Chương 366: Lão Già Long Tộc Chiến Trai Đẹp Thiên Tộc
Bạch Vô Thường
19/06/2022
Bên ngoài, các khán giả cũng không nhịn được ngơ ngác nhìn trận chiến của Bạch Sa và con bạch tuộc đen...
Nhất là một chiêu cuối cùng gần như xóa sạch tất cả trên đường đi của nó kia...
Rõ ràng mặc dụ luôn chiếm thế thượng phong, nhưng Bạch Sa và con bạch tuộc đen cũng có thể nói là một 9 một 10, từ đó khiến một chiêu gần như kích sát đối thủ kia của Bạch Sa làm cho nhiều đại tộc phải giật mình...
- Cây chiến kích kia chỉ sợ không tầm thường...
- Cmn... bọn dưới biển làm ăn kiểu gì mà giàu vậy...
Kim Mao Sư Vương và Bạch Ưng vương khẽ liếc nhìn nhau nhỏ giọng thì thầm.
Hiển nhiên, không chỉ hai đại lão của hai tộc Sư - Điểu mà rất nhiều khán thính giả đều nhận thấy một chiêu kia rất có thể đến từ thanh chiến kích của Bạch Sa và cũng rất có thể đó là một mặc hàng rất nóng của Hải Sa tộc...
Từ đó cũng khiến không ít kẻ ghen ghét không thôi...
- Ngươi đi điều tra đám cá ngu kia một chút đi...
Ngồi trong gian phòng vô cũng xa hoa, một nam nhân tóc vàng đầu có sừng, người mặc chiến giáp khẽ liếc nhìn Bạch Sa trên màn hình lập thể rồi trầm giọng nói.
Tên kia không ai chính là long hoàng Kinh Long bá chủ của Long tộc, chủng tộc có thể xem như kẻ thù của Hải Sa tộc...
Hiện tại thấy Hải Sa tộc xuất ra một chiêu đáng gờm như vậy, Kinh Long hiển nhiên là muốn tìm hiểu về nó.
Nhận được mệnh lệnh của Kinh Long, một nam nhân tộc đỏ như lửa đầu có sừng đỏ thân cũng mặc giáp đỏ, cùng một nữ nhân tóc xanh lam đầu cũng có sừng và người cũng mặc giáp lam đứng ra cung kính nhận lệnh rồi nhanh chân chạy đi tìm hiểu thanh chiến kích kỳ bí kia...
Không chỉ thế, toàn bộ các đại tộc lẫn tiểu tộc đều bắt tay vào nghiên cứu thanh chiến kích của Bạch Sa, những kẻ ngoại lệ chắc chỉ có đương sự Hải Sa tộc và đồng bọn Huyết tộc...
- He... he... lão thấy chưa ta nói Bạch Sa thắng là thắng mà...
- Có thanh chiến kích do “ta”... tài trợ, Bạch Sa làm sao mà thua được...
Nhìn thấy Bạch Sa lượm nhẹ con bạch tuộc đen kia, Trần Lâm mỉm cười đắc ý không khác gì người của mình đã thắng còn không quên kể công.
Tuy nhiên, nghe thấy thế Sa Hoàng chỉ hừ lạnh bĩu môi nói:
- Tên khốn như ngươi thì làm gì có chuyện cho không kẻ khác...
- Hư... bớt chém gió trước mặt ta đi...
Hiển nhiên, dùng cái mông để suy nghĩ thì Sa Hoàng cũng nhận ra được.
Chỉ trừ tộc nhân của mình ra tên vô sỉ như Trần Lâm sẽ không có chuyện cho không ai cái gì, kể cả là bạn nhậu như Bạch Sa.
Nói Trần Lâm cho Bạch Sa đến chó nó còn không tinh, chắc chắn Trần Lâm đã trao đổi gì đó với Bạch Sa vậy mà giờ lại kể hết công lao về mình, đúng là vô sỉ đến cùng cực...
Và sự thật hình như đúng là như vậy...
Bị nói trúng tim đen sao mà đỡ được, Trần Lâm chơi bài rạch mặt ăn vạ nhảy dựng lên gào khóc:
- Cmn công lao của bổn Huyết tổ lớn như trời biển...
- Nếu không có ta Bạch Sa làm sao mà thu thập được đủ bộ Băng Nha Tam Xoa Kích kia.
- Vậy mà giờ đây lão nói một câu phủi sạch đi hết công lao của ta...
- Cao xanh ơi... thiên lý còn đâu...
Tuy nhiên trước những giọt nước mắt giả tạo và tiếng khóc như heo bị thọc tiết kia, Sa Hoàng hoàn toàn mặc kệ xem như “chó sửa máy cày”...
Ta là máy cày còn ngươi là con chó... trên cơ bản là đéo quan tâm...
Cứ thế sau trận chiến của Bạch Sa và con bạch tuộc màu đen... trận tứ kết thứ ba của hình thức đơn chiến cũng đã kết thúc với thắng lợi huy hoàng thuộc về Bạch Sa đại diện của Hải Sa tộc.
Cũng như mở màn cho trận chiến cuối cùng, trận không chiến hứa hẹn sẽ cực kỳ máu lửa giữa lão già Long tộc và trai đẹp Thiên tộc...
Và cũng chính vì thế thu hút được cực kỳ nhiều lượt xem, thậm chí còn hơn cả trận chiến hệ nước trước đó giữa Bạch Sa và con bạch tuộc đen.
Có thể nói gần như toàn bộ người chơi, dù là thuộc các đại chủng tộc hay chỉ là những kẻ lang thang sống một mình thì đều ít nhiều quan tâm đến trận chiến này.
Nguyên nhân rất đơn giản đó là vì hai cái tên Long tộc và Thiên tộc kia.
Nếu hỏi loài rồng có hùng mạnh hay không thì câu trả lời chắc chắn là có.
Tuy chưa nổi tiếng như Huyết tộc, Hải Sa tộc hay Liên Minh Cầm Thú, tuy nhiên chỉ cần nghe đến cái tên Long tộc thôi thì hầu hết các tiểu chủng tộc đều vô thức rùng mình, đó là nỗi sợ hãi đến từ sâu trong huyết mạch...
Tổ tiên đang mách bảo Long tộc kia rất đáng sợ...
Tuy nhiên, không chỉ tổ tiên mà chính hệ thống cũng đang nhắc nhở đều đó khi Long tộc đang làm mưa làm gió trên cách hình thức đấu từ đơn chiến, đôi chiến, đến đoàn đội chiến và chỉ có đúng một thành viên Long tộc bị bại dưới tay Cự Hầu còn lài đều thành công vào vòng trong.
Nhiêu đó thôi cũng đủ thấy được sức mạnh khủng bố của Long tộc.
Ngược lại Thiên tộc dù kín tiếng hơn một chút, nhưng trên cơ bản dấu răng vẫn phủ sóng khắp ba mặt trận.
Huống chi một chủng tộc dám lấy trời làm tên cũng đủ thấy độ chiến của chủng tộc này.
Chính vì hai chủng tộc này dù ít nổi tiếng hay nói đúng hơn là chưa đánh nhau trước như Huyết tộc nhưng vẫn được đánh giá rất cao...
Trận chiến giữa đôi bên cũng vì thế mà thu hút được sự quan tâm của không ít đại lão, trong đó hiển nhiên có Sa Hoàng và Huyết tổ Trần Lâm...
- À...
- Thứ này đúng là ngọn thật, thảo nào Bạch Sa lại bị ngươi dụ...
- Được rồi nể mặt tình cảm của Hải Sa tộc và Huyết tộc, ngươi lấy tạm cho ta 1000 bình.
- Bổn hoàng ta sẽ xem như chưa có gì, bỏ qua chuyện ngươi dụ dỗ con gái của ta...
Một hơi uống hết một bình Hải Hồn Huyết Tửu, Sa Hoàng vô cùng giống với con gái bợm nhậu của mình cười lớn lên khoái chí nói.
Còn không quên cắn một miến thịt lớn bộ dạng vô cùng là phóng khoáng tự tại...
Có thế nói ai rồi cùng sẽ đi vào con đường tâm tối nhưng tràn đầy hoa hồng này...
Tuy nhiên, đầu sỏ Trần Lâm mặt lúc này lại xanh như tàu lá, vô cùng hối hận vì đã lôi lão cá mập này vào con đường ăn nhậu nghiên răng nghiến lợi nói:
- Cmn 1000 bình thì lão đi mà uống nước biển đi...
- Huyết tộc ta đéo có... rượu chứ có phải nước đâu mà 1000 bình...
Nhận thấy bản thân mình có một chút tham lam.
Sa Hoàng mặt già khẽ cười cười làm lành nhỏ giọng nói:
- Đúng là 1000 bình có hơi... quá đáng...
- Thôi được rồi 500 bình thôi... cũng được...
- À mà chỗ quen biết... ưm... ghi sổ nha... khi nào có tiền ta sẽ trả...
Nghe thấy lão cá mập chết tiệt thật sự xem rượu quý của Huyết tộc là nước uống, một hơi đồi đớp đến 500 bình không khác gì Bạch Sa, quá đáng hơn còn đồi thiếu...
Hiếp người quá đáng như vậy, Huyết tổ đại nhân rốt cuộc cũng không nhịn được nữa rút đao chém tới, muốn làm thịt con cá mập này...
May thay trước khi Liên Minh Ăn Nhậu sắp sụp đổ thì màn hình lập thể cũng hiện lên, trận chiến giữa lão Long tộc và thanh niên trai đẹp Thiên tộc chính thức bắt đầu...
Với sức nóng của hai cái tên Long tộc và Thiên tộc, Trần Lâm tạm gác lại việc trở mặt với đồng minh mà bản thân đã phát hiện cũng vô sỉ không kém này ngồi xuống vừa ăn nhậu vừa xem đánh nhau.
Ngược lại Sa Hoàng da dày mặt cũng dày, chỉ cười cười ngồi nhậu chùa.
Tuy nhiên, ánh mắt liếc nhìn lên màn hình có chút trầm trọng, có thể nói với Hải Sa tộc đám thằn lằn kia luôn luôn lắc kẻ thù, giờ xuất hiện một lão già Long tộc nhưng lại cực kỳ mạnh khiến Sa Hoàng không thể không quan tâm đến.
Bên trong một đồng cỏ rộng lớn trong không gian chiến đấu của hệ thống...
Một con rồng và một thiên sứ theo đúng nghĩa đen đứng đó nhìn nhau, với thân phận của mình đôi bên hiển nhiên là chưa vội xuất thủ chỉ lặng lẽ quan sát đối thủ...
Qua một lúc lâu, vẫn là lão già Long tộc cậy già mở miệng nói trước.
- Thiên tộc à? Không tệ... quả nhiên có chút bản lĩnh, thảo nào dám lấy trời làm tên...
- Xem ra lão long ta cũng có thể giãn gân giãn cốt đôi chít...
- Nhóc con ngươi gọi là gì?
Liếc nhìn lão long già gầy tôn teo như cây tre, nếu không phải trên đầu có sừng cùng bộ vảy giáp màu xám tro thì không ai tin là Long tộc lại mở miệng lên giọng với mình.
Thanh niên đẹp trai trắng trẻo ngon lành cành đào của Thiên tộc không nhịn được hừ lạnh rồi nhếch mép vô cùng kiêu ngạo nói:
- Vương tử Thiên tộc Thiên Hy Văn...
- Còn lão thì sao lão già, đừng nói với ta lão chỉ là một lão long già nằm chờ chết thôi nhé...
Thấy thằng trẩu trước mặt lấy cái danh vương tử Thiên tộc ra khè, lão long cũng khẽ nhếch mép khinh thường nói.
- Tưởng thế nào hoá ra là vương tử Thiên tộc...
- Tốt... tốt lắm đánh bại ngươi mới có chút hứng thú...
- Đừng quên tên ta... đại tưởng lão Long tộc... Cốt Long vương ...
Nói xong lão long già Cốt Long đột nhiên lao lên trước rồi vung quyền nhắm vào khuôn mặt anh tuấn phi phàm của thanh niên Thiên tộc Thiên Hy Văn kia đánh tới...
Ngược lại Thiên Hy Văn cũng không chút yếu thế vung quyền đáp trả.
Tuy nhiên, quyền phong giao nhau, Thiên Hy Văn tuổi trẻ khí thịnh không ngờ lại bị lão già long tộc Cốt Long kia đánh lui...
Nhận thấy cây tre già trước mặt không dể chơi như vẽ bề ngoài, nhất là khoảng cận chiến...
Thiêu Hy Văn vỗ hai cập cánh trắng sau lưng bay vuốt lên không trung, ánh mắt ẩn ẩn kia tinh quang hét lớn:
- QUANG HUY THÁNH KHÍ...
Kim quang vạn trương chiếu sáng cả thương khung...
Dần dần một thanh chiến cung trong suốt như thủy tinh ánh lên tia sáng vàng kim lộng lẫy hiện lên trong tay Thiên Hy Văn...
Kéo căng dây cung, một mũi tên cũng trong suốt như thủy tinh ánh lên kim quang chói lọi hiện lên trong tay Thiên Hy Văn.
Xu một tiếng...
Thiên Hy Văn muốn tay, mũi tên trong suốt dưới sức kéo của chiến cung bay ra lướt đi trong không khí nhắm đến lão Cốt Long đang đứng dưới đất...
Tuy nhiên không chỉ đơn giản như vậy, trên đường lao đến mũi tên trong suốt kia đột nhiên vỡ ra rồi nhiễm hóa hành hàng trăm mũi tên nhỏ không khác gì một mưa tên đúng nghĩa trút xuống đầu lão Cốt Long...
Trước tình cảnh đó, lão Cốt Long chỉ cười lạnh gầm lên:
- Buộc ta phải hoá long... Quang Huy Thành Khí của Thiên tộc quả nhiên không tầm thường...
Cùng lúc đó hàng trăm mũi tên trút xuống rồi vô cùng giống những mũi tên khắc văn của Huyết tộc đồng loạt phát nổ nuốt chững cả lão Cốt Long, còn khiến khói bụi bay lên mùi mịt...
- Gàooo...
Tuy nhiên sâu bên trong cột khói khổng lồ, một tiếng long ngâm nghe đinh tai nhức óc không khác gì kim loại cạ vào nhau đến độ cả Trần Lâm cũng phải nổi da gà vang lên...
Một bóng trắng khổng lồ phá tan màng khói bụi lao ra rồi vung lên chiếc đuôi gai góc của mình nhắm ngay Thiên Hy Văn quấy tới...
Thấy chiếc đuôi khủng bố không khác gì chiếc roi sắc quất đến.
Chiến cung trong tay Thiên Hy Văn đột nhiên vỡ nát rồi hoá thành một chiếc khiên lớn che chắn trước người...
Hiển nhiên Quang Huy Thánh Khí năng lực chủng tộc của cả Thiên tộc không phải vạn vừa, trên cơ bản gần như có thể biến hoá thành bất kỳ vũ khí gì mà chủ sở hữu hiểu rõ.
Không chỉ thế, vì đó là năng lực thế nên những vũ khí được tạo ra sẽ mạnh dần lên theo cấp độ của chủ sở hữu...
Tính ra khá giống năng lực biến đổi máu thành vũ khí của Hồng Ánh, tuy nhiên rõ ràng là cao cấp hơn nhiều, ít nhất không cần phải hiến máu nhân đạo mới dùng được...
Tuy nhiên, trước một nện khủng bố của lão Cốt Long đã hoá hình Quang Huy Chiến Khiên che chắn trước người Thiên Hy Văn cũng khẽ run lên, lực đạo khủng khiếp đánh bay hắn ra xa phải không ngừng vỗ cánh mới ổn định lại được, ánh mắt vô cùng trầm trọng nhìn con rồng trước mặt...
Không chỉ Thiên Hy Văn toàn bộ khán giả đang ngồi xem cũng đứng bật dậy nhìn lão Cốt Long rốt cuộc cũng đã hoá long, ánh mắt không giấu được vẽ kinh ngạc ngơ ngác...
- Cmn thật sự là cốt long...
Trần Lâm cũng không khác hơn đứng bật dậy vỗ đầu nói.
Ngược lại ánh mắt của Sa Hoàng lại âm trầm đến cực điểm vô thức vuốt bả vai mình mơ hồ có thể thấy được một vết cào lớn rồi trầm giọng nói:
- Phải đúng là cốt long... không ngờ vương của một chi Long tộc lại tham gia cuộc chơi này...
- Trận đấu sau... khó rồi...
Nhất là một chiêu cuối cùng gần như xóa sạch tất cả trên đường đi của nó kia...
Rõ ràng mặc dụ luôn chiếm thế thượng phong, nhưng Bạch Sa và con bạch tuộc đen cũng có thể nói là một 9 một 10, từ đó khiến một chiêu gần như kích sát đối thủ kia của Bạch Sa làm cho nhiều đại tộc phải giật mình...
- Cây chiến kích kia chỉ sợ không tầm thường...
- Cmn... bọn dưới biển làm ăn kiểu gì mà giàu vậy...
Kim Mao Sư Vương và Bạch Ưng vương khẽ liếc nhìn nhau nhỏ giọng thì thầm.
Hiển nhiên, không chỉ hai đại lão của hai tộc Sư - Điểu mà rất nhiều khán thính giả đều nhận thấy một chiêu kia rất có thể đến từ thanh chiến kích của Bạch Sa và cũng rất có thể đó là một mặc hàng rất nóng của Hải Sa tộc...
Từ đó cũng khiến không ít kẻ ghen ghét không thôi...
- Ngươi đi điều tra đám cá ngu kia một chút đi...
Ngồi trong gian phòng vô cũng xa hoa, một nam nhân tóc vàng đầu có sừng, người mặc chiến giáp khẽ liếc nhìn Bạch Sa trên màn hình lập thể rồi trầm giọng nói.
Tên kia không ai chính là long hoàng Kinh Long bá chủ của Long tộc, chủng tộc có thể xem như kẻ thù của Hải Sa tộc...
Hiện tại thấy Hải Sa tộc xuất ra một chiêu đáng gờm như vậy, Kinh Long hiển nhiên là muốn tìm hiểu về nó.
Nhận được mệnh lệnh của Kinh Long, một nam nhân tộc đỏ như lửa đầu có sừng đỏ thân cũng mặc giáp đỏ, cùng một nữ nhân tóc xanh lam đầu cũng có sừng và người cũng mặc giáp lam đứng ra cung kính nhận lệnh rồi nhanh chân chạy đi tìm hiểu thanh chiến kích kỳ bí kia...
Không chỉ thế, toàn bộ các đại tộc lẫn tiểu tộc đều bắt tay vào nghiên cứu thanh chiến kích của Bạch Sa, những kẻ ngoại lệ chắc chỉ có đương sự Hải Sa tộc và đồng bọn Huyết tộc...
- He... he... lão thấy chưa ta nói Bạch Sa thắng là thắng mà...
- Có thanh chiến kích do “ta”... tài trợ, Bạch Sa làm sao mà thua được...
Nhìn thấy Bạch Sa lượm nhẹ con bạch tuộc đen kia, Trần Lâm mỉm cười đắc ý không khác gì người của mình đã thắng còn không quên kể công.
Tuy nhiên, nghe thấy thế Sa Hoàng chỉ hừ lạnh bĩu môi nói:
- Tên khốn như ngươi thì làm gì có chuyện cho không kẻ khác...
- Hư... bớt chém gió trước mặt ta đi...
Hiển nhiên, dùng cái mông để suy nghĩ thì Sa Hoàng cũng nhận ra được.
Chỉ trừ tộc nhân của mình ra tên vô sỉ như Trần Lâm sẽ không có chuyện cho không ai cái gì, kể cả là bạn nhậu như Bạch Sa.
Nói Trần Lâm cho Bạch Sa đến chó nó còn không tinh, chắc chắn Trần Lâm đã trao đổi gì đó với Bạch Sa vậy mà giờ lại kể hết công lao về mình, đúng là vô sỉ đến cùng cực...
Và sự thật hình như đúng là như vậy...
Bị nói trúng tim đen sao mà đỡ được, Trần Lâm chơi bài rạch mặt ăn vạ nhảy dựng lên gào khóc:
- Cmn công lao của bổn Huyết tổ lớn như trời biển...
- Nếu không có ta Bạch Sa làm sao mà thu thập được đủ bộ Băng Nha Tam Xoa Kích kia.
- Vậy mà giờ đây lão nói một câu phủi sạch đi hết công lao của ta...
- Cao xanh ơi... thiên lý còn đâu...
Tuy nhiên trước những giọt nước mắt giả tạo và tiếng khóc như heo bị thọc tiết kia, Sa Hoàng hoàn toàn mặc kệ xem như “chó sửa máy cày”...
Ta là máy cày còn ngươi là con chó... trên cơ bản là đéo quan tâm...
Cứ thế sau trận chiến của Bạch Sa và con bạch tuộc màu đen... trận tứ kết thứ ba của hình thức đơn chiến cũng đã kết thúc với thắng lợi huy hoàng thuộc về Bạch Sa đại diện của Hải Sa tộc.
Cũng như mở màn cho trận chiến cuối cùng, trận không chiến hứa hẹn sẽ cực kỳ máu lửa giữa lão già Long tộc và trai đẹp Thiên tộc...
Và cũng chính vì thế thu hút được cực kỳ nhiều lượt xem, thậm chí còn hơn cả trận chiến hệ nước trước đó giữa Bạch Sa và con bạch tuộc đen.
Có thể nói gần như toàn bộ người chơi, dù là thuộc các đại chủng tộc hay chỉ là những kẻ lang thang sống một mình thì đều ít nhiều quan tâm đến trận chiến này.
Nguyên nhân rất đơn giản đó là vì hai cái tên Long tộc và Thiên tộc kia.
Nếu hỏi loài rồng có hùng mạnh hay không thì câu trả lời chắc chắn là có.
Tuy chưa nổi tiếng như Huyết tộc, Hải Sa tộc hay Liên Minh Cầm Thú, tuy nhiên chỉ cần nghe đến cái tên Long tộc thôi thì hầu hết các tiểu chủng tộc đều vô thức rùng mình, đó là nỗi sợ hãi đến từ sâu trong huyết mạch...
Tổ tiên đang mách bảo Long tộc kia rất đáng sợ...
Tuy nhiên, không chỉ tổ tiên mà chính hệ thống cũng đang nhắc nhở đều đó khi Long tộc đang làm mưa làm gió trên cách hình thức đấu từ đơn chiến, đôi chiến, đến đoàn đội chiến và chỉ có đúng một thành viên Long tộc bị bại dưới tay Cự Hầu còn lài đều thành công vào vòng trong.
Nhiêu đó thôi cũng đủ thấy được sức mạnh khủng bố của Long tộc.
Ngược lại Thiên tộc dù kín tiếng hơn một chút, nhưng trên cơ bản dấu răng vẫn phủ sóng khắp ba mặt trận.
Huống chi một chủng tộc dám lấy trời làm tên cũng đủ thấy độ chiến của chủng tộc này.
Chính vì hai chủng tộc này dù ít nổi tiếng hay nói đúng hơn là chưa đánh nhau trước như Huyết tộc nhưng vẫn được đánh giá rất cao...
Trận chiến giữa đôi bên cũng vì thế mà thu hút được sự quan tâm của không ít đại lão, trong đó hiển nhiên có Sa Hoàng và Huyết tổ Trần Lâm...
- À...
- Thứ này đúng là ngọn thật, thảo nào Bạch Sa lại bị ngươi dụ...
- Được rồi nể mặt tình cảm của Hải Sa tộc và Huyết tộc, ngươi lấy tạm cho ta 1000 bình.
- Bổn hoàng ta sẽ xem như chưa có gì, bỏ qua chuyện ngươi dụ dỗ con gái của ta...
Một hơi uống hết một bình Hải Hồn Huyết Tửu, Sa Hoàng vô cùng giống với con gái bợm nhậu của mình cười lớn lên khoái chí nói.
Còn không quên cắn một miến thịt lớn bộ dạng vô cùng là phóng khoáng tự tại...
Có thế nói ai rồi cùng sẽ đi vào con đường tâm tối nhưng tràn đầy hoa hồng này...
Tuy nhiên, đầu sỏ Trần Lâm mặt lúc này lại xanh như tàu lá, vô cùng hối hận vì đã lôi lão cá mập này vào con đường ăn nhậu nghiên răng nghiến lợi nói:
- Cmn 1000 bình thì lão đi mà uống nước biển đi...
- Huyết tộc ta đéo có... rượu chứ có phải nước đâu mà 1000 bình...
Nhận thấy bản thân mình có một chút tham lam.
Sa Hoàng mặt già khẽ cười cười làm lành nhỏ giọng nói:
- Đúng là 1000 bình có hơi... quá đáng...
- Thôi được rồi 500 bình thôi... cũng được...
- À mà chỗ quen biết... ưm... ghi sổ nha... khi nào có tiền ta sẽ trả...
Nghe thấy lão cá mập chết tiệt thật sự xem rượu quý của Huyết tộc là nước uống, một hơi đồi đớp đến 500 bình không khác gì Bạch Sa, quá đáng hơn còn đồi thiếu...
Hiếp người quá đáng như vậy, Huyết tổ đại nhân rốt cuộc cũng không nhịn được nữa rút đao chém tới, muốn làm thịt con cá mập này...
May thay trước khi Liên Minh Ăn Nhậu sắp sụp đổ thì màn hình lập thể cũng hiện lên, trận chiến giữa lão Long tộc và thanh niên trai đẹp Thiên tộc chính thức bắt đầu...
Với sức nóng của hai cái tên Long tộc và Thiên tộc, Trần Lâm tạm gác lại việc trở mặt với đồng minh mà bản thân đã phát hiện cũng vô sỉ không kém này ngồi xuống vừa ăn nhậu vừa xem đánh nhau.
Ngược lại Sa Hoàng da dày mặt cũng dày, chỉ cười cười ngồi nhậu chùa.
Tuy nhiên, ánh mắt liếc nhìn lên màn hình có chút trầm trọng, có thể nói với Hải Sa tộc đám thằn lằn kia luôn luôn lắc kẻ thù, giờ xuất hiện một lão già Long tộc nhưng lại cực kỳ mạnh khiến Sa Hoàng không thể không quan tâm đến.
Bên trong một đồng cỏ rộng lớn trong không gian chiến đấu của hệ thống...
Một con rồng và một thiên sứ theo đúng nghĩa đen đứng đó nhìn nhau, với thân phận của mình đôi bên hiển nhiên là chưa vội xuất thủ chỉ lặng lẽ quan sát đối thủ...
Qua một lúc lâu, vẫn là lão già Long tộc cậy già mở miệng nói trước.
- Thiên tộc à? Không tệ... quả nhiên có chút bản lĩnh, thảo nào dám lấy trời làm tên...
- Xem ra lão long ta cũng có thể giãn gân giãn cốt đôi chít...
- Nhóc con ngươi gọi là gì?
Liếc nhìn lão long già gầy tôn teo như cây tre, nếu không phải trên đầu có sừng cùng bộ vảy giáp màu xám tro thì không ai tin là Long tộc lại mở miệng lên giọng với mình.
Thanh niên đẹp trai trắng trẻo ngon lành cành đào của Thiên tộc không nhịn được hừ lạnh rồi nhếch mép vô cùng kiêu ngạo nói:
- Vương tử Thiên tộc Thiên Hy Văn...
- Còn lão thì sao lão già, đừng nói với ta lão chỉ là một lão long già nằm chờ chết thôi nhé...
Thấy thằng trẩu trước mặt lấy cái danh vương tử Thiên tộc ra khè, lão long cũng khẽ nhếch mép khinh thường nói.
- Tưởng thế nào hoá ra là vương tử Thiên tộc...
- Tốt... tốt lắm đánh bại ngươi mới có chút hứng thú...
- Đừng quên tên ta... đại tưởng lão Long tộc... Cốt Long vương ...
Nói xong lão long già Cốt Long đột nhiên lao lên trước rồi vung quyền nhắm vào khuôn mặt anh tuấn phi phàm của thanh niên Thiên tộc Thiên Hy Văn kia đánh tới...
Ngược lại Thiên Hy Văn cũng không chút yếu thế vung quyền đáp trả.
Tuy nhiên, quyền phong giao nhau, Thiên Hy Văn tuổi trẻ khí thịnh không ngờ lại bị lão già long tộc Cốt Long kia đánh lui...
Nhận thấy cây tre già trước mặt không dể chơi như vẽ bề ngoài, nhất là khoảng cận chiến...
Thiêu Hy Văn vỗ hai cập cánh trắng sau lưng bay vuốt lên không trung, ánh mắt ẩn ẩn kia tinh quang hét lớn:
- QUANG HUY THÁNH KHÍ...
Kim quang vạn trương chiếu sáng cả thương khung...
Dần dần một thanh chiến cung trong suốt như thủy tinh ánh lên tia sáng vàng kim lộng lẫy hiện lên trong tay Thiên Hy Văn...
Kéo căng dây cung, một mũi tên cũng trong suốt như thủy tinh ánh lên kim quang chói lọi hiện lên trong tay Thiên Hy Văn.
Xu một tiếng...
Thiên Hy Văn muốn tay, mũi tên trong suốt dưới sức kéo của chiến cung bay ra lướt đi trong không khí nhắm đến lão Cốt Long đang đứng dưới đất...
Tuy nhiên không chỉ đơn giản như vậy, trên đường lao đến mũi tên trong suốt kia đột nhiên vỡ ra rồi nhiễm hóa hành hàng trăm mũi tên nhỏ không khác gì một mưa tên đúng nghĩa trút xuống đầu lão Cốt Long...
Trước tình cảnh đó, lão Cốt Long chỉ cười lạnh gầm lên:
- Buộc ta phải hoá long... Quang Huy Thành Khí của Thiên tộc quả nhiên không tầm thường...
Cùng lúc đó hàng trăm mũi tên trút xuống rồi vô cùng giống những mũi tên khắc văn của Huyết tộc đồng loạt phát nổ nuốt chững cả lão Cốt Long, còn khiến khói bụi bay lên mùi mịt...
- Gàooo...
Tuy nhiên sâu bên trong cột khói khổng lồ, một tiếng long ngâm nghe đinh tai nhức óc không khác gì kim loại cạ vào nhau đến độ cả Trần Lâm cũng phải nổi da gà vang lên...
Một bóng trắng khổng lồ phá tan màng khói bụi lao ra rồi vung lên chiếc đuôi gai góc của mình nhắm ngay Thiên Hy Văn quấy tới...
Thấy chiếc đuôi khủng bố không khác gì chiếc roi sắc quất đến.
Chiến cung trong tay Thiên Hy Văn đột nhiên vỡ nát rồi hoá thành một chiếc khiên lớn che chắn trước người...
Hiển nhiên Quang Huy Thánh Khí năng lực chủng tộc của cả Thiên tộc không phải vạn vừa, trên cơ bản gần như có thể biến hoá thành bất kỳ vũ khí gì mà chủ sở hữu hiểu rõ.
Không chỉ thế, vì đó là năng lực thế nên những vũ khí được tạo ra sẽ mạnh dần lên theo cấp độ của chủ sở hữu...
Tính ra khá giống năng lực biến đổi máu thành vũ khí của Hồng Ánh, tuy nhiên rõ ràng là cao cấp hơn nhiều, ít nhất không cần phải hiến máu nhân đạo mới dùng được...
Tuy nhiên, trước một nện khủng bố của lão Cốt Long đã hoá hình Quang Huy Chiến Khiên che chắn trước người Thiên Hy Văn cũng khẽ run lên, lực đạo khủng khiếp đánh bay hắn ra xa phải không ngừng vỗ cánh mới ổn định lại được, ánh mắt vô cùng trầm trọng nhìn con rồng trước mặt...
Không chỉ Thiên Hy Văn toàn bộ khán giả đang ngồi xem cũng đứng bật dậy nhìn lão Cốt Long rốt cuộc cũng đã hoá long, ánh mắt không giấu được vẽ kinh ngạc ngơ ngác...
- Cmn thật sự là cốt long...
Trần Lâm cũng không khác hơn đứng bật dậy vỗ đầu nói.
Ngược lại ánh mắt của Sa Hoàng lại âm trầm đến cực điểm vô thức vuốt bả vai mình mơ hồ có thể thấy được một vết cào lớn rồi trầm giọng nói:
- Phải đúng là cốt long... không ngờ vương của một chi Long tộc lại tham gia cuộc chơi này...
- Trận đấu sau... khó rồi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.