Chương 454: Nữ Nhân Kỳ Lạ
Bạch Vô Thường
17/09/2022
Đã trốn chui trốn nhủi như một con chó mà vẫn bị phát hiện...
Phương Tuấn chỉ có thể thầm trách bản thân xui xẻo rồi tức giận hét lên:
- Các huynh đệ liều mạng với bọn chúng... đm 2 phút thôi ta không tin chơi không lại đám côn trùng này...
- Trương Thiết tự do xả đạn chơi chết bọn chúng...
Tầm này thì không còn âm thầm lẫn trốn gì nữa, Phương Tuấn quyết định chơi khô máu hét lên một tiếng rồi chủ động tấn công trước.
Các quân nhân tổ trinh sát cũng rút ra loan đao lao lên chém giết những con huyết đom đóm.
Đám người Trương Thiết vừa mới vào nên vẫn còn có súng có đạn đầy đủ lập tức tham gia chiến đấu đứng phía sau không ngừng nổ súng bắn vào những con huyết đom đóm đang bay đến.
Tuy nhiên lớp da dày cứng như cương thiết của những con huyết đom đóm này lại cứng rắn vô cùng kháng được cả đạn, những quân nhân phải vô cùng chuẩn bắn vào những vị trí yếu hại mới mong bắn chết được chúng.
- Cũng nên vận động một chút...
Nhìn đàn đom đóm đang lao đến ngày một nhiều, Trần Lâm thoáng cười lạnh chủ động nhảy ra chém giết đóm đóm giải trí.
Tuy nhiên một sự thật là lúc đàn đom đóm kia đánh nhau với nhóm hắc thiết quân, Trần Lâm thật ra cũng sợ lắm nhưng khi đích thân chạm trán Trần Lâm mới phát hiện sức mạnh của bọn này không được như vẽ ngoài.
Xem ra một phần ẩn ý trong độ nguy hiểm cấp 3 kia của hệ thống là bọn quái trong game này chỉ từ cấp 30 trở xuống, lính quèn thì từ cấp 10 đến cấp 20, cao hơn một chút như con huyết đom đóm khổng lồ chắc trên cấp 20 còn huyết giáp ma nhân Asura kia chắc là ngan cấp cấp 30.
Dù có hơi khó khăn như cái game này Huyết tổ đại nhân vẫn chơi được.
Ngay sau Trần Lâm, Lâm Mỹ Anh cũng không kém cạnh lập tức lao người theo phối hợp cùng Trần Lâm đâm chết những con huyết đom đóm đang muốn tập kích.
Mũi ngân thương sắc bén trơn bóng khá giống cây cột trong vũ trường không chút khó khăn đâm xuyên đầu một con huyết đom đóm khiến nó chết ngay tại chỗ.
Tuy nhiên ánh mắt của Lâm Mỹ Anh lại tràn ngập kinh ngạc nhìn cái xác kia, nàng không hề nghe thấy bất kỳ một thanh âm nào cả từ hệ thống hay nhận được bất kỳ điểm kinh nghiệm gì.
- Đừng nghĩ nhiều, đợi giải quyết xong bọn này rồi hỏi đám người kia sao...
Vung lên thanh katana chém đôi hai con huyết đom đóm đang lao đến, Trần Lâm thấy Lâm Mỹ Anh thoáng ngây người lập tức hét lên.
Thật tế lúc giết chết có huyết đom đóm trước đó, Trần Lâm cũng đã phát hiện ra điểm này nhưng không dám nói nhiều sợ mình thuộc diện lạ.
Tuy nhiên khi phát hiện Lâm Mỹ Anh và cả đám người Trương Thiết mới vào cũng có chút ngạc nhiên khi vừa giết chết một con huyết đom đóm, Trần Lâm biết ngay không nhận được điểm kinh nghiệp rất có thể là đặc điểm của không gian thí luyện này.
...
Khi hệ thống hàng lâm nó đã đem đến một việc khá là phản khoa học đó là giết quái thăng cấp.
Chỉ cần chém giết những chủng tộc khác thì một người chơi hoàn toàn có thể thăng lên những cấp độ do hệ thống quy định từ đó tăng lên sức mạnh cho bản thân.
Việc đó trong mắt một người có tâm hồn em yêu khoa học như Trần Lâm là hoàn toàn vô lý.
Dù trong bất kỳ trường hợp nào muốn mạnh lên thì phải hấp thụ một cái gì đó, đó là thiết luật của tạo hoá, giống như trong những truyện tiên hiệp người tu tiên phải hấp thụ thiên địa linh khí gì gì đó của trời đất.
Tuy nhiên, những người chơi của hệ thống chỉ đơn thuần là giết chóc sẽ tự động nhận được điểm kinh nghiệm rồi thăng cấp từ đó mạnh lên, gần như không thấy hấp thụ cái gì vào người, đây là một điều hoàn toàn phản lại định luật có làm thì mới có ăn của Huấn Tiên Sinh.
Bản thân hệ thống cũng chưa bá đến mức có thể bóp méo cả định luật của vị kia.
Một giải thuyết được Trần Lâm nghĩ đến và cũng liên quan đến một thứ đã từng nhắc đến nhiều lần, đó là năng lượng sinh mệnh.
Mỗi cá thể sống đều có năng lượng sinh mệnh của riêng mình.
Không phải việc đánh quái thăng cấp kia không hấp thụ gì mà là do những người chơi không cảm nhận được mà thôi, khi giết chết một sinh vật nào đó hệ thống sẽ như một công cụ xúc tác mạnh mẽ ép nguồn năng lượng của sinh vật kia vào kẻ đã giết nó không để cho năng lượng sinh mệnh kia mất đi theo định luật bảo toàn nhiệt động lực học và năng lượng kia được hệ thống gọi đó là điểm kinh nghiêm.
Từ đó việc giết chết đám huyết đom đóm kia những lại không đem đến bất kỳ một điểm kinh nghiệm nào đã chứng mình đàn đom đóm kia không có năng lượng sinh mệnh chúng không phải một sinh vật sống, thậm chí cả không gian này chỉ sợ là một loại ảo cảnh đặc biệt tương tự như không gian chiến đấu của khu Đấu Trường.
Mặc dù chết trong đây rất có thể sẽ đi bán muối thật, nhưng tất cả những thứ kia từ cành cây ngọn cỏ đến cả những con huyết đom đóm đều là giả và do hệ thống tạo ra, có lẽ là dựa trên bộ óc sáng tạo nào đó hoặc cũng có thể hệ thống là chép lại từ một trận chiến nào đó trong hằng hà sa số những tinh cầu mà hệ thống đã hàng lâm rồi dùng nó vào không gian thí luyện này.
Tuy nhiên cái thông điệp mà con game này muốn truyền tải lại là bảo hộ gia viên, hệ thống kẻ trên cơ bản là đùng một phát xuất hiện phá tan tất cả không khác gì tai ách của thiên nhiên lại truyền tải thông điệp bảo hộ gia viên sao???
Đôi khi Trần Lâm thật sự không hiểu nỗi người tạo ra hệ thống muốn gì, hay cũng có thể là chưa đủ trình đề biết...
Tuy nhiên một điều có thể chắc chắn là công đít lên giết quái số lượng lớn thế này mà chả ăn được điểm kinh nghiệm nào là điều Huyết tổ đại nhân không thích một chút nào.
Sau khi giết được gần chục con huyết đom đóm, Trần Lâm bắt đầu cảm thấy chán nhanh chân nhảy ra sau lưng Lâm Mỹ Anh.
Từ không gia giới chỉ, Trần Lâm không ngờ lại lấy ra một cái ghế dựa ngồi xuống rồi ra dáng chính khí lẫm liệt nói:
- Tiểu Mỹ Mỹ... kinh nghiệm chiến đấu của nàng còn non và xanh lắm...
- Lần này vừa khéo có nhiều quái như vậy, nàng cứ vui vẻ luyện tay chân đi không cần nhường cho ta đâu...
Nói xong Trần Lâm vô cùng chó má mặc kệ tất cả nằm dựa lưng vào ghế, bộ dáng vô cùng nhàn nhã.
Ngược lại Lâm Mỹ Anh đang vui vẻ núp sau đại ca đánh quái thì bất ngờ phải ôm xô hết, lệ nóng không nhịn được tuôn rơi lí nhí nói:
- Đại nhân ta chơi một mình không được đâu...
Đáng tiếc không có Trần Lâm che chắn, bốn năm con huyết đom đóm lập tức lao đến Lâm Mỹ Anh khiến nàng chưa nói hết câu đã phải vung lên ngân thương chật vật chống đỡ.
Thấy thế Trần Lâm chỉ nằm đó khẽ lắc đầu vô cùng có trách nhiệm nói:
- Nàng cứ an tâm mà chơi đi, lúc gần chết ta sẽ ra tay cứu...
Đáng tiếc lúc này Lâm Mỹ Anh đã lệ nóng chảy đầy mặt chỉ biết điên cuồng chống trả những con huyết đom đóm đang bay đến nào có thời gian để ý đến lời nói của tên đang nằm hút máu kia.
...
Bên kia đám người Phương Tuấn do bị kẹt trong không gian này từ trướng nên kinh nghiêm chiến đấu với đàn huyết đom đóm là phong phú nhất, đảm nhận trách nhiệm đứng mũi chịu sào gánh cái team này.
Biết súng đạn chỉ mang yếu tốt phụ trợ khó lòng bằng trúng những nơi yếu hại giết chết những con đom đóm này, hơn mười người Phương Tuấn chọn cách chơi cận chiến lợi dụng ưu thế địa hình hiểm trở của sườn núi tấn công những con huyết đom đóm muốn bò lên.
Ngược lại những con huyết đom đóm tuy có thể bay nhưng tốc độ bay cùng sự linh hoạt lại không được tốt lắm trở thành những cái bia sống cho đám người Trương Thiết, trước làn đạn có phần dày đặc không ít con xui xẻo bị bắn trúng rơi xuống đất.
Vung lên loan đao chém vào ngay khớp nối giữa đầu và thân con huyết đom đón khiến nó lập tức đầu lìa khỏi cổ, Phương Tuyết khẽ liếc nhìn mặt trời thấp thoáng phía xa rồi nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Khác với đám hắc thiết quân phải liều mạng cầm chân đàn huyết đom đóm, đám người Phương Tuấn chỉ cần bản thân sống là được nên không nghĩ nhiều mà chọn một nơi tốt cố thủ câu giờ.
Nhờ thế mà đám người Phương Tuấn có thể may mắn sống đến giờ.
Hôm này có thể nói là không biết bị sao quả tạ nào chiếu phải mà đen như mõm chó, bị đàn huyết đom đóm này phát hiện ra.
Bất chợt mặt đất đột nhiên run lên nhè nhẹ...
Từ dưới chân núi, con huyết đom đóm khổng lồ thấy đồng bạn bị đám nhân loại nhỏ bén kia chém giết vô cùng tức giận rống lớn, cơ thể khổng lồ cố bò lên trên ngọn núi khiến đất đá rơi xuống như mưa, cả ngọn núi nhỏ theo đó run lên nhè nhẹ.
Đám người Trương Tuấn lập tức xanh mặt không còn chút máu, không có nỗi một khẩu đại pháo cầm hơi, cự thú khổng lồ kia mà bò lên được thì họ lấy gì ra mà chống trả đây.
Tuy nhiên, đám lão làng Phương Tuấn không chút quan tâm đến nó chỉ thoáng cười lạnh tiếp tục ngăn cảnh những con huyết đom đóm đang lao đến gần mình.
Còn con đom đóm khổng lồ nhưng không có cánh nhìn chả khác gì con sâu kia có bò đến đây được thì chắc cũng đã đến trưa, mối lo duy nhất của đám người Phương Tuấn chỉ có huyết giáp ma nhân Asura kia mà thôi.
Rất may Asura cực kỳ cao ngạo, đến cả một cái liếc mắt hắn cũng không thèm nhìn đám người Phương Tuấn lấy một cái nói gì đến việc đích thân xuất thủ.
Tuy nhiên một lần nữa dị biết lại phát sinh...
Cơ thế to lớn chậm chạp không bò được đến đâu nhất là khoản leo núi, con huyết đom đóm khổng lồ vô cùng tức giận gầm lên phát ra những âm thanh khủng bố rồi há cái miệng nhớt nhát của mình phun ra một ngụm nước bọt về phía đám người Phương Tuấn.
Ngụm nước bọc lớn cỡ một lu nước nhỏ ánh lên những tia sáng màu xanh lam quỷ dị khá giống với máu của những con huyết đom đóm cứ thế phát không bay theo hình một vòng cung rồi trút xuống sườn núi nhỏ.
Thấy con sâu lớn này lại chơi dơ...
Đám người Phương Tuấn không khỏi giật mình kinh sợ cấp tốc lui ra xa tránh càng xa càng tốt cục “đờm” kia.
Xu... một tiếng...
Ngụm nước bọt xanh lam quỷ dị rơi xuống đất bắt ra xung tóe, ngay lập tức toàn bộ những thứ dính phải nó đều bị ăn mòn khiến đám người Trương Thiết còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra phải hít một ngụm lãnh khí.
Thứ kia mà dính vào người không bị ăn mòn đến chết thì cũng bị đau đến chết.
Ngay lập tức cầu được ước thấy, một đòn kia chỉ là khởi đầu nhắm tọa độ con huyết đom đóm khổng lồ không thèm bò lên nữa mà đứng đó điên cuồng phun nước bọt.
Hành chục đạo nước bọt xanh lam quỷ dị cứ thế lao đến rồi trút xuống đám người Phương Tuấn.
- Cmn hôm này đúng là đen...
Nhìn gần chục ngụm nước màu xanh lam lung linh huyền ảo bay đến, Phương Tuấn không nhịn được tức giận chửi ầm lên.
Đám quân nhân không nghĩ nhiều lập tức bỏ qua đám huyết đom đóm kia mà né tránh những ngụm nước bọt khủng bố đang rơi xuống kia.
Không ít quân nhân không kịp né tránh bị dính phải lập tức kêu gào thảm thiết nằm lăn lộn dưới đất rồi bị đàn huyết đom đóm bu lấy xé xác, máu tươi theo đó phun ra như suối nhưng không một ai có thời gian quan tâm lúc này.
Lâm Mỹ Anh đang chiến đấu hăng máu với những con huyết đom đóm cũng bị một ngụm nước bọt thần thánh kia nhắm đến, rất may Trần Lâm đã kịp thời kéo nàng ra xa tránh thoát kiếp nạn trở thành một bộ xương khô.
Tuy nhiên vẫn có không ít quân nhân không được may mắn như thế bị cả ngụm nước đờm xanh biếc long lanh kia dội trúng trực tiếp bị ăn mòn chỉ còn lại một bộ xương trắng nhưng cũng không thọ được bao lấy cũng bị ăn sạch, chết không còn thây...
Bên kia không bị đám người Phương Tuấn hay bất kỳ ai làm phiền nữa, đàm huyết đom đóm lập tức bò lên sườn núi tấn công các quân nhân.
Phương Tuấn chỉ vùa mới trán ngụm nước bọt kia đã bị một con huyết đom đóm bất ngờ lao đến chém vào lưng khiến hắn bị thương ngã lăng ra đất.
Ôm lấy thương thế lộn một vòng rồi nhìn những con huyết đom đón đang lao lên sườn núi ngày một nhiều mở màn cho cuộc thảm sát, ánh mắt Phương Tuất không nhịn được chết lặng chả buồn né tránh một con huyết đom đóm đang lao đến muốn lấy mạng mình.
Không ngờ mọi thứ đến đây lại kết thúc...
Tưởng chừng như Phương Tuấn và đồng bọn sắp phải bỏ mạng thì bất chợt, một đạo huyết quang tỏa ra nhiệt lượng khủng bố đột nhiên từ thiên không đánh xuống...
Sức mạnh khủng bố không khác gì tia laser quét xuống càn quét cả đàn huyết đom đóm, những nơi đạo huyết quang kia lướt qua hàng trăm con huyết đom đóm lập tức bị thiêu cháy thành tro bụi.
Mặt trời phía đông xa xăm tỏa ra nhiệt lượng khủng bố chiếu sáng cả đại địa, hắc ám theo đó lui dần...
Từ nơi trời đông theo ánh sáng thái dương chiêu rọi, một bóng người đột nhiên phá không lao đến bay theo ánh mặt trời vàng kim hàng lâm trước cửa khe núi nhỏ...
Đùng một tiếng...
Mặt đất trước miệng khe núi lập tức bị chấn nát khiến khói bụi bay lên mù mịt...
Những con huyết đom đóm gần đó lập tức bị lực đạp khủng bố chất nát, cả đàn huyết đom đóm lập tức sôi trào nhìn thân ảnh đang ẩn hiện trong màn khói bụi kia gầm gừ cảnh giác.
Đến khi khói bụi tan đi, thân ảnh kia mới một lần nữa hiện ra trước mặt tất cả...
Bóng người kia là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, dáng người cao gầy kết hợp với một bộ huyết y ôm sát người đầy diễm lệ những cũng không kép phần anh tư oai vệ.
Cặp mông căn tròn cùng thân hình chữ S gợi cảm ẩn dưới lớp áo có phần kín cổng cao tường lại toát ra nét kiêu xa thoát tục như một nữ chiến thần.
Nàng sở hữu một mái tóc dài màu đỏ tươi như máu, ánh mắt sắc bén nhưng cũng đầy ma mị quyến rũ chết người ẩn sau cặp mắt kính lạnh lùng liếc nhìn tất cả khiến nàng tựa như một đóa hoa hồng vừa quyến rũ mê người nhưng cũng đây nguy hiểm.
Nhưng đặc biệt nhất lại chính là vũ khí của nàng, một sợi xích sắt quỷ dị màu đỏ tươi, phần đầu lại có móc sắt nhọn ra như một mũi thương đang lượn quanh người nàng như bị một bàn tay vô hình nào đó điều khiển.
Tuy nhiên dù diễm lệ là thế, nhưng trước nữ nhân vừa kiều diễm vữa nguy hiển chết người kia...
Trần Lâm đột nhiên cảm thấy quen quen, dường như đã gặp ở đâu rồi nhưng lại không nhớ ra mình đã gặp ở đâu, đúng là vô cùng kỳ lại!!! .[^_^].
Phương Tuấn chỉ có thể thầm trách bản thân xui xẻo rồi tức giận hét lên:
- Các huynh đệ liều mạng với bọn chúng... đm 2 phút thôi ta không tin chơi không lại đám côn trùng này...
- Trương Thiết tự do xả đạn chơi chết bọn chúng...
Tầm này thì không còn âm thầm lẫn trốn gì nữa, Phương Tuấn quyết định chơi khô máu hét lên một tiếng rồi chủ động tấn công trước.
Các quân nhân tổ trinh sát cũng rút ra loan đao lao lên chém giết những con huyết đom đóm.
Đám người Trương Thiết vừa mới vào nên vẫn còn có súng có đạn đầy đủ lập tức tham gia chiến đấu đứng phía sau không ngừng nổ súng bắn vào những con huyết đom đóm đang bay đến.
Tuy nhiên lớp da dày cứng như cương thiết của những con huyết đom đóm này lại cứng rắn vô cùng kháng được cả đạn, những quân nhân phải vô cùng chuẩn bắn vào những vị trí yếu hại mới mong bắn chết được chúng.
- Cũng nên vận động một chút...
Nhìn đàn đom đóm đang lao đến ngày một nhiều, Trần Lâm thoáng cười lạnh chủ động nhảy ra chém giết đóm đóm giải trí.
Tuy nhiên một sự thật là lúc đàn đom đóm kia đánh nhau với nhóm hắc thiết quân, Trần Lâm thật ra cũng sợ lắm nhưng khi đích thân chạm trán Trần Lâm mới phát hiện sức mạnh của bọn này không được như vẽ ngoài.
Xem ra một phần ẩn ý trong độ nguy hiểm cấp 3 kia của hệ thống là bọn quái trong game này chỉ từ cấp 30 trở xuống, lính quèn thì từ cấp 10 đến cấp 20, cao hơn một chút như con huyết đom đóm khổng lồ chắc trên cấp 20 còn huyết giáp ma nhân Asura kia chắc là ngan cấp cấp 30.
Dù có hơi khó khăn như cái game này Huyết tổ đại nhân vẫn chơi được.
Ngay sau Trần Lâm, Lâm Mỹ Anh cũng không kém cạnh lập tức lao người theo phối hợp cùng Trần Lâm đâm chết những con huyết đom đóm đang muốn tập kích.
Mũi ngân thương sắc bén trơn bóng khá giống cây cột trong vũ trường không chút khó khăn đâm xuyên đầu một con huyết đom đóm khiến nó chết ngay tại chỗ.
Tuy nhiên ánh mắt của Lâm Mỹ Anh lại tràn ngập kinh ngạc nhìn cái xác kia, nàng không hề nghe thấy bất kỳ một thanh âm nào cả từ hệ thống hay nhận được bất kỳ điểm kinh nghiệm gì.
- Đừng nghĩ nhiều, đợi giải quyết xong bọn này rồi hỏi đám người kia sao...
Vung lên thanh katana chém đôi hai con huyết đom đóm đang lao đến, Trần Lâm thấy Lâm Mỹ Anh thoáng ngây người lập tức hét lên.
Thật tế lúc giết chết có huyết đom đóm trước đó, Trần Lâm cũng đã phát hiện ra điểm này nhưng không dám nói nhiều sợ mình thuộc diện lạ.
Tuy nhiên khi phát hiện Lâm Mỹ Anh và cả đám người Trương Thiết mới vào cũng có chút ngạc nhiên khi vừa giết chết một con huyết đom đóm, Trần Lâm biết ngay không nhận được điểm kinh nghiệp rất có thể là đặc điểm của không gian thí luyện này.
...
Khi hệ thống hàng lâm nó đã đem đến một việc khá là phản khoa học đó là giết quái thăng cấp.
Chỉ cần chém giết những chủng tộc khác thì một người chơi hoàn toàn có thể thăng lên những cấp độ do hệ thống quy định từ đó tăng lên sức mạnh cho bản thân.
Việc đó trong mắt một người có tâm hồn em yêu khoa học như Trần Lâm là hoàn toàn vô lý.
Dù trong bất kỳ trường hợp nào muốn mạnh lên thì phải hấp thụ một cái gì đó, đó là thiết luật của tạo hoá, giống như trong những truyện tiên hiệp người tu tiên phải hấp thụ thiên địa linh khí gì gì đó của trời đất.
Tuy nhiên, những người chơi của hệ thống chỉ đơn thuần là giết chóc sẽ tự động nhận được điểm kinh nghiệm rồi thăng cấp từ đó mạnh lên, gần như không thấy hấp thụ cái gì vào người, đây là một điều hoàn toàn phản lại định luật có làm thì mới có ăn của Huấn Tiên Sinh.
Bản thân hệ thống cũng chưa bá đến mức có thể bóp méo cả định luật của vị kia.
Một giải thuyết được Trần Lâm nghĩ đến và cũng liên quan đến một thứ đã từng nhắc đến nhiều lần, đó là năng lượng sinh mệnh.
Mỗi cá thể sống đều có năng lượng sinh mệnh của riêng mình.
Không phải việc đánh quái thăng cấp kia không hấp thụ gì mà là do những người chơi không cảm nhận được mà thôi, khi giết chết một sinh vật nào đó hệ thống sẽ như một công cụ xúc tác mạnh mẽ ép nguồn năng lượng của sinh vật kia vào kẻ đã giết nó không để cho năng lượng sinh mệnh kia mất đi theo định luật bảo toàn nhiệt động lực học và năng lượng kia được hệ thống gọi đó là điểm kinh nghiêm.
Từ đó việc giết chết đám huyết đom đóm kia những lại không đem đến bất kỳ một điểm kinh nghiệm nào đã chứng mình đàn đom đóm kia không có năng lượng sinh mệnh chúng không phải một sinh vật sống, thậm chí cả không gian này chỉ sợ là một loại ảo cảnh đặc biệt tương tự như không gian chiến đấu của khu Đấu Trường.
Mặc dù chết trong đây rất có thể sẽ đi bán muối thật, nhưng tất cả những thứ kia từ cành cây ngọn cỏ đến cả những con huyết đom đóm đều là giả và do hệ thống tạo ra, có lẽ là dựa trên bộ óc sáng tạo nào đó hoặc cũng có thể hệ thống là chép lại từ một trận chiến nào đó trong hằng hà sa số những tinh cầu mà hệ thống đã hàng lâm rồi dùng nó vào không gian thí luyện này.
Tuy nhiên cái thông điệp mà con game này muốn truyền tải lại là bảo hộ gia viên, hệ thống kẻ trên cơ bản là đùng một phát xuất hiện phá tan tất cả không khác gì tai ách của thiên nhiên lại truyền tải thông điệp bảo hộ gia viên sao???
Đôi khi Trần Lâm thật sự không hiểu nỗi người tạo ra hệ thống muốn gì, hay cũng có thể là chưa đủ trình đề biết...
Tuy nhiên một điều có thể chắc chắn là công đít lên giết quái số lượng lớn thế này mà chả ăn được điểm kinh nghiệm nào là điều Huyết tổ đại nhân không thích một chút nào.
Sau khi giết được gần chục con huyết đom đóm, Trần Lâm bắt đầu cảm thấy chán nhanh chân nhảy ra sau lưng Lâm Mỹ Anh.
Từ không gia giới chỉ, Trần Lâm không ngờ lại lấy ra một cái ghế dựa ngồi xuống rồi ra dáng chính khí lẫm liệt nói:
- Tiểu Mỹ Mỹ... kinh nghiệm chiến đấu của nàng còn non và xanh lắm...
- Lần này vừa khéo có nhiều quái như vậy, nàng cứ vui vẻ luyện tay chân đi không cần nhường cho ta đâu...
Nói xong Trần Lâm vô cùng chó má mặc kệ tất cả nằm dựa lưng vào ghế, bộ dáng vô cùng nhàn nhã.
Ngược lại Lâm Mỹ Anh đang vui vẻ núp sau đại ca đánh quái thì bất ngờ phải ôm xô hết, lệ nóng không nhịn được tuôn rơi lí nhí nói:
- Đại nhân ta chơi một mình không được đâu...
Đáng tiếc không có Trần Lâm che chắn, bốn năm con huyết đom đóm lập tức lao đến Lâm Mỹ Anh khiến nàng chưa nói hết câu đã phải vung lên ngân thương chật vật chống đỡ.
Thấy thế Trần Lâm chỉ nằm đó khẽ lắc đầu vô cùng có trách nhiệm nói:
- Nàng cứ an tâm mà chơi đi, lúc gần chết ta sẽ ra tay cứu...
Đáng tiếc lúc này Lâm Mỹ Anh đã lệ nóng chảy đầy mặt chỉ biết điên cuồng chống trả những con huyết đom đóm đang bay đến nào có thời gian để ý đến lời nói của tên đang nằm hút máu kia.
...
Bên kia đám người Phương Tuấn do bị kẹt trong không gian này từ trướng nên kinh nghiêm chiến đấu với đàn huyết đom đóm là phong phú nhất, đảm nhận trách nhiệm đứng mũi chịu sào gánh cái team này.
Biết súng đạn chỉ mang yếu tốt phụ trợ khó lòng bằng trúng những nơi yếu hại giết chết những con đom đóm này, hơn mười người Phương Tuấn chọn cách chơi cận chiến lợi dụng ưu thế địa hình hiểm trở của sườn núi tấn công những con huyết đom đóm muốn bò lên.
Ngược lại những con huyết đom đóm tuy có thể bay nhưng tốc độ bay cùng sự linh hoạt lại không được tốt lắm trở thành những cái bia sống cho đám người Trương Thiết, trước làn đạn có phần dày đặc không ít con xui xẻo bị bắn trúng rơi xuống đất.
Vung lên loan đao chém vào ngay khớp nối giữa đầu và thân con huyết đom đón khiến nó lập tức đầu lìa khỏi cổ, Phương Tuyết khẽ liếc nhìn mặt trời thấp thoáng phía xa rồi nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Khác với đám hắc thiết quân phải liều mạng cầm chân đàn huyết đom đóm, đám người Phương Tuấn chỉ cần bản thân sống là được nên không nghĩ nhiều mà chọn một nơi tốt cố thủ câu giờ.
Nhờ thế mà đám người Phương Tuấn có thể may mắn sống đến giờ.
Hôm này có thể nói là không biết bị sao quả tạ nào chiếu phải mà đen như mõm chó, bị đàn huyết đom đóm này phát hiện ra.
Bất chợt mặt đất đột nhiên run lên nhè nhẹ...
Từ dưới chân núi, con huyết đom đóm khổng lồ thấy đồng bạn bị đám nhân loại nhỏ bén kia chém giết vô cùng tức giận rống lớn, cơ thể khổng lồ cố bò lên trên ngọn núi khiến đất đá rơi xuống như mưa, cả ngọn núi nhỏ theo đó run lên nhè nhẹ.
Đám người Trương Tuấn lập tức xanh mặt không còn chút máu, không có nỗi một khẩu đại pháo cầm hơi, cự thú khổng lồ kia mà bò lên được thì họ lấy gì ra mà chống trả đây.
Tuy nhiên, đám lão làng Phương Tuấn không chút quan tâm đến nó chỉ thoáng cười lạnh tiếp tục ngăn cảnh những con huyết đom đóm đang lao đến gần mình.
Còn con đom đóm khổng lồ nhưng không có cánh nhìn chả khác gì con sâu kia có bò đến đây được thì chắc cũng đã đến trưa, mối lo duy nhất của đám người Phương Tuấn chỉ có huyết giáp ma nhân Asura kia mà thôi.
Rất may Asura cực kỳ cao ngạo, đến cả một cái liếc mắt hắn cũng không thèm nhìn đám người Phương Tuấn lấy một cái nói gì đến việc đích thân xuất thủ.
Tuy nhiên một lần nữa dị biết lại phát sinh...
Cơ thế to lớn chậm chạp không bò được đến đâu nhất là khoản leo núi, con huyết đom đóm khổng lồ vô cùng tức giận gầm lên phát ra những âm thanh khủng bố rồi há cái miệng nhớt nhát của mình phun ra một ngụm nước bọt về phía đám người Phương Tuấn.
Ngụm nước bọc lớn cỡ một lu nước nhỏ ánh lên những tia sáng màu xanh lam quỷ dị khá giống với máu của những con huyết đom đóm cứ thế phát không bay theo hình một vòng cung rồi trút xuống sườn núi nhỏ.
Thấy con sâu lớn này lại chơi dơ...
Đám người Phương Tuấn không khỏi giật mình kinh sợ cấp tốc lui ra xa tránh càng xa càng tốt cục “đờm” kia.
Xu... một tiếng...
Ngụm nước bọt xanh lam quỷ dị rơi xuống đất bắt ra xung tóe, ngay lập tức toàn bộ những thứ dính phải nó đều bị ăn mòn khiến đám người Trương Thiết còn chưa hiểu chuyện gì đang diễn ra phải hít một ngụm lãnh khí.
Thứ kia mà dính vào người không bị ăn mòn đến chết thì cũng bị đau đến chết.
Ngay lập tức cầu được ước thấy, một đòn kia chỉ là khởi đầu nhắm tọa độ con huyết đom đóm khổng lồ không thèm bò lên nữa mà đứng đó điên cuồng phun nước bọt.
Hành chục đạo nước bọt xanh lam quỷ dị cứ thế lao đến rồi trút xuống đám người Phương Tuấn.
- Cmn hôm này đúng là đen...
Nhìn gần chục ngụm nước màu xanh lam lung linh huyền ảo bay đến, Phương Tuấn không nhịn được tức giận chửi ầm lên.
Đám quân nhân không nghĩ nhiều lập tức bỏ qua đám huyết đom đóm kia mà né tránh những ngụm nước bọt khủng bố đang rơi xuống kia.
Không ít quân nhân không kịp né tránh bị dính phải lập tức kêu gào thảm thiết nằm lăn lộn dưới đất rồi bị đàn huyết đom đóm bu lấy xé xác, máu tươi theo đó phun ra như suối nhưng không một ai có thời gian quan tâm lúc này.
Lâm Mỹ Anh đang chiến đấu hăng máu với những con huyết đom đóm cũng bị một ngụm nước bọt thần thánh kia nhắm đến, rất may Trần Lâm đã kịp thời kéo nàng ra xa tránh thoát kiếp nạn trở thành một bộ xương khô.
Tuy nhiên vẫn có không ít quân nhân không được may mắn như thế bị cả ngụm nước đờm xanh biếc long lanh kia dội trúng trực tiếp bị ăn mòn chỉ còn lại một bộ xương trắng nhưng cũng không thọ được bao lấy cũng bị ăn sạch, chết không còn thây...
Bên kia không bị đám người Phương Tuấn hay bất kỳ ai làm phiền nữa, đàm huyết đom đóm lập tức bò lên sườn núi tấn công các quân nhân.
Phương Tuấn chỉ vùa mới trán ngụm nước bọt kia đã bị một con huyết đom đóm bất ngờ lao đến chém vào lưng khiến hắn bị thương ngã lăng ra đất.
Ôm lấy thương thế lộn một vòng rồi nhìn những con huyết đom đón đang lao lên sườn núi ngày một nhiều mở màn cho cuộc thảm sát, ánh mắt Phương Tuất không nhịn được chết lặng chả buồn né tránh một con huyết đom đóm đang lao đến muốn lấy mạng mình.
Không ngờ mọi thứ đến đây lại kết thúc...
Tưởng chừng như Phương Tuấn và đồng bọn sắp phải bỏ mạng thì bất chợt, một đạo huyết quang tỏa ra nhiệt lượng khủng bố đột nhiên từ thiên không đánh xuống...
Sức mạnh khủng bố không khác gì tia laser quét xuống càn quét cả đàn huyết đom đóm, những nơi đạo huyết quang kia lướt qua hàng trăm con huyết đom đóm lập tức bị thiêu cháy thành tro bụi.
Mặt trời phía đông xa xăm tỏa ra nhiệt lượng khủng bố chiếu sáng cả đại địa, hắc ám theo đó lui dần...
Từ nơi trời đông theo ánh sáng thái dương chiêu rọi, một bóng người đột nhiên phá không lao đến bay theo ánh mặt trời vàng kim hàng lâm trước cửa khe núi nhỏ...
Đùng một tiếng...
Mặt đất trước miệng khe núi lập tức bị chấn nát khiến khói bụi bay lên mù mịt...
Những con huyết đom đóm gần đó lập tức bị lực đạp khủng bố chất nát, cả đàn huyết đom đóm lập tức sôi trào nhìn thân ảnh đang ẩn hiện trong màn khói bụi kia gầm gừ cảnh giác.
Đến khi khói bụi tan đi, thân ảnh kia mới một lần nữa hiện ra trước mặt tất cả...
Bóng người kia là một nữ nhân vô cùng xinh đẹp, dáng người cao gầy kết hợp với một bộ huyết y ôm sát người đầy diễm lệ những cũng không kép phần anh tư oai vệ.
Cặp mông căn tròn cùng thân hình chữ S gợi cảm ẩn dưới lớp áo có phần kín cổng cao tường lại toát ra nét kiêu xa thoát tục như một nữ chiến thần.
Nàng sở hữu một mái tóc dài màu đỏ tươi như máu, ánh mắt sắc bén nhưng cũng đầy ma mị quyến rũ chết người ẩn sau cặp mắt kính lạnh lùng liếc nhìn tất cả khiến nàng tựa như một đóa hoa hồng vừa quyến rũ mê người nhưng cũng đây nguy hiểm.
Nhưng đặc biệt nhất lại chính là vũ khí của nàng, một sợi xích sắt quỷ dị màu đỏ tươi, phần đầu lại có móc sắt nhọn ra như một mũi thương đang lượn quanh người nàng như bị một bàn tay vô hình nào đó điều khiển.
Tuy nhiên dù diễm lệ là thế, nhưng trước nữ nhân vừa kiều diễm vữa nguy hiển chết người kia...
Trần Lâm đột nhiên cảm thấy quen quen, dường như đã gặp ở đâu rồi nhưng lại không nhớ ra mình đã gặp ở đâu, đúng là vô cùng kỳ lại!!! .[^_^].
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.