trợ Quỷ Ảnh cho con heo mập thích làm màu kia một trận.
Rất may Ngưu Tam Nương vẫn nghĩ đến đại cục, trước hung ma Quỷ Ảnh hùng hổ lao đến muốn ăn thịt heo Ngưu Tam Nương vẫn cắn răng vung lên chiến đao chắn trước mặt Lão Chủ Quán...
.
Chỉ nghe Keng... một tiếng...
Chiến đao phẩm chất lam vô cùng quý giá trong tay Ngưu Tam Nương va chạm cực mạnh với vuốt sắt của Quỷ Ảnh phát ra một tiếng kêu thanh thúy nhưng cũng không kém phần chói tai.
Tuy nhiên lúc này không một thành viên nào của Kim Ngưu bang lại quan tâm đến âm thanh kia, bởi lẽ sau một phen giao phong nhẹ đại tỷ của họ phó bang của Kim Ngưu bang, kẻ thiên sinh thật lực đã bại, bị một sát thủ hệ thây ma đánh lui.
Từ đó có thể thấy được thể chất ban đầu của nhân loại yếu đến mức nào nếu so với các sinh vật khác.
Quả thật thể chất yếu kém chính là yếu điểm trí mạng của nhân loại nếu so với vạn tộc, Quỷ Ảnh đúng là hệ sát thủ nhưng nó cũng là một thây ma cao cấp, một siêu cấp dị sinh vật. Từ đó chỉ số sức mạnh của Quỷ Ảnh dù không bằng Trần Lâm càng không có tuổi nếu so với những sinh vật thiên về sức mạnh khác như Kim Mao Sư Vương, Sa Hoàng hay thậm chỉ là con cháu như Bạch Sa hay Hắc Mao Sư... nhưng lại không thua gì một nhân loại thiên về sức mạnh như Ngưu Tam Nương.
Đây chính là bi ai của nhân loại...
Thế nên dưới một kích bất ngờ của Quỷ Ảnh, Ngưu Tam Nương lại bị đánh lui còn đập mạnh vào người Lão Chủ Quán phía sau khiến lão mập này một lần nữa té ngã lăng tròn trên mặt đất.
Khung cảnh thê thảm đáng thương của một chú heo con vui vẻ lại tiếp diễn.
.
Rất may không biết lăng kiểu gì Lão Chủ Quán lại lăng đến chân Vương Tam Thông còn suýt nữa húc một phát khiến hắn ngã theo, tính ra nhìn khá là giống trò bowling.
Tự nhiên cục tạ nó bay vào người, Vương Tam Thông đã trốn như chó rồi còn không tránh được kiếp số khóc không ra nước mắt một lần nữa lìu lão già mập mạp còn máu liều này dậy mếu máo nói:
- Lão đầu chết tiệc này... không lẽ mỡ chạy lên não ngu người rồi sao???
- Ta bảo chạy đi không nghe cứ thích làm màu...
- Giờ thấy ngu người chưa...
...
.
- Ngu... cc...
- Lão tử chỉ là đọc lộn khẩu quyết thôi, ngươi cút cút ra để ta làm lại...
Tuy nhiên trước lời nói thiện chí của Vương Tam Thông, Lão Chủ Quán lại không tim không phổi một lần nữa đá bay lão Vương đi rồi hùng hổ xông lên muốn làm lại một lần nữa.
Cái này người ta gọi là thua ở đâu ta gấp đôi ở đó...
Một lần nữa vung lên kiếm gỗ trước ánh mắt bất lực của Vương Tam Thông, nhưng lần này Lão Chủ Quán không chơi trò đạo sĩ Mao Sơn nữa mà... đi bài khác...
Đôi chân mập mạp khẽ dang ra rồi khụy gối xuống tạo dáng nhìn như con ếch, cùng lúc đó Lão Chủ Quán chỉ lấy kiếm gỗ lên trời khàn giọng hét lớn:
- Long... Thần... Hiệu...
...
.
- Cmn lão già này chắc chấn thương sọ não thật rồi...
Ngược lại nghe thấy câu “khẩu quyết” chắc chắn là không mấy uy tín của Lão Chủ Quán, Vương Tam Thông rốt cuộc cũng không nhịn được nữa ôm đầu thở dài.
Rõ ràng biểu hiện này của Lão Chủ Quán chỉ cho thấy một điều, sau pha tai nạn giao thông kia Lão Chủ Quán đã điên Cmn rồi.
.
Tuy nhiên đúng cái lúc Vương Tam Thông và mọi người đều nghĩ sẽ chẳng có chuyện gì diễn ra thì dị biến lại phát sinh...
Thanh kiếm gỗ trong tay Lão Chủ Quán đột nhiên chiếu ra một đạo hoàng quang cực mạnh tạo thành một cột sáng năng lượng bắn thẳng lên câu trời, thiên tượng theo đạo hoàng quang khủng bố kia mà phát sinh biến hóa, từng áng từng áng mây đen ầm ầm kéo đến che khuất cả đại địa, một cổ khí thế khủng bố từ trên thiên không tỏa ra như một lời cảnh cáo một đại hung vật nào đó đang hàng lâm và nguồn góc của nó tất cả đều đến từ Lão Chủ Quán.
.
Toàn trường ngay lập tức rơi vào hỗn loạn...
Bất kể là người hay thây ma đều kinh sợ nhanh chóng tách nhau ra mỗi bên về phe của mình rồi ngước mặt nhìn lên thiên không.
Vương Tam Thông càng là kinh ngạc hơn cả ngơ ngác thì thầm:
- Cmn... thật... thật sự gọi là long thần hiệu hay sao???
- Moá... lão mập này bá vậy...
...
.
Ngược lại phe cánh thây ma lại như lâm đại địch cẩn trọng nhìn lên thiên không gần như hoàn toàn mặc kệ nhóm nhân loại trước mặt, nhất là Quỷ Ảnh ánh mắt lúc này chỉ có sự trầm trọng chưa từng có.
Trước đó nhóm thây ma này kể cả Quỷ Ảnh đều bị Lão Chủ Quán dọa sợ nhưng kết quả sau đo lại không có gì, tuy nhiên không phải bọn thây ma này hèn nhác bị lão dọa sợ mà thật sự chúng đã cảm nhận được tia nguy hiểm chưa từng có tỏa ra từ trên người lão già mập trước mặt và lần này tia nguy hiểm kia càng thêm hiện hữu...
Bằng bản năng của mình, Quỷ Ảnh và những thây ma phía sau ý thức được có thứ gì đó rất khủng bố đang đến.
.
Ngược lại ở phía ngọn đồi xa xa...
Xác chất thành đống nằm ngỗng ngang khắp mặt đất, máu chảy thành dòng...
Lã Cương tay chân đắc lực của Lãnh Phong, kẻ từng hét một tiếng đủ sức chấn động cả Viễn Đông nhưng lúc này chỉ còn là một cái xác không hơn không kém, lồng ngực gần như bị mốc ra đủ để thấy một quả tìm đã sớm ngừng đập bên trong.
Nhưng đôi mắt của Lã Cương vẫn trừng lớn như mắt trâu nhìn chằm chằm vào bóng hình khủng bố tay cầm đồ đao tựa như một ác ma đang ngạo nghễ đứng trên đống tử thi trước mặt, đó không ai khác chính là Huyết tổ đại nhân Trần Lâm.
Lúc này Trần Lâm đã không còn bộ dáng cười cười ngày nào mà chỉ còn là một bộ dáng hung thần ác sát, toàn thân trên dưới đều dính đầy máu tươi của những kẻ xấu số đang nằm ngỗng ngang khắp mặt đất, không chỉ thế trên tay Trần Lâm còn xác một cái đầu đúng nghĩa đen.
Đó không ai khác chính là cái đầu Hắc Tử, còn phần thân của hắn thì ở một nơi vô định nào đó không ai biết.
...
Ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn toàn trường một vòng...
Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười nhìn Lãnh Phong và Chu Hồng trước mặt rồi ném cái đầu của Hắc Tử về phía họ, cái đầu tròn như trái banh theo đó uốn một vòng cung trên thiên không rồi rơi xuống đất lăng vài vòng mới chạm vào chân Lãng Phong lúc này mặt đã không còn chút máu.
.
Dĩ nhiên với một đại ca giang hồ như Lãnh Phong cái đầu kia chưa đủ dọa sợ hắn, mặt hắn không còn chút máu là do mất máu thật và cơn đau khủng kiếp đến từ một cánh bị chém cụt của hắn.
Lãnh Phong đại bang chủ của Hắc Phong bang xem như chính thức thành một phế nhân cụt tay.
Ngay bên cạnh Lãnh Phong, Chu Hồng cũng không khá hơn là bao dù tứ chi còn nguyên nhưng trước ngực bị chém một vết khủng bố mà chỉ sâu thêm một chút nữa thôi đã đủ để lấy mạng nàng.
Dĩ nhiên dù không chết nhưng ăn phải vết thương kia cũng không dễ sống...
Đôi ngũ chặn đánh Trần Lâm xem như chính thức bị đánh tan.
.
Nhìn những cái xác nằm ngỗng ngang khắp mặt đất rồi nhìn lại cái đầu còn đang trừng lớn đôi mắt kinh sợ của Hắc Tử, Lãnh Phong chỉ biết lắc đầu cười khổ nói:
- Huyết tổ quả nhiên không tầm thường...
- Vậy mà ta lại nghĩ bằng vào mấy người chúng ta đây có thể giết ngươi... ha.. ha... thật là nực cười...
...
.
- Tốt... đã vui như vậy thì ngươi có thể ngậm cười nơi chính suối rồi...
Nghe thấy thế Trần Lâm cũng cười cười nói rồi đột nhiên bạo phát ra tốc độ cực mạnh một đường chém tới...
.
Trước một chém của Trần Lâm, Lãnh Phong gần như không có sức hoàng thủ chỉ có thể nhắm mặt chờ chết...
Ngay lập tức cái đầu của Lãnh Phong hắn vui vẻ bay lên lộn vài vòng trên không trung rồi rơi bịch xuống đất kết thức một thời oang oang liệt liệt nhưng cũng đầy sai lầm của vị đại ca Hắc Phong bang xấu số này.
Tính ra tên Lãnh Phong này đúng là đen, nếu không phải tại thằng em ngu ngốc Lãnh Nhũ hắn ta cũng sẽ không kết nên thù oán với Trần Lâm, nếu không phải thằng con Lãnh Ngạo xúi dại hắn ta cũng sẽ không đến đây để rồi phải chịu chết.
Đáng tiếc trên đời lại không có thuốc hối hận...
.
Ngược lại Chu Hồng cũng hối hận không kém ôm lấy thương thế của mình hoảng sợ nhìn cái xác không đầu của Lãnh Phong rồi nhìn lại Trần Lâm một thân huyết sắc như ác ma đang chầm chậm bước đến, cơ thể thành thục rợi tình không nhịn được run lên hoảng sợ, đôi chân ngọc vô thức lui về phía sau như muốn trốn tránh ác ma này.
.
Bất chợt ngay lúc Trần Lâm đang định tiễn luôn Chu Hồng lên bảng đếm số thì một cột sát bất ngờ chiếu lên thiên không.
Nhận ra team ta dường như phát sinh biến hóa gì đó Trần Lâm tạm thời bỏ qua Chu Hồng kinh ngạc nhìn về phía đoàn người Ngưu Tam Nương, nhưng không nhìn thì thôi đến khi nhìn rồi Trần Lâm lại càng thêm kinh ngạc.
Đôi mắt không giấu nổi vẽ ngạc hiện nhưng rất nhanh đã nghĩ ra đều gì đó, Trần Lâm thoáng cười cười có phần thú vị nói:
- Đây xem ra là năng lực gọi đệ của Lão Chủ Quán...
- Khi thế lớn như vậy không biết lão mập kia sẽ gọi ra gì đây???
- Hừ... thừa sức bán hành Huyết tổ phải không? Lão tử cũng muốn nhìn xem sao...
...
Rất rất nhanh đáp lại sự chờ mong của Trần Lâm và tất cả mọi người lẫn thây ma, một đạo ánh sáng tử sắc đột nhiên từ thiên không lao xuống như một ma thần hàng lâm cạnh Lão Chủ Quán.
Ngay lập tức Đùng... một tiếng...
Một cổ lực lượng khủng bố tỏa ra chấn động cả không gian xung quanh làm cho khói bụi bay lên mù mịt, từ sâu bên trong đạo hoàng quan tử sắc quỷ dị kia một cặp sừng cong chầm chậm hiện ra trước ánh mắt kinh nghị của tất cả nhưng không phải của độc giả... hết chương...
.
Đôi mắt hí như vầng trăng khuyết của Lão Chủ Quán lạnh lùng nhìn Quỷ Ảnh một cái như một lời phán xét, thây ma ngu mày tới số rồi...
Cùng lúc đó bàn tay heo đầy mỡ của Lão Chủ Quán nắm lấy cổ áo của mình rồi giật mạnh ra sau, chiếc áo có phần phong trần lãng tử theo đó bị xé toạc, nhưng thay vì lõa thể trước mặt người lẫn thây ma thì không biết bằng một cách wibu nào đó trên thân Lão Chủ Quán đã đổi thành một bộ trang phục màu vàng của các Mao Sơn đạo sĩ, khiến cho nhìn từ xa xa trông không khác gì bác Lâm Chánh Anh chỉ là bác Lâm này hơi bị mập.
Tuy nhiên dù là ai thì đây vẫn là một cách thay quần áo nhuộm màu sắc điện ảnh...
Nhưng không dừng lại ở đó, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người Lão Chủ Quán đưa tay vào trong quần của mình ngay vị trí chú chim nho nhỏ rồi từ từ rút ra một cây kiếm gỗ đào dài cả mét cho nó giống tác phong đạo sĩ, cũng như khiến tất cả ngu người ra không biết lão già này muốn làm gì và nhất là cây kiếm kia đã được rút ra từ cái lỗ nào mà hay vậy.
...
Đáp lại sự tò mò của mọi người...
Lão Chủ Quán khẽ nhếch mép mỉm cười đắc thắng rồi lạnh lùng chĩa thanh kiếm gỗ nhuộm màu vàng đất mẹ về phía Quỷ Ảnh thây ma như một lời thách thức “chết cha mày rồi con trai...”
Ngay lập tức một cổ khí thể bàng bạc đột nhiên tỏa từ trên người Lão Chủ Quản làm cho cả Quỷ Ảnh cũng phải kinh ngạc làm ra thủ thế cảnh giác nhìn lão già mập lúc này đang cosplay Lâm Chánh Anh trước mặt, mà tính ra thì bác Lâm Chánh Anh đúng là khắc tinh của thây ma thật, Quỷ Ảnh thây ma cảm thấy kiêng kỵ như thế cũng là điều dễ hiểu.
Dĩ nhiên không chỉ có vẻ ngoài... à không... đúng hơn là trang phục giống bác Lâm Chánh Anh mà những trò sau đó Lão Chủ Quán cũng chơi giống như thế.
.
Nhẹ nhàng vuốt lấy thanh kiếm gỗ đào màu nâu sơn vàng, Lão Chủ Quán đột nhiên múa kiếm như thằng điên rồi làm ra một thủ thể khá là ngầu lồi chu mỏ hét to:
- Hoàng thiên... Hậu thổ... Càn khôn tá pháp...
- Nhị thập bát tú, cửu diệu tinh quân...
- Thái thượng lão quân cấp cấp như luật lệnh...
- Đm... mau... mau... ra đây cứu ta...
...
Tiếng hét vang vang như heo bị chọc tiết xuyên thấu cả trời xanh...
Một cổ khí thể chưa từng có từ trên người Lão Chủ Quán cuồng cuộn tỏa ra như thác lũ khiến cho không chỉ Quỷ Ảnh thây ma mà bốn con tốc độ hình thây ma còn lại cũng thoáng hoảng sợ lui ra sau không dám đến gần Lão Chủ Quán nữa, thi đàn đang ầm ầm kéo đến phía xa càng không cần phải nói dường như bị một bức tường vô hình mạnh mẽ chặn lại không dám đến gần...
Nhưng sau khi cái khí thế đó qua đi lại chả có chuyện gì xảy ra, càng không có vị Thái Thượng Lão Quân nào xuất hiện, chỉ có một chiếc lá nhỏ bị cuống theo chiều gió lộn một vòng rồi bay đi.
Toàn trường theo đó đều đổ dồn ánh mắt chết lặng về phía Lão Chủ Quán...
Kịch bản thế này dường như đi càng ngày càng xa...
.
Cảm nhận được ánh mắt “ngũ vị hương” của mọi người lẫn mọi thây ma, Lão Chủ Quán mặt mo thoáng đỏ lên cười cười gãi đầu nói:
- Ưmmm... thật là ngại quá... ta... he... he... ta đọc lộn khẩu quyết...
- Anh em yên tâm để ta làm lại...
...
.
Nói xong Lão Chủ Quán mặt dày hơn tường thành muốn làm thêm phát nữa...
Tuy nhiên không đợi Lão Chủ Quán có cơ hội đọc lại khẩu quyết gì đó lần hai, đại hình thây ma Quỷ Ảnh đã lao đến ngay trước mặt...
Có thể nói là hai lần bị con heo mập này chơi xỏ làm cho bản thân rất là mất mặt trước các tiểu đệ, Quỷ Ảnh thây ma có thể nói là vô cùng tức giận muốn giết tên khốn thích làm màu này cho bằng được.
Ngược lại phe cánh nhân loại...
Gần như không một ai có thể ngờ được trong giây phút dầu sôi lửa bỏng này rồi mà Lão Chủ Quán còn tấu hài đọc lộn khẩu quyết cho được, một cảm giác cứ như là bị thông ass ùa về làm cho không chỉ Quỷ Ảnh mà không ít thành viên Kim Ngưu bang nẩy sinh xúc động muốn hỗ trợ Quỷ Ảnh cho con heo mập thích làm màu kia một trận.
Rất may Ngưu Tam Nương vẫn nghĩ đến đại cục, trước hung ma Quỷ Ảnh hùng hổ lao đến muốn ăn thịt heo Ngưu Tam Nương vẫn cắn răng vung lên chiến đao chắn trước mặt Lão Chủ Quán...
.
Chỉ nghe Keng... một tiếng...
Chiến đao phẩm chất lam vô cùng quý giá trong tay Ngưu Tam Nương va chạm cực mạnh với vuốt sắt của Quỷ Ảnh phát ra một tiếng kêu thanh thúy nhưng cũng không kém phần chói tai.
Tuy nhiên lúc này không một thành viên nào của Kim Ngưu bang lại quan tâm đến âm thanh kia, bởi lẽ sau một phen giao phong nhẹ đại tỷ của họ phó bang của Kim Ngưu bang, kẻ thiên sinh thật lực đã bại, bị một sát thủ hệ thây ma đánh lui.
Từ đó có thể thấy được thể chất ban đầu của nhân loại yếu đến mức nào nếu so với các sinh vật khác.
Quả thật thể chất yếu kém chính là yếu điểm trí mạng của nhân loại nếu so với vạn tộc, Quỷ Ảnh đúng là hệ sát thủ nhưng nó cũng là một thây ma cao cấp, một siêu cấp dị sinh vật. Từ đó chỉ số sức mạnh của Quỷ Ảnh dù không bằng Trần Lâm càng không có tuổi nếu so với những sinh vật thiên về sức mạnh khác như Kim Mao Sư Vương, Sa Hoàng hay thậm chỉ là con cháu như Bạch Sa hay Hắc Mao Sư... nhưng lại không thua gì một nhân loại thiên về sức mạnh như Ngưu Tam Nương.
Đây chính là bi ai của nhân loại...
Thế nên dưới một kích bất ngờ của Quỷ Ảnh, Ngưu Tam Nương lại bị đánh lui còn đập mạnh vào người Lão Chủ Quán phía sau khiến lão mập này một lần nữa té ngã lăng tròn trên mặt đất.
Khung cảnh thê thảm đáng thương của một chú heo con vui vẻ lại tiếp diễn.
.
Rất may không biết lăng kiểu gì Lão Chủ Quán lại lăng đến chân Vương Tam Thông còn suýt nữa húc một phát khiến hắn ngã theo, tính ra nhìn khá là giống trò bowling.
Tự nhiên cục tạ nó bay vào người, Vương Tam Thông đã trốn như chó rồi còn không tránh được kiếp số khóc không ra nước mắt một lần nữa lìu lão già mập mạp còn máu liều này dậy mếu máo nói:
- Lão đầu chết tiệc này... không lẽ mỡ chạy lên não ngu người rồi sao???
- Ta bảo chạy đi không nghe cứ thích làm màu...
- Giờ thấy ngu người chưa...
...
.
- Ngu... cc...
- Lão tử chỉ là đọc lộn khẩu quyết thôi, ngươi cút cút ra để ta làm lại...
Tuy nhiên trước lời nói thiện chí của Vương Tam Thông, Lão Chủ Quán lại không tim không phổi một lần nữa đá bay lão Vương đi rồi hùng hổ xông lên muốn làm lại một lần nữa.
Cái này người ta gọi là thua ở đâu ta gấp đôi ở đó...
Một lần nữa vung lên kiếm gỗ trước ánh mắt bất lực của Vương Tam Thông, nhưng lần này Lão Chủ Quán không chơi trò đạo sĩ Mao Sơn nữa mà... đi bài khác...
Đôi chân mập mạp khẽ dang ra rồi khụy gối xuống tạo dáng nhìn như con ếch, cùng lúc đó Lão Chủ Quán chỉ lấy kiếm gỗ lên trời khàn giọng hét lớn:
- Long... Thần... Hiệu...
...
.
- Cmn lão già này chắc chấn thương sọ não thật rồi...
Ngược lại nghe thấy câu “khẩu quyết” chắc chắn là không mấy uy tín của Lão Chủ Quán, Vương Tam Thông rốt cuộc cũng không nhịn được nữa ôm đầu thở dài.
Rõ ràng biểu hiện này của Lão Chủ Quán chỉ cho thấy một điều, sau pha tai nạn giao thông kia Lão Chủ Quán đã điên Cmn rồi.
.
Tuy nhiên đúng cái lúc Vương Tam Thông và mọi người đều nghĩ sẽ chẳng có chuyện gì diễn ra thì dị biến lại phát sinh...
Thanh kiếm gỗ trong tay Lão Chủ Quán đột nhiên chiếu ra một đạo hoàng quang cực mạnh tạo thành một cột sáng năng lượng bắn thẳng lên câu trời, thiên tượng theo đạo hoàng quang khủng bố kia mà phát sinh biến hóa, từng áng từng áng mây đen ầm ầm kéo đến che khuất cả đại địa, một cổ khí thế khủng bố từ trên thiên không tỏa ra như một lời cảnh cáo một đại hung vật nào đó đang hàng lâm và nguồn góc của nó tất cả đều đến từ Lão Chủ Quán.
.
Toàn trường ngay lập tức rơi vào hỗn loạn...
Bất kể là người hay thây ma đều kinh sợ nhanh chóng tách nhau ra mỗi bên về phe của mình rồi ngước mặt nhìn lên thiên không.
Vương Tam Thông càng là kinh ngạc hơn cả ngơ ngác thì thầm:
- Cmn... thật... thật sự gọi là long thần hiệu hay sao???
- Moá... lão mập này bá vậy...
...
.
Ngược lại phe cánh thây ma lại như lâm đại địch cẩn trọng nhìn lên thiên không gần như hoàn toàn mặc kệ nhóm nhân loại trước mặt, nhất là Quỷ Ảnh ánh mắt lúc này chỉ có sự trầm trọng chưa từng có.
Trước đó nhóm thây ma này kể cả Quỷ Ảnh đều bị Lão Chủ Quán dọa sợ nhưng kết quả sau đo lại không có gì, tuy nhiên không phải bọn thây ma này hèn nhác bị lão dọa sợ mà thật sự chúng đã cảm nhận được tia nguy hiểm chưa từng có tỏa ra từ trên người lão già mập trước mặt và lần này tia nguy hiểm kia càng thêm hiện hữu...
Bằng bản năng của mình, Quỷ Ảnh và những thây ma phía sau ý thức được có thứ gì đó rất khủng bố đang đến.
.
Ngược lại ở phía ngọn đồi xa xa...
Xác chất thành đống nằm ngỗng ngang khắp mặt đất, máu chảy thành dòng...
Lã Cương tay chân đắc lực của Lãnh Phong, kẻ từng hét một tiếng đủ sức chấn động cả Viễn Đông nhưng lúc này chỉ còn là một cái xác không hơn không kém, lồng ngực gần như bị mốc ra đủ để thấy một quả tìm đã sớm ngừng đập bên trong.
Nhưng đôi mắt của Lã Cương vẫn trừng lớn như mắt trâu nhìn chằm chằm vào bóng hình khủng bố tay cầm đồ đao tựa như một ác ma đang ngạo nghễ đứng trên đống tử thi trước mặt, đó không ai khác chính là Huyết tổ đại nhân Trần Lâm.
Lúc này Trần Lâm đã không còn bộ dáng cười cười ngày nào mà chỉ còn là một bộ dáng hung thần ác sát, toàn thân trên dưới đều dính đầy máu tươi của những kẻ xấu số đang nằm ngỗng ngang khắp mặt đất, không chỉ thế trên tay Trần Lâm còn xác một cái đầu đúng nghĩa đen.
Đó không ai khác chính là cái đầu Hắc Tử, còn phần thân của hắn thì ở một nơi vô định nào đó không ai biết.
...
Ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn toàn trường một vòng...
Trần Lâm khẽ nhếch mép mỉm cười nhìn Lãnh Phong và Chu Hồng trước mặt rồi ném cái đầu của Hắc Tử về phía họ, cái đầu tròn như trái banh theo đó uốn một vòng cung trên thiên không rồi rơi xuống đất lăng vài vòng mới chạm vào chân Lãng Phong lúc này mặt đã không còn chút máu.
.
Dĩ nhiên với một đại ca giang hồ như Lãnh Phong cái đầu kia chưa đủ dọa sợ hắn, mặt hắn không còn chút máu là do mất máu thật và cơn đau khủng kiếp đến từ một cánh bị chém cụt của hắn.
Lãnh Phong đại bang chủ của Hắc Phong bang xem như chính thức thành một phế nhân cụt tay.
Ngay bên cạnh Lãnh Phong, Chu Hồng cũng không khá hơn là bao dù tứ chi còn nguyên nhưng trước ngực bị chém một vết khủng bố mà chỉ sâu thêm một chút nữa thôi đã đủ để lấy mạng nàng.
Dĩ nhiên dù không chết nhưng ăn phải vết thương kia cũng không dễ sống...
Đôi ngũ chặn đánh Trần Lâm xem như chính thức bị đánh tan.
.
Nhìn những cái xác nằm ngỗng ngang khắp mặt đất rồi nhìn lại cái đầu còn đang trừng lớn đôi mắt kinh sợ của Hắc Tử, Lãnh Phong chỉ biết lắc đầu cười khổ nói:
- Huyết tổ quả nhiên không tầm thường...
- Vậy mà ta lại nghĩ bằng vào mấy người chúng ta đây có thể giết ngươi... ha.. ha... thật là nực cười...
...
.
- Tốt... đã vui như vậy thì ngươi có thể ngậm cười nơi chính suối rồi...
Nghe thấy thế Trần Lâm cũng cười cười nói rồi đột nhiên bạo phát ra tốc độ cực mạnh một đường chém tới...
.
Trước một chém của Trần Lâm, Lãnh Phong gần như không có sức hoàng thủ chỉ có thể nhắm mặt chờ chết...
Ngay lập tức cái đầu của Lãnh Phong hắn vui vẻ bay lên lộn vài vòng trên không trung rồi rơi bịch xuống đất kết thức một thời oang oang liệt liệt nhưng cũng đầy sai lầm của vị đại ca Hắc Phong bang xấu số này.
Tính ra tên Lãnh Phong này đúng là đen, nếu không phải tại thằng em ngu ngốc Lãnh Nhũ hắn ta cũng sẽ không kết nên thù oán với Trần Lâm, nếu không phải thằng con Lãnh Ngạo xúi dại hắn ta cũng sẽ không đến đây để rồi phải chịu chết.
Đáng tiếc trên đời lại không có thuốc hối hận...
.
Ngược lại Chu Hồng cũng hối hận không kém ôm lấy thương thế của mình hoảng sợ nhìn cái xác không đầu của Lãnh Phong rồi nhìn lại Trần Lâm một thân huyết sắc như ác ma đang chầm chậm bước đến, cơ thể thành thục rợi tình không nhịn được run lên hoảng sợ, đôi chân ngọc vô thức lui về phía sau như muốn trốn tránh ác ma này.
.
Bất chợt ngay lúc Trần Lâm đang định tiễn luôn Chu Hồng lên bảng đếm số thì một cột sát bất ngờ chiếu lên thiên không.
Nhận ra team ta dường như phát sinh biến hóa gì đó Trần Lâm tạm thời bỏ qua Chu Hồng kinh ngạc nhìn về phía đoàn người Ngưu Tam Nương, nhưng không nhìn thì thôi đến khi nhìn rồi Trần Lâm lại càng thêm kinh ngạc.
Đôi mắt không giấu nổi vẽ ngạc hiện nhưng rất nhanh đã nghĩ ra đều gì đó, Trần Lâm thoáng cười cười có phần thú vị nói:
- Đây xem ra là năng lực gọi đệ của Lão Chủ Quán...
- Khi thế lớn như vậy không biết lão mập kia sẽ gọi ra gì đây???
- Hừ... thừa sức bán hành Huyết tổ phải không? Lão tử cũng muốn nhìn xem sao...
...
Rất rất nhanh đáp lại sự chờ mong của Trần Lâm và tất cả mọi người lẫn thây ma, một đạo ánh sáng tử sắc đột nhiên từ thiên không lao xuống như một ma thần hàng lâm cạnh Lão Chủ Quán.
Ngay lập tức Đùng... một tiếng...
Một cổ lực lượng khủng bố tỏa ra chấn động cả không gian xung quanh làm cho khói bụi bay lên mù mịt, từ sâu bên trong đạo hoàng quan tử sắc quỷ dị kia một cặp sừng cong chầm chậm hiện ra trước ánh mắt kinh nghị của tất cả nhưng không phải của độc giả... hết chương...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.